• HNI 27-8:
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 27: Sáng Niềm Tin
    Verse 1
    Có những ngày ta lạc lối giữa đời,
    Bao ngờ vực khiến tim ta khép lại.
    Nhưng một nụ cười, một bàn tay trao,
    Đã thắp sáng niềm tin trong tim người.

    Pre-Chorus 1
    Từng bước nhỏ ta cùng đi,
    Thành con đường rực sáng hy vọng.

    Chorus 1
    Niềm tin cộng đồng là ánh sáng soi,
    Xua bóng tối ích kỷ tan vời vợi.
    Hãy nắm lấy tay nhau, cùng hát ca,
    Để thế gian chan hòa tình thương.

    Verse 2
    Có những đêm mưa bão giăng kín trời,
    Người ngã xuống vẫn có người nâng dậy.
    Một lời hứa giữ trọn trong tháng ngày,
    Hóa thành ngọn đèn soi lối nhân gian.

    Pre-Chorus 2
    Từ những trái tim chân thành,
    Thành biển lớn yêu thương bất tận.

    Chorus 2
    Niềm tin cộng đồng là ánh sáng soi,
    Xua bóng tối ích kỷ tan vời vợi.
    Hãy giữ ngọn lửa sáng trong tâm hồn,
    Để ngày mai rực rỡ bình minh.

    Bridge (cao trào)
    Dẫu ích kỷ như bóng đêm đeo bám,
    Nhưng ánh sáng tình người không tắt.
    Niềm tin ta trao nhau mỗi ngày,
    Chính là phép màu xóa tan u tối.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Niềm tin cộng đồng là ánh sáng soi,
    Ích kỷ chỉ là bóng tối thoáng qua.
    Hãy chung một vòng tay, cùng sát vai,
    Để nhân loại bước vào ngày mới.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng… niềm tin… mãi vĩnh hằng…
    HNI 27-8: 🎶 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 27: Sáng Niềm Tin Verse 1 Có những ngày ta lạc lối giữa đời, Bao ngờ vực khiến tim ta khép lại. Nhưng một nụ cười, một bàn tay trao, Đã thắp sáng niềm tin trong tim người. Pre-Chorus 1 Từng bước nhỏ ta cùng đi, Thành con đường rực sáng hy vọng. Chorus 1 Niềm tin cộng đồng là ánh sáng soi, Xua bóng tối ích kỷ tan vời vợi. Hãy nắm lấy tay nhau, cùng hát ca, Để thế gian chan hòa tình thương. Verse 2 Có những đêm mưa bão giăng kín trời, Người ngã xuống vẫn có người nâng dậy. Một lời hứa giữ trọn trong tháng ngày, Hóa thành ngọn đèn soi lối nhân gian. Pre-Chorus 2 Từ những trái tim chân thành, Thành biển lớn yêu thương bất tận. Chorus 2 Niềm tin cộng đồng là ánh sáng soi, Xua bóng tối ích kỷ tan vời vợi. Hãy giữ ngọn lửa sáng trong tâm hồn, Để ngày mai rực rỡ bình minh. Bridge (cao trào) Dẫu ích kỷ như bóng đêm đeo bám, Nhưng ánh sáng tình người không tắt. Niềm tin ta trao nhau mỗi ngày, Chính là phép màu xóa tan u tối. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Niềm tin cộng đồng là ánh sáng soi, Ích kỷ chỉ là bóng tối thoáng qua. Hãy chung một vòng tay, cùng sát vai, Để nhân loại bước vào ngày mới. Outro (fade out) Ánh sáng… niềm tin… mãi vĩnh hằng…
    Love
    Like
    Wow
    7
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: Chương 14. Lòng can đảm trước bão tố
    (Lê Đình Hải)

    1. Bão tố – phép thử không ai tránh khỏi
    Cuộc đời vốn chẳng bao giờ bằng phẳng. Những cơn bão tố – từ thiên nhiên, từ xã hội, hay ngay từ chính nội tâm – luôn chực chờ ập đến, cuốn phăng mọi thứ ta tưởng đã chắc chắn. Có người chỉ cần một cơn gió mạnh đã ngã gục, nhưng cũng có người, nhờ sự can đảm, mà đứng vững giữa phong ba.
    Bão tố không chỉ là nghịch cảnh, mà là phép thử tối thượng. Nó lột bỏ đi những lớp vỏ an toàn giả tạo, để con người phải đối diện với sự thật về chính mình. Không còn chỗ trốn chạy, không còn cơ hội viện cớ. Chỉ còn ta – và lòng can đảm.

    Chính trong bão tố, phẩm giá của con người được rèn giũa. Như lửa nung vàng, như búa rèn thép, bão tố là trường thi của tâm hồn. Người yếu hèn sẽ vỡ vụn. Người can đảm sẽ trưởng thành. Và đôi khi, can đảm không phải là chiến thắng ngay, mà chỉ là không bỏ cuộc, không gục ngã trước khi ánh sáng ló rạng.

    2. Lòng can đảm – không phải bẩm sinh mà được tôi luyện
    Nhiều người nghĩ can đảm là thiên bẩm, như một món quà Trời ban cho ai đó. Nhưng sự thật, can đảm là kết quả của luyện tập, của dấn thân, của những bước đi không ngừng trong gian khổ.
    Một đứa trẻ lần đầu tập đi đã run rẩy, sợ ngã. Nhưng rồi qua mỗi lần té ngã, nó lại mạnh dạn hơn, cho đến khi bước vững trên đôi chân của mình. Lòng can đảm của con người cũng vậy: mỗi lần vượt qua một thử thách, dù nhỏ, ta lại gieo một hạt giống cho dũng khí lớn lao hơn.

