• HNI 29/10: Bài thơ chương 26:
    LẤY DÂN LÀM GỐC
    (Thơ cho Chương 26 – Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trời sinh ra nước để nuôi cây,
    Dân sinh ra quốc để dựng xây.
    Gốc có vững thì rừng xanh mãi,
    Dân yên vui thì nước thịnh ngày.
    Một giọt mồ hôi thành cơm áo,
    Một tấm lòng son dựng sơn hà.
    Dân là đất, là nền cho mọi đạo,
    Là cội nguồn sinh khí của quốc gia.
    Kẻ trị quốc nếu quên dân khổ,
    Thì lâu đài quyền lực hóa tro bay.
    Còn ai thấu nỗi dân rên đói,
    Mới hiểu được chữ Trị quốc an dân này.
    Dân là biển, vua là thuyền nhỏ,
    Thuyền yên khi sóng lặng lòng dân.
    Một khi biển nổi cuồn cuộn đổ,
    Thì thuyền nào chống nổi phong vân?
    Nước chẳng sợ trời, chỉ sợ mất dân tâm,
    Mất lòng dân là mất luôn mệnh Đạo.
    Dân chính là Trời, là vô cùng hư ảo,
    Nhưng hiện trong từng hạt thóc, manh áo, nụ cười.
    Trị quốc không phải dựng tường cao,
    Mà dựng lòng tin trong từng mái nhỏ.
    Không phải pháp lệnh khô khan ban bố,
    Mà là lắng nghe hơi thở của dân thôi.
    Khi dân nói, đất trời vang vọng,
    Khi dân khóc, Trời cũng ngậm ngùi.
    Dân yên ổn thì Đạo Trời sáng rực,
    Dân lầm than – Trời cũng mất nụ cười.
    Lấy dân làm gốc – ấy chân lý ngàn đời,
    Bao triều đại hưng suy đều vì lẽ đó.
    Ai biết cúi đầu trước lòng dân như gió,
    Sẽ dựng nên cơ nghiệp vững như non Côi.
    HNI 29/10: 📕Bài thơ chương 26: LẤY DÂN LÀM GỐC (Thơ cho Chương 26 – Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời sinh ra nước để nuôi cây, Dân sinh ra quốc để dựng xây. Gốc có vững thì rừng xanh mãi, Dân yên vui thì nước thịnh ngày. Một giọt mồ hôi thành cơm áo, Một tấm lòng son dựng sơn hà. Dân là đất, là nền cho mọi đạo, Là cội nguồn sinh khí của quốc gia. Kẻ trị quốc nếu quên dân khổ, Thì lâu đài quyền lực hóa tro bay. Còn ai thấu nỗi dân rên đói, Mới hiểu được chữ Trị quốc an dân này. Dân là biển, vua là thuyền nhỏ, Thuyền yên khi sóng lặng lòng dân. Một khi biển nổi cuồn cuộn đổ, Thì thuyền nào chống nổi phong vân? Nước chẳng sợ trời, chỉ sợ mất dân tâm, Mất lòng dân là mất luôn mệnh Đạo. Dân chính là Trời, là vô cùng hư ảo, Nhưng hiện trong từng hạt thóc, manh áo, nụ cười. Trị quốc không phải dựng tường cao, Mà dựng lòng tin trong từng mái nhỏ. Không phải pháp lệnh khô khan ban bố, Mà là lắng nghe hơi thở của dân thôi. Khi dân nói, đất trời vang vọng, Khi dân khóc, Trời cũng ngậm ngùi. Dân yên ổn thì Đạo Trời sáng rực, Dân lầm than – Trời cũng mất nụ cười. Lấy dân làm gốc – ấy chân lý ngàn đời, Bao triều đại hưng suy đều vì lẽ đó. Ai biết cúi đầu trước lòng dân như gió, Sẽ dựng nên cơ nghiệp vững như non Côi.
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10: CHƯƠNG 35: Quyền lực phân tán – Quản trị phi tập trung
    I. Sự sụp đổ của mô hình quyền lực tập trung
    Từ ngàn xưa, xã hội loài người đã được tổ chức theo trật tự thẳng đứng. Quyền lực dồn lên đỉnh tháp, nơi vua chúa, lãnh chúa, hay tầng lớp thống trị nắm giữ mọi quyết định. Dân chỉ là những người ở đáy, bị cai quản, bị điều khiển, bị quyết định thay cho cả số phận của mình. Mô hình ấy tưởng chừng vững chắc, nhưng thực ra lại chứa mầm mống sụp đổ ngay từ trong bản chất – vì quyền lực tập trung luôn dẫn đến tha hóa.
    Khi quyền lực nằm trong tay một số ít, lòng tham sẽ nảy nở. Khi tiếng nói của số đông bị lãng quên, sự phẫn uất sẽ dâng trào. Mọi đế chế, dù hùng mạnh đến đâu, đều sụp đổ không phải vì kẻ thù bên ngoài, mà vì sự mục ruỗng của chính nội tâm quyền lực. Đó là quy luật bất biến của lịch sử: quyền lực càng tập trung, xã hội càng mất cân bằng.
    Nhưng bước vào kỷ nguyên số – kỷ nguyên của mạng lưới, blockchain, và trí tuệ nhân tạo phân tán – nhân loại đang chứng kiến sự trỗi dậy của một mô hình hoàn toàn mới: quản trị phi tập trung, nơi quyền lực không còn là kim tự tháp, mà là mạng lưới tròn vô tận.
    Không còn trung tâm, không còn “đỉnh” để sụp đổ, không còn “đáy” để chịu đựng. Mỗi cá nhân là một nút quyền lực nhỏ, kết nối với hàng triệu nút khác, cùng vận hành một hệ thống minh bạch, công bằng và tự điều chỉnh. Đây chính là bản thể mới của chính trị nhân loại, khi nhân dân không chỉ là người bị trị – mà là người đồng trị.
    II. Quyền lực – không còn là đặc quyền, mà là trách nhiệm
    Trong xã hội tập trung, quyền lực được xem như đặc quyền, thứ mà chỉ một số người được ban, được hưởng, được giữ. Nhưng trong thế giới phi tập trung, quyền lực trở thành trách nhiệm chia sẻ.
    Quyền lực không còn là ngai vàng, mà là hệ thống giá trị chung được bảo vệ bởi cộng đồng. Mỗi người, khi tham gia vào mạng lưới, đều có quyền biểu quyết, quyền phản biện, quyền xây dựng. Nhưng kèm theo đó, là trách nhiệm lắng nghe, tôn trọng và hành động có đạo đức.
    HNI 30/10: CHƯƠNG 35: Quyền lực phân tán – Quản trị phi tập trung I. Sự sụp đổ của mô hình quyền lực tập trung Từ ngàn xưa, xã hội loài người đã được tổ chức theo trật tự thẳng đứng. Quyền lực dồn lên đỉnh tháp, nơi vua chúa, lãnh chúa, hay tầng lớp thống trị nắm giữ mọi quyết định. Dân chỉ là những người ở đáy, bị cai quản, bị điều khiển, bị quyết định thay cho cả số phận của mình. Mô hình ấy tưởng chừng vững chắc, nhưng thực ra lại chứa mầm mống sụp đổ ngay từ trong bản chất – vì quyền lực tập trung luôn dẫn đến tha hóa. Khi quyền lực nằm trong tay một số ít, lòng tham sẽ nảy nở. Khi tiếng nói của số đông bị lãng quên, sự phẫn uất sẽ dâng trào. Mọi đế chế, dù hùng mạnh đến đâu, đều sụp đổ không phải vì kẻ thù bên ngoài, mà vì sự mục ruỗng của chính nội tâm quyền lực. Đó là quy luật bất biến của lịch sử: quyền lực càng tập trung, xã hội càng mất cân bằng. Nhưng bước vào kỷ nguyên số – kỷ nguyên của mạng lưới, blockchain, và trí tuệ nhân tạo phân tán – nhân loại đang chứng kiến sự trỗi dậy của một mô hình hoàn toàn mới: quản trị phi tập trung, nơi quyền lực không còn là kim tự tháp, mà là mạng lưới tròn vô tận. Không còn trung tâm, không còn “đỉnh” để sụp đổ, không còn “đáy” để chịu đựng. Mỗi cá nhân là một nút quyền lực nhỏ, kết nối với hàng triệu nút khác, cùng vận hành một hệ thống minh bạch, công bằng và tự điều chỉnh. Đây chính là bản thể mới của chính trị nhân loại, khi nhân dân không chỉ là người bị trị – mà là người đồng trị. II. Quyền lực – không còn là đặc quyền, mà là trách nhiệm Trong xã hội tập trung, quyền lực được xem như đặc quyền, thứ mà chỉ một số người được ban, được hưởng, được giữ. Nhưng trong thế giới phi tập trung, quyền lực trở thành trách nhiệm chia sẻ. Quyền lực không còn là ngai vàng, mà là hệ thống giá trị chung được bảo vệ bởi cộng đồng. Mỗi người, khi tham gia vào mạng lưới, đều có quyền biểu quyết, quyền phản biện, quyền xây dựng. Nhưng kèm theo đó, là trách nhiệm lắng nghe, tôn trọng và hành động có đạo đức.
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    Angry
    9
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29-10
    Chương 37: Kinh Thư như bộ “Đại Cương Triết Trị Quốc” Việt Nam
    Sách Kinh thư Việt nam - Quốc sách trường tồn

