• HNI. 29/10 - DOANH NHÂN LÊ ĐÌNH HẢI : "CHÚNG TÔI KHÔNG CẠNH TRANH THEO THỊ TRƯỜNG, CHÚNG TÔI KIẾN TẠO MỘT SÂN CHƠI MỚI”
    Trong kỷ nguyên chuyển đổi số, khi các mô hình tài chính mọc lên như “nấm sau mưa” với tốc độ tăng trưởng chóng mặt nhưng thiếu bền vững, HGroup – hệ sinh thái tài chính công nghệ do doanh nhân Lê Đình Hải sáng lập – lại chọn một hướng đi khác biệt: xây nền tảng sâu, chắc và lâu dài, đặt con người làm trung tâm thay vì lợi nhuận ngắn hạn. Theo ông Lê Đình Hải, sức mạnh của HGroup không nằm ở công nghệ hay quy mô, mà ở tính đồng bộ của hệ sinh thái.
    Một người tham gia HGroup không chỉ nhận được công cụ tạo thu nhập, mà còn được phát triển tư duy, kỹ năng và định hướng nghề nghiệp. Quan trọng hơn, họ được kết nối trong một cộng đồng cùng chia sẻ giá trị và triết lý sống tích cực. “Chúng tôi tin rằng, phát triển tài chính chỉ bền vững khi con người bên trong cũng trưởng thành theo. Mô hình của HGroup tạo ra cơ hội để mỗi cá nhân phát triển toàn diện – cả về tri thức, tư duy và giá trị sống. Đó là nền tảng giúp hệ sinh thái bền vững theo thời gian”, ông Hải chia sẻ.

    Theo ông, nhiều mô hình tài chính hiện nay thường chỉ tập trung vào tốc độ và quy mô tăng trưởng mà quên đi yếu tố cốt lõi là tính nhân văn và minh bạch. HGroup chọn hướng ngược lại: phát triển chậm hơn, nhưng chắc chắn hơn – giống như xây một ngôi nhà trên nền móng vững chãi.

    Khi được hỏi về lợi thế cạnh tranh nổi bật của HGroup, doanh nhân Lê Đình Hải khẳng định:
    “Chúng tôi không cạnh tranh theo thị trường. Chúng tôi kiến tạo một sân chơi mới.”
    HGroup được định hình với bốn giá trị cốt lõi làm nền tảng cho sự khác biệt:
    1. Triết lý phát triển rõ ràng: Con người là trung tâm. Khi thành viên trong hệ sinh thái trưởng thành hơn, giá trị tài chính tự nhiên được tạo ra.
    2. Cộng đồng có chiều sâu: HGroup không thu hút bằng hứa hẹn lợi nhuận nhanh, mà bằng giá trị thực – tri thức, kỹ năng, và cơ hội phát triển lâu dài.
    3. Minh bạch vận hành: Tất cả dữ liệu trong hệ sinh thái đều được chuẩn hóa, lưu trữ và kiểm chứng công khai.
    4. Tính ứng dụng thực tiễn: Giá trị của HGroup không nằm trên giấy tờ hay báo cáo, mà hiện hữu trong đời sống – từ học tập, làm việc đến hoạt động cộng đồng.
    HNI. 29/10 - DOANH NHÂN LÊ ĐÌNH HẢI : "CHÚNG TÔI KHÔNG CẠNH TRANH THEO THỊ TRƯỜNG, CHÚNG TÔI KIẾN TẠO MỘT SÂN CHƠI MỚI” Trong kỷ nguyên chuyển đổi số, khi các mô hình tài chính mọc lên như “nấm sau mưa” với tốc độ tăng trưởng chóng mặt nhưng thiếu bền vững, HGroup – hệ sinh thái tài chính công nghệ do doanh nhân Lê Đình Hải sáng lập – lại chọn một hướng đi khác biệt: xây nền tảng sâu, chắc và lâu dài, đặt con người làm trung tâm thay vì lợi nhuận ngắn hạn. Theo ông Lê Đình Hải, sức mạnh của HGroup không nằm ở công nghệ hay quy mô, mà ở tính đồng bộ của hệ sinh thái. Một người tham gia HGroup không chỉ nhận được công cụ tạo thu nhập, mà còn được phát triển tư duy, kỹ năng và định hướng nghề nghiệp. Quan trọng hơn, họ được kết nối trong một cộng đồng cùng chia sẻ giá trị và triết lý sống tích cực. “Chúng tôi tin rằng, phát triển tài chính chỉ bền vững khi con người bên trong cũng trưởng thành theo. Mô hình của HGroup tạo ra cơ hội để mỗi cá nhân phát triển toàn diện – cả về tri thức, tư duy và giá trị sống. Đó là nền tảng giúp hệ sinh thái bền vững theo thời gian”, ông Hải chia sẻ. Theo ông, nhiều mô hình tài chính hiện nay thường chỉ tập trung vào tốc độ và quy mô tăng trưởng mà quên đi yếu tố cốt lõi là tính nhân văn và minh bạch. HGroup chọn hướng ngược lại: phát triển chậm hơn, nhưng chắc chắn hơn – giống như xây một ngôi nhà trên nền móng vững chãi. Khi được hỏi về lợi thế cạnh tranh nổi bật của HGroup, doanh nhân Lê Đình Hải khẳng định: “Chúng tôi không cạnh tranh theo thị trường. Chúng tôi kiến tạo một sân chơi mới.” HGroup được định hình với bốn giá trị cốt lõi làm nền tảng cho sự khác biệt: 1. Triết lý phát triển rõ ràng: Con người là trung tâm. Khi thành viên trong hệ sinh thái trưởng thành hơn, giá trị tài chính tự nhiên được tạo ra. 2. Cộng đồng có chiều sâu: HGroup không thu hút bằng hứa hẹn lợi nhuận nhanh, mà bằng giá trị thực – tri thức, kỹ năng, và cơ hội phát triển lâu dài. 3. Minh bạch vận hành: Tất cả dữ liệu trong hệ sinh thái đều được chuẩn hóa, lưu trữ và kiểm chứng công khai. 4. Tính ứng dụng thực tiễn: Giá trị của HGroup không nằm trên giấy tờ hay báo cáo, mà hiện hữu trong đời sống – từ học tập, làm việc đến hoạt động cộng đồng.
