• HNI 4/11: Bài thơ Chương 34: Kinh tế tuần hoàn – không lãng phí, không tổn hại
    Thơ của HenryLe – Lê Đình Hải
    Trái đất vốn không vứt bỏ điều gì,
    Lá rụng thành đất, đất nuôi chồi non sống lại.
    Sông không giữ nước cho riêng mình,
    Mà chảy mãi để sự sống được tuần hoàn.
    Con người từng quên bài học giản đơn ấy,
    Khi chỉ biết lấy mà chẳng biết trả.
    Mỗi nhà máy, mỗi khu chợ, mỗi bàn tay,
    Đều từng góp phần vào vòng tròn đứt gãy.

    Nhưng Đạo Trời không hề mất cân bằng,
    Chỉ chờ con người nhận ra sự tuần hoàn là cứu rỗi.
    Kinh tế tuần hoàn không chỉ là mô hình,
    Mà là sự tỉnh thức của nhân loại.

    Rác không còn là thứ bỏ đi,
    Mà là nguồn tài nguyên đang đợi được tái sinh.
    Một chiếc chai, một tờ giấy, một cành cây,
    Đều chứa trong đó triết lý của sự trở về.

    Mỗi sản phẩm làm ra mang hơi thở của Trái đất,
    Thì khi hết vòng đời, nó cũng trở lại trong lành.
    Không còn rác – chỉ có vật chất chuyển hóa,
    Không còn hủy diệt – chỉ còn vòng luân hồi bền vững.

    Người tiêu dùng không còn là kẻ kết thúc,
    Mà là người mở đầu cho vòng mới.
    Khi ta biết tái chế, biết sẻ chia,
    Thì phúc lành nhân loại cũng nhân lên vô tận.

    Kinh tế tuần hoàn không cần kêu gọi,
    Chỉ cần khơi dậy trong mỗi người ý thức “đủ”.
    Bởi lãng phí không nằm trong vật chất,
    Mà trong lòng người không biết tri ân.

    Một hạt gạo, một giọt nước, một hơi gió,
    Đều đáng được trân trọng như báu vật.
    Nếu mỗi người biết dùng vừa phải,
    Thì cả thế giới sẽ không còn đói khát.

    Doanh nghiệp trong thời đại mới,
    Không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà bằng dấu chân xanh.
    Sản phẩm họ làm ra phải trả lại được cho thiên nhiên,
    Như cách mặt trời cho đi mà không đòi lại.

    Khi mọi thứ được thiết kế để sống lâu hơn,
    Để quay về vòng tròn của tạo hóa,
    Thì giàu sang không còn là sự tích lũy,
    Mà là năng lực tái sinh không ngừng nghỉ.

    Hcoin – đồng tiền của nhân dân,
    Sẽ lưu chuyển trong mô hình bền vững ấy.
    Không chảy vào tay kẻ phá hoại,
    Mà nuôi dưỡng những ai giữ gìn hành tinh.

    Đạo lý mới không nằm trong lý thuyết,
    Mà trong từng hành động nhỏ của con người.
    Một bông hoa rụng cũng là bài học sống,
    Rằng không gì mất đi – chỉ là đang đổi dạng mà thôi.

