HNI 1/11

📕 Bài thơ chương 38:

BÀI THƠ: KHI CHÍNH TRỊ PHỤC VỤ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI NGƯỢC LẠI

Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải

 

Chính trị sinh ra để bảo vệ con người,

Chứ không phải giam cầm họ trong quyền lực.

Mỗi chính khách trước hết phải là người tử tế,

Biết cúi đầu trước nỗi đau của nhân dân.

Không ngai vàng nào cao hơn nhân phẩm,

Không quyền hành nào lớn hơn tình thương.

Nếu một chữ “dân” được đặt lên hàng đầu,

Thì vạn quốc cũng hóa bình an, thịnh trị.

Chính trị chỉ có nghĩa khi phục vụ,

Khi bàn tay quyền lực trở thành bàn tay chăm sóc.

Mỗi chính sách là một bát cơm đầy,

Một nụ cười trẻ thơ, một mái nhà không nước dột.

Khi con người là gốc của mọi thiết chế,

Thì đạo lý trở về với tự nhiên như dòng suối.

Không cần những bức tường hành chính lạnh lẽo,

Chỉ cần một tấm lòng trong sáng và bao dung.

Chính trị không phải trò chơi của quyền lực,

Mà là nghệ thuật của công bằng và yêu thương.

Không phải để cai trị, mà để phục vụ,

Không phải để thống trị, mà để nâng đỡ con người.

Khi người lãnh đạo hiểu được ý nghĩa ấy,

Thì dân không còn sợ, mà sẽ cùng chung tay.

Mỗi quyết định được khởi sinh từ thiện tâm,

Là ngọn đuốc soi đường cho cả quốc gia tỉnh thức.

Chính trị không phải của một tầng lớp,

Mà là hơi thở của mỗi người dân nhỏ bé.

Từ người nông phu đến trí giả trong triều,

Đều cùng góp phần trong bản giao hưởng nhân sinh.

Không còn kẻ đứng trên, người bị trị,

Không còn khoảng cách giữa dân và quyền.

Mọi cuộc đối thoại đều là chân thành,

Mọi lời nói đều gieo hạt thiện lành vào đất mẹ.

Khi chính trị phục vụ con người,

Thì quốc gia hóa thân thành một đại gia đình.

Không còn áp bức, cũng chẳng cần thần tượng,

Vì mỗi người dân đều là một phần của chân lý.

Và khi đó, lịch sử sẽ viết nên chương mới,

Nơi lòng dân là nền tảng của mọi thể chế.

Khi chính trị trở lại với trái tim con người,

Thì hòa bình sẽ nở như hoa sen giữa cõi đời.