• HNI 25-10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 20 :
    BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)

    Lịch sử mở – trang dài như vận nước,
    Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời.
    Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất,
    Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi.
    Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng,
    Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm.
    Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực,
    Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần.
    Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn,
    Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu.
    Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm,
    Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu.
    Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy,
    Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin.
    Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy,
    Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh.
    Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói,
    Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền.
    Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ,
    Mỹ trường tồn – do dân được nói lên.
    Không có triều đại nào vĩnh cửu,
    Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai.
    Không có quốc gia nào suy đổ,
    Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai.
    Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch,
    Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền.
    Thuyền không nước, chẳng đi về bến được,
    Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên.
    Bài học lớn không ghi trong bia đá,
    Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con.
    Triều đại hưng – vì dân làm rường cột,
    Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm.
    Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ,
    Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối.
    Chỉ có dân – mới là gốc của Trời,
    Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối.
    Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới,
    Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về:
    Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị,
    Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai.
    Đọc thêm
    HNI 25-10 BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Lịch sử mở – trang dài như vận nước, Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời. Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất, Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi. Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng, Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm. Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực, Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần. Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn, Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu. Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm, Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu. Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy, Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin. Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy, Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh. Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói, Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền. Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ, Mỹ trường tồn – do dân được nói lên. Không có triều đại nào vĩnh cửu, Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai. Không có quốc gia nào suy đổ, Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai. Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch, Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền. Thuyền không nước, chẳng đi về bến được, Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên. Bài học lớn không ghi trong bia đá, Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con. Triều đại hưng – vì dân làm rường cột, Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm. Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ, Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối. Chỉ có dân – mới là gốc của Trời, Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối. Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới, Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về: Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị, Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai. Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    Sad
    10
    0 Comments 0 Shares
  • 🌺🌺🌺 🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 10 : KẾT NỐI TOÁN HỌC VỚI KHOA HỌC LIÊN NGÀNH
    HNI 25/10  🌺🌺🌺 🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 10 : KẾT NỐI TOÁN HỌC VỚI KHOA HỌC LIÊN NGÀNH    [Điệp khúc] Toán học nâng cánh tri thức bay xa, Kết nối muôn ngành, soi sáng ngân hà. Từ vật lý, sinh học, công nghệ đời ta, Một ngôn ngữ chung, mở rộng tương lai. [Verse 1] Trong...
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 26-10 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 20 :
    BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)