    Khi con người biết sống thuận theo vòng tuần hoàn,
    Sẽ không còn chiến tranh giữa người với đất.
    Bởi hiểu rằng: chúng ta không đứng ngoài thiên nhiên,
    HNI 4/11: 📕 Bài thơ Chương 34: Kinh tế tuần hoàn – không lãng phí, không tổn hại Thơ của HenryLe – Lê Đình Hải Trái đất vốn không vứt bỏ điều gì, Lá rụng thành đất, đất nuôi chồi non sống lại. Sông không giữ nước cho riêng mình, Mà chảy mãi để sự sống được tuần hoàn. Con người từng quên bài học giản đơn ấy, Khi chỉ biết lấy mà chẳng biết trả. Mỗi nhà máy, mỗi khu chợ, mỗi bàn tay, Đều từng góp phần vào vòng tròn đứt gãy. Nhưng Đạo Trời không hề mất cân bằng, Chỉ chờ con người nhận ra sự tuần hoàn là cứu rỗi. Kinh tế tuần hoàn không chỉ là mô hình, Mà là sự tỉnh thức của nhân loại. Rác không còn là thứ bỏ đi, Mà là nguồn tài nguyên đang đợi được tái sinh. Một chiếc chai, một tờ giấy, một cành cây, Đều chứa trong đó triết lý của sự trở về. Mỗi sản phẩm làm ra mang hơi thở của Trái đất, Thì khi hết vòng đời, nó cũng trở lại trong lành. Không còn rác – chỉ có vật chất chuyển hóa, Không còn hủy diệt – chỉ còn vòng luân hồi bền vững. Người tiêu dùng không còn là kẻ kết thúc, Mà là người mở đầu cho vòng mới. Khi ta biết tái chế, biết sẻ chia, Thì phúc lành nhân loại cũng nhân lên vô tận. Kinh tế tuần hoàn không cần kêu gọi, Chỉ cần khơi dậy trong mỗi người ý thức “đủ”. Bởi lãng phí không nằm trong vật chất, Mà trong lòng người không biết tri ân. Một hạt gạo, một giọt nước, một hơi gió, Đều đáng được trân trọng như báu vật. Nếu mỗi người biết dùng vừa phải, Thì cả thế giới sẽ không còn đói khát. Doanh nghiệp trong thời đại mới, Không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà bằng dấu chân xanh. Sản phẩm họ làm ra phải trả lại được cho thiên nhiên, Như cách mặt trời cho đi mà không đòi lại. Khi mọi thứ được thiết kế để sống lâu hơn, Để quay về vòng tròn của tạo hóa, Thì giàu sang không còn là sự tích lũy, Mà là năng lực tái sinh không ngừng nghỉ. Hcoin – đồng tiền của nhân dân, Sẽ lưu chuyển trong mô hình bền vững ấy. Không chảy vào tay kẻ phá hoại, Mà nuôi dưỡng những ai giữ gìn hành tinh. Đạo lý mới không nằm trong lý thuyết, Mà trong từng hành động nhỏ của con người. Một bông hoa rụng cũng là bài học sống, Rằng không gì mất đi – chỉ là đang đổi dạng mà thôi. Khi con người biết sống thuận theo vòng tuần hoàn, Sẽ không còn chiến tranh giữa người với đất. Bởi hiểu rằng: chúng ta không đứng ngoài thiên nhiên,
    Like
    Love
    Wow
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số
    Giữa màn hình sáng loà ánh dữ,
    Có thấy lòng người đang sáng theo không?
    Khi công nghệ nối muôn sông biển,
    Đạo lý nào giữ vững bến trong?
    Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng,
    Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn.
    Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán,
    Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần?

    Thế giới số mở ra vô tận,
    Nhưng lối đi phải biết dừng chân.
    Một dòng code không chỉ là công cụ,
    Mà là lựa chọn của tâm và thân.

    Đừng để lợi nhuận che mắt trí,
    Đừng để danh vọng lấn át nhân.
    Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới,
    Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng.

    Đạo đức – không phải tấm áo khoác,
    Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin.
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    Con người càng phải biết nhân minh.

    Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt,
    Hạt của lòng tin hay của lừa dối?
    Công nghệ giúp ta đi xa hơn,
    Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối.

    Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô,
    Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng.
    Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo,
    Mà do đạo đức được sống thành công.

    Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực,
    Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin.
    Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch,
    Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi.

    Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu,
    Người soi vào thấy chính mình thôi.
    Nếu tâm sáng, gương càng sáng,
    Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi.

    Thời chuyển đổi số là thời của minh triết,
    Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống.
    Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường,
    Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại.

    Khi máy móc làm thay bàn tay con người,
    Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ.
    Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng,
    Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh.

    Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai,
    Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ.
    Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu,
    Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương.

    Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành,
    Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế.
    Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc,
    Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    HNI 4/11: 📕 Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số Giữa màn hình sáng loà ánh dữ, Có thấy lòng người đang sáng theo không? Khi công nghệ nối muôn sông biển, Đạo lý nào giữ vững bến trong? Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng, Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn. Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán, Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần? Thế giới số mở ra vô tận, Nhưng lối đi phải biết dừng chân. Một dòng code không chỉ là công cụ, Mà là lựa chọn của tâm và thân. Đừng để lợi nhuận che mắt trí, Đừng để danh vọng lấn át nhân. Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới, Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng. Đạo đức – không phải tấm áo khoác, Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin. Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, Con người càng phải biết nhân minh. Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt, Hạt của lòng tin hay của lừa dối? Công nghệ giúp ta đi xa hơn, Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối. Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô, Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng. Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo, Mà do đạo đức được sống thành công. Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực, Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin. Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch, Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi. Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu, Người soi vào thấy chính mình thôi. Nếu tâm sáng, gương càng sáng, Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi. Thời chuyển đổi số là thời của minh triết, Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống. Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường, Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại. Khi máy móc làm thay bàn tay con người, Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ. Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng, Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh. Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai, Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ. Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu, Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương. Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành, Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế. Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc, Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    Like
    Love
    Wow
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số
    Giữa màn hình sáng loà ánh dữ,
    Có thấy lòng người đang sáng theo không?
    Khi công nghệ nối muôn sông biển,
    Đạo lý nào giữ vững bến trong?
    Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng,
    Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn.
    Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán,
    Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần?

    Thế giới số mở ra vô tận,
    Nhưng lối đi phải biết dừng chân.
    Một dòng code không chỉ là công cụ,
    Mà là lựa chọn của tâm và thân.

    Đừng để lợi nhuận che mắt trí,
    Đừng để danh vọng lấn át nhân.
    Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới,
    Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng.

