• https://youtu.be/LHLEgwX85oU?si=UwKmtgPWgN83zV09
    https://youtu.be/LHLEgwX85oU?si=UwKmtgPWgN83zV09
    Love
    Sad
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    Bài Thơ Chương 25: Ngọn Lửa Tự Do
    Tự do như ánh mặt trời,

    Sưởi ấm trái tim nhân loại.

    Áp bức như đêm tối dày,

    Giam hãm bao tâm hồn nhỏ bé.

    Tự do nở hoa trong tiếng nói,

    Trong nụ cười, trong giấc mơ.

    Áp bức gieo rắc sợ hãi,

    Trói buộc cả niềm tin.

    Người khao khát tự do,

    Sẽ đứng dậy dù xiềng xích.

    Người gieo bóng áp bức,

    Sẽ sớm tàn trong oán hờn.

    Tự do là ngọn đuốc,

    Dẫn nhân loại tới bình minh.

    Áp bức như cơn bão,

    Thổi qua rồi cũng tan.

    Hãy giữ lửa trong tim,

    Để bóng tối chẳng lấn át.

    Hãy chung tay đoàn kết,

    Ngọn sáng sẽ lan xa.

    Mỗi tiếng nói công bằng,

    Là một tia nắng mới.

    Mỗi hành động can đảm,

    Là một vì sao soi đêm.

    Tự do là ánh sáng,

    Vĩnh hằng trong lòng người.

    Áp bức chỉ thoáng chốc,

    Sẽ tan cùng hận thù.

    Ai sống vì tự do,

    Mãi bất tử cùng nhân loại.
    Đọc ít hơn

    Love
    3
    0 Bình luận
    HNI 26-8: Bài Thơ Chương 25: Ngọn Lửa Tự Do Tự do như ánh mặt trời, Sưởi ấm trái tim nhân loại. Áp bức như đêm tối dày, Giam hãm bao tâm hồn nhỏ bé. Tự do nở hoa trong tiếng nói, Trong nụ cười, trong giấc mơ. Áp bức gieo rắc sợ hãi, Trói buộc cả niềm tin. Người khao khát tự do, Sẽ đứng dậy dù xiềng xích. Người gieo bóng áp bức, Sẽ sớm tàn trong oán hờn. Tự do là ngọn đuốc, Dẫn nhân loại tới bình minh. Áp bức như cơn bão, Thổi qua rồi cũng tan. Hãy giữ lửa trong tim, Để bóng tối chẳng lấn át. Hãy chung tay đoàn kết, Ngọn sáng sẽ lan xa. Mỗi tiếng nói công bằng, Là một tia nắng mới. Mỗi hành động can đảm, Là một vì sao soi đêm. Tự do là ánh sáng, Vĩnh hằng trong lòng người. Áp bức chỉ thoáng chốc, Sẽ tan cùng hận thù. Ai sống vì tự do, Mãi bất tử cùng nhân loại. Đọc ít hơn Love 3 0 Bình luận
    Love
    Wow
    9
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/8:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 37:
    Ngòi Bút Dẫn Lối Tâm Trí
    Ta cầm bút – chẳng phải để trang trí,
    Mà để mở cửa những cánh tâm trí ngủ yên.
    Mỗi chữ rơi xuống trang giấy,
    Là một giọt lửa thắp sáng cả triền miên.
    Diễn văn không chỉ là lời nói,
    Nó là nhịp tim của triệu bước chân.
    Là nhịp trống vang nơi quảng trường,
    Gọi những trái tim riêng lẻ hòa cùng một nhịp chung.

    Ai bảo chữ chỉ là ký hiệu?
    Chữ biết gào, biết khóc, biết cười, biết gầm vang.
    Một câu đúng lúc có thể vực dậy cả dân tộc,
    Một từ đúng chỗ có thể phá tan xiềng xích ngàn năm.

    Người viết diễn văn – kẻ gieo hạt vào bão tố,
    Nhưng hạt giống ấy biết mọc thành rừng.
    Một câu chữ có thể thay đổi vận mệnh,
    Khi nó được nói ra bằng tất cả máu nóng của tim mình.