    Lịch sử mở – trang dài như vận nước,
    Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời.
    Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất,
    Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi.
    Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng,
    Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm.
    Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực,
    Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần.
    Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn,
    Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu.
    Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm,
    Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu.
    Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy,
    Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin.
    Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy,
    Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh.
    Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói,
    Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền.
    Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ,
    Mỹ trường tồn – do dân được nói lên.
    Không có triều đại nào vĩnh cửu,
    Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai.
    Không có quốc gia nào suy đổ,
    Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai.
    Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch,
    Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền.
    Thuyền không nước, chẳng đi về bến được,
    Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên.
    Bài học lớn không ghi trong bia đá,
    Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con.
    Triều đại hưng – vì dân làm rường cột,
    Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm.
    Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ,
    Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối.
    Chỉ có dân – mới là gốc của Trời,
    Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối.
    Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới,
    Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về:
    Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị,
    Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai.
    HNI 26-10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Lịch sử mở – trang dài như vận nước, Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời. Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất, Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi. Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng, Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm. Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực, Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần. Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn, Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu. Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm, Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu. Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy, Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin. Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy, Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh. Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói, Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền. Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ, Mỹ trường tồn – do dân được nói lên. Không có triều đại nào vĩnh cửu, Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai. Không có quốc gia nào suy đổ, Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai. Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch, Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền. Thuyền không nước, chẳng đi về bến được, Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên. Bài học lớn không ghi trong bia đá, Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con. Triều đại hưng – vì dân làm rường cột, Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm. Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ, Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối. Chỉ có dân – mới là gốc của Trời, Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối. Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới, Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về: Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị, Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai.
    Love
    Like
    Wow
    Sad
    Haha
    13
    1 Comments 0 Shares
  • 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 8 : QUY LUẬT GIEO – GẶT TRONG KINH TẾ ĐẠO LÝ (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    HNI 25/10 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 8 : QUY LUẬT GIEO – GẶT TRONG KINH TẾ ĐẠO LÝ (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Trời trao luật Đạo công bằng, Gieo chi thì gặt, chẳng hề sai chi. Hạt lành gieo đất từ bi, Mai sau nở phúc, đủ thì trổ hoa. Gieo tham, gặt nghiệp xót xa, Gieo nhân chính nghĩa, nhận quà...
    Like
    Love
    Wow
    9
    0 Comments 0 Shares
  • 🌺 CHƯƠNG 41 :TÁC ĐỘNG CỦA CÔNG NGHỆ VÀ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO LÊN PHÁP LUẬT 🌺 CHƯƠNG 41 :TÁC ĐỘNG CỦA CÔNG NGHỆ VÀ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO LÊN PHÁP LUẬT
    HNI 25/10 🌺🌺 🌺 CHƯƠNG 41 :TÁC ĐỘNG CỦA CÔNG NGHỆ VÀ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO LÊN PHÁP LUẬT  1. MỞ ĐẦU: Bước vào kỷ nguyên số hóa pháp quyền Chưa bao giờ trong lịch sử loài người, pháp luật phải đối diện với những biến đổi nhanh chóng và sâu rộng như ngày nay. Công nghệ, đặc biệt...
    Love
    Wow
    Like
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 26/10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 41:
    VÒNG TAY XANH KẾT NỐI CUỘC ĐỜI
    (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO)
    1. Mầm xanh nảy giữa sân nhà
    Mỗi sớm mai nắng chan hòa,
    Chúng ta gieo mộng sân nhà hồi sinh,
    Một luống rau sạch, một nhành chanh,
    Là khởi đầu cho hành trình tỉnh thức.

    Không còn rác vứt vô tình,
    Mỗi chiếc lá rơi đều mang thông điệp,
    Trẻ thơ biết phân loại rác từ trong bếp,
    Người già chăm bình ủ rác thành phân.

    2. Trường học không còn là gạch đá
    Không bảng đen, ghế gỗ khô khan,
    Mà là rừng cây, là vườn học sinh trồng,
    Là những tiết học giữa không trung mở rộng,
    Về hành tinh, về dòng sông và cánh én.

    Thầy cô chẳng giảng lý thuyết trên mây,
    Mà cùng trò đào giếng – trồng cây – dọn rác,
    Lớp học là sự sống đang thở bằng khí sạch,
    Giáo án là hành động, là tình yêu sự thật.

    3. Chợ không còn là nơi xô bồ rác thải
    Gian hàng hôm nay là giỏ tre, nắm lá,
    Thay nilon bằng nụ cười trao tay,
    Mỗi phiên chợ là một ngày xanh lại,
    Từ nông dân đến người mua – đều chân thành như mây.

    Không có hàng nhập đầy chất bảo quản,
    Mà rau tươi còn đẫm sương sớm quê nhà,
    Không hàng thừa, không lãng phí dọc lề,
    Chỉ có vừa đủ, chỉ có sẻ chia.

    4. Công sở hóa thân thành ốc đảo xanh
    Không điều hòa thở mệt mỏi đêm ngày,
    Mà cây xanh mọc đầy nơi hành lang gió thổi,
    Nhân viên làm việc trong ánh sáng trời phơi,
    Cùng bảng năng lượng mặt trời ca khúc mới.

    Văn phòng là nơi lên kế hoạch tái chế,
    Ký hợp đồng bằng ý thức và trách nhiệm xanh,
    Từ ban giám đốc đến nhân viên lau dọn,
    Mỗi người đều có một nhiệm vụ môi sinh.