    Đạo đức – không phải tấm áo khoác,
    Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin.
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    Con người càng phải biết nhân minh.

    Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt,
    Hạt của lòng tin hay của lừa dối?
    Công nghệ giúp ta đi xa hơn,
    Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối.

    Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô,
    Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng.
    Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo,
    Mà do đạo đức được sống thành công.

    Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực,
    Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin.
    Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch,
    Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi.

    Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu,
    Người soi vào thấy chính mình thôi.
    Nếu tâm sáng, gương càng sáng,
    Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi.

    Thời chuyển đổi số là thời của minh triết,
    Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống.
    Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường,
    Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại.

    Khi máy móc làm thay bàn tay con người,
    Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ.
    Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng,
    Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh.

    Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai,
    Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ.
    Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu,
    Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương.

    Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành,
    Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế.
    Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc,
    Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    HNI 4/11: 📕 Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số Giữa màn hình sáng loà ánh dữ, Có thấy lòng người đang sáng theo không? Khi công nghệ nối muôn sông biển, Đạo lý nào giữ vững bến trong? Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng, Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn. Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán, Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần? Thế giới số mở ra vô tận, Nhưng lối đi phải biết dừng chân. Một dòng code không chỉ là công cụ, Mà là lựa chọn của tâm và thân. Đừng để lợi nhuận che mắt trí, Đừng để danh vọng lấn át nhân. Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới, Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng. Đạo đức – không phải tấm áo khoác, Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin. Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, Con người càng phải biết nhân minh. Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt, Hạt của lòng tin hay của lừa dối? Công nghệ giúp ta đi xa hơn, Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối. Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô, Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng. Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo, Mà do đạo đức được sống thành công. Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực, Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin. Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch, Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi. Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu, Người soi vào thấy chính mình thôi. Nếu tâm sáng, gương càng sáng, Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi. Thời chuyển đổi số là thời của minh triết, Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống. Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường, Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại. Khi máy móc làm thay bàn tay con người, Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ. Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng, Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh. Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai, Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ. Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu, Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương. Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành, Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế. Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc, Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    Like
    Love
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số
    Giữa màn hình sáng loà ánh dữ,
    Có thấy lòng người đang sáng theo không?
    Khi công nghệ nối muôn sông biển,
    Đạo lý nào giữ vững bến trong?
    Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng,
    Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn.
    Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán,
    Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần?

    Thế giới số mở ra vô tận,
    Nhưng lối đi phải biết dừng chân.
    Một dòng code không chỉ là công cụ,
    Mà là lựa chọn của tâm và thân.

    Đừng để lợi nhuận che mắt trí,
    Đừng để danh vọng lấn át nhân.
    Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới,
    Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng.

    Đạo đức – không phải tấm áo khoác,
    Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin.
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    Con người càng phải biết nhân minh.

    Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt,
    Hạt của lòng tin hay của lừa dối?
    Công nghệ giúp ta đi xa hơn,
    Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối.

    Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô,
    Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng.
    Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo,
    Mà do đạo đức được sống thành công.

    Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực,
    Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin.
    Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch,
    Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi.

    Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu,
    Người soi vào thấy chính mình thôi.
    Nếu tâm sáng, gương càng sáng,
    Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi.

    Thời chuyển đổi số là thời của minh triết,
    Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống.
    Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường,
    Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại.

    Khi máy móc làm thay bàn tay con người,
    Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ.
    Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng,
    Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh.

    Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai,
    Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ.
    Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu,
    Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương.

    Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành,
    Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế.
    Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc,
    Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số Giữa màn hình sáng loà ánh dữ, Có thấy lòng người đang sáng theo không? Khi công nghệ nối muôn sông biển, Đạo lý nào giữ vững bến trong? Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng, Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn. Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán, Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần? Thế giới số mở ra vô tận, Nhưng lối đi phải biết dừng chân. Một dòng code không chỉ là công cụ, Mà là lựa chọn của tâm và thân. Đừng để lợi nhuận che mắt trí, Đừng để danh vọng lấn át nhân. Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới, Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng. Đạo đức – không phải tấm áo khoác, Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin. Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, Con người càng phải biết nhân minh. Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt, Hạt của lòng tin hay của lừa dối? Công nghệ giúp ta đi xa hơn, Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối. Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô, Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng. Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo, Mà do đạo đức được sống thành công. Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực, Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin. Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch, Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi. Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu, Người soi vào thấy chính mình thôi. Nếu tâm sáng, gương càng sáng, Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi. Thời chuyển đổi số là thời của minh triết, Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống. Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường, Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại. Khi máy móc làm thay bàn tay con người, Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ. Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng, Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh. Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai, Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ. Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu, Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương. Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành, Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế. Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc, Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    Like
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số
    Giữa màn hình sáng loà ánh dữ,
    Có thấy lòng người đang sáng theo không?
    Khi công nghệ nối muôn sông biển,
    Đạo lý nào giữ vững bến trong?
    Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng,
    Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn.
    Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán,
    Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần?

    Thế giới số mở ra vô tận,
    Nhưng lối đi phải biết dừng chân.
    Một dòng code không chỉ là công cụ,
    Mà là lựa chọn của tâm và thân.

