HNI 14-9
Bài thơ Chương 31– “Cúi Đầu Mà Sáng”
Lúa chín vàng nghiêng mình trong gió
Như dạy người trưởng thành biết khiêm cung
Không phải yếu đuối, chẳng hề nhỏ bé
Mà vì hạt nặng tình đời chất chứa.
Người càng đi xa càng thấy mênh mông
Càng hiểu thì càng ít lời khoa trương
Một ánh mắt hiền, một nụ cười lặng
Đủ làm ấm lòng cả những người xa lạ.
Kẻ ngạo mạn chỉ rực sáng phút chốc
Rồi vụt tắt như pháo hoa trên trời
Người khiêm nhường lặng thầm gieo hạt
Hoa nở theo mùa, thơm mãi ngàn năm.
Trong doanh nghiệp cũng như đồng lúa
Muốn trường tồn phải biết lắng nghe
Kính khách hàng, tôn nhân viên, trọng xã hội
Ấy là sức mạnh lớn hơn lợi nhuận ngắn ngày.
Người biết cúi đầu chính là người thật lớn
Gánh trên vai cả nắng cả mưa
Chẳng cần nói nhiều, chẳng cần khoe khoang
Nhưng để lại niềm tin cho đời sau tiếp nối.
Như lúa chín cúi đầu bên triền gió
Con người cúi lòng để vươn cao hơn
Sự khiêm nhường là ánh vàng mùa gặt
Chiếu rọi nhân gian, ấm áp muôn đời.
Bài thơ Chương 31– “Cúi Đầu Mà Sáng”
Lúa chín vàng nghiêng mình trong gió
Như dạy người trưởng thành biết khiêm cung
Không phải yếu đuối, chẳng hề nhỏ bé
Mà vì hạt nặng tình đời chất chứa.
Người càng đi xa càng thấy mênh mông
Càng hiểu thì càng ít lời khoa trương
Một ánh mắt hiền, một nụ cười lặng
Đủ làm ấm lòng cả những người xa lạ.
Kẻ ngạo mạn chỉ rực sáng phút chốc
Rồi vụt tắt như pháo hoa trên trời
Người khiêm nhường lặng thầm gieo hạt
Hoa nở theo mùa, thơm mãi ngàn năm.
Trong doanh nghiệp cũng như đồng lúa
Muốn trường tồn phải biết lắng nghe
Kính khách hàng, tôn nhân viên, trọng xã hội
Ấy là sức mạnh lớn hơn lợi nhuận ngắn ngày.
Người biết cúi đầu chính là người thật lớn
Gánh trên vai cả nắng cả mưa
Chẳng cần nói nhiều, chẳng cần khoe khoang
Nhưng để lại niềm tin cho đời sau tiếp nối.
Như lúa chín cúi đầu bên triền gió
Con người cúi lòng để vươn cao hơn
Sự khiêm nhường là ánh vàng mùa gặt
Chiếu rọi nhân gian, ấm áp muôn đời.
HNI 14-9
🌿 Bài thơ Chương 31– “Cúi Đầu Mà Sáng”
Lúa chín vàng nghiêng mình trong gió
Như dạy người trưởng thành biết khiêm cung
Không phải yếu đuối, chẳng hề nhỏ bé
Mà vì hạt nặng tình đời chất chứa.
Người càng đi xa càng thấy mênh mông
Càng hiểu thì càng ít lời khoa trương
Một ánh mắt hiền, một nụ cười lặng
Đủ làm ấm lòng cả những người xa lạ.
Kẻ ngạo mạn chỉ rực sáng phút chốc
Rồi vụt tắt như pháo hoa trên trời
Người khiêm nhường lặng thầm gieo hạt
Hoa nở theo mùa, thơm mãi ngàn năm.
Trong doanh nghiệp cũng như đồng lúa
Muốn trường tồn phải biết lắng nghe
Kính khách hàng, tôn nhân viên, trọng xã hội
Ấy là sức mạnh lớn hơn lợi nhuận ngắn ngày.
Người biết cúi đầu chính là người thật lớn
Gánh trên vai cả nắng cả mưa
Chẳng cần nói nhiều, chẳng cần khoe khoang
Nhưng để lại niềm tin cho đời sau tiếp nối.
Như lúa chín cúi đầu bên triền gió
Con người cúi lòng để vươn cao hơn
Sự khiêm nhường là ánh vàng mùa gặt
Chiếu rọi nhân gian, ấm áp muôn đời.