    5. DAO – cộng đồng số thành vườn sinh thái
    Không giấy tờ, không quan liêu chồng chất,
    Mọi quy trình vận hành minh bạch như suối trong,
    Người dân đề xuất – cộng đồng cùng xét duyệt,
    Phần thưởng là chính hệ sinh thái ta trồng.

    DAO ghi nhận công ai trồng thêm một chậu,
    Ai tái chế nhựa – ai dọn sạch dòng kênh,
    Không ai bị bỏ lại – không ai là gánh nặng,
    Vì mọi hành động đều được định giá xanh.

    6. Mắt xích nối tay – nhà – trường – chợ – DAO
    Không có sự tách biệt giả tạo nào,
    Từng mắt xích nối bằng tình yêu sự sống,
    Từ bữa cơm nhà đến bữa ăn công sở,
    Từ sách học trò đến thực tiễn ngoài kia.

    DAO giúp nối tay chợ với nhà,
    Nông sản sạch theo đơn từ ứng dụng,
    Trường học nhận rau từ nông trại cộng đồng,

    Đọc thêm
    HNI 26/10 BÀI THƠ CHƯƠNG 41: VÒNG TAY XANH KẾT NỐI CUỘC ĐỜI (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO) 1. Mầm xanh nảy giữa sân nhà Mỗi sớm mai nắng chan hòa, Chúng ta gieo mộng sân nhà hồi sinh, Một luống rau sạch, một nhành chanh, Là khởi đầu cho hành trình tỉnh thức. Không còn rác vứt vô tình, Mỗi chiếc lá rơi đều mang thông điệp, Trẻ thơ biết phân loại rác từ trong bếp, Người già chăm bình ủ rác thành phân. 2. Trường học không còn là gạch đá Không bảng đen, ghế gỗ khô khan, Mà là rừng cây, là vườn học sinh trồng, Là những tiết học giữa không trung mở rộng, Về hành tinh, về dòng sông và cánh én. Thầy cô chẳng giảng lý thuyết trên mây, Mà cùng trò đào giếng – trồng cây – dọn rác, Lớp học là sự sống đang thở bằng khí sạch, Giáo án là hành động, là tình yêu sự thật. 3. Chợ không còn là nơi xô bồ rác thải Gian hàng hôm nay là giỏ tre, nắm lá, Thay nilon bằng nụ cười trao tay, Mỗi phiên chợ là một ngày xanh lại, Từ nông dân đến người mua – đều chân thành như mây. Không có hàng nhập đầy chất bảo quản, Mà rau tươi còn đẫm sương sớm quê nhà, Không hàng thừa, không lãng phí dọc lề, Chỉ có vừa đủ, chỉ có sẻ chia. 4. Công sở hóa thân thành ốc đảo xanh Không điều hòa thở mệt mỏi đêm ngày, Mà cây xanh mọc đầy nơi hành lang gió thổi, Nhân viên làm việc trong ánh sáng trời phơi, Cùng bảng năng lượng mặt trời ca khúc mới. Văn phòng là nơi lên kế hoạch tái chế, Ký hợp đồng bằng ý thức và trách nhiệm xanh, Từ ban giám đốc đến nhân viên lau dọn, Mỗi người đều có một nhiệm vụ môi sinh. 5. DAO – cộng đồng số thành vườn sinh thái Không giấy tờ, không quan liêu chồng chất, Mọi quy trình vận hành minh bạch như suối trong, Người dân đề xuất – cộng đồng cùng xét duyệt, Phần thưởng là chính hệ sinh thái ta trồng. DAO ghi nhận công ai trồng thêm một chậu, Ai tái chế nhựa – ai dọn sạch dòng kênh, Không ai bị bỏ lại – không ai là gánh nặng, Vì mọi hành động đều được định giá xanh. 6. Mắt xích nối tay – nhà – trường – chợ – DAO Không có sự tách biệt giả tạo nào, Từng mắt xích nối bằng tình yêu sự sống, Từ bữa cơm nhà đến bữa ăn công sở, Từ sách học trò đến thực tiễn ngoài kia. DAO giúp nối tay chợ với nhà, Nông sản sạch theo đơn từ ứng dụng, Trường học nhận rau từ nông trại cộng đồng, Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    Haha
    11
    1 Comments 0 Shares
  • BÀI THƠ CHƯƠNG 39: 📙TRÁI ĐẤT KHÔNG BIÊN GIỚI
    HNI 24/10 📕📕📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 39: 📙TRÁI ĐẤT KHÔNG BIÊN GIỚI Dành cho Chương 39: “Hợp tác quốc tế – Giải pháp toàn cầu cho vấn đề bảo vệ môi trường toàn cầu”   Trái Đất này không của riêng ai, Không chia lằn ranh, chẳng dựng bức dài, Biển cũng một dòng, mây...
    Like
    Love
    Wow
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 25-10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 20 :
    BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)