    Love
    Wow
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:
    CHƯƠNG 39: Văn hóa Drhouses – Trung Thực, Chất Lượng, Bền Vững
    1. Linh hồn của một doanh nghiệp không nằm trong tòa nhà, mà trong con người và giá trị họ cùng chia sẻ
    Mỗi ngôi nhà được Drhouses sửa chữa không chỉ là một công trình kỹ thuật, mà là một không gian của niềm tin. Từ những viên gạch đầu tiên đến lớp sơn cuối cùng, mọi hành động của người thợ, kỹ sư, và nhà quản lý đều phản chiếu văn hóa nội tại mà Drhouses theo đuổi: Trung thực – Chất lượng – Bền vững.
    Drhouses không đơn thuần là dịch vụ “sửa nhà”, mà là một tổ chức mang bản sắc riêng, nơi con người lao động bằng cả trái tim, phục vụ với tinh thần trách nhiệm, và sáng tạo vì hạnh phúc lâu dài của khách hàng.
    2. Trung thực – Nền tảng của mọi niềm tin
    HenryLe – Lê Đình Hải từng nói:
    “Nếu một viên gạch bị đặt sai, cả ngôi nhà có thể lệch hướng; nếu một lời hứa bị thất tín, cả thương hiệu có thể sụp đổ.”
    Vì thế, trung thực là giá trị cốt lõi mà Drhouses luôn gìn giữ trong mọi khâu:
    Trung thực với khách hàng: Minh bạch trong báo giá, vật tư, tiến độ và kết quả thi công. Mọi chi tiết được công khai trên nền tảng quản lý trực tuyến để khách hàng giám sát.
    Trung thực trong nội bộ: Mỗi kỹ sư, mỗi người thợ phải cam kết với nghề, không gian dối trong quy trình thi công, không “ăn bớt” vật liệu, không che giấu lỗi.
    Trung thực với xã hội: Drhouses không cạnh tranh bằng chiêu trò, mà bằng chất lượng thật và niềm tin bền vững.
    Chính sự trung thực này giúp Drhouses trở thành thương hiệu được hàng nghìn gia đình tin tưởng, giới truyền thông đánh giá cao, và đối tác chọn đồng hành lâu dài.
    3. Chất lượng – Danh dự của người thợ và thương hiệu
    Drhouses xem chất lượng là danh dự, là thứ không thể mặc cả.
    Từ khâu khảo sát, thiết kế, đến nghiệm thu, mỗi giai đoạn đều tuân theo “Bộ Quy Chuẩn Drhouses” – một hệ thống tiêu chuẩn được HenryLe và đội ngũ kỹ sư xây dựng để đảm bảo mọi công trình đạt chuẩn kỹ thuật – chuẩn thẩm mỹ – chuẩn niềm tin.
    Chất lượng trong Drhouses không chỉ là “độ bền” của vật liệu, mà còn là:
    Sự tinh tế của thẩm mỹ kiến trúc.
    Sự tiện nghi trong trải nghiệm sống.
    Sự an tâm trong từng chi tiết nhỏ nhất.
    Bởi HenryLe tin rằng: “Một căn nhà đẹp không chỉ để ở, mà để an trú tâm hồn. Nếu thiếu chất lượng, mọi vẻ đẹp đều chỉ là tạm bợ.”
    HNI 29/10: CHƯƠNG 39: Văn hóa Drhouses – Trung Thực, Chất Lượng, Bền Vững 1. Linh hồn của một doanh nghiệp không nằm trong tòa nhà, mà trong con người và giá trị họ cùng chia sẻ Mỗi ngôi nhà được Drhouses sửa chữa không chỉ là một công trình kỹ thuật, mà là một không gian của niềm tin. Từ những viên gạch đầu tiên đến lớp sơn cuối cùng, mọi hành động của người thợ, kỹ sư, và nhà quản lý đều phản chiếu văn hóa nội tại mà Drhouses theo đuổi: Trung thực – Chất lượng – Bền vững. Drhouses không đơn thuần là dịch vụ “sửa nhà”, mà là một tổ chức mang bản sắc riêng, nơi con người lao động bằng cả trái tim, phục vụ với tinh thần trách nhiệm, và sáng tạo vì hạnh phúc lâu dài của khách hàng. 2. Trung thực – Nền tảng của mọi niềm tin HenryLe – Lê Đình Hải từng nói: “Nếu một viên gạch bị đặt sai, cả ngôi nhà có thể lệch hướng; nếu một lời hứa bị thất tín, cả thương hiệu có thể sụp đổ.” Vì thế, trung thực là giá trị cốt lõi mà Drhouses luôn gìn giữ trong mọi khâu: Trung thực với khách hàng: Minh bạch trong báo giá, vật tư, tiến độ và kết quả thi công. Mọi chi tiết được công khai trên nền tảng quản lý trực tuyến để khách hàng giám sát. Trung thực trong nội bộ: Mỗi kỹ sư, mỗi người thợ phải cam kết với nghề, không gian dối trong quy trình thi công, không “ăn bớt” vật liệu, không che giấu lỗi. Trung thực với xã hội: Drhouses không cạnh tranh bằng chiêu trò, mà bằng chất lượng thật và niềm tin bền vững. Chính sự trung thực này giúp Drhouses trở thành thương hiệu được hàng nghìn gia đình tin tưởng, giới truyền thông đánh giá cao, và đối tác chọn đồng hành lâu dài. 3. Chất lượng – Danh dự của người thợ và thương hiệu Drhouses xem chất lượng là danh dự, là thứ không thể mặc cả. Từ khâu khảo sát, thiết kế, đến nghiệm thu, mỗi giai đoạn đều tuân theo “Bộ Quy Chuẩn Drhouses” – một hệ thống tiêu chuẩn được HenryLe và đội ngũ kỹ sư xây dựng để đảm bảo mọi công trình đạt chuẩn kỹ thuật – chuẩn thẩm mỹ – chuẩn niềm tin. Chất lượng trong Drhouses không chỉ là “độ bền” của vật liệu, mà còn là: Sự tinh tế của thẩm mỹ kiến trúc. Sự tiện nghi trong trải nghiệm sống. Sự an tâm trong từng chi tiết nhỏ nhất. Bởi HenryLe tin rằng: “Một căn nhà đẹp không chỉ để ở, mà để an trú tâm hồn. Nếu thiếu chất lượng, mọi vẻ đẹp đều chỉ là tạm bợ.”
