• TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU
    Đề 1. Tác dụng của cải xanh:Cải xanh là loại rau quen thuộc, giàu vitamin A, C, K, chất xơ và khoáng chất cần thiết cho cơ thể. Ăn cải xanh giúp tăng cường sức đề kháng, hỗ trợ phòng ngừa cảm cúm và các bệnh viêm nhiễm. Hàm lượng chất xơ cao giúp cải thiện tiêu hóa, ngăn ngừa...
    Like
    Love
    Angry
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 18-12 - B8
    BÀI THƠ CHƯƠNG 8: GÁNH NẶNG CỦA SỰ GIÀU CÓ

    Giàu lên chẳng có gì sai
    Sai là giàu rồi quên ai quanh mình

    Ngày xưa thiếu trước hụt sau
    Giữ mình còn dễ, giữ nhau còn bền

    Đến khi tiền đã đầy kho
    Ranh giới đúng – sai mờ dần trong tay

    Giàu cho ta lắm quyền thay
    Nhưng cũng trao gánh nặng này lên vai

    Một lời quyết định hôm nay
    Có khi đổi phận cả bầy người sau

    Tiền nhiều không khiến người cao
    Chỉ làm lộ rõ chỗ nào trong tâm

    Có người càng có càng tham
    Có người càng có càng trầm xuống sâu

    Giàu mà không biết cúi đầu
    Sẽ mang nặng của, nhẹ câu nghĩa tình

    Đặc quyền nếu thiếu tự răn
    Sẽ thành con dốc trượt dần không hay

    Luật cho phép, vẫn có ngày
    Lương tâm đứng lại, hỏi mày đúng chưa

    Có điều hợp pháp ngoài kia
    Nhưng vô đạo lý, sớm trưa sẽ về

    Tiền mang đến lắm mê say
    Cũng mang thử thách mỗi ngày trong tâm

    Giàu mà dám biết dừng chân
    Không gom tất cả phần mình có thêm

    Giàu mà còn biết nhường cơm
    Cho người yếu thế, cho miền khó khăn

    Giàu là khi đã đủ ăn
    Mà không đánh mất căn phần làm người

    Của nhiều nhưng nặng trên vai
    Bởi vì mỗi bước đều dài hệ quả

    Không ai giàu đứng ngoài xa
    Mỗi đồng tiền chảy đều qua phận người

    Giàu không phải để hơn đời
    Mà để gánh vác phần người chưa no

    Ai mang của lớn trong kho
    Mà không mang nổi chữ “cho” trong lòng

    Giàu không phải đích cuối cùng
    Mà là ngưỡng cửa của vùng trách nhiệm

    Qua rồi mới biết im lìm
    Áp lực đạo đức đêm đêm hỏi hoài

    Lịch sử chẳng nhớ bao tài
    Chỉ ghi cách kẻ giàu xài tiền thôi

    Giàu mà giữ được con người
    Ấy là phú quý suốt đời không tan
    HNI 18-12 - B8 ⭐ BÀI THƠ CHƯƠNG 8: GÁNH NẶNG CỦA SỰ GIÀU CÓ Giàu lên chẳng có gì sai Sai là giàu rồi quên ai quanh mình Ngày xưa thiếu trước hụt sau Giữ mình còn dễ, giữ nhau còn bền Đến khi tiền đã đầy kho Ranh giới đúng – sai mờ dần trong tay Giàu cho ta lắm quyền thay Nhưng cũng trao gánh nặng này lên vai Một lời quyết định hôm nay Có khi đổi phận cả bầy người sau Tiền nhiều không khiến người cao Chỉ làm lộ rõ chỗ nào trong tâm Có người càng có càng tham Có người càng có càng trầm xuống sâu Giàu mà không biết cúi đầu Sẽ mang nặng của, nhẹ câu nghĩa tình Đặc quyền nếu thiếu tự răn Sẽ thành con dốc trượt dần không hay Luật cho phép, vẫn có ngày Lương tâm đứng lại, hỏi mày đúng chưa Có điều hợp pháp ngoài kia Nhưng vô đạo lý, sớm trưa sẽ về Tiền mang đến lắm mê say Cũng mang thử thách mỗi ngày trong tâm Giàu mà dám biết dừng chân Không gom tất cả phần mình có thêm Giàu mà còn biết nhường cơm Cho người yếu thế, cho miền khó khăn Giàu là khi đã đủ ăn Mà không đánh mất căn phần làm người Của nhiều nhưng nặng trên vai Bởi vì mỗi bước đều dài hệ quả Không ai giàu đứng ngoài xa Mỗi đồng tiền chảy đều qua phận người Giàu không phải để hơn đời Mà để gánh vác phần người chưa no Ai mang của lớn trong kho Mà không mang nổi chữ “cho” trong lòng Giàu không phải đích cuối cùng Mà là ngưỡng cửa của vùng trách nhiệm Qua rồi mới biết im lìm Áp lực đạo đức đêm đêm hỏi hoài Lịch sử chẳng nhớ bao tài Chỉ ghi cách kẻ giàu xài tiền thôi Giàu mà giữ được con người Ấy là phú quý suốt đời không tan
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 18-12 - B9
    **CHƯƠNG 9: SỐNG CÓ LÝ TƯỞNG – CỘT MỐC PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP BỀN VỮNG**

