• HNI 17/12:Trả lời câu đố chiều: Đề 1:Tác dụng của cải xanh
    Cải xanh là loại rau quen thuộc, giàu vitamin A, C, K, chất xơ và khoáng chất cần thiết cho cơ thể. Ăn cải xanh giúp tăng cường sức đề kháng, hỗ trợ phòng ngừa cảm cúm và các bệnh viêm nhiễm. Hàm lượng chất xơ cao giúp cải thiện tiêu hóa, ngăn ngừa táo bón và hỗ trợ giảm cholesterol xấu trong máu. Ngoài ra, cải xanh còn có tác dụng thanh nhiệt, giải độc gan, làm mát cơ thể, rất phù hợp trong bữa ăn hằng ngày. Việc sử dụng cải xanh thường xuyên góp phần duy trì sức khỏe, cân bằng dinh dưỡng và nâng cao chất lượng cuộc sống.
    Đề 2: Cảm nhận về Chương 22: “Xây dựng bản đồ phát triển HNI”
    Chương 22 mang đến cho tôi cái nhìn rõ ràng và hệ thống về cách HNI hoạch định con đường phát triển bền vững. “Bản đồ phát triển” không chỉ là kế hoạch, mà là kim chỉ nam giúp 9 vị trí trong HNI hiểu đúng vai trò, trách nhiệm và sự liên kết của mình trong tổng thể. Tôi cảm nhận được tư duy dài hạn, tính kỷ luật và sự nhất quán trong chiến lược mà tác giả Henryle – Lê Đình Hải truyền tải. Chương này giúp mỗi cá nhân định vị được mình đang ở đâu, cần làm gì và đóng góp ra sao để cùng xây dựng HNI trường tồn, phát triển hài hòa và có chiều sâu.
    HNI 17/12:Trả lời câu đố chiều: Đề 1:Tác dụng của cải xanh Cải xanh là loại rau quen thuộc, giàu vitamin A, C, K, chất xơ và khoáng chất cần thiết cho cơ thể. Ăn cải xanh giúp tăng cường sức đề kháng, hỗ trợ phòng ngừa cảm cúm và các bệnh viêm nhiễm. Hàm lượng chất xơ cao giúp cải thiện tiêu hóa, ngăn ngừa táo bón và hỗ trợ giảm cholesterol xấu trong máu. Ngoài ra, cải xanh còn có tác dụng thanh nhiệt, giải độc gan, làm mát cơ thể, rất phù hợp trong bữa ăn hằng ngày. Việc sử dụng cải xanh thường xuyên góp phần duy trì sức khỏe, cân bằng dinh dưỡng và nâng cao chất lượng cuộc sống. Đề 2: Cảm nhận về Chương 22: “Xây dựng bản đồ phát triển HNI” Chương 22 mang đến cho tôi cái nhìn rõ ràng và hệ thống về cách HNI hoạch định con đường phát triển bền vững. “Bản đồ phát triển” không chỉ là kế hoạch, mà là kim chỉ nam giúp 9 vị trí trong HNI hiểu đúng vai trò, trách nhiệm và sự liên kết của mình trong tổng thể. Tôi cảm nhận được tư duy dài hạn, tính kỷ luật và sự nhất quán trong chiến lược mà tác giả Henryle – Lê Đình Hải truyền tải. Chương này giúp mỗi cá nhân định vị được mình đang ở đâu, cần làm gì và đóng góp ra sao để cùng xây dựng HNI trường tồn, phát triển hài hòa và có chiều sâu.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 17/12
    bài thơ chương 31:
    ĐẠO TRONG NHÂN TÂM
    — Khi con người sống thuận tự nhiên —
    Đạo không ở tận trời cao,
    Mà nằm yên lặng nơi tim người thức tỉnh.
    Không lời phán truyền, không hình tướng uy linh,
    Chỉ là hơi thở thuận hòa cùng vũ trụ.
    Khi lòng người thôi tranh giành hơn thua,
    Cỏ vẫn mọc xanh mà chẳng cần lên tiếng.
    Nước chảy về thấp, không mưu cầu địa vị,
    Mà nuôi cả nguồn, cả đất, cả sinh linh.
    Sống thuận tự nhiên
    Là biết đủ giữa đời nhiều ham muốn,
    Biết dừng khi lòng đã quá xa,
    Biết lắng nghe nhịp đập âm thầm của Đạo.
    Đạo dạy ta
    Yêu thương không điều kiện,
    Sống thật không cần phô trương,
    Vững vàng như núi – mềm mại như mây.
    Khi nhân tâm trong sáng,
    Trời đất tự khắc an hòa.
    Không cần luật răn, không cần cưỡng ép,
    Thiện sinh ra như nắng sớm lên đồi.
    Người sống thuận Đạo
    Không chống lại dòng đời,
    Chỉ chọn đứng đúng chỗ của mình,
    Như hoa nở đúng mùa,
    Như trăng tròn khi đủ duyên.