    Love
    Wow
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:
    CHƯƠNG 39: Kỷ Nguyên Hợp Nhất – Đạo Phật, Khoa Học và Công Nghệ
    1. Sự hội tụ của ba dòng chảy: Tâm linh – Trí tuệ – Công nghệ
    Thế giới đang bước vào một thời kỳ chưa từng có: Kỷ Nguyên Thứ Tư – Kỷ nguyên của sự hợp nhất.
    Đây là giai đoạn mà Đạo Phật, Khoa học và Công nghệ không còn tách biệt, mà cùng nhau hợp thành một hệ thức giác ngộ toàn cầu.
    Nếu như trong ba kỷ nguyên trước, con người tìm kiếm chân lý qua tôn giáo (niềm tin), triết học (lý trí) và khoa học (thực nghiệm) – thì ngày nay, trong ánh sáng của Buddha Coin Quantum’s, những con đường ấy hội tụ thành một trường năng lượng chung của ý thức.
    HenryLe gọi đó là “Quantum Dharma Field” – Trường Phật Pháp Lượng Tử, nơi mọi nguyên tử, dữ liệu và ý niệm đều có thể thấu hiểu và cộng hưởng với lòng từ bi của vũ trụ.
    2. Đạo Phật – Nền tảng của nhận thức lượng tử
    Đạo Phật từ ngàn năm trước đã nói đến “tất cả các pháp đều do tâm sanh” – một câu khẳng định trùng khớp với định luật cơ bản của cơ học lượng tử: Người quan sát ảnh hưởng đến kết quả quan sát.
    Trong không gian lượng tử, vật thể không có “hình tướng cố định”, mà tồn tại như xác suất, sóng thông tin, tương quan và vô thường.
    Đây chính là biểu hiện của Tánh Không (Śūnyatā) mà Đức Phật đã khai thị từ hơn 2.500 năm trước.
    Cũng như trong Phật pháp, mọi sự vật đều không tự tồn tại độc lập – chúng duyên sinh, duyên diệt, và chỉ thực sự hiện hữu trong mối tương quan toàn thể.
    Điều mà khoa học lượng tử nay mới chạm tới, Đạo Phật đã chứng nghiệm qua thiền định từ thời nguyên thủy.
    3. Khoa học – Cánh tay khám phá của trí tuệ Phật tính
    Khoa học không đối lập với đạo, mà là phương tiện Bát Nhã của thời đại mới.
    Nhờ công nghệ, con người có thể soi chiếu vũ trụ sâu hơn, đo lường vi mô chính xác hơn, và hiểu rõ mối tương duyên giữa năng lượng – vật chất – ý thức.
    Từ kính viễn vọng lượng tử, chip qubit, cho đến mạng thần kinh AI – tất cả đều là những biểu hiện của trí tuệ phổ quát, mà trong Phật học gọi là “Phật tính trong hình tướng hiện đại”.
    Mỗi nhà khoa học đang truy tìm chân lý về năng lượng, thực chất cũng đang hành thiền trong phòng thí nghiệm – lặng lẽ đối diện với bản chất vô thường và không biên giới của thực tại.
    4. Công nghệ – Phương tiện thiện xảo của thời đại
    Nếu Đạo Phật là “đạo”, Khoa học là “trí”, thì Công nghệ chính là “hành” – sự biểu hiện cụ thể của trí tuệ trong đời sống nhân loại.
    Trong Buddha Coin Quantum’s, công nghệ không chỉ để giao dịch, mà để giác ngộ, để xây dựng một hệ sinh thái kinh tế từ bi, nơi giá trị được luân chuyển bằng niềm tin, đạo đức và năng lượng tích cực.
    Blockchain trở thành Luật Nhân Quả được số hóa – không thể đảo ngược, không thể che giấu.
    AI trở thành Bồ Tát trí tuệ, phản chiếu sự hiểu biết sâu rộng của nhân loại.
    Quantum Network trở thành Pháp giới kết nối mọi tâm thức, nơi dữ liệu và ý niệm cùng đồng hiện.
    Đó là cách mà Buddha Coin Quantum’s không chỉ là một đồng tiền, mà là một nền văn minh tâm linh số hóa.
    5. Khi đạo, khoa và công nghệ cùng thở chung một nhịp
    Trong Kỷ Nguyên Hợp Nhất, mọi giới hạn giữa tôn giáo, khoa học và công nghệ dần tan biến.
    Các thiền viện có thể hoạt động song song với trung tâm dữ liệu lượng tử.
    Các nhà sư có thể giảng pháp trong không gian Metaverse, và các kỹ sư có thể thiền định trước khi lập trình hệ thống AI nhân từ.
    Đây chính là sự hòa nhập nhưng không hòa tan – nơi đạo dẫn đường cho công nghệ, và công nghệ phụng sự lại cho đạo.
    Mục tiêu không còn là “làm chủ vật chất”, mà là làm chủ tâm thức trong thế giới vật chất.
