HNI 11/12

📕 Bài thơ chương 45 : TRỞ VỀ GỐC –THUẬN LÒNG DÂN — HỢP ĐẠO TRỜI

 

Sau bao nẻo đường đi qua gió bụi,

Con người hiểu điều lớn nhất đời mình

Không phải quyền lực, giàu sang, danh vọng,

Mà là trở về được với Gốc sáng trong tim.

Gốc ấy – như mạch nước đầu nguồn,

Âm thầm nuôi lớn mọi giá trị, mọi niềm tin bền vững.

Ai khơi lại được dòng trong ấy

Sẽ thấy đời mình nhẹ như mây, sáng như bình minh mới.

Thuận Lòng Dân – ấy là thuận thiên ý,

Bởi tiếng dân chính là tiếng của muôn linh rung nhịp cùng Trời.

Kẻ cầm quyền biết cúi tâm lắng nghe

Sẽ dựng được quốc thái dân an bằng tình thương hơn là mệnh lệnh.

Hợp Đạo Trời không phải đi tìm điều huyền nhiệm,

Mà là sống ngay thẳng, hiền hòa, thiện lương từng ngày.

Khi nhân gian biết đặt điều chung lên điều riêng,

Thì Trời sẽ mở một con đường phẳng lặng trước bước chân người.

Và rồi,

Tất cả tinh hoa của Đạo, của đời, của nhân loại

Đều trở về điểm hội tụ giản đơn:

Thương nhau – Hiểu nhau – Cùng nhau dựng tương lai sáng.

Đó là Gốc.

Đó là Đạo.

Đó là bản hòa ca mà Trời đã gieo vào trái tim mỗi người từ thuở ban đầu.

Ai đánh thức được âm vang ấy trong chính mình

Sẽ cùng dân tộc dựng nên một kỷ nguyên mới:

Hòa hợp – Thịnh vượng – An vui trong ánh sáng Trời chung.

HÊT THƠ QUYỂN 9