HNI 10/12 

📕Bài thơ chương 43: ĐẠO TRONG KHOA HỌC – ĐẠO TRONG TRÍ TUỆ MỚI CỦA NHÂN LOẠI

 

Khoa học đi tìm quy luật,

Đạo lắng nghe nhịp đập thầm kín của vũ trụ muôn đời.

Một bên soi sáng bằng lý tính,

Một bên mở cửa bằng trực giác trong trẻo của tâm linh.

Nhưng rồi con người nhận ra:

Hai nẻo đường ấy chưa từng tách biệt.

Hạt nhỏ nhất cũng ngân lên điều huyền nhiệm,

Vũ trụ bao la cũng nở ra bằng một hơi thở rất mềm.

Khi trí tuệ mới trỗi dậy,

Nhân loại không còn đứng trước hai bờ đối nghịch.

Khoa học trở thành đôi mắt thấy xa,

Đạo trở thành trái tim thấy sâu.

Hợp nhất lại,

Chúng dẫn ta tới sự thật toàn vẹn —

Nơi phương trình có linh hồn,

Nơi chân lý không chỉ để hiểu, mà để sống.

Đạo trong khoa học là con đường mở rộng,

Đạo trong trí tuệ mới là ánh sáng không biên giới.

Con người bước vào thời đại mới

Với trái tim sáng và khối óc trong,

Nhẹ như hạt photon xuyên qua màn đêm,

Mà vẫn ấm như ngọn lửa nguyên sơ của Trời.