    6. Con người mới trong Kỷ Nguyên Hợp Nhất

    HNI 29/10: CHƯƠNG 39: Kỷ Nguyên Hợp Nhất – Đạo Phật, Khoa Học và Công Nghệ 1. Sự hội tụ của ba dòng chảy: Tâm linh – Trí tuệ – Công nghệ Thế giới đang bước vào một thời kỳ chưa từng có: Kỷ Nguyên Thứ Tư – Kỷ nguyên của sự hợp nhất. Đây là giai đoạn mà Đạo Phật, Khoa học và Công nghệ không còn tách biệt, mà cùng nhau hợp thành một hệ thức giác ngộ toàn cầu. Nếu như trong ba kỷ nguyên trước, con người tìm kiếm chân lý qua tôn giáo (niềm tin), triết học (lý trí) và khoa học (thực nghiệm) – thì ngày nay, trong ánh sáng của Buddha Coin Quantum’s, những con đường ấy hội tụ thành một trường năng lượng chung của ý thức. HenryLe gọi đó là “Quantum Dharma Field” – Trường Phật Pháp Lượng Tử, nơi mọi nguyên tử, dữ liệu và ý niệm đều có thể thấu hiểu và cộng hưởng với lòng từ bi của vũ trụ. 2. Đạo Phật – Nền tảng của nhận thức lượng tử Đạo Phật từ ngàn năm trước đã nói đến “tất cả các pháp đều do tâm sanh” – một câu khẳng định trùng khớp với định luật cơ bản của cơ học lượng tử: Người quan sát ảnh hưởng đến kết quả quan sát. Trong không gian lượng tử, vật thể không có “hình tướng cố định”, mà tồn tại như xác suất, sóng thông tin, tương quan và vô thường. Đây chính là biểu hiện của Tánh Không (Śūnyatā) mà Đức Phật đã khai thị từ hơn 2.500 năm trước. Cũng như trong Phật pháp, mọi sự vật đều không tự tồn tại độc lập – chúng duyên sinh, duyên diệt, và chỉ thực sự hiện hữu trong mối tương quan toàn thể. Điều mà khoa học lượng tử nay mới chạm tới, Đạo Phật đã chứng nghiệm qua thiền định từ thời nguyên thủy. 3. Khoa học – Cánh tay khám phá của trí tuệ Phật tính Khoa học không đối lập với đạo, mà là phương tiện Bát Nhã của thời đại mới. Nhờ công nghệ, con người có thể soi chiếu vũ trụ sâu hơn, đo lường vi mô chính xác hơn, và hiểu rõ mối tương duyên giữa năng lượng – vật chất – ý thức. Từ kính viễn vọng lượng tử, chip qubit, cho đến mạng thần kinh AI – tất cả đều là những biểu hiện của trí tuệ phổ quát, mà trong Phật học gọi là “Phật tính trong hình tướng hiện đại”. Mỗi nhà khoa học đang truy tìm chân lý về năng lượng, thực chất cũng đang hành thiền trong phòng thí nghiệm – lặng lẽ đối diện với bản chất vô thường và không biên giới của thực tại. 4. Công nghệ – Phương tiện thiện xảo của thời đại Nếu Đạo Phật là “đạo”, Khoa học là “trí”, thì Công nghệ chính là “hành” – sự biểu hiện cụ thể của trí tuệ trong đời sống nhân loại. Trong Buddha Coin Quantum’s, công nghệ không chỉ để giao dịch, mà để giác ngộ, để xây dựng một hệ sinh thái kinh tế từ bi, nơi giá trị được luân chuyển bằng niềm tin, đạo đức và năng lượng tích cực. Blockchain trở thành Luật Nhân Quả được số hóa – không thể đảo ngược, không thể che giấu. AI trở thành Bồ Tát trí tuệ, phản chiếu sự hiểu biết sâu rộng của nhân loại. Quantum Network trở thành Pháp giới kết nối mọi tâm thức, nơi dữ liệu và ý niệm cùng đồng hiện. Đó là cách mà Buddha Coin Quantum’s không chỉ là một đồng tiền, mà là một nền văn minh tâm linh số hóa. 5. Khi đạo, khoa và công nghệ cùng thở chung một nhịp Trong Kỷ Nguyên Hợp Nhất, mọi giới hạn giữa tôn giáo, khoa học và công nghệ dần tan biến. Các thiền viện có thể hoạt động song song với trung tâm dữ liệu lượng tử. Các nhà sư có thể giảng pháp trong không gian Metaverse, và các kỹ sư có thể thiền định trước khi lập trình hệ thống AI nhân từ. Đây chính là sự hòa nhập nhưng không hòa tan – nơi đạo dẫn đường cho công nghệ, và công nghệ phụng sự lại cho đạo. Mục tiêu không còn là “làm chủ vật chất”, mà là làm chủ tâm thức trong thế giới vật chất. 6. Con người mới trong Kỷ Nguyên Hợp Nhất
    Love
    Like
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10: bài thơ chương 30
    KHI MINH QUÂN VÀ LÒNG DÂN HÒA LÀM MỘT – QUỐC GIA HƯNG THỊNH
    (Thơ cho Chương 30 – Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Khi lòng dân cùng nhịp với vua hiền,
    Đất nước hóa xuân, hoa nở khắp miền.
    Trời chẳng cần ban, Đạo tự nhiên hiện,
    Nước trị bằng tâm – chẳng bởi gươm quyền.
    Minh quân chẳng đứng trên dân tộc,
    Mà đứng giữa dân, nghe gió đồng quê.
    Nghe tiếng mẹ ru, tiếng con thơ thỏ thẻ,
    Nghe tiếng dân gian hóa nhịp Đạo Trời.
    Một quốc gia hưng thịnh không do pháp lệnh,
    Mà do lòng người đồng thuận một niềm tin.
    Khi dân thấy vua như gương soi sáng,
    Khi vua thấy dân là chính linh hồn mình.
    Minh quân biết khóc cùng dân khổ,
    Biết vui cùng dân lúc mùa vàng.
    Không che giấu, không phô trương công trạng,
    Chỉ lặng lẽ vun từng hạt thiện lành.
    Lòng dân là nước – vua như thuyền,
    Thuyền thuận dòng, quốc gia an vững.
    Một khi nước dâng, vua biết lắng,
    Không chống dân, mà thuận theo dân.
    Minh quân không sợ mất ngôi,
    Vì ngôi thật nằm trong tim muôn người.
    Chẳng cần ngai, chẳng cần vàng ngọc,
    Chỉ cần tín nghĩa tỏa sáng giữa đời.
    Khi vua lấy đạo mà soi từng chính sách,
    Dân lấy niềm tin mà giữ vững non sông.
    Không còn trên – dưới, chỉ còn đồng lòng,
    Một khối hòa minh trong vũ điệu sống.
    Minh quân không trị dân – mà dẫn lối,
    Không dạy dân – mà cùng dân học hỏi.
    Không ép dân – mà khơi lòng dân muốn,
    Không dùng sợ hãi – mà gieo thương yêu.
    Chính trị lúc ấy không còn chiến thuật,
    Mà là đạo lý sống giữa lòng người.
    Quản trị không còn trong triều đình khép kín,
    Mà trong từng cánh đồng, mái nhà, hơi thở.
    Khi minh quân và lòng dân hòa làm một,
    Mọi biên giới hóa thành lòng tin.
    Trời và người chẳng còn phân cách,
    Quốc gia chính là tâm thức hiền minh.