    1. Kinh Thư – bộ não tư tưởng của quốc gia

    Mọi quốc gia trường tồn đều có một bản kinh trị quốc – nơi lưu giữ triết lý lập quốc, đạo đức công dân và phương pháp quản trị xã hội.
    Nếu phương Tây có Hiến pháp Hoa Kỳ, Trung Hoa có Kinh Lễ và Kinh Thư, Nhật Bản có Hiến pháp Minh Trị, thì Việt Nam – bước vào kỷ nguyên tri thức toàn cầu – cần một “Kinh Thư Việt Nam” làm bộ đại cương triết trị quốc.

    Bộ Kinh Thư này không chỉ là tập hợp tri thức chính trị, mà còn là bản đồ tinh thần của quốc gia Việt, giúp định hướng nhân – trí – đức – lực của cả dân tộc trong 1000 năm tới.

    “Hiến pháp quy định quyền lực,
    Kinh Thư khai sáng trí tuệ.”
    — Henry Le – Lê Đình Hải

    2. Triết trị quốc: kết hợp giữa Đạo và Pháp

    “Triết trị quốc” là sự thống nhất giữa Đạo trị (quản lý bằng đạo đức và minh triết) và Pháp trị (quản lý bằng luật lệ và thể chế).
    Một đất nước trường tồn không thể chỉ dựa vào hình phạt và quyền lực, mà phải được soi sáng bởi triết học nhân sinh và nguyên tắc công bằng.

    Kinh Thư Việt Nam đặt nền móng cho một mô hình chính trị – xã hội vừa nhân văn vừa khoa học:

    Đạo là gốc: con người được giáo hóa bằng giá trị sống.

    Pháp là khung: nhà nước quản trị bằng luật minh bạch.

    Trí là ngọn: tri thức dẫn đường cho phát triển.

    Tâm là trung tâm: lòng dân là sức mạnh tối hậu.

    3. Cấu trúc “Đại Cương Triết Trị Quốc” Việt Nam

    Bộ Kinh Thư hướng đến việc hình thành 5 trụ cột quốc gia bền vững, làm kim chỉ nam cho các thế hệ lãnh đạo, học giả và công dân:

    Hiến Đạo Quốc Gia: Quy tắc đạo đức và minh triết trong lãnh đạo.

    Hiến Pháp Trường Tồn: Hệ thống pháp lý minh bạch và tự vận hành.

    Kinh Tế Nhân Văn: Mô hình phát triển cân bằng giữa lợi nhuận và đạo đức.

    Giáo Dục & Tri Thức: Nền giáo dục khai phóng, đào tạo lãnh đạo thế hệ mới.

    Văn Hóa & Linh Hồn Dân Tộc: Bảo tồn bản sắc Việt trong hội nhập toàn cầu.

    Đây không chỉ là hệ thống triết lý, mà là bản đồ tổ chức vận hành quốc gia trong chiều sâu tri thức và đạo lý.

    4. Kinh Thư – nơi hội tụ giữa cổ học và tương lai học

    Điều làm nên sự độc đáo của Kinh Thư Việt Nam là nó không nằm trong quá khứ, mà mở đường cho tương lai.
    Bộ sách kết nối tư tưởng Đông Sơn – Lạc Việt, minh triết Hồ Chí Minh, và tư duy khoa học hiện đại, để tạo ra một nền triết học Việt Nam toàn diện.

    Kinh Thư vì thế trở thành nơi gặp gỡ giữa cổ học và công nghệ, giữa hiền triết và kỹ sư, giữa văn hóa và AI.
    Nó hướng đến việc xây dựng một nền quốc trị trí tuệ, nơi mỗi công dân đều là một tế bào của trí tuệ quốc gia.

    5. Vai trò của Kinh Thư trong kỷ nguyên 1000 năm mới

    Kinh Thư Việt Nam không chỉ được viết cho hôm nay, mà cho thế hệ con cháu mai sau.
    Đây là bộ Hiến Chương tinh thần, giúp quốc gia:

    Giữ đạo gốc trong khi hội nhập thế giới.