    Không có doanh nghiệp bền vững nếu người lãnh đạo không có lý tưởng.
    Và không có lý tưởng thật nếu nó không đủ mạnh để dẫn đường khi lợi nhuận ngắn hạn gọi tên.

    Trong kinh doanh, lý tưởng thường bị hiểu sai. Có người xem lý tưởng là thứ xa xỉ, chỉ phù hợp khi doanh nghiệp đã đủ lớn. Có người lại xem lý tưởng như một khẩu hiệu trang trí, treo trên tường cho đẹp. Nhưng trên thực tế, lý tưởng không phải là thứ đến sau thành công. Lý tưởng là thứ quyết định bạn sẽ đi đến đâu, ngay từ lúc bắt đầu.

    Lý tưởng không đối lập với thực tế. Ngược lại, nó là trục định hướng để doanh nghiệp không bị thực tế bào mòn. Khi không có lý tưởng, doanh nghiệp sẽ bị kéo đi bởi áp lực thị trường, bởi sự so sánh, bởi nỗi sợ bị bỏ lại phía sau. Khi đó, mỗi quyết định đều mang tính phản ứng, không còn chủ động.

    Sống có lý tưởng trong kinh doanh không có nghĩa là mơ mộng. Nó có nghĩa là biết mình đang xây dựng điều gì lớn hơn lợi nhuận. Lý tưởng trả lời cho những câu hỏi mà tiền không trả lời được:
    – Vì sao doanh nghiệp này tồn tại?
    – Nếu ngày mai doanh nghiệp biến mất, xã hội mất đi điều gì?
    – Điều gì là không được phép đánh đổi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào?

    Doanh nghiệp không có lý tưởng sẽ phát triển rất nhanh trong giai đoạn đầu, nhưng sớm chạm trần. Khi thị trường thay đổi, khi lợi thế cũ mất đi, họ không còn điểm tựa để tái cấu trúc. Ngược lại, doanh nghiệp có lý tưởng có thể chậm hơn, nhưng họ có la bàn. Và khi có la bàn, họ có thể đi đường vòng mà không lạc hướng.

    Lý tưởng chính là cột mốc trưởng thành của doanh nghiệp. Đó là lúc doanh nghiệp không còn chỉ hỏi “làm sao để lớn hơn?”, mà bắt đầu hỏi “lớn để làm gì?”. Sự thay đổi này đánh dấu bước chuyển từ tăng trưởng sang phát triển. Tăng trưởng là về quy mô. Phát triển là về chiều sâu.

    Trong lịch sử kinh doanh, những doanh nghiệp sống lâu nhất không phải là những doanh nghiệp tối đa hóa lợi nhuận, mà là những doanh nghiệp trung thành với lý tưởng cốt lõi, ngay cả khi phải hy sinh một phần lợi ích trước mắt. Chính sự trung thành đó tạo ra niềm tin dài hạn từ khách hàng, nhân sự và xã hội.

    HNI xác định lý tưởng không phải là thứ áp đặt từ bên ngoài, mà là thứ được tinh lọc từ bên trong. Lý tưởng HNI không nhằm tạo ra một nhóm doanh nhân khác biệt để tự hào, mà để tạo ra một chuẩn mực mới: doanh nhân phát triển kinh tế nhưng không tách rời trách nhiệm xã hội và đạo đức.