    Can đảm không phải là không biết sợ. Trái lại, chính vì sợ mà ta cần can đảm. Người can đảm không phải kẻ vô cảm trước nguy hiểm, mà là người biết sợ nhưng vẫn hành động. Họ run rẩy, nhưng vẫn tiến bước. Họ hoang mang, nhưng không lùi bước. Họ biết rằng phía sau nỗi sợ là một cánh cửa – cánh cửa dẫn đến trưởng thành.

    Những nhà thám hiểm vượt đại dương, những chiến sĩ nơi tiền tuyến, hay những con người bình thường dám đối diện với bệnh tật, mất mát… tất cả họ đều chia sẻ một điểm chung: can đảm được tôi rèn qua từng ngày, từng bước, từng lần đối mặt với khổ đau.

    3. Khi bão tố ập đến – giữ lấy trục xoay trong tâm
    HNI 27/8: 🌺Chương 14. Lòng can đảm trước bão tố (Lê Đình Hải) 1. Bão tố – phép thử không ai tránh khỏi Cuộc đời vốn chẳng bao giờ bằng phẳng. Những cơn bão tố – từ thiên nhiên, từ xã hội, hay ngay từ chính nội tâm – luôn chực chờ ập đến, cuốn phăng mọi thứ ta tưởng đã chắc chắn. Có người chỉ cần một cơn gió mạnh đã ngã gục, nhưng cũng có người, nhờ sự can đảm, mà đứng vững giữa phong ba. Bão tố không chỉ là nghịch cảnh, mà là phép thử tối thượng. Nó lột bỏ đi những lớp vỏ an toàn giả tạo, để con người phải đối diện với sự thật về chính mình. Không còn chỗ trốn chạy, không còn cơ hội viện cớ. Chỉ còn ta – và lòng can đảm. Chính trong bão tố, phẩm giá của con người được rèn giũa. Như lửa nung vàng, như búa rèn thép, bão tố là trường thi của tâm hồn. Người yếu hèn sẽ vỡ vụn. Người can đảm sẽ trưởng thành. Và đôi khi, can đảm không phải là chiến thắng ngay, mà chỉ là không bỏ cuộc, không gục ngã trước khi ánh sáng ló rạng. 2. Lòng can đảm – không phải bẩm sinh mà được tôi luyện Nhiều người nghĩ can đảm là thiên bẩm, như một món quà Trời ban cho ai đó. Nhưng sự thật, can đảm là kết quả của luyện tập, của dấn thân, của những bước đi không ngừng trong gian khổ. Một đứa trẻ lần đầu tập đi đã run rẩy, sợ ngã. Nhưng rồi qua mỗi lần té ngã, nó lại mạnh dạn hơn, cho đến khi bước vững trên đôi chân của mình. Lòng can đảm của con người cũng vậy: mỗi lần vượt qua một thử thách, dù nhỏ, ta lại gieo một hạt giống cho dũng khí lớn lao hơn. Can đảm không phải là không biết sợ. Trái lại, chính vì sợ mà ta cần can đảm. Người can đảm không phải kẻ vô cảm trước nguy hiểm, mà là người biết sợ nhưng vẫn hành động. Họ run rẩy, nhưng vẫn tiến bước. Họ hoang mang, nhưng không lùi bước. Họ biết rằng phía sau nỗi sợ là một cánh cửa – cánh cửa dẫn đến trưởng thành. Những nhà thám hiểm vượt đại dương, những chiến sĩ nơi tiền tuyến, hay những con người bình thường dám đối diện với bệnh tật, mất mát… tất cả họ đều chia sẻ một điểm chung: can đảm được tôi rèn qua từng ngày, từng bước, từng lần đối mặt với khổ đau. 3. Khi bão tố ập đến – giữ lấy trục xoay trong tâm
    Love
    Like
    9
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: THƠ Chương 14:
    Lòng can đảm trước bão tố - (Lê Đình Hải)

    Giông tố kéo về đen kín trời,
    Sóng gào, gió rít chẳng buông lơi.
    Người đứng hiên ngang không lùi bước,
    Ánh mắt sáng ngời giữa rối rời.
    Bão tố quật ngã bao cành lá,
    Nhưng không thể gãy một niềm tin.
    Đôi chân vững chãi trên bờ vực,
    Trái tim rực lửa chẳng lặng im.

    Can đảm không là lời hô lớn,
    Mà là thinh lặng giữa phong ba.
    Là khi đôi tay còn run rẩy,
    Vẫn dám bước tiếp chẳng lùi xa.

    Có những vết thương chưa kịp vá,
    Có những khổ đau hằn sâu tim.
    Nhưng lòng kiên định không lay chuyển,
    Vượt qua bóng tối để tìm mình.

    Hỡi người đi giữa trời giông tố,
    Đừng sợ hãi trước tiếng gầm vang.
    Bởi trong bão giông là cơ hội,
    Tìm thấy sức mạnh của tim gan.