    Và khi con người trở về với chính mình,
    Nhân tâm hợp Đạo – Đạo hiện giữa nhân gian.
    HNI 17/12 📕 bài thơ chương 31: ĐẠO TRONG NHÂN TÂM — Khi con người sống thuận tự nhiên — Đạo không ở tận trời cao, Mà nằm yên lặng nơi tim người thức tỉnh. Không lời phán truyền, không hình tướng uy linh, Chỉ là hơi thở thuận hòa cùng vũ trụ. Khi lòng người thôi tranh giành hơn thua, Cỏ vẫn mọc xanh mà chẳng cần lên tiếng. Nước chảy về thấp, không mưu cầu địa vị, Mà nuôi cả nguồn, cả đất, cả sinh linh. Sống thuận tự nhiên Là biết đủ giữa đời nhiều ham muốn, Biết dừng khi lòng đã quá xa, Biết lắng nghe nhịp đập âm thầm của Đạo. Đạo dạy ta Yêu thương không điều kiện, Sống thật không cần phô trương, Vững vàng như núi – mềm mại như mây. Khi nhân tâm trong sáng, Trời đất tự khắc an hòa. Không cần luật răn, không cần cưỡng ép, Thiện sinh ra như nắng sớm lên đồi. Người sống thuận Đạo Không chống lại dòng đời, Chỉ chọn đứng đúng chỗ của mình, Như hoa nở đúng mùa, Như trăng tròn khi đủ duyên. Và khi con người trở về với chính mình, Nhân tâm hợp Đạo – Đạo hiện giữa nhân gian.
    Like
    Love
    Wow
    Yay
    Angry
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18/12
    bài thơ chương 31:
    ĐẠO TRONG NHÂN TÂM
    — Khi con người sống thuận tự nhiên —
    Đạo không ở tận trời cao,
    Mà nằm yên lặng nơi tim người thức tỉnh.
    Không lời phán truyền, không hình tướng uy linh,
    Chỉ là hơi thở thuận hòa cùng vũ trụ.
    Khi lòng người thôi tranh giành hơn thua,
    Cỏ vẫn mọc xanh mà chẳng cần lên tiếng.
    Nước chảy về thấp, không mưu cầu địa vị,
    Mà nuôi cả nguồn, cả đất, cả sinh linh.
    Sống thuận tự nhiên
    Là biết đủ giữa đời nhiều ham muốn,
    Biết dừng khi lòng đã quá xa,
    Biết lắng nghe nhịp đập âm thầm của Đạo.
    Đạo dạy ta
    Yêu thương không điều kiện,
    Sống thật không cần phô trương,
    Vững vàng như núi – mềm mại như mây.
    Khi nhân tâm trong sáng,
    Trời đất tự khắc an hòa.
    Không cần luật răn, không cần cưỡng ép,
    Thiện sinh ra như nắng sớm lên đồi.
    Người sống thuận Đạo
    Không chống lại dòng đời,
    Chỉ chọn đứng đúng chỗ của mình,
    Như hoa nở đúng mùa,
    Như trăng tròn khi đủ duyên.
    Và khi con người trở về với chính mình,
    Nhân tâm hợp Đạo – Đạo hiện giữa nhân gian.
    HNI 18/12 📕 bài thơ chương 31: ĐẠO TRONG NHÂN TÂM — Khi con người sống thuận tự nhiên — Đạo không ở tận trời cao, Mà nằm yên lặng nơi tim người thức tỉnh. Không lời phán truyền, không hình tướng uy linh, Chỉ là hơi thở thuận hòa cùng vũ trụ. Khi lòng người thôi tranh giành hơn thua, Cỏ vẫn mọc xanh mà chẳng cần lên tiếng. Nước chảy về thấp, không mưu cầu địa vị, Mà nuôi cả nguồn, cả đất, cả sinh linh. Sống thuận tự nhiên Là biết đủ giữa đời nhiều ham muốn, Biết dừng khi lòng đã quá xa, Biết lắng nghe nhịp đập âm thầm của Đạo. Đạo dạy ta Yêu thương không điều kiện, Sống thật không cần phô trương, Vững vàng như núi – mềm mại như mây. Khi nhân tâm trong sáng, Trời đất tự khắc an hòa. Không cần luật răn, không cần cưỡng ép, Thiện sinh ra như nắng sớm lên đồi. Người sống thuận Đạo Không chống lại dòng đời, Chỉ chọn đứng đúng chỗ của mình, Như hoa nở đúng mùa, Như trăng tròn khi đủ duyên. Và khi con người trở về với chính mình, Nhân tâm hợp Đạo – Đạo hiện giữa nhân gian.
    Like
    Love
    Haha
    Wow
    Angry
    11
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 17/12
    bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH
