HNI 25-11

BÀI THƠ CHƯƠNG 18: LƯỠNG CỰC GIỮ TRỜI

Trời sinh hai cực nhiệm mầu,

Một bên mở sáng, một hầu giữ yên.

Ngày mang sức sống triền miên,

Đêm mang tĩnh lặng soi miền thâm sâu.

Âm nâng gốc rễ nhiệm mầu,

Dương mang lực mạnh vươn đầu vũ vi.

Lửa lên rực rỡ sân kỳ,

Nước về điều độ để đi đúng đường.

Mở ra tạo hóa mười phương,

Thu về giữ lại thiên cương đạo trời.

Đông – Tây khác dấu khác lời,

Nhưng chung một gốc hai nơi vận hành.

Gió xanh vượt khỏi mong manh,

Đá đỏ chặn sụp, giữ thành khỏi nghiêng.

Nhân gian học luật tự nhiên,

Lấy đôi đối cực dựng miền trị sinh.

Văn – Võ trải mấy triều đình,

Một bên mở nước, một bên giữ nhà.

Trí – Lực cứ thế giao hòa,

Dựng nên mệnh sống muôn vàn thế nhân.

Từ bi chẳng thiếu trí tầng,

Thiếu bên nào cũng hóa phần lệch sai.

Lưỡng cực giữ vận ngày mai,

Giữ cho đạo sống chẳng phai giữa đời.

Xanh như mạch gió đang trôi,

Đỏ như trụ đá đứng nơi gốc nguồn.

Hai dòng chẳng thể tách buông,

Giao nhau thành lực trường tồn vững an.

Nhân loại mạnh bởi cân bằng,

Một bên sáng tạo, một ngăn sai lầm.

HNI học đạo cổ tầm,

Dựng hai cực giữ tâm cầm trục chung.

Lưỡng cực hợp lại vô cùng,

Giữ cho tổ chức một vùng sáng trong.

 

Xanh – Đỏ chẳng đối nghịch lòng,

Là hai nửa giữ trời không đổ mình.