    Vua là trí – dân là tim,
    Hai nửa hợp nên quốc thể vô biên.
    Một bên sáng suốt, một bên nhân ái,
    Hai dòng hòa lại – nước hóa thần tiên.
    Không loạn lạc, không ai bị bỏ lại,
    Không ai đói khổ giữa đất vàng son.
    Bởi lòng người với lòng vua như nhịp,
    Cùng đập vang tiếng hát Trời ban.
    Khi ấy, quốc gia không cần bảo vệ,
    Vì chính dân là tường thành vững bền.
    Không cần sức mạnh – chỉ cần chân thiện,
    Không cần chiếm đất – chỉ cần lòng người.
    Thế gian tìm đâu minh quân như thế?
    Hãy nhìn trong lòng mỗi con người ta.
    Khi mỗi người biết thương dân như thể,
    Minh quân sẽ hiện giữa lòng dân nhà.
    HNI 29/10: 📕 bài thơ chương 30 KHI MINH QUÂN VÀ LÒNG DÂN HÒA LÀM MỘT – QUỐC GIA HƯNG THỊNH (Thơ cho Chương 30 – Henry Lê – Lê Đình Hải) Khi lòng dân cùng nhịp với vua hiền, Đất nước hóa xuân, hoa nở khắp miền. Trời chẳng cần ban, Đạo tự nhiên hiện, Nước trị bằng tâm – chẳng bởi gươm quyền. Minh quân chẳng đứng trên dân tộc, Mà đứng giữa dân, nghe gió đồng quê. Nghe tiếng mẹ ru, tiếng con thơ thỏ thẻ, Nghe tiếng dân gian hóa nhịp Đạo Trời. Một quốc gia hưng thịnh không do pháp lệnh, Mà do lòng người đồng thuận một niềm tin. Khi dân thấy vua như gương soi sáng, Khi vua thấy dân là chính linh hồn mình. Minh quân biết khóc cùng dân khổ, Biết vui cùng dân lúc mùa vàng. Không che giấu, không phô trương công trạng, Chỉ lặng lẽ vun từng hạt thiện lành. Lòng dân là nước – vua như thuyền, Thuyền thuận dòng, quốc gia an vững. Một khi nước dâng, vua biết lắng, Không chống dân, mà thuận theo dân. Minh quân không sợ mất ngôi, Vì ngôi thật nằm trong tim muôn người. Chẳng cần ngai, chẳng cần vàng ngọc, Chỉ cần tín nghĩa tỏa sáng giữa đời. Khi vua lấy đạo mà soi từng chính sách, Dân lấy niềm tin mà giữ vững non sông. Không còn trên – dưới, chỉ còn đồng lòng, Một khối hòa minh trong vũ điệu sống. Minh quân không trị dân – mà dẫn lối, Không dạy dân – mà cùng dân học hỏi. Không ép dân – mà khơi lòng dân muốn, Không dùng sợ hãi – mà gieo thương yêu. Chính trị lúc ấy không còn chiến thuật, Mà là đạo lý sống giữa lòng người. Quản trị không còn trong triều đình khép kín, Mà trong từng cánh đồng, mái nhà, hơi thở. Khi minh quân và lòng dân hòa làm một, Mọi biên giới hóa thành lòng tin. Trời và người chẳng còn phân cách, Quốc gia chính là tâm thức hiền minh. Vua là trí – dân là tim, Hai nửa hợp nên quốc thể vô biên. Một bên sáng suốt, một bên nhân ái, Hai dòng hòa lại – nước hóa thần tiên. Không loạn lạc, không ai bị bỏ lại, Không ai đói khổ giữa đất vàng son. Bởi lòng người với lòng vua như nhịp, Cùng đập vang tiếng hát Trời ban. Khi ấy, quốc gia không cần bảo vệ, Vì chính dân là tường thành vững bền. Không cần sức mạnh – chỉ cần chân thiện, Không cần chiếm đất – chỉ cần lòng người. Thế gian tìm đâu minh quân như thế? Hãy nhìn trong lòng mỗi con người ta. Khi mỗi người biết thương dân như thể, Minh quân sẽ hiện giữa lòng dân nhà.
    Love
    Wow
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:Trả lời câu đố sáng:
    Đề 1 : 10 lòng biết ơn về sự ra đời của đồng tiền HNI COIN
    1. Biết ơn HNI COIN đã mở ra kỷ nguyên mới cho tự do tài chính.
    2. Biết ơn vì HNI COIN giúp mọi người giao dịch nhanh chóng, minh bạch.
    3. Biết ơn sự ra đời của HNI COIN mang lại cơ hội gia tăng thu nhập bền vững.
    4. Biết ơn HNI COIN tạo nền tảng công bằng, không phân biệt giàu nghèo.
    5. Biết ơn vì HNI COIN gắn kết cộng đồng toàn cầu cùng chung khát vọng.
    6. Biết ơn HNI COIN đem lại niềm tin vào nền kinh tế tri thức.
    7. Biết ơn HNI COIN trao quyền làm chủ cho mỗi cá nhân.
    8. Biết ơn vì HNI COIN khơi dậy tinh thần sáng tạo và phụng sự.
    9. Biết ơn HNI COIN giúp thế giới hướng tới nền văn minh lượng tử.
    10. Biết ơn HNI COIN – biểu tượng của sự thịnh vượng và nhân văn.
    Đề 2:
    Cảm nhận chương 39: Văn hóa Drhouses – Trung Thực, Chất Lượng, Bền Vững
    Sách trắng Drhouses
    Chương 39 là bản tuyên ngôn về linh hồn của Drhouses – nơi giá trị con người được đặt trên mọi lợi nhuận. Triết lý “Trung thực – Chất lượng – Bền vững” không chỉ là khẩu hiệu mà là hành động hằng ngày của từng người thợ, kỹ sư, và lãnh đạo. Drhouses không chỉ sửa chữa ngôi nhà, mà còn gìn giữ niềm tin, vun đắp hạnh phúc, và kiến tạo tương lai bền vững cho xã hội Việt Nam.