    — Nền tảng thịnh trị của quốc gia —
    Gia đình là nơi Đạo bắt đầu,
    Không bằng lời kinh,
    Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung.
    Một mái nhà yên ấm
    Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia.
    Đạo trong gia đình
    Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy,
    Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh,
    Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi.
    Người cha vững như trụ nhà,
    Không phải vì quyền uy
    Mà vì trách nhiệm và sự chính trực.
    Người mẹ mềm như dòng nước,
    Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày.
    Khi vợ chồng thuận hòa,
    Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao.
    Khi con cái được lắng nghe,
    Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình.
    Gia đình có Đạo
    Thì không cần nhiều luật lệ,
    Bởi mỗi người tự biết điều nên làm.
    Nhà có yêu thương
    Thì xã hội bớt hận thù.
    Một quốc gia mạnh
    Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng,
    Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng.
    Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng,
    Học làm người trước khi làm lớn.
    Giữ Đạo trong gia đình
    Là giữ gốc cho dân tộc.
    Khi từng mái ấm an hòa,
    Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    HNI 17/12 📕 bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH — Nền tảng thịnh trị của quốc gia — Gia đình là nơi Đạo bắt đầu, Không bằng lời kinh, Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung. Một mái nhà yên ấm Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia. Đạo trong gia đình Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy, Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh, Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi. Người cha vững như trụ nhà, Không phải vì quyền uy Mà vì trách nhiệm và sự chính trực. Người mẹ mềm như dòng nước, Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày. Khi vợ chồng thuận hòa, Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao. Khi con cái được lắng nghe, Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình. Gia đình có Đạo Thì không cần nhiều luật lệ, Bởi mỗi người tự biết điều nên làm. Nhà có yêu thương Thì xã hội bớt hận thù. Một quốc gia mạnh Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng, Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng. Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng, Học làm người trước khi làm lớn. Giữ Đạo trong gia đình Là giữ gốc cho dân tộc. Khi từng mái ấm an hòa, Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 17/12
    bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH
    — Nền tảng thịnh trị của quốc gia —
    Gia đình là nơi Đạo bắt đầu,
    Không bằng lời kinh,
    Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung.
    Một mái nhà yên ấm
    Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia.
    Đạo trong gia đình
    Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy,
    Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh,
    Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi.
    Người cha vững như trụ nhà,
    Không phải vì quyền uy
    Mà vì trách nhiệm và sự chính trực.
    Người mẹ mềm như dòng nước,
    Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày.
    Khi vợ chồng thuận hòa,
    Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao.
    Khi con cái được lắng nghe,
    Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình.
    Gia đình có Đạo
    Thì không cần nhiều luật lệ,
    Bởi mỗi người tự biết điều nên làm.
    Nhà có yêu thương
    Thì xã hội bớt hận thù.
    Một quốc gia mạnh
    Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng,
    Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng.
    Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng,
    Học làm người trước khi làm lớn.
    Giữ Đạo trong gia đình
    Là giữ gốc cho dân tộc.
    Khi từng mái ấm an hòa,
    Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    HNI 17/12 📕 bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH — Nền tảng thịnh trị của quốc gia — Gia đình là nơi Đạo bắt đầu, Không bằng lời kinh, Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung. Một mái nhà yên ấm Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia. Đạo trong gia đình Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy, Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh, Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi. Người cha vững như trụ nhà, Không phải vì quyền uy Mà vì trách nhiệm và sự chính trực. Người mẹ mềm như dòng nước, Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày. Khi vợ chồng thuận hòa, Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao. Khi con cái được lắng nghe, Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình. Gia đình có Đạo Thì không cần nhiều luật lệ, Bởi mỗi người tự biết điều nên làm. Nhà có yêu thương Thì xã hội bớt hận thù. Một quốc gia mạnh Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng, Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng. Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng, Học làm người trước khi làm lớn. Giữ Đạo trong gia đình Là giữ gốc cho dân tộc. Khi từng mái ấm an hòa, Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    Like
    Love
    Wow
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 17/12
    CHƯƠNG 32:
    ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH – NỀN TẢNG THỊNH TRỊ CỦA QUỐC GIA
    Gia đình là nơi con người bước vào đời sống làm người. Trước khi biết đến luật pháp, thể chế hay tôn giáo, con người đã được định hình bởi hơi ấm của gia đình. Cách một đứa trẻ được yêu thương, được lắng nghe, được dạy cách đối xử với người khác trong gia đình sẽ trở thành khuôn mẫu cho toàn bộ hành trình sống của nó. Bởi vậy, khi bàn về Đạo trong đời sống xã hội hay sự thịnh suy của một quốc gia, không thể không quay về cội rễ: Đạo trong gia đình.
    1. Gia đình – trường học đầu tiên của Đạo
    Gia đình không chỉ là nơi sinh thành về mặt thể xác, mà còn là trường học đầu tiên của đạo làm người. Ở đó, con người học cách yêu thương, nhẫn nhịn, chia sẻ, trách nhiệm và tha thứ. Những bài học này không đến từ lời giảng dạy cao siêu, mà từ chính cách cha mẹ sống với nhau, cách ông bà đối đãi với con cháu, cách mỗi thành viên phản ứng trước khó khăn và mâu thuẫn.
    Nếu trong gia đình, con người được chứng kiến sự tôn trọng lẫn nhau, thì trong xã hội họ sẽ biết tôn trọng người khác. Nếu trong gia đình, quyền lực được dùng để áp đặt và kiểm soát, thì khi bước ra đời, con người dễ tái lập mô thức ấy ở bất kỳ vị trí nào họ nắm giữ. Gia đình vì thế chính là bản thiết kế vô hình của xã hội tương lai.
    Đạo trong gia đình không phải là những nghi thức cứng nhắc, mà là sự thuận tự nhiên trong các mối quan hệ: cha mẹ sống đúng vai trò làm gốc rễ, con cái sống đúng vai trò tiếp nối, vợ chồng sống như hai dòng nước hòa hợp chứ không tranh chấp dòng chảy.