    Lịch sử mở – trang dài như vận nước,
    Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời.
    Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất,
    Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi.
    Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng,
    Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm.
    Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực,
    Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần.
    Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn,
    Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu.
    Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm,
    Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu.
    Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy,
    Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin.
    Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy,
    Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh.
    Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói,
    Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền.
    Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ,
    Mỹ trường tồn – do dân được nói lên.
    Không có triều đại nào vĩnh cửu,
    Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai.
    Không có quốc gia nào suy đổ,
    Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai.
    Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch,
    Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền.
    Thuyền không nước, chẳng đi về bến được,
    Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên.
    Bài học lớn không ghi trong bia đá,
    Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con.
    Triều đại hưng – vì dân làm rường cột,
    Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm.
    Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ,
    Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối.
    Chỉ có dân – mới là gốc của Trời,
    Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối.
    Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới,
    Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về:
    Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị,
    Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai.
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 25-10 BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Lịch sử mở – trang dài như vận nước, Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời. Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất, Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi. Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng, Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm. Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực, Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần. Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn, Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu. Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm, Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu. Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy, Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin. Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy, Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh. Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói, Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền. Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ, Mỹ trường tồn – do dân được nói lên. Không có triều đại nào vĩnh cửu, Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai. Không có quốc gia nào suy đổ, Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai. Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch, Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền. Thuyền không nước, chẳng đi về bến được, Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên. Bài học lớn không ghi trong bia đá, Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con. Triều đại hưng – vì dân làm rường cột, Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm. Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ, Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối. Chỉ có dân – mới là gốc của Trời, Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối. Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới, Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về: Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị, Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai. Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    9
    0 Comments 0 Shares
  • BÀI HÁT CHƯƠNG 45: 🎵 BÀI HÁT: HÀNH TINH CHÚNG TA – NGÔI NHÀ CHUNG (Tuyên ngôn cho một nền văn minh sinh thái toàn cầu)
    HCOIN 25/10 BÀI HÁT CHƯƠNG 45: 🎵 BÀI HÁT: HÀNH TINH CHÚNG TA – NGÔI NHÀ CHUNG (Tuyên ngôn cho một nền văn minh sinh thái toàn cầu) [Verse 1] Trái đất này không của riêng ai, Từng giọt nước, từng nhánh cây xanh. Dưới một trời, ta chung ánh nắng, Không ranh...
    Like
    Love
    Haha
    5
    0 Comments 0 Shares
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU
    Đề 1: CÔNG DỤNG CỦA RAU BỔ NGÓT ĐỐI VỚI SỨC KHỎE  1. Thanh nhiệt, giải độc cơ thể: Rau ngót có tính mát, giúp giải nhiệt, làm mát gan và hỗ trợ thải độc hiệu quả, đặc biệt trong những ngày nóng bức. 2. Hỗ trợ giảm cân tự nhiên: Hàm lượng chất xơ cao, ít calo giúp...
    Like
    Love
    4
    0 Comments 0 Shares