    Ta không viết để lấy tiếng hoan hô,
    Mà viết để thắp sáng đôi mắt đang mờ.
    Không viết để tô màu sự giả dối,
    Mà để bẻ cong gông xiềng, dựng lại mặt trời.

    Hãy nhìn lịch sử – máu và mực cùng chảy,
    Những bản diễn văn trở thành khúc khải hoàn.
    Từ lời kêu gọi trên hòn đảo nhỏ,
    Đến tiếng hô vang xé mây trời giữa quảng trường vàng.

    Người cầm bút là kẻ dẫn đường vô hình,
    Không cầm giáo, không mang gươm,
    Nhưng từng câu chữ trở thành đội quân tiến bước,
    Mở đường cho tương lai loài người vượt qua màn đêm.

    Một diễn văn hay không chỉ vang trong tai,
    Nó phải cháy trong tim và đọng lại trong máu.
    Người nghe phải rời đi với đôi mắt sáng hơn,
    Và bàn tay muốn hành động ngay bây giờ, không chờ mai sau.

    Cầm ngòi bút – nghĩa là cầm vận mệnh,
    Không chỉ của mình, mà của triệu con tim.
    Và kẻ viết diễn văn chân chính,
    Là kẻ biết đứng sau câu chữ, nhưng để ánh sáng đứng lên.
    HNI 26/8: BÀI THƠ CHƯƠNG 37: 📙Ngòi Bút Dẫn Lối Tâm Trí Ta cầm bút – chẳng phải để trang trí, Mà để mở cửa những cánh tâm trí ngủ yên. Mỗi chữ rơi xuống trang giấy, Là một giọt lửa thắp sáng cả triền miên. Diễn văn không chỉ là lời nói, Nó là nhịp tim của triệu bước chân. Là nhịp trống vang nơi quảng trường, Gọi những trái tim riêng lẻ hòa cùng một nhịp chung. Ai bảo chữ chỉ là ký hiệu? Chữ biết gào, biết khóc, biết cười, biết gầm vang. Một câu đúng lúc có thể vực dậy cả dân tộc, Một từ đúng chỗ có thể phá tan xiềng xích ngàn năm. Người viết diễn văn – kẻ gieo hạt vào bão tố, Nhưng hạt giống ấy biết mọc thành rừng. Một câu chữ có thể thay đổi vận mệnh, Khi nó được nói ra bằng tất cả máu nóng của tim mình. Ta không viết để lấy tiếng hoan hô, Mà viết để thắp sáng đôi mắt đang mờ. Không viết để tô màu sự giả dối, Mà để bẻ cong gông xiềng, dựng lại mặt trời. Hãy nhìn lịch sử – máu và mực cùng chảy, Những bản diễn văn trở thành khúc khải hoàn. Từ lời kêu gọi trên hòn đảo nhỏ, Đến tiếng hô vang xé mây trời giữa quảng trường vàng. Người cầm bút là kẻ dẫn đường vô hình, Không cầm giáo, không mang gươm, Nhưng từng câu chữ trở thành đội quân tiến bước, Mở đường cho tương lai loài người vượt qua màn đêm. Một diễn văn hay không chỉ vang trong tai, Nó phải cháy trong tim và đọng lại trong máu. Người nghe phải rời đi với đôi mắt sáng hơn, Và bàn tay muốn hành động ngay bây giờ, không chờ mai sau. Cầm ngòi bút – nghĩa là cầm vận mệnh, Không chỉ của mình, mà của triệu con tim. Và kẻ viết diễn văn chân chính, Là kẻ biết đứng sau câu chữ, nhưng để ánh sáng đứng lên.
    Love
    Yay
    Wow
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • NHẠC THIÈN CẤP ĐỘ 19
    https://youtu.be/4Bo_V6BkTlA?si=DX5VDmo5Q5R4G1Hp
    NHẠC THIÈN CẤP ĐỘ 19 https://youtu.be/4Bo_V6BkTlA?si=DX5VDmo5Q5R4G1Hp
    Love
    Haha
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 26/8: Chương 9: Áp lực mưu sinh và trách nhiệm gia đình - (Henry Le)