    Khi mưa dừng lại, trời xanh sáng,
    Người ngẩng cao đầu, bước thênh thang.
    Can đảm đã thành ngôi sao mới,
    Dẫn lối con đường – chẳng ngỡ ngàng.
    HNI 27/8: 📕 THƠ Chương 14: 📙Lòng can đảm trước bão tố - (Lê Đình Hải) Giông tố kéo về đen kín trời, Sóng gào, gió rít chẳng buông lơi. Người đứng hiên ngang không lùi bước, Ánh mắt sáng ngời giữa rối rời. Bão tố quật ngã bao cành lá, Nhưng không thể gãy một niềm tin. Đôi chân vững chãi trên bờ vực, Trái tim rực lửa chẳng lặng im. Can đảm không là lời hô lớn, Mà là thinh lặng giữa phong ba. Là khi đôi tay còn run rẩy, Vẫn dám bước tiếp chẳng lùi xa. Có những vết thương chưa kịp vá, Có những khổ đau hằn sâu tim. Nhưng lòng kiên định không lay chuyển, Vượt qua bóng tối để tìm mình. Hỡi người đi giữa trời giông tố, Đừng sợ hãi trước tiếng gầm vang. Bởi trong bão giông là cơ hội, Tìm thấy sức mạnh của tim gan. Khi mưa dừng lại, trời xanh sáng, Người ngẩng cao đầu, bước thênh thang. Can đảm đã thành ngôi sao mới, Dẫn lối con đường – chẳng ngỡ ngàng.
    Love
    Like
    10
    2 Comments 0 Shares
  • HCOIN 27/8: - B30 BÀI THƠ CHƯƠNG:8
    KHI CUỘC ĐỜI THỬ THÁCH BẰNG THẤT BẠIh
    (Lê Đình Hải)

    Thất bại đến như cơn mưa bất ngờ,
    Làm ta ướt lạnh, làm ta chùn bước,
    Nhưng chính trong mưa, ta nhìn trời rộng,
    Mới hiểu mặt đất vẫn nở hoa xanh.
    Có khi vấp ngã giữa đường đời gập ghềnh,
    Ngỡ như tận cùng là vực sâu tuyệt vọng,
    Nhưng đá sỏi dưới chân, qua bao lần nhọn sắc,
    Lại mài nên ý chí bền gan.

    Thất bại chẳng giết ta,
    Nó chỉ dạy ta biết mình là ai,
    Biết giá trị không nằm trong chiến thắng,
    Mà trong nghị lực đứng dậy sau mỗi lần rơi.

    Có những đêm tối tưởng chừng vô tận,
    Ánh sáng chẳng hề ló rạng chân mây,
    Nhưng chính nơi bóng đêm sâu thẳm,
    Ngọn lửa trong tim bừng sáng mạnh mẽ hơn ngày.

    Thất bại là thầy, nghiêm khắc mà công bằng,
    Nó dạy ta khiêm nhường, dạy ta kiên nhẫn,
    Nó tước đi ảo tưởng, trao về sự thật,
    Rằng con đường dài cần trái tim không lùi.

    Nếu không từng ngã, ta chẳng biết đứng lên,
    Nếu không từng mất, ta đâu biết trân trọng,
    Nếu không từng đau, ta đâu biết chữa lành,
    Nếu không từng lạc lối, làm sao biết tìm đường.

    Hãy cảm ơn thất bại, kẻ bạn thầm lặng,
    Nó thử thách để ta trưởng thành,
    Nó ngăn ta ngủ quên trong vinh quang nhỏ hẹp,
    Và mở ra cánh cửa dẫn đến tầm cao.

    Vậy nên, khi thất bại gõ cửa,
    Đừng oán trách đời, đừng nguyền rủa số phận,
    Hãy mỉm cười như đón một vị khách hiền,
    Vì nó đến để trao cho ta bài học của trời xanh.
    HCOIN 27/8: - B30 🏵️🏵️📕 BÀI THƠ CHƯƠNG:8 KHI CUỘC ĐỜI THỬ THÁCH BẰNG THẤT BẠIh (Lê Đình Hải) Thất bại đến như cơn mưa bất ngờ, Làm ta ướt lạnh, làm ta chùn bước, Nhưng chính trong mưa, ta nhìn trời rộng, Mới hiểu mặt đất vẫn nở hoa xanh. Có khi vấp ngã giữa đường đời gập ghềnh, Ngỡ như tận cùng là vực sâu tuyệt vọng, Nhưng đá sỏi dưới chân, qua bao lần nhọn sắc, Lại mài nên ý chí bền gan. Thất bại chẳng giết ta, Nó chỉ dạy ta biết mình là ai, Biết giá trị không nằm trong chiến thắng, Mà trong nghị lực đứng dậy sau mỗi lần rơi. Có những đêm tối tưởng chừng vô tận, Ánh sáng chẳng hề ló rạng chân mây, Nhưng chính nơi bóng đêm sâu thẳm, Ngọn lửa trong tim bừng sáng mạnh mẽ hơn ngày. Thất bại là thầy, nghiêm khắc mà công bằng, Nó dạy ta khiêm nhường, dạy ta kiên nhẫn, Nó tước đi ảo tưởng, trao về sự thật, Rằng con đường dài cần trái tim không lùi. Nếu không từng ngã, ta chẳng biết đứng lên, Nếu không từng mất, ta đâu biết trân trọng, Nếu không từng đau, ta đâu biết chữa lành, Nếu không từng lạc lối, làm sao biết tìm đường. Hãy cảm ơn thất bại, kẻ bạn thầm lặng, Nó thử thách để ta trưởng thành, Nó ngăn ta ngủ quên trong vinh quang nhỏ hẹp, Và mở ra cánh cửa dẫn đến tầm cao. Vậy nên, khi thất bại gõ cửa, Đừng oán trách đời, đừng nguyền rủa số phận, Hãy mỉm cười như đón một vị khách hiền, Vì nó đến để trao cho ta bài học của trời xanh.
    Love
    Wow
    Like
    11
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: Bài hát chương 14:
    Lòng can đảm trước bão tố- (Lê Đình Hải)
    [Đoạn 1]
    Khi trời đất cuồng nộ, sấm sét rền vang,
    Gió bão cuốn xoáy, bóng tối ngập tràn.
    Con tim run rẩy nhưng chẳng lùi tan,
    Ta bước lên, ngẩng cao đầu hiên ngang.
    [Điệp khúc]
    Lòng can đảm trước bão tố,
    Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù.
    Dẫu phong ba vùi dập thân xác,
    Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc.
    Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
    Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ!
    [Đoạn 2]
    Đường đời hiểm nguy, mây đen phủ kín,
    Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh.
    Ngã gục bao lần vẫn đứng quật cường,
    Thử thách đến, ta hóa thành kiên dũng.
    [Điệp khúc]
    Lòng can đảm trước bão tố,
    Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù.
    Dẫu phong ba vùi dập thân xác,
    Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc.
    Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
    Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ!
    [Cầu nối]
    Có những vết thương sâu chẳng lành,
    Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh.
    Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh,
    Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh!
    [Điệp khúc cuối]
    Lòng can đảm trước bão tố,
    Ngọn lửa bất diệt cháy trong linh hồn.
    Dẫu bão giông, dẫu muôn gian khó,
    Con người ta vẫn đứng vững hiên ngang!
    Lòng can đảm – ngọn cờ nhân loại,
    Dẫn bước ta đi xây ngày mai rạng ngời!
    HNI 27/8: 🎵Bài hát chương 14: 🎤Lòng can đảm trước bão tố- (Lê Đình Hải) [Đoạn 1] Khi trời đất cuồng nộ, sấm sét rền vang, Gió bão cuốn xoáy, bóng tối ngập tràn. Con tim run rẩy nhưng chẳng lùi tan, Ta bước lên, ngẩng cao đầu hiên ngang. [Điệp khúc] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù. Dẫu phong ba vùi dập thân xác, Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ! [Đoạn 2] Đường đời hiểm nguy, mây đen phủ kín, Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh. Ngã gục bao lần vẫn đứng quật cường, Thử thách đến, ta hóa thành kiên dũng. [Điệp khúc] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù. Dẫu phong ba vùi dập thân xác, Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ! [Cầu nối] Có những vết thương sâu chẳng lành, Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh. Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh, Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh! [Điệp khúc cuối] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa bất diệt cháy trong linh hồn. Dẫu bão giông, dẫu muôn gian khó, Con người ta vẫn đứng vững hiên ngang! Lòng can đảm – ngọn cờ nhân loại, Dẫn bước ta đi xây ngày mai rạng ngời!
    Love
    Like
    11
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: Chương 14. Lòng can đảm trước bão tố
    (Lê Đình Hải)