    2. Khi Đạo rời khỏi gia đình, xã hội bắt đầu rạn nứt
    Một xã hội có thể có những bộ luật hoàn hảo, những chương trình giáo dục tiên tiến, nhưng nếu gia đình tan rã về mặt tinh thần, xã hội ấy vẫn khó bền vững. Bởi luật pháp chỉ điều chỉnh hành vi bên ngoài, trong khi gia đình định hình động cơ bên trong.
    Khi cha mẹ mải chạy theo vật chất mà quên mất sự hiện diện tinh thần bên con cái, trẻ lớn lên với khoảng trống nội tâm. Khi vợ chồng xem nhau như đối thủ hơn là bạn đồ
    HNI 17/12 🌺CHƯƠNG 32: ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH – NỀN TẢNG THỊNH TRỊ CỦA QUỐC GIA Gia đình là nơi con người bước vào đời sống làm người. Trước khi biết đến luật pháp, thể chế hay tôn giáo, con người đã được định hình bởi hơi ấm của gia đình. Cách một đứa trẻ được yêu thương, được lắng nghe, được dạy cách đối xử với người khác trong gia đình sẽ trở thành khuôn mẫu cho toàn bộ hành trình sống của nó. Bởi vậy, khi bàn về Đạo trong đời sống xã hội hay sự thịnh suy của một quốc gia, không thể không quay về cội rễ: Đạo trong gia đình. 1. Gia đình – trường học đầu tiên của Đạo Gia đình không chỉ là nơi sinh thành về mặt thể xác, mà còn là trường học đầu tiên của đạo làm người. Ở đó, con người học cách yêu thương, nhẫn nhịn, chia sẻ, trách nhiệm và tha thứ. Những bài học này không đến từ lời giảng dạy cao siêu, mà từ chính cách cha mẹ sống với nhau, cách ông bà đối đãi với con cháu, cách mỗi thành viên phản ứng trước khó khăn và mâu thuẫn. Nếu trong gia đình, con người được chứng kiến sự tôn trọng lẫn nhau, thì trong xã hội họ sẽ biết tôn trọng người khác. Nếu trong gia đình, quyền lực được dùng để áp đặt và kiểm soát, thì khi bước ra đời, con người dễ tái lập mô thức ấy ở bất kỳ vị trí nào họ nắm giữ. Gia đình vì thế chính là bản thiết kế vô hình của xã hội tương lai. Đạo trong gia đình không phải là những nghi thức cứng nhắc, mà là sự thuận tự nhiên trong các mối quan hệ: cha mẹ sống đúng vai trò làm gốc rễ, con cái sống đúng vai trò tiếp nối, vợ chồng sống như hai dòng nước hòa hợp chứ không tranh chấp dòng chảy. 2. Khi Đạo rời khỏi gia đình, xã hội bắt đầu rạn nứt Một xã hội có thể có những bộ luật hoàn hảo, những chương trình giáo dục tiên tiến, nhưng nếu gia đình tan rã về mặt tinh thần, xã hội ấy vẫn khó bền vững. Bởi luật pháp chỉ điều chỉnh hành vi bên ngoài, trong khi gia đình định hình động cơ bên trong. Khi cha mẹ mải chạy theo vật chất mà quên mất sự hiện diện tinh thần bên con cái, trẻ lớn lên với khoảng trống nội tâm. Khi vợ chồng xem nhau như đối thủ hơn là bạn đồ
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 17/12
    CHƯƠNG 30: HỢP NHẤT LINH HỒN – VƯỢT QUA PHÂN MẢNH – TRỞ VỀ BẢN THỂ
    Con người không sinh ra trong trạng thái toàn vẹn tuyệt đối. Ngay từ khoảnh khắc linh hồn bước vào hình hài vật chất, một sự phân tách đã âm thầm diễn ra. Đó không phải là lỗi lầm, cũng không phải sự sa ngã, mà là điều kiện cần thiết để linh hồn có thể trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành trong cõi giới nhị nguyên. Tuy nhiên, hành trình sống của con người thường bị kéo dài trong trạng thái phân mảnh ấy quá lâu, đến mức ta quên mất rằng bản chất sâu xa của mình vốn là một thể hợp nhất.
    1. Phân mảnh linh hồn – cơ chế sinh tồn hay vết thương tồn tại?