    1. Khởi đầu: Gánh nặng không tên
    Trong suốt hành trình làm người, có lẽ không ai thoát khỏi những lúc nặng trĩu bởi hai chữ mưu sinh. Cơm áo gạo tiền không chỉ là nhu cầu cơ bản để duy trì sự sống, mà còn trở thành thước đo về trách nhiệm của một con người đối với chính mình và với gia đình. Từ khoảnh khắc chúng ta trưởng thành, đôi vai bỗng chốc mang thêm gánh nặng: lo toan, chăm sóc, nuôi dưỡng và xây dựng một tổ ấm.
    Không phải ngẫu nhiên mà nhiều người thở dài: “Đi làm không chỉ để sống, mà còn để gia đình được sống tốt hơn.” Câu nói giản dị nhưng chất chứa cả biển trời trách nhiệm.

    Áp lực mưu sinh không chỉ đến từ nhu cầu vật chất, mà còn từ kỳ vọng của cha mẹ, mong đợi của vợ chồng, niềm tin của con cái. Nó khiến con người ta dù mệt mỏi vẫn phải bước tiếp, dù kiệt sức vẫn gắng gượng, bởi phía sau là những người thân yêu đang trông chờ.

    2. Mưu sinh – cuộc chiến âm thầm
    Mưu sinh là một cuộc chiến thầm lặng mà mỗi người đều tham gia, không kèn không trống, không khói lửa, nhưng tàn khốc chẳng kém bất kỳ trận chiến nào.
    Người lao động tay chân bán sức từng giờ ngoài công trường, dưới nắng gắt hay trong mưa lạnh, chỉ mong kiếm đủ tiền gửi về quê nuôi con ăn học.
    Người trí thức, nhân viên văn phòng, ngày đêm chìm trong những cuộc họp, những deadline dồn dập, đôi khi đánh mất cả sức khỏe và thời gian cho bản thân.
    Người buôn bán nhỏ, sáng sớm đã mở hàng, tối muộn mới đóng cửa, luôn lo lắng vốn liếng, cạnh tranh và rủi ro.
    Mỗi con đường mưu sinh đều lắm gian truân, nhưng điểm chung là không ai có quyền dừng lại. Vì nếu dừng lại, đồng nghĩa với việc cuộc sống gia đình sẽ bị ảnh hưởng.
    Cái khắc nghiệt của mưu sinh chính là: nó không chờ ta nghỉ ngơi. Cơm áo không hề biết thông cảm, hóa đơn không chấp nhận sự trì hoãn, bệnh tật chẳng bao giờ báo trước. Chính vì vậy, mưu sinh trở thành cuộc đua không hồi kết, nơi con người vừa chạy vừa lo, vừa sống vừa gánh.

