HNI 16/12
bài thơ CHƯƠNG 22
KẾ ƯỚC TIỀN SINH – LÝ DO TA ĐẾN VỚI CUỘC ĐỜI NÀY
Trước khi có một hình hài bằng thịt,
Linh hồn ta đã đứng giữa hư không,
Ký một lời hẹn không cần chữ viết,
Với Đạo Trời, với nghiệp, với chính mình trong lòng.
Ta chọn nơi sinh, cha mẹ, thời đại,
Chọn niềm vui xen kẽ những đoạn đau,
Không phải để trốn khổ hay tìm sướng,
Mà để học bài chưa trọn từ kiếp sau.
Có những cuộc gặp như quen từ trước,
Chỉ chạm ánh nhìn đã thấy thân thương,
Bởi linh hồn từng cùng nhau học cũ,
Nay trở lại vai mới giữa vô thường.
Có những chia lìa không lời giải thích,
Đến rất nhanh rồi rời rất xa,
Ấy là kế ước chỉ cần thức tỉnh,
Chứ không phải ở lại đến khi già.
Khổ đau không phải sai lầm của số phận,
Mà là dấu nhắc: “Bài học đang đây”,
Nếu ta hỏi: “Ta cần hiểu điều gì?”,
Con đường sẽ mở giữa đêm dày.
Khi quên kế ước, ta gọi là lạc lối,
Chạy theo vai diễn, danh lợi, hơn thua,
Nhưng chỉ cần một lần quay vào tĩnh,
Linh hồn sẽ nhớ lý do đến giữa đời xưa.
Sống trọn từng phút bằng tâm tỉnh thức,
Yêu thương, trung thực, không trốn chính mình,
Là ta đang hoàn thành lời hẹn cũ,
Và chuẩn bị hành trang cho cõi vô hình.
HNI 16/12
📕bài thơ CHƯƠNG 22
KẾ ƯỚC TIỀN SINH – LÝ DO TA ĐẾN VỚI CUỘC ĐỜI NÀY
Trước khi có một hình hài bằng thịt,
Linh hồn ta đã đứng giữa hư không,
Ký một lời hẹn không cần chữ viết,
Với Đạo Trời, với nghiệp, với chính mình trong lòng.
Ta chọn nơi sinh, cha mẹ, thời đại,
Chọn niềm vui xen kẽ những đoạn đau,
Không phải để trốn khổ hay tìm sướng,
Mà để học bài chưa trọn từ kiếp sau.
Có những cuộc gặp như quen từ trước,
Chỉ chạm ánh nhìn đã thấy thân thương,
Bởi linh hồn từng cùng nhau học cũ,
Nay trở lại vai mới giữa vô thường.
Có những chia lìa không lời giải thích,
Đến rất nhanh rồi rời rất xa,
Ấy là kế ước chỉ cần thức tỉnh,
Chứ không phải ở lại đến khi già.
Khổ đau không phải sai lầm của số phận,
Mà là dấu nhắc: “Bài học đang đây”,
Nếu ta hỏi: “Ta cần hiểu điều gì?”,
Con đường sẽ mở giữa đêm dày.
Khi quên kế ước, ta gọi là lạc lối,
Chạy theo vai diễn, danh lợi, hơn thua,
Nhưng chỉ cần một lần quay vào tĩnh,
Linh hồn sẽ nhớ lý do đến giữa đời xưa.
Sống trọn từng phút bằng tâm tỉnh thức,
Yêu thương, trung thực, không trốn chính mình,
Là ta đang hoàn thành lời hẹn cũ,
Và chuẩn bị hành trang cho cõi vô hình.