    Đừng để lợi nhuận che mắt trí,
    Đừng để danh vọng lấn át nhân.
    Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới,
    Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng.

    Đạo đức – không phải tấm áo khoác,
    Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin.
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    Con người càng phải biết nhân minh.

    Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt,
    Hạt của lòng tin hay của lừa dối?
    Công nghệ giúp ta đi xa hơn,
    Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối.

    Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô,
    Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng.
    Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo,
    Mà do đạo đức được sống thành công.

    Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực,
    Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin.
    Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch,
    Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi.

    Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu,
    Người soi vào thấy chính mình thôi.
    Nếu tâm sáng, gương càng sáng,
    Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi.

    Thời chuyển đổi số là thời của minh triết,
    Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống.
    Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường,
    Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại.

    Khi máy móc làm thay bàn tay con người,
    Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ.
    Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng,
    Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh.

    Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai,
    Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ.
    Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu,
    Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương.

    Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành,
    Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế.
    Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc,
    Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số Giữa màn hình sáng loà ánh dữ, Có thấy lòng người đang sáng theo không? Khi công nghệ nối muôn sông biển, Đạo lý nào giữ vững bến trong? Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng, Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn. Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán, Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần? Thế giới số mở ra vô tận, Nhưng lối đi phải biết dừng chân. Một dòng code không chỉ là công cụ, Mà là lựa chọn của tâm và thân. Đừng để lợi nhuận che mắt trí, Đừng để danh vọng lấn át nhân. Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới, Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng. Đạo đức – không phải tấm áo khoác, Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin. Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, Con người càng phải biết nhân minh. Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt, Hạt của lòng tin hay của lừa dối? Công nghệ giúp ta đi xa hơn, Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối. Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô, Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng. Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo, Mà do đạo đức được sống thành công. Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực, Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin. Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch, Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi. Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu, Người soi vào thấy chính mình thôi. Nếu tâm sáng, gương càng sáng, Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi. Thời chuyển đổi số là thời của minh triết, Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống. Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường, Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại. Khi máy móc làm thay bàn tay con người, Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ. Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng, Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh. Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai, Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ. Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu, Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương. Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành, Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế. Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc, Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    Like
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 34: Kinh tế tuần hoàn – không lãng phí, không tổn hại
    Thơ của HenryLe – Lê Đình Hải
    Trái đất vốn không vứt bỏ điều gì,
    Lá rụng thành đất, đất nuôi chồi non sống lại.
    Sông không giữ nước cho riêng mình,
    Mà chảy mãi để sự sống được tuần hoàn.
    Con người từng quên bài học giản đơn ấy,
    Khi chỉ biết lấy mà chẳng biết trả.
    Mỗi nhà máy, mỗi khu chợ, mỗi bàn tay,
    Đều từng góp phần vào vòng tròn đứt gãy.

    Nhưng Đạo Trời không hề mất cân bằng,
    Chỉ chờ con người nhận ra sự tuần hoàn là cứu rỗi.
    Kinh tế tuần hoàn không chỉ là mô hình,
    Mà là sự tỉnh thức của nhân loại.

    Rác không còn là thứ bỏ đi,
    Mà là nguồn tài nguyên đang đợi được tái sinh.
    Một chiếc chai, một tờ giấy, một cành cây,
    Đều chứa trong đó triết lý của sự trở về.

    Mỗi sản phẩm làm ra mang hơi thở của Trái đất,
    Thì khi hết vòng đời, nó cũng trở lại trong lành.
    Không còn rác – chỉ có vật chất chuyển hóa,
    Không còn hủy diệt – chỉ còn vòng luân hồi bền vững.

    Người tiêu dùng không còn là kẻ kết thúc,
    Mà là người mở đầu cho vòng mới.
    Khi ta biết tái chế, biết sẻ chia,
    Thì phúc lành nhân loại cũng nhân lên vô tận.

    Kinh tế tuần hoàn không cần kêu gọi,
    Chỉ cần khơi dậy trong mỗi người ý thức “đủ”.
    Bởi lãng phí không nằm trong vật chất,
    Mà trong lòng người không biết tri ân.

    Một hạt gạo, một giọt nước, một hơi gió,
    Đều đáng được trân trọng như báu vật.
    Nếu mỗi người biết dùng vừa phải,
    Thì cả thế giới sẽ không còn đói khát.

    Doanh nghiệp trong thời đại mới,
    Không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà bằng dấu chân xanh.
    Sản phẩm họ làm ra phải trả lại được cho thiên nhiên,
    Như cách mặt trời cho đi mà không đòi lại.

    Khi mọi thứ được thiết kế để sống lâu hơn,
    Để quay về vòng tròn của tạo hóa,
    Thì giàu sang không còn là sự tích lũy,
    Mà là năng lực tái sinh không ngừng nghỉ.

    Hcoin – đồng tiền của nhân dân,
    Sẽ lưu chuyển trong mô hình bền vững ấy.
    Không chảy vào tay kẻ phá hoại,
    Mà nuôi dưỡng những ai giữ gìn hành tinh.