    3. Trách nhiệm gia đình – sức nặng yêu thương
    Nếu mưu sinh là áp lực từ bên ngoài, thì trách nhiệm gia đình là sức nặng từ bên trong. Đó là thứ sức nặng được dệt nên từ tình thương, từ nghĩa vụ, từ máu mủ và từ khát khao bảo vệ những người thân.
    Hcoin 26/8: 🌺Chương 9: Áp lực mưu sinh và trách nhiệm gia đình - (Henry Le) 1. Khởi đầu: Gánh nặng không tên Trong suốt hành trình làm người, có lẽ không ai thoát khỏi những lúc nặng trĩu bởi hai chữ mưu sinh. Cơm áo gạo tiền không chỉ là nhu cầu cơ bản để duy trì sự sống, mà còn trở thành thước đo về trách nhiệm của một con người đối với chính mình và với gia đình. Từ khoảnh khắc chúng ta trưởng thành, đôi vai bỗng chốc mang thêm gánh nặng: lo toan, chăm sóc, nuôi dưỡng và xây dựng một tổ ấm. Không phải ngẫu nhiên mà nhiều người thở dài: “Đi làm không chỉ để sống, mà còn để gia đình được sống tốt hơn.” Câu nói giản dị nhưng chất chứa cả biển trời trách nhiệm. Áp lực mưu sinh không chỉ đến từ nhu cầu vật chất, mà còn từ kỳ vọng của cha mẹ, mong đợi của vợ chồng, niềm tin của con cái. Nó khiến con người ta dù mệt mỏi vẫn phải bước tiếp, dù kiệt sức vẫn gắng gượng, bởi phía sau là những người thân yêu đang trông chờ. 2. Mưu sinh – cuộc chiến âm thầm Mưu sinh là một cuộc chiến thầm lặng mà mỗi người đều tham gia, không kèn không trống, không khói lửa, nhưng tàn khốc chẳng kém bất kỳ trận chiến nào. Người lao động tay chân bán sức từng giờ ngoài công trường, dưới nắng gắt hay trong mưa lạnh, chỉ mong kiếm đủ tiền gửi về quê nuôi con ăn học. Người trí thức, nhân viên văn phòng, ngày đêm chìm trong những cuộc họp, những deadline dồn dập, đôi khi đánh mất cả sức khỏe và thời gian cho bản thân. Người buôn bán nhỏ, sáng sớm đã mở hàng, tối muộn mới đóng cửa, luôn lo lắng vốn liếng, cạnh tranh và rủi ro. Mỗi con đường mưu sinh đều lắm gian truân, nhưng điểm chung là không ai có quyền dừng lại. Vì nếu dừng lại, đồng nghĩa với việc cuộc sống gia đình sẽ bị ảnh hưởng. Cái khắc nghiệt của mưu sinh chính là: nó không chờ ta nghỉ ngơi. Cơm áo không hề biết thông cảm, hóa đơn không chấp nhận sự trì hoãn, bệnh tật chẳng bao giờ báo trước. Chính vì vậy, mưu sinh trở thành cuộc đua không hồi kết, nơi con người vừa chạy vừa lo, vừa sống vừa gánh. 3. Trách nhiệm gia đình – sức nặng yêu thương Nếu mưu sinh là áp lực từ bên ngoài, thì trách nhiệm gia đình là sức nặng từ bên trong. Đó là thứ sức nặng được dệt nên từ tình thương, từ nghĩa vụ, từ máu mủ và từ khát khao bảo vệ những người thân.
    Love
    Wow
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 26/8:
    CHƯƠNG 43:
    ỨNG DỤNG DAO VÀ WEB3 ĐỂ MINH BẠCH HÓA BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG
    I. Sự khủng hoảng niềm tin trong quản lý môi trường
    Thế giới đã chứng kiến quá nhiều kế hoạch “xanh” thất bại. Từ những lời hứa khí hậu bị bỏ quên đến những báo cáo môi trường bị sửa số liệu, từ những dự án trồng rừng bị khai thác ngược cho đến các quỹ bảo tồn bị rút ruột, vấn đề cốt lõi không nằm ở thiếu công nghệ hay thiếu vốn – mà là thiếu minh bạch và thiếu niềm tin.
    Khi người dân không thể kiểm tra dòng tiền môi trường đi về đâu, khi họ không biết ai là người chịu trách nhiệm cho các hành vi phá hoại tài nguyên, thì sự tham gia cộng đồng sẽ mãi là thứ xa vời. Sự minh bạch trong bảo vệ môi trường không thể đến từ những báo cáo giấy tờ mang tính hình thức. Nó cần một nền tảng mới – phi tập trung, bất biến, và do cộng đồng kiểm soát.
    II. Web3 và DAO – Chìa khóa mở ra một kỷ nguyên môi trường minh bạch
    1. Web3 – Dữ liệu thuộc về cộng đồng
    Khác với Web 2.0, nơi dữ liệu tập trung vào tay chính phủ, doanh nghiệp lớn hay tổ chức trung gian, Web3 mở ra một thế giới nơi mọi hành vi, giao dịch, cam kết về môi trường đều được ghi lại công khai và bất biến trên blockchain. Bất kỳ ai cũng có thể kiểm chứng dữ liệu – không cần xin phép, không sợ bị sửa đổi.
    Ví dụ, một dự án trồng rừng có thể công khai trên blockchain vị trí GPS cây trồng, chi phí từng cây, đơn vị thi công, tiến độ, thậm chí hình ảnh vệ tinh theo thời gian thực. Mọi người đều có thể truy cập, kiểm tra, phản biện. Không còn chỗ cho "báo cáo ảo", không còn đất cho gian lận.
    2. DAO – Quản trị cộng đồng minh bạch và dân chủ
    DAO (Decentralized Autonomous Organization) là mô hình tổ chức phi tập trung, vận hành bằng hợp đồng thông minh trên blockchain, không cần lãnh đạo truyền thống mà do cộng đồng đưa ra quyết định thông qua biểu quyết minh bạch. Khi áp dụng DAO vào lĩnh vực môi trường, chúng ta có thể:
    Thành lập DAO giám sát môi trường địa phương, nơi mỗi người dân là một “người giám sát” có quyền bỏ phiếu, góp ý, kiến nghị các vấn đề liên quan đến không khí, nước, rác thải…
    Mỗi quyết định về sử dụng quỹ môi trường đều được biểu quyết công khai, không thông qua cấp trên, không bị chi phối bởi nhóm lợi ích.
    Đọc ít hơn