    Trường tồn giữa biến động toàn cầu.

    Cập nhật tri thức mà không đánh mất linh hồn dân tộc.

    Bộ Kinh Thư này sẽ được cập nhật định kỳ theo chu kỳ tri thức nhân loại, để không trở thành tượng đài bất động, mà là ngọn đuốc sống, soi đường cho mọi thế hệ người Việt.

    “Kinh Thư không phải sách của quá khứ,
    mà là bản thiết kế cho tương lai Việt Nam.”
    — Henry Le – Lê Đình Hải
    Đọc thêm
    HNI 29-10 Chương 37: Kinh Thư như bộ “Đại Cương Triết Trị Quốc” Việt Nam Sách Kinh thư Việt nam - Quốc sách trường tồn 1. Kinh Thư – bộ não tư tưởng của quốc gia Mọi quốc gia trường tồn đều có một bản kinh trị quốc – nơi lưu giữ triết lý lập quốc, đạo đức công dân và phương pháp quản trị xã hội. Nếu phương Tây có Hiến pháp Hoa Kỳ, Trung Hoa có Kinh Lễ và Kinh Thư, Nhật Bản có Hiến pháp Minh Trị, thì Việt Nam – bước vào kỷ nguyên tri thức toàn cầu – cần một “Kinh Thư Việt Nam” làm bộ đại cương triết trị quốc. Bộ Kinh Thư này không chỉ là tập hợp tri thức chính trị, mà còn là bản đồ tinh thần của quốc gia Việt, giúp định hướng nhân – trí – đức – lực của cả dân tộc trong 1000 năm tới. “Hiến pháp quy định quyền lực, Kinh Thư khai sáng trí tuệ.” — Henry Le – Lê Đình Hải 2. Triết trị quốc: kết hợp giữa Đạo và Pháp “Triết trị quốc” là sự thống nhất giữa Đạo trị (quản lý bằng đạo đức và minh triết) và Pháp trị (quản lý bằng luật lệ và thể chế). Một đất nước trường tồn không thể chỉ dựa vào hình phạt và quyền lực, mà phải được soi sáng bởi triết học nhân sinh và nguyên tắc công bằng. Kinh Thư Việt Nam đặt nền móng cho một mô hình chính trị – xã hội vừa nhân văn vừa khoa học: Đạo là gốc: con người được giáo hóa bằng giá trị sống. Pháp là khung: nhà nước quản trị bằng luật minh bạch. Trí là ngọn: tri thức dẫn đường cho phát triển. Tâm là trung tâm: lòng dân là sức mạnh tối hậu. 3. Cấu trúc “Đại Cương Triết Trị Quốc” Việt Nam Bộ Kinh Thư hướng đến việc hình thành 5 trụ cột quốc gia bền vững, làm kim chỉ nam cho các thế hệ lãnh đạo, học giả và công dân: Hiến Đạo Quốc Gia: Quy tắc đạo đức và minh triết trong lãnh đạo. Hiến Pháp Trường Tồn: Hệ thống pháp lý minh bạch và tự vận hành. Kinh Tế Nhân Văn: Mô hình phát triển cân bằng giữa lợi nhuận và đạo đức. Giáo Dục & Tri Thức: Nền giáo dục khai phóng, đào tạo lãnh đạo thế hệ mới. Văn Hóa & Linh Hồn Dân Tộc: Bảo tồn bản sắc Việt trong hội nhập toàn cầu. Đây không chỉ là hệ thống triết lý, mà là bản đồ tổ chức vận hành quốc gia trong chiều sâu tri thức và đạo lý. 4. Kinh Thư – nơi hội tụ giữa cổ học và tương lai học Điều làm nên sự độc đáo của Kinh Thư Việt Nam là nó không nằm trong quá khứ, mà mở đường cho tương lai. Bộ sách kết nối tư tưởng Đông Sơn – Lạc Việt, minh triết Hồ Chí Minh, và tư duy khoa học hiện đại, để tạo ra một nền triết học Việt Nam toàn diện. Kinh Thư vì thế trở thành nơi gặp gỡ giữa cổ học và công nghệ, giữa hiền triết và kỹ sư, giữa văn hóa và AI. Nó hướng đến việc xây dựng một nền quốc trị trí tuệ, nơi mỗi công dân đều là một tế bào của trí tuệ quốc gia. 5. Vai trò của Kinh Thư trong kỷ nguyên 1000 năm mới Kinh Thư Việt Nam không chỉ được viết cho hôm nay, mà cho thế hệ con cháu mai sau. Đây là bộ Hiến Chương tinh thần, giúp quốc gia: Giữ đạo gốc trong khi hội nhập thế giới. Trường tồn giữa biến động toàn cầu. Cập nhật tri thức mà không đánh mất linh hồn dân tộc. Bộ Kinh Thư này sẽ được cập nhật định kỳ theo chu kỳ tri thức nhân loại, để không trở thành tượng đài bất động, mà là ngọn đuốc sống, soi đường cho mọi thế hệ người Việt. “Kinh Thư không phải sách của quá khứ, mà là bản thiết kế cho tương lai Việt Nam.” — Henry Le – Lê Đình Hải Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:Bài thơ chương 27:
    TRỊ QUỐC BẰNG ĐẠO
    (Thơ cho Chương 27 – Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Không lấy gươm đao để dựng quyền,
    Mà lấy Đạo làm gốc giữ dân yên.
    Không lấy lợi danh làm mồi dẫn,
    Mà lấy lòng trong sáng cảm nhân hiền.
    Thánh nhân trị nước không cần tiếng,
    Một lời ra – muôn họ tự hành.
    Bởi Đạo ở trong từng hơi thở,
    Nên nước an mà chẳng thấy rành rành.
    Đạo là gió, vô hình mà hữu lực,
    Đạo là nước, mềm mại mà vô biên.
    Kẻ hiểu Đạo không tranh cùng thế tục,
    Chỉ thuận Trời – dân thuận, nước liền.
    Một quốc gia thịnh không do phép lạ,
    Mà do người lãnh đạo biết buông quyền.
    Biết lùi một bước cho dân tiến tới,
    Biết lấy vô vi cảm hóa nhân duyên.
    Thánh nhân trị thế không bằng pháp,
    Mà bằng lòng – bằng ánh sáng tâm linh.
    Khi lòng sáng, pháp nào cũng sáng,
    Khi tâm tà, luật hóa thành hình.
    Đạo chẳng ở trên cao xa vợi,
    Đạo ở trong từng hạt thóc, giọt mưa.
    Khi vua biết soi dân như soi chính mình,
    Thì nước vững như non ngàn thuở trước.
    Đạo trị quốc – không lời mà hóa,
    Không áp đặt, mà cảm hóa lòng người.
    Như ánh trăng soi không chọn chốn,
    Như gió lành thổi khắp muôn nơi.
    Khi người trị quốc đạt đến vô tâm,
    Là lúc nước đạt đến an nhiên.
    Không cần thưởng phạt mà dân vẫn thuận,
    Không cần truyền lệnh – Trời cũng tự hiền.
    Trị quốc bằng Đạo – ấy là Thiên ý,
    Không thắng bằng sức, mà thắng bằng nhân.
    Bao triều đại hưng suy đều chứng nghiệm,
    Chỉ Đạo mới bền, chỉ Đức mới xuân.
    HNI 29/10:📕Bài thơ chương 27: TRỊ QUỐC BẰNG ĐẠO (Thơ cho Chương 27 – Henry Lê – Lê Đình Hải) Không lấy gươm đao để dựng quyền, Mà lấy Đạo làm gốc giữ dân yên. Không lấy lợi danh làm mồi dẫn, Mà lấy lòng trong sáng cảm nhân hiền. Thánh nhân trị nước không cần tiếng, Một lời ra – muôn họ tự hành. Bởi Đạo ở trong từng hơi thở, Nên nước an mà chẳng thấy rành rành. Đạo là gió, vô hình mà hữu lực, Đạo là nước, mềm mại mà vô biên. Kẻ hiểu Đạo không tranh cùng thế tục, Chỉ thuận Trời – dân thuận, nước liền. Một quốc gia thịnh không do phép lạ, Mà do người lãnh đạo biết buông quyền. Biết lùi một bước cho dân tiến tới, Biết lấy vô vi cảm hóa nhân duyên. Thánh nhân trị thế không bằng pháp, Mà bằng lòng – bằng ánh sáng tâm linh. Khi lòng sáng, pháp nào cũng sáng, Khi tâm tà, luật hóa thành hình. Đạo chẳng ở trên cao xa vợi, Đạo ở trong từng hạt thóc, giọt mưa. Khi vua biết soi dân như soi chính mình, Thì nước vững như non ngàn thuở trước. Đạo trị quốc – không lời mà hóa, Không áp đặt, mà cảm hóa lòng người. Như ánh trăng soi không chọn chốn, Như gió lành thổi khắp muôn nơi. Khi người trị quốc đạt đến vô tâm, Là lúc nước đạt đến an nhiên. Không cần thưởng phạt mà dân vẫn thuận, Không cần truyền lệnh – Trời cũng tự hiền. Trị quốc bằng Đạo – ấy là Thiên ý, Không thắng bằng sức, mà thắng bằng nhân. Bao triều đại hưng suy đều chứng nghiệm, Chỉ Đạo mới bền, chỉ Đức mới xuân.
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10 - B20 PHÁT HÀNH VNCOIN – HCOIN: BƯỚC TIẾN "NÂNG GIÁ TRỊ QUỐC GIA” TRONG KỶ NGUYÊN KINH TẾ SỐ
    Trong bối cảnh nền kinh tế toàn cầu chuyển mạnh sang không gian số, Việt Nam đang tìm kiếm những giải pháp đột phá nhằm khai thác tối đa nội lực sẵn có. Một trong những bước đi đáng chú ý là việc phát hành VNCoin – Hcoin, đồng tiền số ứng dụng thực tế do Tập đoàn H’Group khởi xướng, hướng tới mục tiêu nâng “giá trụ quốc gia” – tức năng lực nội tại, niềm tin và giá trị thực của nền kinh tế Việt Nam trong thời đại 4.0. Theo mô hình đánh giá tài sản quốc gia của World Bank (Comprehensive Wealth Framework), tổng giá trị vốn con người, tài sản xã hội, hạ tầng, tài nguyên và năng lực kinh tế của Việt Nam được ước tính vào khoảng 3.000 tỷ USD. Đây là giá trị nội tại mà Việt Nam đã sở hữu – một “kho báu” tiềm năng nằm trong dân, trong doanh nghiệp và trong hệ thống quốc gia. Điều đất nước cần lúc này không phải là tạo thêm giá trị mới từ con số không, mà là tìm ra cơ chế giúp giá trị này lưu thông nhanh hơn, minh bạch hơn và hiệu quả hơn. Chính từ nhu cầu đó, VNCoin – Hcoin ra đời không để thay đổi cấu trúc giá trị, mà để kích hoạt – chuẩn hóa – giải phóng – và bảo vệ giá trị quốc gia đang hiện hữu.

