3/12HNI

🌺CHƯƠNG 23: HỘI HỌA VÀ ĐIÊU KHẮC – BIỂU TƯỢNG CỦA TRỰC GIÁC VŨ TRỤ

(Từ tác phẩm nghệ thuật đến rung động linh thiêng giữa con người và vũ trụ)

 

1. Nghệ thuật – tiếng nói không lời của linh hồn

Từ khi con người biết cầm đá khắc lên vách hang, vẽ lên những hình ảnh mờ ảo của đàn thú, lửa, và bóng người, hội họa và điêu khắc đã ra đời. Không phải để “trang trí”, mà để diễn đạt một cảm thức thiêng liêng về thế giới – điều vượt ngoài ngôn ngữ. Trong những nét vẽ đầu tiên ấy, con người không đơn thuần ghi chép hiện thực, mà đang truyền đạt cảm nhận về vũ trụ: sự sống, cái chết, chu kỳ, và mối liên kết huyền nhiệm giữa trời – đất – người.

Nghệ thuật không bắt đầu từ kỹ thuật, mà từ trực giác. Đó là thứ cảm ứng vô hình khiến con người nhìn thấy cái đẹp ẩn trong hình khối, ánh sáng, và chuyển động. Khi một người họa sĩ vẽ bức tranh, anh ta không sao chép thiên nhiên, mà đối thoại với linh hồn của thiên nhiên. Khi một nhà điêu khắc khắc đá, anh không chỉ tạo hình mà đang giải phóng tinh thần bị giam trong vật chất.

Cái đẹp, vì thế, là ánh sáng của chân lý. Trong sâu thẳm, mỗi đường nét của nghệ thuật đều mang một rung động – một tần số đồng điệu với vũ trụ. Chính rung động ấy làm cho con người xúc động, rơi lệ, hoặc bừng tỉnh. Một bức tranh hay một pho tượng vĩ đại luôn gợi cho người xem cảm giác thiêng liêng – như thể có một linh hồn đang hiện diện sau lớp màu, khối đá hay gỗ vô tri.

2. Trực giác – nguồn mạch của sáng tạo chân chính

Trong hội họa và điêu khắc, trí tuệ lý tính chỉ là công cụ, còn trực giác mới là ngọn nguồn. Bởi trực giác là khả năng cảm nhận sự thật mà không cần qua lý luận – một thứ “tri thức tức thì” đến từ tầng sâu tâm thức.

Leonardo da Vinci từng nói: “Hội họa là đứa con của Thượng Đế, bởi nó tái tạo ánh sáng.” Michelangelo, khi được hỏi làm sao ông tạc được tượng David hoàn hảo như thế, chỉ trả lời: “Trong khối đá ấy, hình hài David đã có sẵn. Tôi chỉ bỏ đi phần thừa.” Câu nói tưởng chừng đơn giản, nhưng chứa đựng triết lý sâu sắc: nghệ thuật là hành trình giải phóng linh hồn bị che khuất trong vật chất – hành trình của trực giác vũ trụ dẫn dắt bàn tay con người.