    Sống có lý tưởng giúp doanh nhân đứng vững trước những cám dỗ tinh vi nhất. Khi có cơ hội kiếm tiền lớn nhưng đi ngược lại giá trị cốt lõi, lý tưởng sẽ lên tiếng. Khi thị trường ủng hộ những mô hình dễ dãi, lý tưởng nhắc rằng: đi nhanh không quan trọng bằng đi đúng.

    Lý tưởng cũng là nền tảng của văn hóa doanh nghiệp. Nhân sự không gắn bó lâu dài với một nơi chỉ vì lương thưởng. Họ gắn bó khi cảm thấy mình đang góp phần vào một điều có ý nghĩa. Một doanh nghiệp có lý tưởng rõ ràng sẽ thu hút những con người phù hợp và tự nhiên loại bỏ những người không cùng giá trị.

    Trong những thời điểm khủng hoảng, lý tưởng trở thành điểm tựa tinh thần. Khi doanh thu giảm, khi thị trường bất ổn, khi truyền thông gây áp lực, lý tưởng giúp lãnh đạo không đưa ra những quyết định hoảng loạn. Nó giữ cho doanh nghiệp không đánh mất chính mình để tồn tại thêm một thời gian ngắn.

    Sống có lý tưởng cũng là cách doanh nghiệp tạo ra di sản. Tiền có thể mất giá. Công nghệ có thể lỗi thời. Nhưng lý tưởng, nếu đủ sâu và đủ thật, sẽ được truyền lại qua nhiều thế hệ. Đó là lý do vì sao có những doanh nghiệp tồn tại hàng trăm năm, dù đã trải qua nhiều biến động kinh tế và xã hội.

    Lý tưởng không cần phải vĩ đại để bắt đầu. Nhưng nó cần trung thực. Một lý tưởng được xây trên sự giả tạo sẽ sụp đổ ngay khi gặp thử thách đầu tiên. Ngược lại, một lý tưởng xuất phát từ mong muốn đóng góp thật sự, dù nhỏ, sẽ lớn dần theo thời gian.

    HNI không kêu gọi doanh nhân trở thành anh hùng. HNI kêu gọi doanh nhân trở thành người giữ trục giá trị. Khi mỗi doanh nghiệp giữ được trục của mình, xã hội sẽ không bị kéo lệch bởi những cơn sóng ngắn hạn.

    Sống có lý tưởng không làm doanh nghiệp tránh được khó khăn. Nhưng nó giúp doanh nghiệp biết vì sao mình phải vượt qua khó khăn đó. Và khi biết “vì sao”, con người có thể chịu đựng gần như mọi “như thế nào”.

    Chương này không kết thúc bằng một lời kêu gọi lớn lao. Nó kết thúc bằng một câu hỏi mà mỗi doanh nhân cần tự trả lời, không phải cho ai khác, mà cho chính mình:
    Nếu phải đánh đổi, tôi sẵn sàng đánh đổi điều gì – và điều gì thì không?