    Love
    1
    0 Bình luận
    HCOIN 26/8: CHƯƠNG 43: ỨNG DỤNG DAO VÀ WEB3 ĐỂ MINH BẠCH HÓA BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG I. Sự khủng hoảng niềm tin trong quản lý môi trường Thế giới đã chứng kiến quá nhiều kế hoạch “xanh” thất bại. Từ những lời hứa khí hậu bị bỏ quên đến những báo cáo môi trường bị sửa số liệu, từ những dự án trồng rừng bị khai thác ngược cho đến các quỹ bảo tồn bị rút ruột, vấn đề cốt lõi không nằm ở thiếu công nghệ hay thiếu vốn – mà là thiếu minh bạch và thiếu niềm tin. Khi người dân không thể kiểm tra dòng tiền môi trường đi về đâu, khi họ không biết ai là người chịu trách nhiệm cho các hành vi phá hoại tài nguyên, thì sự tham gia cộng đồng sẽ mãi là thứ xa vời. Sự minh bạch trong bảo vệ môi trường không thể đến từ những báo cáo giấy tờ mang tính hình thức. Nó cần một nền tảng mới – phi tập trung, bất biến, và do cộng đồng kiểm soát. II. Web3 và DAO – Chìa khóa mở ra một kỷ nguyên môi trường minh bạch 1. Web3 – Dữ liệu thuộc về cộng đồng Khác với Web 2.0, nơi dữ liệu tập trung vào tay chính phủ, doanh nghiệp lớn hay tổ chức trung gian, Web3 mở ra một thế giới nơi mọi hành vi, giao dịch, cam kết về môi trường đều được ghi lại công khai và bất biến trên blockchain. Bất kỳ ai cũng có thể kiểm chứng dữ liệu – không cần xin phép, không sợ bị sửa đổi. Ví dụ, một dự án trồng rừng có thể công khai trên blockchain vị trí GPS cây trồng, chi phí từng cây, đơn vị thi công, tiến độ, thậm chí hình ảnh vệ tinh theo thời gian thực. Mọi người đều có thể truy cập, kiểm tra, phản biện. Không còn chỗ cho "báo cáo ảo", không còn đất cho gian lận. 2. DAO – Quản trị cộng đồng minh bạch và dân chủ DAO (Decentralized Autonomous Organization) là mô hình tổ chức phi tập trung, vận hành bằng hợp đồng thông minh trên blockchain, không cần lãnh đạo truyền thống mà do cộng đồng đưa ra quyết định thông qua biểu quyết minh bạch. Khi áp dụng DAO vào lĩnh vực môi trường, chúng ta có thể: Thành lập DAO giám sát môi trường địa phương, nơi mỗi người dân là một “người giám sát” có quyền bỏ phiếu, góp ý, kiến nghị các vấn đề liên quan đến không khí, nước, rác thải… Mỗi quyết định về sử dụng quỹ môi trường đều được biểu quyết công khai, không thông qua cấp trên, không bị chi phối bởi nhóm lợi ích. Đọc ít hơn Love 1 0 Bình luận
    Love
    Yay
    10
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CÂU ĐỐ CHIỀU 26/8
    Câu 1:
    Dạ dày là cơ quan tiêu hóa quan trọng, vì vậy chế độ ăn uống có ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe của nó. Những loại thực phẩm tốt cho dạ dày bao gồm:
    1. Chuối chín : dễ tiêu, giúp trung hòa axit dạ dày.
    2. Khoai lang, khoai tây chứa tinh bột lành mạnh, có tác dụng bao bọc niêm mạc dạ dày.
    3. Cơm, cháo, bún mềm nhẹ nhàng, dễ tiêu, giảm áp lực cho dạ dày.
    4. Sữa chua không đường chứa probiotic hỗ trợ cân bằng hệ vi sinh đường ruột.
    5. Gừng giảm buồn nôn, chống viêm và tốt cho tiêu hóa.
    6. Rau xanh ít xơ cứng (rau mồng tơi, rau ngót, bí đỏ, cải thìa) cung cấp vitamin, khoáng chất mà không gây khó tiêu.