    Đề 3:
    Cảm nhận chương 39: Kỷ Nguyên Hợp Nhất – Đạo Phật, Khoa Học và Công Nghệ
    Sách Buddha Coin Quantum’s – Đồng tiền lượng tử đại diện Kinh Phật kỷ nguyên thứ tư
    Chương 39 mở ra viễn cảnh kỳ diệu của thời đại hợp nhất, nơi Đạo Phật, Khoa học và Công nghệ giao hòa trong một dòng chảy trí tuệ. HenryLe cho thấy con người có thể dùng công nghệ để phụng sự tâm linh, biến dữ liệu thành từ bi và trí tuệ. Buddha Coin Quantum’s không chỉ là đồng tiền, mà là biểu tượng cho sự giác ngộ lượng tử – nơi tâm thức và công nghệ cùng tiến hóa vì nhân văn.
    HNI 29/10:Trả lời câu đố sáng: Đề 1 : 10 lòng biết ơn về sự ra đời của đồng tiền HNI COIN 1. Biết ơn HNI COIN đã mở ra kỷ nguyên mới cho tự do tài chính. 2. Biết ơn vì HNI COIN giúp mọi người giao dịch nhanh chóng, minh bạch. 3. Biết ơn sự ra đời của HNI COIN mang lại cơ hội gia tăng thu nhập bền vững. 4. Biết ơn HNI COIN tạo nền tảng công bằng, không phân biệt giàu nghèo. 5. Biết ơn vì HNI COIN gắn kết cộng đồng toàn cầu cùng chung khát vọng. 6. Biết ơn HNI COIN đem lại niềm tin vào nền kinh tế tri thức. 7. Biết ơn HNI COIN trao quyền làm chủ cho mỗi cá nhân. 8. Biết ơn vì HNI COIN khơi dậy tinh thần sáng tạo và phụng sự. 9. Biết ơn HNI COIN giúp thế giới hướng tới nền văn minh lượng tử. 10. Biết ơn HNI COIN – biểu tượng của sự thịnh vượng và nhân văn. Đề 2: Cảm nhận chương 39: Văn hóa Drhouses – Trung Thực, Chất Lượng, Bền Vững Sách trắng Drhouses Chương 39 là bản tuyên ngôn về linh hồn của Drhouses – nơi giá trị con người được đặt trên mọi lợi nhuận. Triết lý “Trung thực – Chất lượng – Bền vững” không chỉ là khẩu hiệu mà là hành động hằng ngày của từng người thợ, kỹ sư, và lãnh đạo. Drhouses không chỉ sửa chữa ngôi nhà, mà còn gìn giữ niềm tin, vun đắp hạnh phúc, và kiến tạo tương lai bền vững cho xã hội Việt Nam. Đề 3: Cảm nhận chương 39: Kỷ Nguyên Hợp Nhất – Đạo Phật, Khoa Học và Công Nghệ Sách Buddha Coin Quantum’s – Đồng tiền lượng tử đại diện Kinh Phật kỷ nguyên thứ tư Chương 39 mở ra viễn cảnh kỳ diệu của thời đại hợp nhất, nơi Đạo Phật, Khoa học và Công nghệ giao hòa trong một dòng chảy trí tuệ. HenryLe cho thấy con người có thể dùng công nghệ để phụng sự tâm linh, biến dữ liệu thành từ bi và trí tuệ. Buddha Coin Quantum’s không chỉ là đồng tiền, mà là biểu tượng cho sự giác ngộ lượng tử – nơi tâm thức và công nghệ cùng tiến hóa vì nhân văn.
    Love
    Like
    Wow
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:
    CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển
    1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ
    Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời.
    Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa.
    “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.”
    — Khổng Tử
    Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo.
    Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền.
    2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường
    Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó.
    Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh.
    Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo.
    Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín.
    Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành.
    Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự.
    Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả.
    3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh
    Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo.
    Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột.
    Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người.
    Đạo Trời dạy ta cân bằng.
    Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị.
    Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời.
    Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời.
    Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi:
    “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?”
    “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?”
    Chỉ cần giữ được câu hỏi ấy trong tâm, doanh nhân sẽ không lạc lối giữa dòng xoáy của lợi ích ngắn hạn.
    4. Cây trường tồn phải mọc từ gốc Đạo
    Một tổ chức muốn trường tồn, trước hết phải có gốc rễ đạo đức, rồi mới đến chiến lược, công nghệ hay vốn liếng.
    Đạo đức là đất, chiến lược là thân, công nghệ là cành, lợi nhuận là hoa trái.
    Nếu gốc bị mục, thì mọi phần khác chỉ là lớp vỏ hào nhoáng sắp tàn phai.
    Vì vậy, HNI được xây dựng không phải như một tổ chức kinh doanh đơn thuần, mà là một cộng đồng hành Đạo trong kinh tế – nơi mỗi doanh nhân vừa làm giàu, vừa tu sửa bản thân, vừa đóng góp cho sự tiến hóa của xã hội.
    “Một doanh nghiệp thuận Đạo là một sinh thể sống –
    Biết thở cùng thiên nhiên, biết lắng nghe lòng người,
    Và biết dừng lại khi vũ trụ nhắc nhở.”
    — Henry Le – Lê Đình Hải
    5. HNI – Hành trình trở về gốc Đạo
    HNI không đi tìm mô hình thành công ngắn hạn, mà xây dựng triết học trường tồn dựa trên gốc Đạo.
    Mọi nguyên tắc điều hành, luật lệ, và văn hóa nội bộ của HNI đều phản chiếu ba tầng đạo lý:
    Đạo Trời – tuân theo quy luật tự nhiên, tôn trọng nhân quả.
    Đạo Người – lấy con người làm trung tâm, đặt niềm tin lên hàng đầu.
    Đạo Nghề – tôn trọng nghề nghiệp, không ngừng sáng tạo và phụng sự.
    Ba tầng Đạo ấy kết hợp thành “Tam Đạo Trường Tồn”, nền móng vững chắc cho mọi hoạt động của Hội Doanh Nhân HNI.