    Đạo lý mới không nằm trong lý thuyết,
    Mà trong từng hành động nhỏ của con người.
    Một bông hoa rụng cũng là bài học sống,
    Rằng không gì mất đi – chỉ là đang đổi dạng mà thôi.

    Khi con người biết sống thuận theo vòng tuần hoàn,
    Sẽ không còn chiến tranh giữa người với đất.
    Bởi hiểu rằng: chúng ta không đứng ngoài thiên nhiên,
    HNI 4/11: 📕 Bài thơ Chương 34: Kinh tế tuần hoàn – không lãng phí, không tổn hại Thơ của HenryLe – Lê Đình Hải Trái đất vốn không vứt bỏ điều gì, Lá rụng thành đất, đất nuôi chồi non sống lại. Sông không giữ nước cho riêng mình, Mà chảy mãi để sự sống được tuần hoàn. Con người từng quên bài học giản đơn ấy, Khi chỉ biết lấy mà chẳng biết trả. Mỗi nhà máy, mỗi khu chợ, mỗi bàn tay, Đều từng góp phần vào vòng tròn đứt gãy. Nhưng Đạo Trời không hề mất cân bằng, Chỉ chờ con người nhận ra sự tuần hoàn là cứu rỗi. Kinh tế tuần hoàn không chỉ là mô hình, Mà là sự tỉnh thức của nhân loại. Rác không còn là thứ bỏ đi, Mà là nguồn tài nguyên đang đợi được tái sinh. Một chiếc chai, một tờ giấy, một cành cây, Đều chứa trong đó triết lý của sự trở về. Mỗi sản phẩm làm ra mang hơi thở của Trái đất, Thì khi hết vòng đời, nó cũng trở lại trong lành. Không còn rác – chỉ có vật chất chuyển hóa, Không còn hủy diệt – chỉ còn vòng luân hồi bền vững. Người tiêu dùng không còn là kẻ kết thúc, Mà là người mở đầu cho vòng mới. Khi ta biết tái chế, biết sẻ chia, Thì phúc lành nhân loại cũng nhân lên vô tận. Kinh tế tuần hoàn không cần kêu gọi, Chỉ cần khơi dậy trong mỗi người ý thức “đủ”. Bởi lãng phí không nằm trong vật chất, Mà trong lòng người không biết tri ân. Một hạt gạo, một giọt nước, một hơi gió, Đều đáng được trân trọng như báu vật. Nếu mỗi người biết dùng vừa phải, Thì cả thế giới sẽ không còn đói khát. Doanh nghiệp trong thời đại mới, Không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà bằng dấu chân xanh. Sản phẩm họ làm ra phải trả lại được cho thiên nhiên, Như cách mặt trời cho đi mà không đòi lại. Khi mọi thứ được thiết kế để sống lâu hơn, Để quay về vòng tròn của tạo hóa, Thì giàu sang không còn là sự tích lũy, Mà là năng lực tái sinh không ngừng nghỉ. Hcoin – đồng tiền của nhân dân, Sẽ lưu chuyển trong mô hình bền vững ấy. Không chảy vào tay kẻ phá hoại, Mà nuôi dưỡng những ai giữ gìn hành tinh. Đạo lý mới không nằm trong lý thuyết, Mà trong từng hành động nhỏ của con người. Một bông hoa rụng cũng là bài học sống, Rằng không gì mất đi – chỉ là đang đổi dạng mà thôi. Khi con người biết sống thuận theo vòng tuần hoàn, Sẽ không còn chiến tranh giữa người với đất. Bởi hiểu rằng: chúng ta không đứng ngoài thiên nhiên,
    Like
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số
    Giữa màn hình sáng loà ánh dữ,
    Có thấy lòng người đang sáng theo không?
    Khi công nghệ nối muôn sông biển,
    Đạo lý nào giữ vững bến trong?
    Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng,
    Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn.
    Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán,
    Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần?

    Thế giới số mở ra vô tận,
    Nhưng lối đi phải biết dừng chân.
    Một dòng code không chỉ là công cụ,
    Mà là lựa chọn của tâm và thân.

    Đừng để lợi nhuận che mắt trí,
    Đừng để danh vọng lấn át nhân.
    Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới,
    Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng.

    Đạo đức – không phải tấm áo khoác,
    Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin.
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    Con người càng phải biết nhân minh.

    Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt,
    Hạt của lòng tin hay của lừa dối?
    Công nghệ giúp ta đi xa hơn,
    Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối.

    Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô,
    Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng.
    Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo,
    Mà do đạo đức được sống thành công.

    Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực,
    Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin.
    Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch,
    Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi.

    Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu,
    Người soi vào thấy chính mình thôi.
    Nếu tâm sáng, gương càng sáng,
    Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi.

    Thời chuyển đổi số là thời của minh triết,
    Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống.
    Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường,
    Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại.