    7. Táo ngọt, lê, đu đủ chín nhiều chất xơ hòa tan, tốt cho nhu động ruột.
    8. Mật ong : có khả năng kháng khuẩn nhẹ, hỗ trợ lành loét dạ dày.
    9. Thịt nạc, cá hấp hoặc luộc cung cấp đạm dễ tiêu, ít gây kích thích axit.
    10. Uống đủ nước ấm giúp quá trình tiêu hóa thuận lợi hơn.
    Tránh: đồ chua cay, chiên rán nhiều dầu, cà phê, rượu bia, nước ngọt có gas vì dễ kích thích axit dạ dày.
    Câu 2: Chương 43 mở ra một viễn cảnh nhân văn và sáng tạo: Quốc gia Người Già Toàn Cầu không phải là lãnh thổ, mà là cộng đồng trí tuệ phi tập trung, nơi người cao tuổi kết nối bằng kinh nghiệm và khát vọng để lại di sản. Ý tưởng này vừa giải quyết nỗi cô đơn, vừa trao lại giá trị sống cho thế hệ lớn tuổi, đồng thời mang lợi ích xã hội, kinh tế và văn hóa xuyên biên giới. Nhờ công nghệ blockchain, DAO, Web∞ và H.OS, người già có thể tham gia quyết định, sáng tạo, giảng dạy, chia sẻ ký ức… Qua đó, trí tuệ nhân loại được kế thừa, lan tỏa và trở thành nền tảng cho một nền văn minh mới.
    CÂU ĐỐ CHIỀU 26/8 Câu 1: Dạ dày là cơ quan tiêu hóa quan trọng, vì vậy chế độ ăn uống có ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe của nó. Những loại thực phẩm tốt cho dạ dày bao gồm: 1. Chuối chín : dễ tiêu, giúp trung hòa axit dạ dày. 2. Khoai lang, khoai tây chứa tinh bột lành mạnh, có tác dụng bao bọc niêm mạc dạ dày. 3. Cơm, cháo, bún mềm nhẹ nhàng, dễ tiêu, giảm áp lực cho dạ dày. 4. Sữa chua không đường chứa probiotic hỗ trợ cân bằng hệ vi sinh đường ruột. 5. Gừng giảm buồn nôn, chống viêm và tốt cho tiêu hóa. 6. Rau xanh ít xơ cứng (rau mồng tơi, rau ngót, bí đỏ, cải thìa) cung cấp vitamin, khoáng chất mà không gây khó tiêu. 7. Táo ngọt, lê, đu đủ chín nhiều chất xơ hòa tan, tốt cho nhu động ruột. 8. Mật ong : có khả năng kháng khuẩn nhẹ, hỗ trợ lành loét dạ dày. 9. Thịt nạc, cá hấp hoặc luộc cung cấp đạm dễ tiêu, ít gây kích thích axit. 10. Uống đủ nước ấm giúp quá trình tiêu hóa thuận lợi hơn. Tránh: đồ chua cay, chiên rán nhiều dầu, cà phê, rượu bia, nước ngọt có gas vì dễ kích thích axit dạ dày. Câu 2: Chương 43 mở ra một viễn cảnh nhân văn và sáng tạo: Quốc gia Người Già Toàn Cầu không phải là lãnh thổ, mà là cộng đồng trí tuệ phi tập trung, nơi người cao tuổi kết nối bằng kinh nghiệm và khát vọng để lại di sản. Ý tưởng này vừa giải quyết nỗi cô đơn, vừa trao lại giá trị sống cho thế hệ lớn tuổi, đồng thời mang lợi ích xã hội, kinh tế và văn hóa xuyên biên giới. Nhờ công nghệ blockchain, DAO, Web∞ và H.OS, người già có thể tham gia quyết định, sáng tạo, giảng dạy, chia sẻ ký ức… Qua đó, trí tuệ nhân loại được kế thừa, lan tỏa và trở thành nền tảng cho một nền văn minh mới.
    Love
    Like
    Haha
    Sad
    12
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/8:
    BÀI HÁT CHƯƠNG 37:
    “Ngòi Bút Dẫn Đường"
    [Verse 1]
    Giữa quảng trường bao ánh mắt đang nhìn,
    Giữa dòng người, bao trái tim lặng im.
    Một lời nói, như tia chớp giữa trời đêm,
    Thắp bùng lên niềm tin chưa từng tắt.