    1. Bão tố – phép thử không ai tránh khỏi
    Cuộc đời vốn chẳng bao giờ bằng phẳng. Những cơn bão tố – từ thiên nhiên, từ xã hội, hay ngay từ chính nội tâm – luôn chực chờ ập đến, cuốn phăng mọi thứ ta tưởng đã chắc chắn. Có người chỉ cần một cơn gió mạnh đã ngã gục, nhưng cũng có người, nhờ sự can đảm, mà đứng vững giữa phong ba.
    Bão tố không chỉ là nghịch cảnh, mà là phép thử tối thượng. Nó lột bỏ đi những lớp vỏ an toàn giả tạo, để con người phải đối diện với sự thật về chính mình. Không còn chỗ trốn chạy, không còn cơ hội viện cớ. Chỉ còn ta – và lòng can đảm.

    Chính trong bão tố, phẩm giá của con người được rèn giũa. Như lửa nung vàng, như búa rèn thép, bão tố là trường thi của tâm hồn. Người yếu hèn sẽ vỡ vụn. Người can đảm sẽ trưởng thành. Và đôi khi, can đảm không phải là chiến thắng ngay, mà chỉ là không bỏ cuộc, không gục ngã trước khi ánh sáng ló rạng.

    2. Lòng can đảm – không phải bẩm sinh mà được tôi luyện
    Nhiều người nghĩ can đảm là thiên bẩm, như một món quà Trời ban cho ai đó. Nhưng sự thật, can đảm là kết quả của luyện tập, của dấn thân, của những bước đi không ngừng trong gian khổ.
    Một đứa trẻ lần đầu tập đi đã run rẩy, sợ ngã. Nhưng rồi qua mỗi lần té ngã, nó lại mạnh dạn hơn, cho đến khi bước vững trên đôi chân của mình. Lòng can đảm của con người cũng vậy: mỗi lần vượt qua một thử thách, dù nhỏ, ta lại gieo một hạt giống cho dũng khí lớn lao hơn.

    Can đảm không phải là không biết sợ. Trái lại, chính vì sợ mà ta cần can đảm. Người can đảm không phải kẻ vô cảm trước nguy hiểm, mà là người biết sợ nhưng vẫn hành động. Họ run rẩy, nhưng vẫn tiến bước. Họ hoang mang, nhưng không lùi bước. Họ biết rằng phía sau nỗi sợ là một cánh cửa – cánh cửa dẫn đến trưởng thành.

    Những nhà thám hiểm vượt đại dương, những chiến sĩ nơi tiền tuyến, hay những con người bình thường dám đối diện với bệnh tật, mất mát… tất cả họ đều chia sẻ một điểm chung: can đảm được tôi rèn qua từng ngày, từng bước, từng lần đối mặt với khổ đau.

