HNI 16/11
📕Bài thơ Chương 5
THỜI – KHÔNG – NĂNG LƯỢNG
Ba cột trụ của Đạo Trời
Thời trôi chảy như dòng sông vô tận,
Từng khoảnh khắc chạm vào nhịp vũ trụ.
Không gian mở, mênh mông và bao la,
Đón mọi sinh mệnh vào lòng nhiệm mầu.
Năng lượng chảy, dẫn dắt muôn vật sống,
Từ hạt bụi nhỏ đến tinh tú xa xăm.
Thời – Không – Năng lượng, ba trụ vững chắc,
Đỡ nâng vũ trụ, kết nối trời – đất – tâm.
Mỗi giây phút là một nhịp rung vô hình,
Từng dao động nhỏ cũng tạo sóng lan xa.
Không gian ôm trọn tất cả dao động,
Như đại dương tĩnh lặng chứa muôn sóng.
Năng lượng sinh thành, biến hóa và lan tỏa,
Dẫn mọi vật theo luật Trời nguyên sơ.
Thời – Không – Năng lượng hợp thành vĩnh cửu,
Đạo Trời hiện ra trong muôn dạng sinh mệnh.
Các vì sao xoay, hành tinh trôi,
Mọi quỹ đạo đều tuân nhịp vĩnh hằng.
Con người đứng giữa dòng chảy vô tận,
Học nhìn Thời, Không, Năng lượng – thấy Trời.
Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc đều dao động,
Giao hòa với năng lượng vũ trụ thẳm sâu.
Không gian và thời gian là tấm gương phản chiếu,
Cho thấy bản thể Đạo Trời tròn đầy.
Ba cột trụ không nghiêng, dù thử thách đến,
Là nền móng cho mọi sinh mệnh tồn tại.
Ai hiểu được, sẽ sống trong nhịp điệu Trời,
Hòa cùng vũ trụ, cảm nhận trọn vẹn hằng hà.
Thời – Không – Năng lượng không ngừng vận hành,
Dẫn muôn vật qua từng nhịp sống.
Đạo Trời hiện ra trong từng khoảnh khắc,
Vững như ba trụ, sáng như ánh mặt trời.