    Ta viết không chỉ để cho riêng mình,
    Mỗi con chữ là nhịp đập của trái tim dân.
    Ngòi bút run run, nhưng ý chí vững vàng,
    Dẫn đường cho ngàn giấc mơ bay xa.

    [Chorus]
    Ngòi bút ta – ngọn đuốc soi đêm,
    Dẫn lối công chúng vượt qua bóng tối.
    Mỗi lời nói – mũi tên bắn thẳng,
    Vào tim người, khơi dậy sức mạnh ngàn năm.
    Cầm ngòi bút – ta không lùi bước,
    Dẫn tâm trí công chúng đến ngày mai.

    [Verse 2]
    Không phải tiếng hô, nhưng vang hơn sấm dậy,
    Không phải gươm đao, nhưng mạnh hơn chiến xa.
    Bài diễn văn – không chỉ là chữ nghĩa,
    Mà là lửa trong từng linh hồn khát khao.

    Khi ta viết, là ta gieo hạt giống,
    Từng câu chữ hóa thành cánh chim tự do.
    Người lắng nghe, chẳng chỉ nghe âm thanh,
    Mà nghe cả một tương lai đang gọi.

    [Chorus]
    Ngòi bút ta – ngọn đuốc soi đêm,
    Dẫn lối công chúng vượt qua bóng tối.
    Mỗi lời nói – mũi tên bắn thẳng,
    Vào tim người, khơi dậy sức mạnh ngàn năm.
    Cầm ngòi bút – ta không lùi bước,
    Dẫn tâm trí công chúng đến ngày mai.

    [Bridge] (cao trào)
    Có những ngày bão giông che khuất đường,
    Có những người muốn bịt mắt nhân dân.
    Nhưng chỉ một câu, một ý, một hình ảnh,
    Có thể mở khóa cả xiềng xích vô hình.

    Ngòi bút ấy – chẳng sợ gì quyền lực,
    Ngòi bút ấy – chẳng khuất phục vàng bạc.
    Vì ta biết, chỉ một diễn văn đúng lúc,
    Có thể thay đổi vận mệnh một dân tộc.

    [Final Chorus]
    Ngòi bút ta – ngọn đuốc soi đêm,
    Dẫn lối công chúng vượt qua bóng tối.
    Mỗi lời nói – mũi tên bắn thẳng,
    Vào tim người, khơi dậy sức mạnh ngàn năm.
    Cầm ngòi bút – ta không lùi bước,
    Dẫn tâm trí công chúng đến ngày mai.

