HNI 27/11
🌺🌺🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 8
LAO ĐỘNG GIỮA THỜI HẬU CÔNG NGHIỆP
Không còn khói xám vây kín trời
Nhà máy lùi xa về ký ức
Màn hình sáng thay cho tiếng búa
Bàn tay chạm vào thế giới số
Lao động giờ không chỉ mồ hôi
Mà là ánh mắt đầy ý tưởng
Người viết mã như dệt tơ vàng
Người thiết kế như vẽ mùa xuân
Bài giảng vang lên qua internet
Trẻ em học từ mọi chân trời
Người bác sĩ khám bệnh từ xa
Vẫn gửi yêu thương qua từng câu nói
Robot giúp ta khuân vác nặng
Máy tự lái đưa hàng khắp nơi
Nhưng chỉ trái tim của con người
Mới biết sẻ chia và thứ tha
Hậu công nghiệp là vùng đất mới
Đòi trí tuệ và cả lương tâm
Ai giữ được tâm hồn trong sáng
Sẽ thắp sáng cả thế kỷ sau
Lao động nay như một khúc ca
Hát về sáng tạo và hòa bình
Vinh quang không thuộc riêng ai
Mà dành cho tất cả những người cống hiến.