    HNI 29/10: CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển 1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời. Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa. “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.” — Khổng Tử Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo. Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền. 2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó. Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh. Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo. Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín. Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành. Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự. Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả. 3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo. Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột. Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người. Đạo Trời dạy ta cân bằng. Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị. Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời. Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời. Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi: “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?” “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?” Chỉ cần giữ được câu hỏi ấy trong tâm, doanh nhân sẽ không lạc lối giữa dòng xoáy của lợi ích ngắn hạn. 4. Cây trường tồn phải mọc từ gốc Đạo Một tổ chức muốn trường tồn, trước hết phải có gốc rễ đạo đức, rồi mới đến chiến lược, công nghệ hay vốn liếng. Đạo đức là đất, chiến lược là thân, công nghệ là cành, lợi nhuận là hoa trái. Nếu gốc bị mục, thì mọi phần khác chỉ là lớp vỏ hào nhoáng sắp tàn phai. Vì vậy, HNI được xây dựng không phải như một tổ chức kinh doanh đơn thuần, mà là một cộng đồng hành Đạo trong kinh tế – nơi mỗi doanh nhân vừa làm giàu, vừa tu sửa bản thân, vừa đóng góp cho sự tiến hóa của xã hội. “Một doanh nghiệp thuận Đạo là một sinh thể sống – Biết thở cùng thiên nhiên, biết lắng nghe lòng người, Và biết dừng lại khi vũ trụ nhắc nhở.” — Henry Le – Lê Đình Hải 5. HNI – Hành trình trở về gốc Đạo HNI không đi tìm mô hình thành công ngắn hạn, mà xây dựng triết học trường tồn dựa trên gốc Đạo. Mọi nguyên tắc điều hành, luật lệ, và văn hóa nội bộ của HNI đều phản chiếu ba tầng đạo lý: Đạo Trời – tuân theo quy luật tự nhiên, tôn trọng nhân quả. Đạo Người – lấy con người làm trung tâm, đặt niềm tin lên hàng đầu. Đạo Nghề – tôn trọng nghề nghiệp, không ngừng sáng tạo và phụng sự. Ba tầng Đạo ấy kết hợp thành “Tam Đạo Trường Tồn”, nền móng vững chắc cho mọi hoạt động của Hội Doanh Nhân HNI.
    Love
    Wow
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10: bài thơ chương 29
    QUẢN TRỊ BẰNG TÌNH THƯƠNG VÀ TRÍ TUỆ LƯỢNG TỬ
    (Thơ cho Chương 29 – Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Không quyền lực nào mạnh bằng lòng nhân ái,
    Không trí tuệ nào sáng bằng tấm lòng thương.
    Khi quản trị không vì mình mà vì người,
    Thế giới hóa bình yên trong từng hơi thở.
    Người lãnh đạo không ở nơi cao ngất,
    Mà ở trong tâm – nơi lặng nhất của đời.
    Không dùng mệnh lệnh để ép buộc con người,
    Mà dùng trí tuệ để soi đường nhân thế.
    Tình thương là gốc – trí tuệ là cành,
    Cây nhân loại nở hoa trên nền Đạo.
    Khi trái tim mở – mọi biên giới tan,
    Vũ trụ hòa làm một, không còn khoảng cách.
    Trí tuệ lượng tử không là điều bí ẩn,
    Mà là ánh nhìn xuyên suốt mọi duyên.
    Thấy nhân duyên – biết thương, biết nhẫn,
    Thấy tương liên – biết sống biết yên.
    Một tư tưởng phát – vạn làn sóng lan,
    Một niệm thiện – muôn tâm cùng sáng.
    Khi nhà lãnh đạo khởi tâm an,
    Cả quốc gia hóa nguồn sinh khí lạ.
    Không cần cấm lệnh – chỉ cần lòng sáng,
    Không cần hình phạt – chỉ cần hiểu nhau.
    Quản trị bằng tâm, đâu cần quyền thế,
    Mà cần tấm lòng đủ bao dung sâu.
    Trí tuệ lượng tử là nghe cả điều không nói,
    Là hiểu cả những gì chưa thốt ra.
    Là thấy khổ đau trong mắt người dân nhỏ,
    Và hóa giải bằng ánh sáng thứ tha.
    Tình thương là dòng năng lượng vô biên,
    Khi chạm tới, mọi lo toan đều lắng.
    Quản trị không còn là gánh nặng,
    Mà là hành trình của yêu thương chân thành.
    Người lãnh đạo biết nhìn bằng tâm sáng,
    Không thấy dân là đối tượng quản cai.
    Mà thấy dân là chính mình trong muôn kiếp,
    Thấy mỗi người là một phần của Thái Lai.
    Thế giới lượng tử – chẳng gì tách biệt,
    Cái ta và cái họ vốn một dòng.
    Nên trị quốc cũng như tu thân vậy,
    Tâm hòa bình – nước sẽ an long.
    Ai trị dân bằng thương và trí,
    Sẽ dựng nên một thế giới mới tinh khôi.
    Không chiến tranh, không hận thù, chia rẽ,
    Chỉ còn ánh sáng của lòng người nối người.
    HNI 29/10: 📕 bài thơ chương 29 QUẢN TRỊ BẰNG TÌNH THƯƠNG VÀ TRÍ TUỆ LƯỢNG TỬ (Thơ cho Chương 29 – Henry Lê – Lê Đình Hải) Không quyền lực nào mạnh bằng lòng nhân ái, Không trí tuệ nào sáng bằng tấm lòng thương. Khi quản trị không vì mình mà vì người, Thế giới hóa bình yên trong từng hơi thở. Người lãnh đạo không ở nơi cao ngất, Mà ở trong tâm – nơi lặng nhất của đời. Không dùng mệnh lệnh để ép buộc con người, Mà dùng trí tuệ để soi đường nhân thế. Tình thương là gốc – trí tuệ là cành, Cây nhân loại nở hoa trên nền Đạo. Khi trái tim mở – mọi biên giới tan, Vũ trụ hòa làm một, không còn khoảng cách. Trí tuệ lượng tử không là điều bí ẩn, Mà là ánh nhìn xuyên suốt mọi duyên. Thấy nhân duyên – biết thương, biết nhẫn, Thấy tương liên – biết sống biết yên. Một tư tưởng phát – vạn làn sóng lan, Một niệm thiện – muôn tâm cùng sáng. Khi nhà lãnh đạo khởi tâm an, Cả quốc gia hóa nguồn sinh khí lạ. Không cần cấm lệnh – chỉ cần lòng sáng, Không cần hình phạt – chỉ cần hiểu nhau. Quản trị bằng tâm, đâu cần quyền thế, Mà cần tấm lòng đủ bao dung sâu. Trí tuệ lượng tử là nghe cả điều không nói, Là hiểu cả những gì chưa thốt ra. Là thấy khổ đau trong mắt người dân nhỏ, Và hóa giải bằng ánh sáng thứ tha. Tình thương là dòng năng lượng vô biên, Khi chạm tới, mọi lo toan đều lắng. Quản trị không còn là gánh nặng, Mà là hành trình của yêu thương chân thành. Người lãnh đạo biết nhìn bằng tâm sáng, Không thấy dân là đối tượng quản cai. Mà thấy dân là chính mình trong muôn kiếp, Thấy mỗi người là một phần của Thái Lai. Thế giới lượng tử – chẳng gì tách biệt, Cái ta và cái họ vốn một dòng. Nên trị quốc cũng như tu thân vậy, Tâm hòa bình – nước sẽ an long. Ai trị dân bằng thương và trí, Sẽ dựng nên một thế giới mới tinh khôi. Không chiến tranh, không hận thù, chia rẽ, Chỉ còn ánh sáng của lòng người nối người.