    Hcoin không “sinh lời ảo” – Hcoin tăng tốc “giá trị thật”
    Khác với các đồng tiền điện tử đầu cơ, Hcoin không nhằm mục đích “sinh lời ảo”. Thay vào đó, Hcoin được thiết kế như một công cụ kinh tế thúc đẩy vận hành giá trị thật, thông qua việc chuẩn hóa thanh toán, kết nối hệ sinh thái tiêu dùng và tăng tốc độ lưu thông tài sản.
    Giá trị quốc gia chỉ thực sự tăng khi:
    • Tài sản vận động nhanh hơn,
    • Thương mại giảm ma sát trung gian,
    • Niềm tin kinh tế được củng cố,
    • Dòng giá trị được truy xuất minh bạch.
    “Khi niềm tin được chuẩn hóa, giá trụ quốc gia tự nhiên sẽ tăng lên. Hcoin không tạo ra giá trị mới, mà giúp những giá trị sẵn có vận động và lan tỏa mạnh mẽ hơn,” – đại diện H’Group chia sẻ. Bằng cách giảm chi phí giao dịch, tăng tính minh bạch và củng cố niềm tin, Hcoin đang tạo nên một hạ tầng thanh toán thống nhất, giúp dòng chảy tài chính quốc gia trở nên nhanh, trong và bền vững hơn.
    Hcoin và sức mạnh quốc gia: Từ kinh tế số đến chủ quyền tài chính
    HNI 29/10 - B20 🌺🌺🌺PHÁT HÀNH VNCOIN – HCOIN: BƯỚC TIẾN "NÂNG GIÁ TRỊ QUỐC GIA” TRONG KỶ NGUYÊN KINH TẾ SỐ Trong bối cảnh nền kinh tế toàn cầu chuyển mạnh sang không gian số, Việt Nam đang tìm kiếm những giải pháp đột phá nhằm khai thác tối đa nội lực sẵn có. Một trong những bước đi đáng chú ý là việc phát hành VNCoin – Hcoin, đồng tiền số ứng dụng thực tế do Tập đoàn H’Group khởi xướng, hướng tới mục tiêu nâng “giá trụ quốc gia” – tức năng lực nội tại, niềm tin và giá trị thực của nền kinh tế Việt Nam trong thời đại 4.0. Theo mô hình đánh giá tài sản quốc gia của World Bank (Comprehensive Wealth Framework), tổng giá trị vốn con người, tài sản xã hội, hạ tầng, tài nguyên và năng lực kinh tế của Việt Nam được ước tính vào khoảng 3.000 tỷ USD. Đây là giá trị nội tại mà Việt Nam đã sở hữu – một “kho báu” tiềm năng nằm trong dân, trong doanh nghiệp và trong hệ thống quốc gia. Điều đất nước cần lúc này không phải là tạo thêm giá trị mới từ con số không, mà là tìm ra cơ chế giúp giá trị này lưu thông nhanh hơn, minh bạch hơn và hiệu quả hơn. Chính từ nhu cầu đó, VNCoin – Hcoin ra đời không để thay đổi cấu trúc giá trị, mà để kích hoạt – chuẩn hóa – giải phóng – và bảo vệ giá trị quốc gia đang hiện hữu. Hcoin không “sinh lời ảo” – Hcoin tăng tốc “giá trị thật” Khác với các đồng tiền điện tử đầu cơ, Hcoin không nhằm mục đích “sinh lời ảo”. Thay vào đó, Hcoin được thiết kế như một công cụ kinh tế thúc đẩy vận hành giá trị thật, thông qua việc chuẩn hóa thanh toán, kết nối hệ sinh thái tiêu dùng và tăng tốc độ lưu thông tài sản. Giá trị quốc gia chỉ thực sự tăng khi: • Tài sản vận động nhanh hơn, • Thương mại giảm ma sát trung gian, • Niềm tin kinh tế được củng cố, • Dòng giá trị được truy xuất minh bạch. “Khi niềm tin được chuẩn hóa, giá trụ quốc gia tự nhiên sẽ tăng lên. Hcoin không tạo ra giá trị mới, mà giúp những giá trị sẵn có vận động và lan tỏa mạnh mẽ hơn,” – đại diện H’Group chia sẻ. Bằng cách giảm chi phí giao dịch, tăng tính minh bạch và củng cố niềm tin, Hcoin đang tạo nên một hạ tầng thanh toán thống nhất, giúp dòng chảy tài chính quốc gia trở nên nhanh, trong và bền vững hơn. Hcoin và sức mạnh quốc gia: Từ kinh tế số đến chủ quyền tài chính
    Love
    Like
    Sad
    Angry
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10 - B32