    Khi máy móc làm thay bàn tay con người,
    Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ.
    Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng,
    Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh.

    Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai,
    Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ.
    Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu,
    Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương.

    Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành,
    Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế.
    Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc,
    Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số Giữa màn hình sáng loà ánh dữ, Có thấy lòng người đang sáng theo không? Khi công nghệ nối muôn sông biển, Đạo lý nào giữ vững bến trong? Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng, Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn. Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán, Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần? Thế giới số mở ra vô tận, Nhưng lối đi phải biết dừng chân. Một dòng code không chỉ là công cụ, Mà là lựa chọn của tâm và thân. Đừng để lợi nhuận che mắt trí, Đừng để danh vọng lấn át nhân. Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới, Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng. Đạo đức – không phải tấm áo khoác, Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin. Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, Con người càng phải biết nhân minh. Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt, Hạt của lòng tin hay của lừa dối? Công nghệ giúp ta đi xa hơn, Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối. Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô, Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng. Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo, Mà do đạo đức được sống thành công. Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực, Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin. Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch, Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi. Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu, Người soi vào thấy chính mình thôi. Nếu tâm sáng, gương càng sáng, Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi. Thời chuyển đổi số là thời của minh triết, Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống. Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường, Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại. Khi máy móc làm thay bàn tay con người, Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ. Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng, Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh. Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai, Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ. Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu, Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương. Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành, Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế. Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc, Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    Like
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 34: Kinh tế tuần hoàn – không lãng phí, không tổn hại
    Thơ của HenryLe – Lê Đình Hải
    Trái đất vốn không vứt bỏ điều gì,
    Lá rụng thành đất, đất nuôi chồi non sống lại.
    Sông không giữ nước cho riêng mình,
    Mà chảy mãi để sự sống được tuần hoàn.
    Con người từng quên bài học giản đơn ấy,
    Khi chỉ biết lấy mà chẳng biết trả.
    Mỗi nhà máy, mỗi khu chợ, mỗi bàn tay,
    Đều từng góp phần vào vòng tròn đứt gãy.

    Nhưng Đạo Trời không hề mất cân bằng,
    Chỉ chờ con người nhận ra sự tuần hoàn là cứu rỗi.
    Kinh tế tuần hoàn không chỉ là mô hình,
    Mà là sự tỉnh thức của nhân loại.

    Rác không còn là thứ bỏ đi,
    Mà là nguồn tài nguyên đang đợi được tái sinh.
    Một chiếc chai, một tờ giấy, một cành cây,
    Đều chứa trong đó triết lý của sự trở về.

    Mỗi sản phẩm làm ra mang hơi thở của Trái đất,
    Thì khi hết vòng đời, nó cũng trở lại trong lành.
    Không còn rác – chỉ có vật chất chuyển hóa,
    Không còn hủy diệt – chỉ còn vòng luân hồi bền vững.

    Người tiêu dùng không còn là kẻ kết thúc,
    Mà là người mở đầu cho vòng mới.
    Khi ta biết tái chế, biết sẻ chia,
    Thì phúc lành nhân loại cũng nhân lên vô tận.

    Kinh tế tuần hoàn không cần kêu gọi,
    Chỉ cần khơi dậy trong mỗi người ý thức “đủ”.
    Bởi lãng phí không nằm trong vật chất,
    Mà trong lòng người không biết tri ân.

    Một hạt gạo, một giọt nước, một hơi gió,
    Đều đáng được trân trọng như báu vật.
    Nếu mỗi người biết dùng vừa phải,
    Thì cả thế giới sẽ không còn đói khát.

    Doanh nghiệp trong thời đại mới,
    Không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà bằng dấu chân xanh.
    Sản phẩm họ làm ra phải trả lại được cho thiên nhiên,
    Như cách mặt trời cho đi mà không đòi lại.

    Khi mọi thứ được thiết kế để sống lâu hơn,
    Để quay về vòng tròn của tạo hóa,
    Thì giàu sang không còn là sự tích lũy,
    Mà là năng lực tái sinh không ngừng nghỉ.

    Hcoin – đồng tiền của nhân dân,
    Sẽ lưu chuyển trong mô hình bền vững ấy.
    Không chảy vào tay kẻ phá hoại,
    Mà nuôi dưỡng những ai giữ gìn hành tinh.

    Đạo lý mới không nằm trong lý thuyết,
    Mà trong từng hành động nhỏ của con người.
    Một bông hoa rụng cũng là bài học sống,
    Rằng không gì mất đi – chỉ là đang đổi dạng mà thôi.