    3. Khi bão tố ập đến – giữ lấy trục xoay trong tâm
    Đọc ít hơn

    0 Bình luận
    HNI 27/8: Chương 14. Lòng can đảm trước bão tố (Lê Đình Hải) 1. Bão tố – phép thử không ai tránh khỏi Cuộc đời vốn chẳng bao giờ bằng phẳng. Những cơn bão tố – từ thiên nhiên, từ xã hội, hay ngay từ chính nội tâm – luôn chực chờ ập đến, cuốn phăng mọi thứ ta tưởng đã chắc chắn. Có người chỉ cần một cơn gió mạnh đã ngã gục, nhưng cũng có người, nhờ sự can đảm, mà đứng vững giữa phong ba. Bão tố không chỉ là nghịch cảnh, mà là phép thử tối thượng. Nó lột bỏ đi những lớp vỏ an toàn giả tạo, để con người phải đối diện với sự thật về chính mình. Không còn chỗ trốn chạy, không còn cơ hội viện cớ. Chỉ còn ta – và lòng can đảm. Chính trong bão tố, phẩm giá của con người được rèn giũa. Như lửa nung vàng, như búa rèn thép, bão tố là trường thi của tâm hồn. Người yếu hèn sẽ vỡ vụn. Người can đảm sẽ trưởng thành. Và đôi khi, can đảm không phải là chiến thắng ngay, mà chỉ là không bỏ cuộc, không gục ngã trước khi ánh sáng ló rạng. 2. Lòng can đảm – không phải bẩm sinh mà được tôi luyện Nhiều người nghĩ can đảm là thiên bẩm, như một món quà Trời ban cho ai đó. Nhưng sự thật, can đảm là kết quả của luyện tập, của dấn thân, của những bước đi không ngừng trong gian khổ. Một đứa trẻ lần đầu tập đi đã run rẩy, sợ ngã. Nhưng rồi qua mỗi lần té ngã, nó lại mạnh dạn hơn, cho đến khi bước vững trên đôi chân của mình. Lòng can đảm của con người cũng vậy: mỗi lần vượt qua một thử thách, dù nhỏ, ta lại gieo một hạt giống cho dũng khí lớn lao hơn. Can đảm không phải là không biết sợ. Trái lại, chính vì sợ mà ta cần can đảm. Người can đảm không phải kẻ vô cảm trước nguy hiểm, mà là người biết sợ nhưng vẫn hành động. Họ run rẩy, nhưng vẫn tiến bước. Họ hoang mang, nhưng không lùi bước. Họ biết rằng phía sau nỗi sợ là một cánh cửa – cánh cửa dẫn đến trưởng thành. Những nhà thám hiểm vượt đại dương, những chiến sĩ nơi tiền tuyến, hay những con người bình thường dám đối diện với bệnh tật, mất mát… tất cả họ đều chia sẻ một điểm chung: can đảm được tôi rèn qua từng ngày, từng bước, từng lần đối mặt với khổ đau. 3. Khi bão tố ập đến – giữ lấy trục xoay trong tâm Đọc ít hơn 0 Bình luận
    Love
    Like
    7
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: Bài hát chương 14:
    Lòng can đảm trước bão tố- (Lê Đình Hải)
    [Đoạn 1]
    Khi trời đất cuồng nộ, sấm sét rền vang,
    Gió bão cuốn xoáy, bóng tối ngập tràn.
    Con tim run rẩy nhưng chẳng lùi tan,
    Ta bước lên, ngẩng cao đầu hiên ngang.
    [Điệp khúc]
    Lòng can đảm trước bão tố,
    Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù.
    Dẫu phong ba vùi dập thân xác,
    Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc.
    Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
    Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ!
    [Đoạn 2]
    Đường đời hiểm nguy, mây đen phủ kín,
    Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh.
    Ngã gục bao lần vẫn đứng quật cường,
    Thử thách đến, ta hóa thành kiên dũng.
    [Điệp khúc]
    Lòng can đảm trước bão tố,
    Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù.
    Dẫu phong ba vùi dập thân xác,
    Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc.
    Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
    Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ!
    [Cầu nối]
    Có những vết thương sâu chẳng lành,
    Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh.
    Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh,
    Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh!
    [Điệp khúc cuối]
    Lòng can đảm trước bão tố,
    Ngọn lửa bất diệt cháy trong linh hồn.
    Dẫu bão giông, dẫu muôn gian khó,
    Con người ta vẫn đứng vững hiên ngang!
    Lòng can đảm – ngọn cờ nhân loại,
    Dẫn bước ta đi xây ngày mai rạng ngời!
    HNI 27/8: 🎵Bài hát chương 14: 🎤Lòng can đảm trước bão tố- (Lê Đình Hải) [Đoạn 1] Khi trời đất cuồng nộ, sấm sét rền vang, Gió bão cuốn xoáy, bóng tối ngập tràn. Con tim run rẩy nhưng chẳng lùi tan, Ta bước lên, ngẩng cao đầu hiên ngang. [Điệp khúc] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù. Dẫu phong ba vùi dập thân xác, Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ! [Đoạn 2] Đường đời hiểm nguy, mây đen phủ kín, Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh. Ngã gục bao lần vẫn đứng quật cường, Thử thách đến, ta hóa thành kiên dũng. [Điệp khúc] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù. Dẫu phong ba vùi dập thân xác, Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ! [Cầu nối] Có những vết thương sâu chẳng lành, Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh. Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh, Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh! [Điệp khúc cuối] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa bất diệt cháy trong linh hồn. Dẫu bão giông, dẫu muôn gian khó, Con người ta vẫn đứng vững hiên ngang! Lòng can đảm – ngọn cờ nhân loại, Dẫn bước ta đi xây ngày mai rạng ngời!
    Love
    Like
    Haha
    9
    2 Comments 0 Shares
  • CÂU ĐỐ SÁNG 27/8
    Câu 1: 10 lời cảm ơn Hcoin :

    Cảm ơn Hcoin đã mang đến cho chúng tôi một nền tảng tài chính vững mạnh, giúp mỗi thành viên an tâm đồng hành và phát triển.

    Cảm ơn Hcoin vì đã kiến tạo một cộng đồng gắn kết, nơi mọi người chia sẻ giá trị, niềm tin và cùng nhau đi lên.