    BÀI THƠ CHƯƠNG 35 :
    QUYỀN LỰC PHÂN TÁN – QUẢN TRỊ PHI TẬP TRUNG
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    Quyền lực xưa như ngọn núi sừỉnh cao là vua, chân núi là dân.
    Nhưng thời đại mới đã lật trang khác,
    Sức mạnh giờ nằm trong lòng muôn người.
    Không còn trung tâm quyền lực áp đặt,
    Mỗi công dân là một mảnh ghép tự do.
    Mạng lưới kết nối thành hình thái mới,
    Nơi mỗi tiếng nói đều được lắng nghe thật sự.
    Phi tập trung – không phải vô tổ chức,
    Mà là trật tự của sự tin và trách nhiệm.
    Không ai đứng trên, cũng chẳng ai bên dưới,
    Chỉ có cộng đồng cùng vận hành chân thật.
    Mỗi người là một trung tâm năng lượng,
    Tự soi sáng và nối liền cùng người khác.
    Như hàng tỷ tế bào trong cơ thể sống,
    Mỗi hành động nhỏ đều ảnh hưởng toàn thân.
    Khi quyền lực được chia ra như ánh sáng,
    Không còn góc tối cho dối trá sinh sôi.
    Công nghệ giữ niềm tin bằng minh bạch,
    Và đạo lý giữ niềm tin bằng lòng nhân.
    Nhà nước không còn là tháp ngà cai trị,
    Mà là mạng lưới phục vụ muôn dân.
    Luật pháp không còn là roi, mà là tấm gương,
    Phản chiếu ý nguyện của cộng đồng tự chủ.
    Phi tập trung – là tự do có định hướng,
    Không hỗn loạn, mà hòa hợp đa chiều.
    Mỗi quyết định không đến từ mệnh lệnh,
    Mà từ đồng thuận của ý chí hợp nhất.
    Hcoin soi sáng trên bầu trời công lý,
    Mỗi giao dịch là minh chứng của niềm tin.
    Không còn ai “giữ khoá” vận mệnh dân tộc,
    Mà toàn dân cùng giữ – cùng mở – cùng hành.
    Khi quyền lực trở về đúng bản chất,
    Nó không còn để thống trị, mà để phụng sự.
    Người lãnh đạo chỉ là người kết nối,
    Chứ không phải chủ nhân của nhân dân.
    Đó là giấc mơ – nhưng cũng là hiện thực,
    Khi công nghệ hòa cùng trí tuệ đạo tâm.
    Một thế giới không có ngai vàng quyền lực,
    Mà chỉ còn ánh sáng của công bằng và nhân ái lan xa.
    HNI 29/10 - B32 🌺🌺🌺 📕BÀI THƠ CHƯƠNG 35 : QUYỀN LỰC PHÂN TÁN – QUẢN TRỊ PHI TẬP TRUNG Henry Lê – Lê Đình Hải Quyền lực xưa như ngọn núi sừỉnh cao là vua, chân núi là dân. Nhưng thời đại mới đã lật trang khác, Sức mạnh giờ nằm trong lòng muôn người. Không còn trung tâm quyền lực áp đặt, Mỗi công dân là một mảnh ghép tự do. Mạng lưới kết nối thành hình thái mới, Nơi mỗi tiếng nói đều được lắng nghe thật sự. Phi tập trung – không phải vô tổ chức, Mà là trật tự của sự tin và trách nhiệm. Không ai đứng trên, cũng chẳng ai bên dưới, Chỉ có cộng đồng cùng vận hành chân thật. Mỗi người là một trung tâm năng lượng, Tự soi sáng và nối liền cùng người khác. Như hàng tỷ tế bào trong cơ thể sống, Mỗi hành động nhỏ đều ảnh hưởng toàn thân. Khi quyền lực được chia ra như ánh sáng, Không còn góc tối cho dối trá sinh sôi. Công nghệ giữ niềm tin bằng minh bạch, Và đạo lý giữ niềm tin bằng lòng nhân. Nhà nước không còn là tháp ngà cai trị, Mà là mạng lưới phục vụ muôn dân. Luật pháp không còn là roi, mà là tấm gương, Phản chiếu ý nguyện của cộng đồng tự chủ. Phi tập trung – là tự do có định hướng, Không hỗn loạn, mà hòa hợp đa chiều. Mỗi quyết định không đến từ mệnh lệnh, Mà từ đồng thuận của ý chí hợp nhất. Hcoin soi sáng trên bầu trời công lý, Mỗi giao dịch là minh chứng của niềm tin. Không còn ai “giữ khoá” vận mệnh dân tộc, Mà toàn dân cùng giữ – cùng mở – cùng hành. Khi quyền lực trở về đúng bản chất, Nó không còn để thống trị, mà để phụng sự. Người lãnh đạo chỉ là người kết nối, Chứ không phải chủ nhân của nhân dân. Đó là giấc mơ – nhưng cũng là hiện thực, Khi công nghệ hòa cùng trí tuệ đạo tâm. Một thế giới không có ngai vàng quyền lực, Mà chỉ còn ánh sáng của công bằng và nhân ái lan xa.
    Love
    Angry
    Like
    Wow
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10: Bài thơ chương 26:
    LẤY DÂN LÀM GỐC
    (Thơ cho Chương 26 – Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trời sinh ra nước để nuôi cây,
    Dân sinh ra quốc để dựng xây.
    Gốc có vững thì rừng xanh mãi,
    Dân yên vui thì nước thịnh ngày.
    Một giọt mồ hôi thành cơm áo,
    Một tấm lòng son dựng sơn hà.
    Dân là đất, là nền cho mọi đạo,
    Là cội nguồn sinh khí của quốc gia.
    Kẻ trị quốc nếu quên dân khổ,
    Thì lâu đài quyền lực hóa tro bay.
    Còn ai thấu nỗi dân rên đói,
    Mới hiểu được chữ Trị quốc an dân này.
    Dân là biển, vua là thuyền nhỏ,
    Thuyền yên khi sóng lặng lòng dân.
    Một khi biển nổi cuồn cuộn đổ,
    Thì thuyền nào chống nổi phong vân?
    Nước chẳng sợ trời, chỉ sợ mất dân tâm,
    Mất lòng dân là mất luôn mệnh Đạo.
    Dân chính là Trời, là vô cùng hư ảo,
    Nhưng hiện trong từng hạt thóc, manh áo, nụ cười.
    Trị quốc không phải dựng tường cao,