    Câu trả lời cho câu hỏi đó chính là lý tưởng của bạn. Và lý tưởng đó sẽ quyết định doanh nghiệp của bạn đi được bao xa.
    HNI 18-12 - B9 ⭐ **CHƯƠNG 9: SỐNG CÓ LÝ TƯỞNG – CỘT MỐC PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP BỀN VỮNG** Không có doanh nghiệp bền vững nếu người lãnh đạo không có lý tưởng. Và không có lý tưởng thật nếu nó không đủ mạnh để dẫn đường khi lợi nhuận ngắn hạn gọi tên. Trong kinh doanh, lý tưởng thường bị hiểu sai. Có người xem lý tưởng là thứ xa xỉ, chỉ phù hợp khi doanh nghiệp đã đủ lớn. Có người lại xem lý tưởng như một khẩu hiệu trang trí, treo trên tường cho đẹp. Nhưng trên thực tế, lý tưởng không phải là thứ đến sau thành công. Lý tưởng là thứ quyết định bạn sẽ đi đến đâu, ngay từ lúc bắt đầu. Lý tưởng không đối lập với thực tế. Ngược lại, nó là trục định hướng để doanh nghiệp không bị thực tế bào mòn. Khi không có lý tưởng, doanh nghiệp sẽ bị kéo đi bởi áp lực thị trường, bởi sự so sánh, bởi nỗi sợ bị bỏ lại phía sau. Khi đó, mỗi quyết định đều mang tính phản ứng, không còn chủ động. Sống có lý tưởng trong kinh doanh không có nghĩa là mơ mộng. Nó có nghĩa là biết mình đang xây dựng điều gì lớn hơn lợi nhuận. Lý tưởng trả lời cho những câu hỏi mà tiền không trả lời được: – Vì sao doanh nghiệp này tồn tại? – Nếu ngày mai doanh nghiệp biến mất, xã hội mất đi điều gì? – Điều gì là không được phép đánh đổi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào? Doanh nghiệp không có lý tưởng sẽ phát triển rất nhanh trong giai đoạn đầu, nhưng sớm chạm trần. Khi thị trường thay đổi, khi lợi thế cũ mất đi, họ không còn điểm tựa để tái cấu trúc. Ngược lại, doanh nghiệp có lý tưởng có thể chậm hơn, nhưng họ có la bàn. Và khi có la bàn, họ có thể đi đường vòng mà không lạc hướng. Lý tưởng chính là cột mốc trưởng thành của doanh nghiệp. Đó là lúc doanh nghiệp không còn chỉ hỏi “làm sao để lớn hơn?”, mà bắt đầu hỏi “lớn để làm gì?”. Sự thay đổi này đánh dấu bước chuyển từ tăng trưởng sang phát triển. Tăng trưởng là về quy mô. Phát triển là về chiều sâu. Trong lịch sử kinh doanh, những doanh nghiệp sống lâu nhất không phải là những doanh nghiệp tối đa hóa lợi nhuận, mà là những doanh nghiệp trung thành với lý tưởng cốt lõi, ngay cả khi phải hy sinh một phần lợi ích trước mắt. Chính sự trung thành đó tạo ra niềm tin dài hạn từ khách hàng, nhân sự và xã hội. HNI xác định lý tưởng không phải là thứ áp đặt từ bên ngoài, mà là thứ được tinh lọc từ bên trong. Lý tưởng HNI không nhằm tạo ra một nhóm doanh nhân khác biệt để tự hào, mà để tạo ra một chuẩn mực mới: doanh nhân phát triển kinh tế nhưng không tách rời trách nhiệm xã hội và đạo đức. Sống có lý tưởng giúp doanh nhân đứng vững trước những cám dỗ tinh vi nhất. Khi có cơ hội kiếm tiền lớn nhưng đi ngược lại giá trị cốt lõi, lý tưởng sẽ lên tiếng. Khi thị trường ủng hộ những mô hình dễ dãi, lý tưởng nhắc rằng: đi nhanh không quan trọng bằng đi đúng. Lý tưởng cũng là nền tảng của văn hóa doanh nghiệp. Nhân sự không gắn bó lâu dài với một nơi chỉ vì lương thưởng. Họ gắn bó khi cảm thấy mình đang góp phần vào một điều có ý nghĩa. Một doanh nghiệp có lý tưởng rõ ràng sẽ thu hút những con người phù hợp và tự nhiên loại bỏ những người không cùng giá trị. Trong những thời điểm khủng hoảng, lý tưởng trở thành điểm tựa tinh thần. Khi doanh thu giảm, khi thị trường bất ổn, khi truyền thông gây áp lực, lý tưởng giúp lãnh đạo không đưa ra những quyết định hoảng loạn. Nó giữ cho doanh nghiệp không đánh mất chính mình để tồn tại thêm một thời gian ngắn. Sống có lý tưởng cũng là cách doanh nghiệp tạo ra di sản. Tiền có thể mất giá. Công nghệ có thể lỗi thời. Nhưng lý tưởng, nếu đủ sâu và đủ thật, sẽ được truyền lại qua nhiều thế hệ. Đó là lý do vì sao có những doanh nghiệp tồn tại hàng trăm năm, dù đã trải qua nhiều biến động kinh tế và xã hội. Lý tưởng không cần phải vĩ đại để bắt đầu. Nhưng nó cần trung thực. Một lý tưởng được xây trên sự giả tạo sẽ sụp đổ ngay khi gặp thử thách đầu tiên. Ngược lại, một lý tưởng xuất phát từ mong muốn đóng góp thật sự, dù nhỏ, sẽ lớn dần theo thời gian. HNI không kêu gọi doanh nhân trở thành anh hùng. HNI kêu gọi doanh nhân trở thành người giữ trục giá trị. Khi mỗi doanh nghiệp giữ được trục của mình, xã hội sẽ không bị kéo lệch bởi những cơn sóng ngắn hạn. Sống có lý tưởng không làm doanh nghiệp tránh được khó khăn. Nhưng nó giúp doanh nghiệp biết vì sao mình phải vượt qua khó khăn đó. Và khi biết “vì sao”, con người có thể chịu đựng gần như mọi “như thế nào”. Chương này không kết thúc bằng một lời kêu gọi lớn lao. Nó kết thúc bằng một câu hỏi mà mỗi doanh nhân cần tự trả lời, không phải cho ai khác, mà cho chính mình: Nếu phải đánh đổi, tôi sẵn sàng đánh đổi điều gì – và điều gì thì không? Câu trả lời cho câu hỏi đó chính là lý tưởng của bạn. Và lý tưởng đó sẽ quyết định doanh nghiệp của bạn đi được bao xa.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 18/12 - B10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG

    Làm ăn đâu chỉ hôm nay
    Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng

    Ban đầu ai cũng ước mong
    Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh

    Tiền vào, lòng dễ chênh chao
    Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi

    Lý tưởng không phải lời môi
    Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời

    Khi lời mời gọi hơn người
    Khi con số đẹp lấn dời lương tâm

    Có câu hỏi đứng âm thầm
    Việc này còn đúng với phần ta theo?

    Doanh nghiệp lớn bởi bao điều
    Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do

    Lớn để làm gì, vì đâu?
    Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn

    Có người đi rất huy hoàng
    Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác

    Có người bước chậm, không nhanh
    Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi

    Lý tưởng như ngọn hải đăng
    Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi

    Thị trường đổi sắc từng khi
    Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi

    Nhân viên đâu chỉ vì tiền
    Họ đi vì thấy con đường có tâm

    Doanh nghiệp sống được trăm năm
    Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình

    Lý tưởng không giúp né đòn
    Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn

    Qua rồi biến động, suy tàn
    Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng

    Tiền rồi cũng sẽ hao mòn
    Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi

    Chỉ còn giá trị con người
    Được trao lại mãi cho đời phía sau

    Không cần lý tưởng quá cao
    Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm

    Làm ăn, trước hết làm người
    Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần

    Lý tưởng là cột mốc sâu
    Để khi đứng lại, biết đâu là mình

    Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh
    Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài

    Đi xa không bởi bước dài
    Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    HNI 18/12 - B10 ⭐ BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG Làm ăn đâu chỉ hôm nay Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng Ban đầu ai cũng ước mong Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh Tiền vào, lòng dễ chênh chao Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi Lý tưởng không phải lời môi Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời Khi lời mời gọi hơn người Khi con số đẹp lấn dời lương tâm Có câu hỏi đứng âm thầm Việc này còn đúng với phần ta theo? Doanh nghiệp lớn bởi bao điều Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do Lớn để làm gì, vì đâu? Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn Có người đi rất huy hoàng Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác Có người bước chậm, không nhanh Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi Lý tưởng như ngọn hải đăng Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi Thị trường đổi sắc từng khi Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi Nhân viên đâu chỉ vì tiền Họ đi vì thấy con đường có tâm Doanh nghiệp sống được trăm năm Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình Lý tưởng không giúp né đòn Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn Qua rồi biến động, suy tàn Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng Tiền rồi cũng sẽ hao mòn Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi Chỉ còn giá trị con người Được trao lại mãi cho đời phía sau Không cần lý tưởng quá cao Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm Làm ăn, trước hết làm người Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần Lý tưởng là cột mốc sâu Để khi đứng lại, biết đâu là mình Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài Đi xa không bởi bước dài Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    12
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 18/12 - B10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG

    Làm ăn đâu chỉ hôm nay
    Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng

    Ban đầu ai cũng ước mong
    Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh

    Tiền vào, lòng dễ chênh chao
    Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi

    Lý tưởng không phải lời môi
    Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời

    Khi lời mời gọi hơn người
    Khi con số đẹp lấn dời lương tâm

    Có câu hỏi đứng âm thầm
    Việc này còn đúng với phần ta theo?

