HNI 14/12 

📕 Bài thơ CHƯƠNG 16

XUNG ĐỘT TÔN GIÁO

VÀ GỐC RỄ CỦA HIỂU LẦM

Tôn giáo sinh ra từ khát vọng yêu thương,

Nhưng xung đột lại nảy mầm từ sợ hãi.

Khi chân lý bị đóng khung thành sở hữu,

Thì niềm tin hóa lưỡi dao chia phái.

Không phải Thượng Đế hay Phật gây chia rẽ,

Mà cái “ta” núp bóng danh thiêng.

Con người bảo vệ hình tướng, giáo điều,

Rồi quên mất tinh thần nguyên thủy của lòng hiền.

Hiểu lầm bắt đầu khi ngôn từ lên ngôi,

Thay thế trải nghiệm sống động bên trong.

Khi người ta yêu đạo mình bằng đối kháng,

Thì tình thương đã rời bỏ cội nguồn.

Mỗi con đường chỉ là một phương tiện,

Dẫn tâm người về cùng một bến sâu.

Nhưng kẻ mê chấp vào tên gọi,

Lại dựng tường ngăn giữa những nhịp cầu.

Ngày nào con người biết lắng nghe nhau,

Thay vì tranh luận đúng – sai – cao – thấp,

Thì mọi xung đột sẽ tan như khói,

Và tôn giáo trở về đúng nghĩa: hợp nhất con người bằng tình thương.