    Mà dựng lòng tin trong từng mái nhỏ.
    Không phải pháp lệnh khô khan ban bố,
    Mà là lắng nghe hơi thở của dân thôi.
    Khi dân nói, đất trời vang vọng,
    Khi dân khóc, Trời cũng ngậm ngùi.
    Dân yên ổn thì Đạo Trời sáng rực,
    Dân lầm than – Trời cũng mất nụ cười.
    Lấy dân làm gốc – ấy chân lý ngàn đời,
    Bao triều đại hưng suy đều vì lẽ đó.
    Ai biết cúi đầu trước lòng dân như gió,
    Sẽ dựng nên cơ nghiệp vững như non Côi.
    Đọc thếm
    HNI 29/10: Bài thơ chương 26: LẤY DÂN LÀM GỐC (Thơ cho Chương 26 – Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời sinh ra nước để nuôi cây, Dân sinh ra quốc để dựng xây. Gốc có vững thì rừng xanh mãi, Dân yên vui thì nước thịnh ngày. Một giọt mồ hôi thành cơm áo, Một tấm lòng son dựng sơn hà. Dân là đất, là nền cho mọi đạo, Là cội nguồn sinh khí của quốc gia. Kẻ trị quốc nếu quên dân khổ, Thì lâu đài quyền lực hóa tro bay. Còn ai thấu nỗi dân rên đói, Mới hiểu được chữ Trị quốc an dân này. Dân là biển, vua là thuyền nhỏ, Thuyền yên khi sóng lặng lòng dân. Một khi biển nổi cuồn cuộn đổ, Thì thuyền nào chống nổi phong vân? Nước chẳng sợ trời, chỉ sợ mất dân tâm, Mất lòng dân là mất luôn mệnh Đạo. Dân chính là Trời, là vô cùng hư ảo, Nhưng hiện trong từng hạt thóc, manh áo, nụ cười. Trị quốc không phải dựng tường cao, Mà dựng lòng tin trong từng mái nhỏ. Không phải pháp lệnh khô khan ban bố, Mà là lắng nghe hơi thở của dân thôi. Khi dân nói, đất trời vang vọng, Khi dân khóc, Trời cũng ngậm ngùi. Dân yên ổn thì Đạo Trời sáng rực, Dân lầm than – Trời cũng mất nụ cười. Lấy dân làm gốc – ấy chân lý ngàn đời, Bao triều đại hưng suy đều vì lẽ đó. Ai biết cúi đầu trước lòng dân như gió, Sẽ dựng nên cơ nghiệp vững như non Côi. Đọc thếm
    Love
    Like
    Sad
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10: Bài thơ chương 26:
    LẤY DÂN LÀM GỐC
    (Thơ cho Chương 26 – Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trời sinh ra nước để nuôi cây,
    Dân sinh ra quốc để dựng xây.
    Gốc có vững thì rừng xanh mãi,
    Dân yên vui thì nước thịnh ngày.
    Một giọt mồ hôi thành cơm áo,
    Một tấm lòng son dựng sơn hà.
    Dân là đất, là nền cho mọi đạo,
    Là cội nguồn sinh khí của quốc gia.
    Kẻ trị quốc nếu quên dân khổ,
    Thì lâu đài quyền lực hóa tro bay.
    Còn ai thấu nỗi dân rên đói,
    Mới hiểu được chữ Trị quốc an dân này.
    Dân là biển, vua là thuyền nhỏ,
    Thuyền yên khi sóng lặng lòng dân.
    Một khi biển nổi cuồn cuộn đổ,
    Thì thuyền nào chống nổi phong vân?
    Nước chẳng sợ trời, chỉ sợ mất dân tâm,
    Mất lòng dân là mất luôn mệnh Đạo.
    Dân chính là Trời, là vô cùng hư ảo,
    Nhưng hiện trong từng hạt thóc, manh áo, nụ cười.
    Trị quốc không phải dựng tường cao,
    Mà dựng lòng tin trong từng mái nhỏ.
    Không phải pháp lệnh khô khan ban bố,
    Mà là lắng nghe hơi thở của dân thôi.
    Khi dân nói, đất trời vang vọng,
    Khi dân khóc, Trời cũng ngậm ngùi.
    Dân yên ổn thì Đạo Trời sáng rực,
    Dân lầm than – Trời cũng mất nụ cười.
    Lấy dân làm gốc – ấy chân lý ngàn đời,
    Bao triều đại hưng suy đều vì lẽ đó.
    Ai biết cúi đầu trước lòng dân như gió,
    Sẽ dựng nên cơ nghiệp vững như non Côi.
    HNI 30/10: Bài thơ chương 26: LẤY DÂN LÀM GỐC (Thơ cho Chương 26 – Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời sinh ra nước để nuôi cây, Dân sinh ra quốc để dựng xây. Gốc có vững thì rừng xanh mãi, Dân yên vui thì nước thịnh ngày. Một giọt mồ hôi thành cơm áo, Một tấm lòng son dựng sơn hà. Dân là đất, là nền cho mọi đạo, Là cội nguồn sinh khí của quốc gia. Kẻ trị quốc nếu quên dân khổ, Thì lâu đài quyền lực hóa tro bay. Còn ai thấu nỗi dân rên đói, Mới hiểu được chữ Trị quốc an dân này. Dân là biển, vua là thuyền nhỏ, Thuyền yên khi sóng lặng lòng dân. Một khi biển nổi cuồn cuộn đổ, Thì thuyền nào chống nổi phong vân? Nước chẳng sợ trời, chỉ sợ mất dân tâm, Mất lòng dân là mất luôn mệnh Đạo. Dân chính là Trời, là vô cùng hư ảo, Nhưng hiện trong từng hạt thóc, manh áo, nụ cười. Trị quốc không phải dựng tường cao, Mà dựng lòng tin trong từng mái nhỏ. Không phải pháp lệnh khô khan ban bố, Mà là lắng nghe hơi thở của dân thôi. Khi dân nói, đất trời vang vọng, Khi dân khóc, Trời cũng ngậm ngùi. Dân yên ổn thì Đạo Trời sáng rực, Dân lầm than – Trời cũng mất nụ cười. Lấy dân làm gốc – ấy chân lý ngàn đời, Bao triều đại hưng suy đều vì lẽ đó. Ai biết cúi đầu trước lòng dân như gió, Sẽ dựng nên cơ nghiệp vững như non Côi.
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10: Bài thơ chương 28:
    LÃNH ĐẠO TÂM LINH – NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG BẰNG ÁNH SÁNG TRÍ TUỆ