    Phân mảnh linh hồn xảy ra khi con người trải qua những tổn thương sâu sắc về cảm xúc, tinh thần hoặc tâm linh. Mỗi lần bị tổn thương mà không được thấu hiểu và chữa lành, một phần năng lượng ý thức của ta như tách ra để tự bảo vệ. Đó có thể là đứa trẻ nội tâm bị bỏ rơi, là phần bản ngã cứng rắn hình thành để chống đỡ, là nỗi sợ hãi âm thầm trú ngụ trong tiềm thức.
    Ở mức độ sinh tồn, phân mảnh giúp con người tồn tại trong nghịch cảnh. Nhưng ở mức độ linh hồn, phân mảnh kéo dài khiến ta sống trong cảm giác thiếu hụt, mất kết nối, và luôn tìm kiếm điều gì đó bên ngoài để lấp đầy khoảng trống bên trong.
    Ta tìm kiếm tình yêu, sự công nhận, quyền lực, tiền bạc, tri thức… không phải vì những thứ đó sai, mà vì ta đã quên mất rằng mình vốn đã trọn vẹn. Sự tìm kiếm không bao giờ dừng lại chừng nào ta chưa nhận ra gốc rễ của nó chính là sự chia cắt với bản thể chân thật.
    2. Những biểu hiện tinh vi của linh hồn phân mảnh
    Phân mảnh linh hồn không luôn biểu hiện dưới dạng đau khổ rõ rệt. Đôi khi, nó khoác lên mình chiếc áo của thành công, lý trí và kiểm soát. Một người có thể đạt được mọi thứ trong xã hội nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng. Một người có thể hiểu biết rất nhiều về tâm linh nhưng vẫn sống trong sợ hãi và phòng vệ.
    Những dấu hiệu phổ biến của sự phân mảnh bao gồm:
    Cảm giác “không thuộc về” dù đang ở bất kỳ đâu
    Sự mâu thuẫn nội tâm kéo dài
    Phản ứng cả
    HNI 17/12 🌺CHƯƠNG 30: HỢP NHẤT LINH HỒN – VƯỢT QUA PHÂN MẢNH – TRỞ VỀ BẢN THỂ Con người không sinh ra trong trạng thái toàn vẹn tuyệt đối. Ngay từ khoảnh khắc linh hồn bước vào hình hài vật chất, một sự phân tách đã âm thầm diễn ra. Đó không phải là lỗi lầm, cũng không phải sự sa ngã, mà là điều kiện cần thiết để linh hồn có thể trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành trong cõi giới nhị nguyên. Tuy nhiên, hành trình sống của con người thường bị kéo dài trong trạng thái phân mảnh ấy quá lâu, đến mức ta quên mất rằng bản chất sâu xa của mình vốn là một thể hợp nhất. 1. Phân mảnh linh hồn – cơ chế sinh tồn hay vết thương tồn tại? Phân mảnh linh hồn xảy ra khi con người trải qua những tổn thương sâu sắc về cảm xúc, tinh thần hoặc tâm linh. Mỗi lần bị tổn thương mà không được thấu hiểu và chữa lành, một phần năng lượng ý thức của ta như tách ra để tự bảo vệ. Đó có thể là đứa trẻ nội tâm bị bỏ rơi, là phần bản ngã cứng rắn hình thành để chống đỡ, là nỗi sợ hãi âm thầm trú ngụ trong tiềm thức. Ở mức độ sinh tồn, phân mảnh giúp con người tồn tại trong nghịch cảnh. Nhưng ở mức độ linh hồn, phân mảnh kéo dài khiến ta sống trong cảm giác thiếu hụt, mất kết nối, và luôn tìm kiếm điều gì đó bên ngoài để lấp đầy khoảng trống bên trong. Ta tìm kiếm tình yêu, sự công nhận, quyền lực, tiền bạc, tri thức… không phải vì những thứ đó sai, mà vì ta đã quên mất rằng mình vốn đã trọn vẹn. Sự tìm kiếm không bao giờ dừng lại chừng nào ta chưa nhận ra gốc rễ của nó chính là sự chia cắt với bản thể chân thật. 2. Những biểu hiện tinh vi của linh hồn phân mảnh Phân mảnh linh hồn không luôn biểu hiện dưới dạng đau khổ rõ rệt. Đôi khi, nó khoác lên mình chiếc áo của thành công, lý trí và kiểm soát. Một người có thể đạt được mọi thứ trong xã hội nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng. Một người có thể hiểu biết rất nhiều về tâm linh nhưng vẫn sống trong sợ hãi và phòng vệ. Những dấu hiệu phổ biến của sự phân mảnh bao gồm: Cảm giác “không thuộc về” dù đang ở bất kỳ đâu Sự mâu thuẫn nội tâm kéo dài Phản ứng cả
    Like
    Love
    Wow
    Sad
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18-12
    BÀI THƠ CHƯƠNG 11: MƯỜI LỜI GIỮ TRỤC