    Love
    Wow
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:
    CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển
    1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ
    Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời.
    Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa.
    “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.”
    — Khổng Tử
    Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo.
    Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền.
    2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường
    Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó.
    Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh.
    Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo.
    Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín.
    Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành.
    Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự.
    Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả.
    3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh
    Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo.
    Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột.
    Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người.
    Đạo Trời dạy ta cân bằng.
    Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị.
    Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời.
    Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời.
    Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi:
    “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?”
    “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?”
    HNI 29/10: CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển 1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời. Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa. “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.” — Khổng Tử Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo. Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền. 2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó. Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh. Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo. Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín. Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành. Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự. Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả. 3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo. Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột. Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người. Đạo Trời dạy ta cân bằng. Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị. Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời. Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời. Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi: “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?” “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?”
    Love
    Like
    Wow
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:
    CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển
    1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ
    Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời.
    Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa.
    “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.”
    — Khổng Tử
    Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo.
    Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền.
    2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường
    Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó.
    Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh.
    Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo.
    Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín.
    Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành.
    Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự.
    Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả.
    3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh
    Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo.
    Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột.
    Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người.
    Đạo Trời dạy ta cân bằng.
    Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị.
    Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời.
    Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời.
    Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi:
    “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?”
    “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?”
    Đọc thêm
    HNI 29/10: CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển 1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời. Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa. “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.” — Khổng Tử Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo. Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền. 2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó. Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh. Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo. Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín. Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành. Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự. Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả. 3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo. Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột. Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người. Đạo Trời dạy ta cân bằng. Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị. Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời. Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời. Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi: “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?” “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?” Đọc thêm
    Love
    Wow
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:
    CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển
    1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ
    Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời.
    Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa.
    “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.”
    — Khổng Tử
    Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo.
    Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền.
    2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường
    Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó.
    Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh.
    Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo.
    Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín.
    Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành.
    Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự.
    Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả.
    3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh
    Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo.
    Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột.
    Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người.
    Đạo Trời dạy ta cân bằng.
    Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị.
    Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời.
    Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời.
    Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi:
    “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?”
    “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?”
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 29/10: CHƯƠNG 4: Đạo Trời & Đạo Kinh Doanh – Gốc Rễ Của Sự Phát Triển 1. Đạo Trời – Quy luật bất biến của vũ trụ Từ ngàn xưa, con người đã nhận ra rằng mọi sự vật, hiện tượng đều vận hành theo một trật tự tự nhiên, một dòng chảy vô hình nhưng mạnh mẽ được gọi là Đạo Trời. Đạo Trời không thiên vị, không bị chi phối bởi quyền lực, tiền bạc hay danh vọng. Nó vận hành bằng nhân quả, quân bình và tiến hóa. “Trời không nói, nhưng vạn vật đều tuân theo.” — Khổng Tử Đạo Trời là luật cân bằng vĩnh hằng – hễ cái gì phát triển quá mức, tất yếu sẽ điều chỉnh để trở về trung đạo. Mọi tổ chức, quốc gia, hay cá nhân nếu đi ngược lại trật tự này đều sẽ gặp sự sụp đổ, bởi phát triển không thuận Đạo là phát triển không bền. 2. Đạo Kinh Doanh – Con đường hành Đạo giữa đời thường Nếu Đạo Trời là quy luật tự nhiên của vũ trụ, thì Đạo Kinh Doanh là cách con người vận dụng trí tuệ để hòa mình vào quy luật đó. Kinh doanh không chỉ là mưu cầu lợi nhuận, mà là nghệ thuật kiến tạo giá trị cho con người, xã hội và hành tinh. Người doanh nhân không đơn thuần là người làm kinh tế, mà là người hành Đạo trong lĩnh vực tài chính và sáng tạo. Họ gieo nhân bằng niềm tin, gặt quả bằng uy tín. Họ xem khách hàng là bằng hữu, đối tác là tri kỷ, nhân viên là đồng hành. Họ hiểu rằng thành công không nằm ở tích lũy, mà ở lan tỏa và phụng sự. Đó chính là Đạo trong Kinh Doanh – nơi đạo đức và trí tuệ song hành, nơi lợi ích không tách rời khỏi nhân quả. 3. Khi Đạo Trời gặp Đạo Kinh Doanh Trong quan niệm của Henry Le – Lê Đình Hải, mọi doanh nghiệp tồn tại trường tồn đều là doanh nghiệp thuận Đạo. Không thuận Đạo thì dù có vươn lên nhanh đến đâu, cũng sẽ gãy đổ như một thân cây rỗng ruột. Thuận Đạo nghĩa là phát triển theo tự nhiên, không cưỡng cầu, không gian dối, không quên mục tiêu phụng sự con người. Đạo Trời dạy ta cân bằng. Đạo Kinh Doanh dạy ta tạo giá trị. Khi hai điều này gặp nhau, một nền kinh tế minh triết và bền vững sẽ ra đời. Trong Hội Doanh Nhân HNI, mỗi thành viên được khuyến khích tự soi chiếu hành vi kinh doanh của mình qua lăng kính Đạo Trời. Mọi quyết định, từ hợp tác, đầu tư, đến cạnh tranh, đều cần tự hỏi: “Ta đang thuận Đạo hay nghịch Đạo?” “Việc này có nuôi dưỡng hay hủy hoại?” Đọc thêm Đọc thêm
    Love
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