    (Thơ cho Chương 28 – Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Không cầm gươm, không mang vương miện,
    Chỉ cầm đuốc sáng của trí linh.
    Không dùng quyền uy để sai khiến,
    Mà dùng tình thương cảm hóa nhân sinh.
    Người lãnh đạo tâm linh không nói lớn,
    Lời họ vang sâu như tiếng suối ngàn.
    Một ánh nhìn thôi – hồn người mở rộng,
    Một nụ cười thôi – thế giới bình an.
    Họ đi qua, chẳng để lại dấu chân,
    Nhưng gieo hạt sáng trong tâm mỗi kẻ.
    Họ dạy con người thấy lại chính mình,
    Thấy Trời trong tim, thấy Đạo trong lẽ.
    Không ở trên cao mà ở trong lòng,
    Không tìm nơi quyền mà tìm nơi sáng.
    Dẫn đường không phải bằng tiếng trống,
    Mà bằng tri thức – bằng lòng trong trắng.
    Họ là ngọn nến giữa đêm đen,
    Dùng chính mình để soi nhân thế.
    Dù thân tan – ánh vẫn còn truyền,
    Như sao rơi hóa ngàn tinh tú mới.
    Người lãnh đạo thật không cần kẻ phục tùng,
    Mà cần tri âm cùng bước đến.
    Không tạo tín đồ mà thức tỉnh linh hồn,
    Không lập ngai vàng mà xây lòng thiện.
    Trí tuệ của họ như dòng nước tĩnh,
    Không ồn ào mà thấm sâu vào cõi người.
    Từ bi của họ như hơi thở Trời,
    Làm dịu mát những cơn đau trần thế.
    Khi dân lạc lối, họ không quát mắng,
    Mà khẽ cất lời như gió qua cây.
    Họ dẫn bằng gương, không bằng lệnh,
    Dẫn người đi – mà lòng chẳng đắm say.
    Một lãnh đạo tâm linh – chính là Đạo sống,
    Không hứa hẹn, chỉ gieo tin nơi người.
    Không tìm vinh quang, chỉ tìm giác ngộ,
    Không trị dân, mà thắp sáng lòng đời.
    Đất nước nào có người như thế,
    Thì nhân tâm tự hóa Thánh hiền.
    Không cần luật thép hay thành trì bảo vệ,
    Chỉ cần ánh sáng trí tuệ thiêng liêng.
    HNI 29/10: 📕Bài thơ chương 28: LÃNH ĐẠO TÂM LINH – NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG BẰNG ÁNH SÁNG TRÍ TUỆ (Thơ cho Chương 28 – Henry Lê – Lê Đình Hải) Không cầm gươm, không mang vương miện, Chỉ cầm đuốc sáng của trí linh. Không dùng quyền uy để sai khiến, Mà dùng tình thương cảm hóa nhân sinh. Người lãnh đạo tâm linh không nói lớn, Lời họ vang sâu như tiếng suối ngàn. Một ánh nhìn thôi – hồn người mở rộng, Một nụ cười thôi – thế giới bình an. Họ đi qua, chẳng để lại dấu chân, Nhưng gieo hạt sáng trong tâm mỗi kẻ. Họ dạy con người thấy lại chính mình, Thấy Trời trong tim, thấy Đạo trong lẽ. Không ở trên cao mà ở trong lòng, Không tìm nơi quyền mà tìm nơi sáng. Dẫn đường không phải bằng tiếng trống, Mà bằng tri thức – bằng lòng trong trắng. Họ là ngọn nến giữa đêm đen, Dùng chính mình để soi nhân thế. Dù thân tan – ánh vẫn còn truyền, Như sao rơi hóa ngàn tinh tú mới. Người lãnh đạo thật không cần kẻ phục tùng, Mà cần tri âm cùng bước đến. Không tạo tín đồ mà thức tỉnh linh hồn, Không lập ngai vàng mà xây lòng thiện. Trí tuệ của họ như dòng nước tĩnh, Không ồn ào mà thấm sâu vào cõi người. Từ bi của họ như hơi thở Trời, Làm dịu mát những cơn đau trần thế. Khi dân lạc lối, họ không quát mắng, Mà khẽ cất lời như gió qua cây. Họ dẫn bằng gương, không bằng lệnh, Dẫn người đi – mà lòng chẳng đắm say. Một lãnh đạo tâm linh – chính là Đạo sống, Không hứa hẹn, chỉ gieo tin nơi người. Không tìm vinh quang, chỉ tìm giác ngộ, Không trị dân, mà thắp sáng lòng đời. Đất nước nào có người như thế, Thì nhân tâm tự hóa Thánh hiền. Không cần luật thép hay thành trì bảo vệ, Chỉ cần ánh sáng trí tuệ thiêng liêng.
    Love
    Like
    Yay
    Angry
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10 - B20 PHÁT HÀNH VNCOIN – HCOIN: BƯỚC TIẾN "NÂNG GIÁ TRỊ QUỐC GIA” TRONG KỶ NGUYÊN KINH TẾ SỐ
    Trong bối cảnh nền kinh tế toàn cầu chuyển mạnh sang không gian số, Việt Nam đang tìm kiếm những giải pháp đột phá nhằm khai thác tối đa nội lực sẵn có. Một trong những bước đi đáng chú ý là việc phát hành VNCoin – Hcoin, đồng tiền số ứng dụng thực tế do Tập đoàn H’Group khởi xướng, hướng tới mục tiêu nâng “giá trụ quốc gia” – tức năng lực nội tại, niềm tin và giá trị thực của nền kinh tế Việt Nam trong thời đại 4.0. Theo mô hình đánh giá tài sản quốc gia của World Bank (Comprehensive Wealth Framework), tổng giá trị vốn con người, tài sản xã hội, hạ tầng, tài nguyên và năng lực kinh tế của Việt Nam được ước tính vào khoảng 3.000 tỷ USD. Đây là giá trị nội tại mà Việt Nam đã sở hữu – một “kho báu” tiềm năng nằm trong dân, trong doanh nghiệp và trong hệ thống quốc gia. Điều đất nước cần lúc này không phải là tạo thêm giá trị mới từ con số không, mà là tìm ra cơ chế giúp giá trị này lưu thông nhanh hơn, minh bạch hơn và hiệu quả hơn. Chính từ nhu cầu đó, VNCoin – Hcoin ra đời không để thay đổi cấu trúc giá trị, mà để kích hoạt – chuẩn hóa – giải phóng – và bảo vệ giá trị quốc gia đang hiện hữu.