    Làm ăn trước hết làm người
    Không gian dối để đổi mười lấy trăm

    Của đi liền với chữ tâm
    Giàu lên mà mất lương tâm, nghèo rồi

    Lợi riêng không đứng một nơi
    Ngoài vòng lợi ích chung đời cộng sinh

    Giữ lời như giữ chính mình
    Một lần thất tín, ngàn lần khó tin

    Không gom lợi trên yếu mềm
    Không buôn nỗi sợ, không đem khổ người

    Tiền minh bạch, việc rạch ròi
    Dòng đi cho rõ, phận người cho yên

    Không dùng mưu mẹo lừa dẫn
    Không vẽ bánh lớn cho phần tham bay

    Cạnh tranh giữ trọn thẳng ngay
    Thắng bằng năng lực, không xài tiểu xảo

    Sai thì đứng nhận cho tròn
    Đừng đổ tại gió, tại non, tại người

    Ảnh hưởng là để nâng đời
    Không đem quyền lực áp người thấp hơn

    Trước khi xét lỗi người ta
    Soi mình cho kỹ đã qua mấy lần

    Mười điều không phải khuôn cứng
    Là mười cột trụ giữ thân giữa đời

    Không ai ép buộc ai đâu
    Tự mình chọn lấy con đường mà đi

    Đã vào một chữ HNI
    Là mang trách nhiệm từ khi bước vào

    Tiền rồi cũng sẽ hao mau
    Chỉ còn cách sống khắc sâu sử người

    Mười lời giữ trục hôm nay
    Để mai doanh nghiệp đứng ngay giữa đời
    HNI 18-12 BÀI THƠ CHƯƠNG 11: MƯỜI LỜI GIỮ TRỤC Làm ăn trước hết làm người Không gian dối để đổi mười lấy trăm Của đi liền với chữ tâm Giàu lên mà mất lương tâm, nghèo rồi Lợi riêng không đứng một nơi Ngoài vòng lợi ích chung đời cộng sinh Giữ lời như giữ chính mình Một lần thất tín, ngàn lần khó tin Không gom lợi trên yếu mềm Không buôn nỗi sợ, không đem khổ người Tiền minh bạch, việc rạch ròi Dòng đi cho rõ, phận người cho yên Không dùng mưu mẹo lừa dẫn Không vẽ bánh lớn cho phần tham bay Cạnh tranh giữ trọn thẳng ngay Thắng bằng năng lực, không xài tiểu xảo Sai thì đứng nhận cho tròn Đừng đổ tại gió, tại non, tại người Ảnh hưởng là để nâng đời Không đem quyền lực áp người thấp hơn Trước khi xét lỗi người ta Soi mình cho kỹ đã qua mấy lần Mười điều không phải khuôn cứng Là mười cột trụ giữ thân giữa đời Không ai ép buộc ai đâu Tự mình chọn lấy con đường mà đi Đã vào một chữ HNI Là mang trách nhiệm từ khi bước vào Tiền rồi cũng sẽ hao mau Chỉ còn cách sống khắc sâu sử người Mười lời giữ trục hôm nay Để mai doanh nghiệp đứng ngay giữa đời
    Like
    Love
    Wow
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Yay
    9
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Haha
    9
    2 Bình luận 0 Chia sẽ