    Cảm ơn Hcoin đã mở ra cơ hội mới để chúng tôi không chỉ kiếm lợi nhuận mà còn lan tỏa tri thức và tư duy mới về kinh tế lượng tử.

    Cảm ơn Hcoin vì đã xây dựng một hệ sinh thái minh bạch, công bằng và đặt lợi ích của cộng đồng lên hàng đầu.

    Cảm ơn Hcoin đã tạo động lực để mỗi cá nhân thay đổi tư duy tài chính và nâng tầm cuộc sống.

    Cảm ơn Hcoin vì đã mang đến những phần thưởng, cổ tức và quyền lợi thiết thực, giúp mọi người cảm nhận rõ giá trị đóng góp của mình.

    Cảm ơn Hcoin đã truyền cảm hứng để chúng tôi dám nghĩ lớn, hành động lớn và cùng nhau kiến tạo tương lai.

    Cảm ơn Hcoin vì đã giúp tôi tìm được những người đồng đội, những người bạn chân thành và cùng chí hướng.

    Cảm ơn Hcoin đã đứng vững và phát triển bất chấp khó khăn, trở thành điểm tựa niềm tin cho hàng ngàn thành viên.

    Cảm ơn Hcoin vì đã không chỉ là một đồng tiền, mà là biểu tượng của tinh thần đoàn kết, khát vọng và sự bền bỉ.

    Câu 2:Chương “Quốc gia LuminousDAO – Tái định nghĩa chính quyền” mang đến một tầm nhìn đột phá: một quốc gia số toàn cầu, nơi quyền lực không còn tập trung, mà được phân bổ minh bạch qua cơ chế DAO. Ở đó, công dân được định danh bằng “Hộ chiếu Ánh Sáng”, luật pháp được thay thế bằng Bộ Luật Đạo Đức – Minh Triết, và biên giới chỉ còn là ý thức. Đây là lời mời gọi nhân loại bước vào kỷ nguyên quản trị mới: công bằng, phi tập trung và giàu tính nhân văn.
    Câu 3:Chương “Trách Nhiệm Người Viết Lịch Sử Mới” khẳng định rằng lịch sử không chỉ là ký ức của quá khứ, mà là tương lai đang được kiến tạo từng ngày. Trong kỷ nguyên Web3, mỗi cá nhân – từ tri thức, doanh nhân, lãnh đạo đạo lý đến cộng đồng tỉnh thức – đều mang trách nhiệm viết nên “sử mới” bằng sự thật, minh bạch và đạo lý. Đây là lời thức tỉnh nhân loại cùng kiến tạo một nền văn minh công bằng và bền vững.Câu 4: Chương “Làm từ thiện – góp gạo – chia thức ăn” mang đến một góc nhìn đầy nhân văn: từ thiện không cần bắt đầu bằng tiền lớn, mà từ những điều giản dị trong căn bếp của mỗi gia đình. Mô hình “Một nắm gạo – Một nụ cười” vừa gần gũi, vừa thực tiễn, biến sự sẻ chia nhỏ bé thành sức mạnh cộng đồng. Đây là thông điệp sâu sắc, khơi dậy tinh thần nhân ái và khởi nghiệp xã hội từ lòng yêu thương.

    Câu 5: Chương “Bảo mật lượng tử và tính riêng tư tài chính” mở ra tầm nhìn sâu sắc về tương lai công nghệ, nơi blockchain cần thích ứng với sức mạnh máy tính lượng tử. Việc kết hợp PQC, QKD và chữ ký lượng tử cho thấy sự chuẩn bị chủ động để bảo vệ tài sản số lâu dài. Đặc biệt, giải pháp minh bạch có chọn lọc qua ZK-Proof giúp cân bằng giữa an toàn và riêng tư, thể hiện triết lý “niềm tin có mã hóa” đầy tiến bộ.

    Câu 6:Chương “Tiền Tệ Hiện Đại: Một Hệ Thống Được Lập Trình Bởi Tham Vọng” phơi bày sự thật về đồng tiền ngày nay: không còn gắn với đạo lý hay mồ hôi người lao động, mà bị chi phối bởi lãi suất, chính sách in tiền và tham vọng tư bản tài chính. Tiền trở thành công cụ thao túng, làm người dân chịu thiệt thòi. Đây là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ về sự mất gốc niềm tin và nhu cầu tái định nghĩa tiền tệ nhân loại.