    Khi con người biết sống thuận theo vòng tuần hoàn,
    Sẽ không còn chiến tranh giữa người với đất.
    Bởi hiểu rằng: chúng ta không đứng ngoài thiên nhiên,
    HNI 4/11: 📕 Bài thơ Chương 34: Kinh tế tuần hoàn – không lãng phí, không tổn hại Thơ của HenryLe – Lê Đình Hải Trái đất vốn không vứt bỏ điều gì, Lá rụng thành đất, đất nuôi chồi non sống lại. Sông không giữ nước cho riêng mình, Mà chảy mãi để sự sống được tuần hoàn. Con người từng quên bài học giản đơn ấy, Khi chỉ biết lấy mà chẳng biết trả. Mỗi nhà máy, mỗi khu chợ, mỗi bàn tay, Đều từng góp phần vào vòng tròn đứt gãy. Nhưng Đạo Trời không hề mất cân bằng, Chỉ chờ con người nhận ra sự tuần hoàn là cứu rỗi. Kinh tế tuần hoàn không chỉ là mô hình, Mà là sự tỉnh thức của nhân loại. Rác không còn là thứ bỏ đi, Mà là nguồn tài nguyên đang đợi được tái sinh. Một chiếc chai, một tờ giấy, một cành cây, Đều chứa trong đó triết lý của sự trở về. Mỗi sản phẩm làm ra mang hơi thở của Trái đất, Thì khi hết vòng đời, nó cũng trở lại trong lành. Không còn rác – chỉ có vật chất chuyển hóa, Không còn hủy diệt – chỉ còn vòng luân hồi bền vững. Người tiêu dùng không còn là kẻ kết thúc, Mà là người mở đầu cho vòng mới. Khi ta biết tái chế, biết sẻ chia, Thì phúc lành nhân loại cũng nhân lên vô tận. Kinh tế tuần hoàn không cần kêu gọi, Chỉ cần khơi dậy trong mỗi người ý thức “đủ”. Bởi lãng phí không nằm trong vật chất, Mà trong lòng người không biết tri ân. Một hạt gạo, một giọt nước, một hơi gió, Đều đáng được trân trọng như báu vật. Nếu mỗi người biết dùng vừa phải, Thì cả thế giới sẽ không còn đói khát. Doanh nghiệp trong thời đại mới, Không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà bằng dấu chân xanh. Sản phẩm họ làm ra phải trả lại được cho thiên nhiên, Như cách mặt trời cho đi mà không đòi lại. Khi mọi thứ được thiết kế để sống lâu hơn, Để quay về vòng tròn của tạo hóa, Thì giàu sang không còn là sự tích lũy, Mà là năng lực tái sinh không ngừng nghỉ. Hcoin – đồng tiền của nhân dân, Sẽ lưu chuyển trong mô hình bền vững ấy. Không chảy vào tay kẻ phá hoại, Mà nuôi dưỡng những ai giữ gìn hành tinh. Đạo lý mới không nằm trong lý thuyết, Mà trong từng hành động nhỏ của con người. Một bông hoa rụng cũng là bài học sống, Rằng không gì mất đi – chỉ là đang đổi dạng mà thôi. Khi con người biết sống thuận theo vòng tuần hoàn, Sẽ không còn chiến tranh giữa người với đất. Bởi hiểu rằng: chúng ta không đứng ngoài thiên nhiên,
    Like
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số
    Giữa màn hình sáng loà ánh dữ,
    Có thấy lòng người đang sáng theo không?
    Khi công nghệ nối muôn sông biển,
    Đạo lý nào giữ vững bến trong?
    Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng,
    Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn.
    Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán,
    Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần?

    Thế giới số mở ra vô tận,
    Nhưng lối đi phải biết dừng chân.
    Một dòng code không chỉ là công cụ,
    Mà là lựa chọn của tâm và thân.

    Đừng để lợi nhuận che mắt trí,
    Đừng để danh vọng lấn át nhân.
    Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới,
    Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng.

    Đạo đức – không phải tấm áo khoác,
    Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin.
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    Con người càng phải biết nhân minh.

    Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt,
    Hạt của lòng tin hay của lừa dối?
    Công nghệ giúp ta đi xa hơn,
    Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối.

    Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô,
    Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng.
    Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo,
    Mà do đạo đức được sống thành công.

    Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực,
    Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin.
    Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch,
    Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi.

    Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu,
    Người soi vào thấy chính mình thôi.
    Nếu tâm sáng, gương càng sáng,
    Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi.

    Thời chuyển đổi số là thời của minh triết,
    Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống.
    Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường,
    Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại.

    Khi máy móc làm thay bàn tay con người,
    Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ.
    Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng,
    Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh.

    Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai,
    Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ.
    Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu,
    Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương.

    Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành,
    Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế.
    Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc,
    Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số Giữa màn hình sáng loà ánh dữ, Có thấy lòng người đang sáng theo không? Khi công nghệ nối muôn sông biển, Đạo lý nào giữ vững bến trong? Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng, Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn. Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán, Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần? Thế giới số mở ra vô tận, Nhưng lối đi phải biết dừng chân. Một dòng code không chỉ là công cụ, Mà là lựa chọn của tâm và thân. Đừng để lợi nhuận che mắt trí, Đừng để danh vọng lấn át nhân. Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới, Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng. Đạo đức – không phải tấm áo khoác, Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin. Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, Con người càng phải biết nhân minh. Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt, Hạt của lòng tin hay của lừa dối? Công nghệ giúp ta đi xa hơn, Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối. Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô, Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng. Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo, Mà do đạo đức được sống thành công. Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực, Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin. Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch, Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi. Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu, Người soi vào thấy chính mình thôi. Nếu tâm sáng, gương càng sáng, Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi. Thời chuyển đổi số là thời của minh triết, Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống. Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường, Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại. Khi máy móc làm thay bàn tay con người, Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ. Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng, Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh. Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai, Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ. Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu, Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương. Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành, Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế. Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc, Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    Like
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số
    Giữa màn hình sáng loà ánh dữ,
    Có thấy lòng người đang sáng theo không?
    Khi công nghệ nối muôn sông biển,
    Đạo lý nào giữ vững bến trong?
    Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng,
    Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn.
    Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán,
    Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần?

    Thế giới số mở ra vô tận,
    Nhưng lối đi phải biết dừng chân.
    Một dòng code không chỉ là công cụ,
    Mà là lựa chọn của tâm và thân.

    Đừng để lợi nhuận che mắt trí,
    Đừng để danh vọng lấn át nhân.
    Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới,
    Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng.

    Đạo đức – không phải tấm áo khoác,
    Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin.
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    Con người càng phải biết nhân minh.

    Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt,
    Hạt của lòng tin hay của lừa dối?
    Công nghệ giúp ta đi xa hơn,
    Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối.

    Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô,
    Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng.
    Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo,
    Mà do đạo đức được sống thành công.

    Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực,
    Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin.
    Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch,
    Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi.

    Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu,
    Người soi vào thấy chính mình thôi.
    Nếu tâm sáng, gương càng sáng,
    Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi.

    Thời chuyển đổi số là thời của minh triết,
    Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống.
    Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường,
    Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại.

    Khi máy móc làm thay bàn tay con người,
    Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ.
    Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng,
    Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh.

    Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai,
    Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ.
    Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu,
    Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương.

    Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành,
    Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế.
    Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc,
    Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    HNI 4/11: Bài thơ Chương 35: Đạo đức doanh nghiệp trong thời kỳ chuyển đổi số Giữa màn hình sáng loà ánh dữ, Có thấy lòng người đang sáng theo không? Khi công nghệ nối muôn sông biển, Đạo lý nào giữ vững bến trong? Doanh nghiệp nay không chỉ bán hàng, Mà bán niềm tin, bán cả nhân văn. Giữa chuỗi mã, blockchain, thuật toán, Còn giữ được bao nhiêu chữ nghĩa trong ngần? Thế giới số mở ra vô tận, Nhưng lối đi phải biết dừng chân. Một dòng code không chỉ là công cụ, Mà là lựa chọn của tâm và thân. Đừng để lợi nhuận che mắt trí, Đừng để danh vọng lấn át nhân. Nếu dữ liệu là vàng của kỷ nguyên mới, Thì lòng trung thực chính là nền tảng vĩnh hằng. Đạo đức – không phải tấm áo khoác, Mà là cội gốc nuôi sống niềm tin. Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, Con người càng phải biết nhân minh. Mỗi cú nhấp chuột đều gieo một hạt, Hạt của lòng tin hay của lừa dối? Công nghệ giúp ta đi xa hơn, Nhưng lương tâm giúp ta không lạc lối. Một doanh nghiệp lớn không vì quy mô, Mà vì tấm lòng họ gieo trong cộng đồng. Một thương hiệu mạnh không do quảng cáo, Mà do đạo đức được sống thành công. Hãy để mỗi đồng tiền mang linh hồn chính trực, Mỗi hợp đồng thấm đượm niềm tin. Hãy để những dòng dữ liệu minh bạch, Không ai sợ hãi, không ai hoài nghi. Công nghệ chỉ là tấm gương phản chiếu, Người soi vào thấy chính mình thôi. Nếu tâm sáng, gương càng sáng, Nếu tâm mờ, cả thế giới mờ trôi. Thời chuyển đổi số là thời của minh triết, Không chỉ đổi cách làm – mà đổi cách sống. Doanh nghiệp không chỉ phục vụ thị trường, Mà phụng sự sự tiến hóa của nhân loại. Khi máy móc làm thay bàn tay con người, Thì đạo đức phải dẫn đường cho trí tuệ. Không phải để kiểm soát – mà để soi sáng, Không phải để ràng buộc – mà để thức tỉnh. Đạo đức doanh nghiệp là lời hứa với tương lai, Rằng con người sẽ không quên mình giữa sóng dữ. Rằng mọi công nghệ, dù mạnh đến đâu, Cũng phải cúi đầu trước giá trị thiện lương. Hãy để từng sản phẩm mang hơi thở chân thành, Từng dịch vụ gửi đi niềm tử tế. Hãy để kinh doanh là một hành trình gieo phúc, Để khi kết thúc – chính ta được sinh ra lần nữa.
    Like
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