    [Outro]
    Hỡi những người cầm bút giữa nhân gian,
    Hãy viết như thể đó là hơi thở cuối cùng.
    Bởi một diễn văn chân thật, can đảm,
    Có thể biến cả thế giới… thành mới.
    HNI 26/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 37: 🎵🎤 “Ngòi Bút Dẫn Đường" [Verse 1] Giữa quảng trường bao ánh mắt đang nhìn, Giữa dòng người, bao trái tim lặng im. Một lời nói, như tia chớp giữa trời đêm, Thắp bùng lên niềm tin chưa từng tắt. Ta viết không chỉ để cho riêng mình, Mỗi con chữ là nhịp đập của trái tim dân. Ngòi bút run run, nhưng ý chí vững vàng, Dẫn đường cho ngàn giấc mơ bay xa. [Chorus] Ngòi bút ta – ngọn đuốc soi đêm, Dẫn lối công chúng vượt qua bóng tối. Mỗi lời nói – mũi tên bắn thẳng, Vào tim người, khơi dậy sức mạnh ngàn năm. Cầm ngòi bút – ta không lùi bước, Dẫn tâm trí công chúng đến ngày mai. [Verse 2] Không phải tiếng hô, nhưng vang hơn sấm dậy, Không phải gươm đao, nhưng mạnh hơn chiến xa. Bài diễn văn – không chỉ là chữ nghĩa, Mà là lửa trong từng linh hồn khát khao. Khi ta viết, là ta gieo hạt giống, Từng câu chữ hóa thành cánh chim tự do. Người lắng nghe, chẳng chỉ nghe âm thanh, Mà nghe cả một tương lai đang gọi. [Chorus] Ngòi bút ta – ngọn đuốc soi đêm, Dẫn lối công chúng vượt qua bóng tối. Mỗi lời nói – mũi tên bắn thẳng, Vào tim người, khơi dậy sức mạnh ngàn năm. Cầm ngòi bút – ta không lùi bước, Dẫn tâm trí công chúng đến ngày mai. [Bridge] (cao trào) Có những ngày bão giông che khuất đường, Có những người muốn bịt mắt nhân dân. Nhưng chỉ một câu, một ý, một hình ảnh, Có thể mở khóa cả xiềng xích vô hình. Ngòi bút ấy – chẳng sợ gì quyền lực, Ngòi bút ấy – chẳng khuất phục vàng bạc. Vì ta biết, chỉ một diễn văn đúng lúc, Có thể thay đổi vận mệnh một dân tộc. [Final Chorus] Ngòi bút ta – ngọn đuốc soi đêm, Dẫn lối công chúng vượt qua bóng tối. Mỗi lời nói – mũi tên bắn thẳng, Vào tim người, khơi dậy sức mạnh ngàn năm. Cầm ngòi bút – ta không lùi bước, Dẫn tâm trí công chúng đến ngày mai. [Outro] Hỡi những người cầm bút giữa nhân gian, Hãy viết như thể đó là hơi thở cuối cùng. Bởi một diễn văn chân thật, can đảm, Có thể biến cả thế giới… thành mới.
    Love
    Angry
    11
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 26/8: Bài thơ – Chương 9
    Áp lực mưu sinh và trách nhiệm gia đình
    (Henry Le)
    Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp,
    Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề,
    Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ,
    Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai.
    Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài,
    Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín,
    Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ,
    Bước chân cha mòn theo tháng năm dài.

    Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ,
    Cuốn con người vào những chuyến đi xa,
    Có lúc lòng chông chênh như bão tố,
    Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà.

    Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ,
    Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm,
    Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ,
    Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên.

    Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói,
    Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi,
    Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến,
    Sáng cho con đi trọn kiếp con người.

    Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt,
    Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình",
    Không một cơn bão nào dập tắt nổi,
    Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng.
    Hcoin 26/8: 📕Bài thơ – Chương 9 Áp lực mưu sinh và trách nhiệm gia đình (Henry Le) Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp, Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề, Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ, Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai. Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài, Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín, Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ, Bước chân cha mòn theo tháng năm dài. Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ, Cuốn con người vào những chuyến đi xa, Có lúc lòng chông chênh như bão tố, Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà. Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ, Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm, Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ, Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên. Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói, Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi, Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến, Sáng cho con đi trọn kiếp con người. Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt, Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình", Không một cơn bão nào dập tắt nổi, Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng.
    Love
    Like
    9
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • NHẠC THIỀN CẤP ĐỘ 20
    https://youtu.be/cryFtofg6Xo?si=dZVGmqimuzxCSgjM
    NHẠC THIỀN CẤP ĐỘ 20 https://youtu.be/cryFtofg6Xo?si=dZVGmqimuzxCSgjM
    Love
    Like
    Angry
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