    Đọc thêm
    CÂU ĐỐ SÁNG 27/8 Câu 1: 10 lời cảm ơn Hcoin : Cảm ơn Hcoin đã mang đến cho chúng tôi một nền tảng tài chính vững mạnh, giúp mỗi thành viên an tâm đồng hành và phát triển. Cảm ơn Hcoin vì đã kiến tạo một cộng đồng gắn kết, nơi mọi người chia sẻ giá trị, niềm tin và cùng nhau đi lên. Cảm ơn Hcoin đã mở ra cơ hội mới để chúng tôi không chỉ kiếm lợi nhuận mà còn lan tỏa tri thức và tư duy mới về kinh tế lượng tử. Cảm ơn Hcoin vì đã xây dựng một hệ sinh thái minh bạch, công bằng và đặt lợi ích của cộng đồng lên hàng đầu. Cảm ơn Hcoin đã tạo động lực để mỗi cá nhân thay đổi tư duy tài chính và nâng tầm cuộc sống. Cảm ơn Hcoin vì đã mang đến những phần thưởng, cổ tức và quyền lợi thiết thực, giúp mọi người cảm nhận rõ giá trị đóng góp của mình. Cảm ơn Hcoin đã truyền cảm hứng để chúng tôi dám nghĩ lớn, hành động lớn và cùng nhau kiến tạo tương lai. Cảm ơn Hcoin vì đã giúp tôi tìm được những người đồng đội, những người bạn chân thành và cùng chí hướng. Cảm ơn Hcoin đã đứng vững và phát triển bất chấp khó khăn, trở thành điểm tựa niềm tin cho hàng ngàn thành viên. Cảm ơn Hcoin vì đã không chỉ là một đồng tiền, mà là biểu tượng của tinh thần đoàn kết, khát vọng và sự bền bỉ. Câu 2:Chương “Quốc gia LuminousDAO – Tái định nghĩa chính quyền” mang đến một tầm nhìn đột phá: một quốc gia số toàn cầu, nơi quyền lực không còn tập trung, mà được phân bổ minh bạch qua cơ chế DAO. Ở đó, công dân được định danh bằng “Hộ chiếu Ánh Sáng”, luật pháp được thay thế bằng Bộ Luật Đạo Đức – Minh Triết, và biên giới chỉ còn là ý thức. Đây là lời mời gọi nhân loại bước vào kỷ nguyên quản trị mới: công bằng, phi tập trung và giàu tính nhân văn. Câu 3:Chương “Trách Nhiệm Người Viết Lịch Sử Mới” khẳng định rằng lịch sử không chỉ là ký ức của quá khứ, mà là tương lai đang được kiến tạo từng ngày. Trong kỷ nguyên Web3, mỗi cá nhân – từ tri thức, doanh nhân, lãnh đạo đạo lý đến cộng đồng tỉnh thức – đều mang trách nhiệm viết nên “sử mới” bằng sự thật, minh bạch và đạo lý. Đây là lời thức tỉnh nhân loại cùng kiến tạo một nền văn minh công bằng và bền vững.Câu 4: Chương “Làm từ thiện – góp gạo – chia thức ăn” mang đến một góc nhìn đầy nhân văn: từ thiện không cần bắt đầu bằng tiền lớn, mà từ những điều giản dị trong căn bếp của mỗi gia đình. Mô hình “Một nắm gạo – Một nụ cười” vừa gần gũi, vừa thực tiễn, biến sự sẻ chia nhỏ bé thành sức mạnh cộng đồng. Đây là thông điệp sâu sắc, khơi dậy tinh thần nhân ái và khởi nghiệp xã hội từ lòng yêu thương. Câu 5: Chương “Bảo mật lượng tử và tính riêng tư tài chính” mở ra tầm nhìn sâu sắc về tương lai công nghệ, nơi blockchain cần thích ứng với sức mạnh máy tính lượng tử. Việc kết hợp PQC, QKD và chữ ký lượng tử cho thấy sự chuẩn bị chủ động để bảo vệ tài sản số lâu dài. Đặc biệt, giải pháp minh bạch có chọn lọc qua ZK-Proof giúp cân bằng giữa an toàn và riêng tư, thể hiện triết lý “niềm tin có mã hóa” đầy tiến bộ. Câu 6:Chương “Tiền Tệ Hiện Đại: Một Hệ Thống Được Lập Trình Bởi Tham Vọng” phơi bày sự thật về đồng tiền ngày nay: không còn gắn với đạo lý hay mồ hôi người lao động, mà bị chi phối bởi lãi suất, chính sách in tiền và tham vọng tư bản tài chính. Tiền trở thành công cụ thao túng, làm người dân chịu thiệt thòi. Đây là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ về sự mất gốc niềm tin và nhu cầu tái định nghĩa tiền tệ nhân loại. Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    Sad
    10
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8:Bài hát chương 14:
    Lòng can đảm trước bão- (Lê Đình Hải)
    [Đoạn 1]
    Khi trời đất hoang giông, sét sét rền vang,
    gió bão lốc xoáy, bóng tối ngập nước.
    Con thời gian chạy nhưng được đẩy lùi,
    Ta bước lên, cao ngang ngang.
    [Điệp khúc]
    Lòng có thể đảm bảo trước cơn bão,
    ngọn lửa bùng sáng vào ban đêm đen tối.
    Dẫu phong ba đập mạnh xác,
    niềm tin ta thầm bao giờ lạc.
    Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
    Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi sợ!
    [Đoạn 2]
    Đường đời nguy nguy, mây đen phủ kín,
    Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh.
    Ngã bao lần vẫn còn mạnh mẽ,
    Thử thách đến, ta hóa thành chiến thắng.
    [Điệp khúc]
    Lòng có thể đảm bảo trước cơn bão,
    ngọn lửa bùng sáng vào ban đêm đen tối.
    Dẫu phong ba đập mạnh xác,
    niềm tin ta thầm bao giờ lạc.
    Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
    Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi sợ!
    [Cầu nối]
    Có những vết thương sâu thẳm gió lành,
    Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh.
    Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh,
    Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh!
    [Điệp khúc cuối cùng]
    Lòng có thể đảm bảo trước thuốc chống lửa,
    ngọn lửa bất diệt trong linh hồn.
    Dẫu giông bão, dẫu xanh gian khó,
    Con người vẫn đứng vững ngang ngang!
    Lòng can đảm – đỉnh cờ nhân loại,
    Dẫn bước ta đi xây dựng ngày mai rạng ngời!
    Đọc ít hơn