    Hcoin không “sinh lời ảo” – Hcoin tăng tốc “giá trị thật”
    Khác với các đồng tiền điện tử đầu cơ, Hcoin không nhằm mục đích “sinh lời ảo”. Thay vào đó, Hcoin được thiết kế như một công cụ kinh tế thúc đẩy vận hành giá trị thật, thông qua việc chuẩn hóa thanh toán, kết nối hệ sinh thái tiêu dùng và tăng tốc độ lưu thông tài sản.
    Giá trị quốc gia chỉ thực sự tăng khi:
    • Tài sản vận động nhanh hơn,
    • Thương mại giảm ma sát trung gian,
    • Niềm tin kinh tế được củng cố,
    • Dòng giá trị được truy xuất minh bạch.
    “Khi niềm tin được chuẩn hóa, giá trụ quốc gia tự nhiên sẽ tăng lên. Hcoin không tạo ra giá trị mới, mà giúp những giá trị sẵn có vận động và lan tỏa mạnh mẽ hơn,” – đại diện H’Group chia sẻ. Bằng cách giảm chi phí giao dịch, tăng tính minh bạch và củng cố niềm tin, Hcoin đang tạo nên một hạ tầng thanh toán thống nhất, giúp dòng chảy tài chính quốc gia trở nên nhanh, trong và bền vững hơn.
    Hcoin và sức mạnh quốc gia: Từ kinh tế số đến chủ quyền tài chính
    Đọc thêm
    HNI 29/10 - B20 PHÁT HÀNH VNCOIN – HCOIN: BƯỚC TIẾN "NÂNG GIÁ TRỊ QUỐC GIA” TRONG KỶ NGUYÊN KINH TẾ SỐ Trong bối cảnh nền kinh tế toàn cầu chuyển mạnh sang không gian số, Việt Nam đang tìm kiếm những giải pháp đột phá nhằm khai thác tối đa nội lực sẵn có. Một trong những bước đi đáng chú ý là việc phát hành VNCoin – Hcoin, đồng tiền số ứng dụng thực tế do Tập đoàn H’Group khởi xướng, hướng tới mục tiêu nâng “giá trụ quốc gia” – tức năng lực nội tại, niềm tin và giá trị thực của nền kinh tế Việt Nam trong thời đại 4.0. Theo mô hình đánh giá tài sản quốc gia của World Bank (Comprehensive Wealth Framework), tổng giá trị vốn con người, tài sản xã hội, hạ tầng, tài nguyên và năng lực kinh tế của Việt Nam được ước tính vào khoảng 3.000 tỷ USD. Đây là giá trị nội tại mà Việt Nam đã sở hữu – một “kho báu” tiềm năng nằm trong dân, trong doanh nghiệp và trong hệ thống quốc gia. Điều đất nước cần lúc này không phải là tạo thêm giá trị mới từ con số không, mà là tìm ra cơ chế giúp giá trị này lưu thông nhanh hơn, minh bạch hơn và hiệu quả hơn. Chính từ nhu cầu đó, VNCoin – Hcoin ra đời không để thay đổi cấu trúc giá trị, mà để kích hoạt – chuẩn hóa – giải phóng – và bảo vệ giá trị quốc gia đang hiện hữu. Hcoin không “sinh lời ảo” – Hcoin tăng tốc “giá trị thật” Khác với các đồng tiền điện tử đầu cơ, Hcoin không nhằm mục đích “sinh lời ảo”. Thay vào đó, Hcoin được thiết kế như một công cụ kinh tế thúc đẩy vận hành giá trị thật, thông qua việc chuẩn hóa thanh toán, kết nối hệ sinh thái tiêu dùng và tăng tốc độ lưu thông tài sản. Giá trị quốc gia chỉ thực sự tăng khi: • Tài sản vận động nhanh hơn, • Thương mại giảm ma sát trung gian, • Niềm tin kinh tế được củng cố, • Dòng giá trị được truy xuất minh bạch. “Khi niềm tin được chuẩn hóa, giá trụ quốc gia tự nhiên sẽ tăng lên. Hcoin không tạo ra giá trị mới, mà giúp những giá trị sẵn có vận động và lan tỏa mạnh mẽ hơn,” – đại diện H’Group chia sẻ. Bằng cách giảm chi phí giao dịch, tăng tính minh bạch và củng cố niềm tin, Hcoin đang tạo nên một hạ tầng thanh toán thống nhất, giúp dòng chảy tài chính quốc gia trở nên nhanh, trong và bền vững hơn. Hcoin và sức mạnh quốc gia: Từ kinh tế số đến chủ quyền tài chính Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