    Yêu
    2
    0 Bình luận
    HNI 27/8:Bài hát chương 14: Lòng can đảm trước bão- (Lê Đình Hải) [Đoạn 1] Khi trời đất hoang giông, sét sét rền vang, gió bão lốc xoáy, bóng tối ngập nước. Con thời gian chạy nhưng được đẩy lùi, Ta bước lên, cao ngang ngang. [Điệp khúc] Lòng có thể đảm bảo trước cơn bão, ngọn lửa bùng sáng vào ban đêm đen tối. Dẫu phong ba đập mạnh xác, niềm tin ta thầm bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi sợ! [Đoạn 2] Đường đời nguy nguy, mây đen phủ kín, Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh. Ngã bao lần vẫn còn mạnh mẽ, Thử thách đến, ta hóa thành chiến thắng. [Điệp khúc] Lòng có thể đảm bảo trước cơn bão, ngọn lửa bùng sáng vào ban đêm đen tối. Dẫu phong ba đập mạnh xác, niềm tin ta thầm bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi sợ! [Cầu nối] Có những vết thương sâu thẳm gió lành, Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh. Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh, Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh! [Điệp khúc cuối cùng] Lòng có thể đảm bảo trước thuốc chống lửa, ngọn lửa bất diệt trong linh hồn. Dẫu giông bão, dẫu xanh gian khó, Con người vẫn đứng vững ngang ngang! Lòng can đảm – đỉnh cờ nhân loại, Dẫn bước ta đi xây dựng ngày mai rạng ngời! Đọc ít hơn Yêu 2 0 Bình luận
    Love
    Like
    6
    1 Comments 0 Shares
  • HCOIN 27/8: - B30 BÀI THƠ CHƯƠNG:8
    KHI CUỘC ĐỜI THỬ THÁCH BẰNG THẤT BẠIh
    (Lê Đình Hải)

    Thất bại đến như cơn mưa bất ngờ,
    Làm ta ướt lạnh, làm ta chùn bước,
    Nhưng chính trong mưa, ta nhìn trời rộng,
    Mới hiểu mặt đất vẫn nở hoa xanh.
    Có khi vấp ngã giữa đường đời gập ghềnh,
    Ngỡ như tận cùng là vực sâu tuyệt vọng,
    Nhưng đá sỏi dưới chân, qua bao lần nhọn sắc,
    Lại mài nên ý chí bền gan.

    Thất bại chẳng giết ta,
    Nó chỉ dạy ta biết mình là ai,
    Biết giá trị không nằm trong chiến thắng,
    Mà trong nghị lực đứng dậy sau mỗi lần rơi.

    Có những đêm tối tưởng chừng vô tận,
    Ánh sáng chẳng hề ló rạng chân mây,
    Nhưng chính nơi bóng đêm sâu thẳm,
    Ngọn lửa trong tim bừng sáng mạnh mẽ hơn ngày.

    Thất bại là thầy, nghiêm khắc mà công bằng,
    Nó dạy ta khiêm nhường, dạy ta kiên nhẫn,
    Nó tước đi ảo tưởng, trao về sự thật,
    Rằng con đường dài cần trái tim không lùi.

    Nếu không từng ngã, ta chẳng biết đứng lên,
    Nếu không từng mất, ta đâu biết trân trọng,
    Nếu không từng đau, ta đâu biết chữa lành,
    Nếu không từng lạc lối, làm sao biết tìm đường.

    Hãy cảm ơn thất bại, kẻ bạn thầm lặng,
    Nó thử thách để ta trưởng thành,
    Nó ngăn ta ngủ quên trong vinh quang nhỏ hẹp,
    Và mở ra cánh cửa dẫn đến tầm cao.

    Vậy nên, khi thất bại gõ cửa,
    Đừng oán trách đời, đừng nguyền rủa số phận,
    Hãy mỉm cười như đón một vị khách hiền,
    Vì nó đến để trao cho ta bài học của trời xanh.
    HCOIN 27/8: - B30 🏵️🏵️📕 BÀI THƠ CHƯƠNG:8 KHI CUỘC ĐỜI THỬ THÁCH BẰNG THẤT BẠIh (Lê Đình Hải) Thất bại đến như cơn mưa bất ngờ, Làm ta ướt lạnh, làm ta chùn bước, Nhưng chính trong mưa, ta nhìn trời rộng, Mới hiểu mặt đất vẫn nở hoa xanh. Có khi vấp ngã giữa đường đời gập ghềnh, Ngỡ như tận cùng là vực sâu tuyệt vọng, Nhưng đá sỏi dưới chân, qua bao lần nhọn sắc, Lại mài nên ý chí bền gan. Thất bại chẳng giết ta, Nó chỉ dạy ta biết mình là ai, Biết giá trị không nằm trong chiến thắng, Mà trong nghị lực đứng dậy sau mỗi lần rơi. Có những đêm tối tưởng chừng vô tận, Ánh sáng chẳng hề ló rạng chân mây, Nhưng chính nơi bóng đêm sâu thẳm, Ngọn lửa trong tim bừng sáng mạnh mẽ hơn ngày. Thất bại là thầy, nghiêm khắc mà công bằng, Nó dạy ta khiêm nhường, dạy ta kiên nhẫn, Nó tước đi ảo tưởng, trao về sự thật, Rằng con đường dài cần trái tim không lùi. Nếu không từng ngã, ta chẳng biết đứng lên, Nếu không từng mất, ta đâu biết trân trọng, Nếu không từng đau, ta đâu biết chữa lành, Nếu không từng lạc lối, làm sao biết tìm đường. Hãy cảm ơn thất bại, kẻ bạn thầm lặng, Nó thử thách để ta trưởng thành, Nó ngăn ta ngủ quên trong vinh quang nhỏ hẹp, Và mở ra cánh cửa dẫn đến tầm cao. Vậy nên, khi thất bại gõ cửa, Đừng oán trách đời, đừng nguyền rủa số phận, Hãy mỉm cười như đón một vị khách hiền, Vì nó đến để trao cho ta bài học của trời xanh.
    Love
    Like
    Haha
    9
    0 Comments 0 Shares