    Doanh nghiệp lớn bởi bao điều
    Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do

    Lớn để làm gì, vì đâu?
    Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn

    Có người đi rất huy hoàng
    Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác

    Có người bước chậm, không nhanh
    Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi

    Lý tưởng như ngọn hải đăng
    Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi

    Thị trường đổi sắc từng khi
    Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi

    Nhân viên đâu chỉ vì tiền
    Họ đi vì thấy con đường có tâm

    Doanh nghiệp sống được trăm năm
    Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình

    Lý tưởng không giúp né đòn
    Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn

    Qua rồi biến động, suy tàn
    Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng

    Tiền rồi cũng sẽ hao mòn
    Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi

    Chỉ còn giá trị con người
    Được trao lại mãi cho đời phía sau

    Không cần lý tưởng quá cao
    Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm

    Làm ăn, trước hết làm người
    Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần

    Lý tưởng là cột mốc sâu
    Để khi đứng lại, biết đâu là mình

    Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh
    Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài

    Đi xa không bởi bước dài
    Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    HNI 18/12 - B10 ⭐ BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG Làm ăn đâu chỉ hôm nay Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng Ban đầu ai cũng ước mong Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh Tiền vào, lòng dễ chênh chao Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi Lý tưởng không phải lời môi Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời Khi lời mời gọi hơn người Khi con số đẹp lấn dời lương tâm Có câu hỏi đứng âm thầm Việc này còn đúng với phần ta theo? Doanh nghiệp lớn bởi bao điều Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do Lớn để làm gì, vì đâu? Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn Có người đi rất huy hoàng Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác Có người bước chậm, không nhanh Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi Lý tưởng như ngọn hải đăng Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi Thị trường đổi sắc từng khi Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi Nhân viên đâu chỉ vì tiền Họ đi vì thấy con đường có tâm Doanh nghiệp sống được trăm năm Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình Lý tưởng không giúp né đòn Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn Qua rồi biến động, suy tàn Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng Tiền rồi cũng sẽ hao mòn Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi Chỉ còn giá trị con người Được trao lại mãi cho đời phía sau Không cần lý tưởng quá cao Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm Làm ăn, trước hết làm người Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần Lý tưởng là cột mốc sâu Để khi đứng lại, biết đâu là mình Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài Đi xa không bởi bước dài Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 18-12 - B6
    BÀI THƠ CHƯƠNG 7: KHI NIỀM TIN RỜI ĐI

    Niềm tin không bỏ đi trong một ngày
    Nó bước chậm
    Rất chậm

    Ban đầu là một lần thất hứa
    Không ai nói gì

    Rồi thêm một lần né tránh
    Người ta bắt đầu nhớ

    Đến lúc im lặng xuất hiện
    Niềm tin đã đứng ngoài cửa

    Khách hàng không giận
    Họ chỉ không quay lại

    Nhân sự không phản đối
    Họ chỉ không còn bảo vệ

    Đối tác không cắt đứt
    Họ chỉ giữ khoảng cách

    Có những doanh nghiệp vẫn còn tiền
    Nhưng không còn người

    Vẫn còn hợp đồng
    Nhưng không còn lòng tin

    Xin lỗi đến muộn
    Không còn là xin lỗi

    Nó là lời xác nhận
    Rằng mọi thứ đã qua

    Niềm tin khi rời đi
    Không quay đầu

    Và khi nó đi khuất
    Doanh nghiệp sụp xuống

    Không tiếng động
    Không đối thủ
    Không bi kịch

    Chỉ là
    Không còn ai ở lại
    HNI 18-12 - B6 ⭐ BÀI THƠ CHƯƠNG 7: KHI NIỀM TIN RỜI ĐI Niềm tin không bỏ đi trong một ngày Nó bước chậm Rất chậm Ban đầu là một lần thất hứa Không ai nói gì Rồi thêm một lần né tránh Người ta bắt đầu nhớ Đến lúc im lặng xuất hiện Niềm tin đã đứng ngoài cửa Khách hàng không giận Họ chỉ không quay lại Nhân sự không phản đối Họ chỉ không còn bảo vệ Đối tác không cắt đứt Họ chỉ giữ khoảng cách Có những doanh nghiệp vẫn còn tiền Nhưng không còn người Vẫn còn hợp đồng Nhưng không còn lòng tin Xin lỗi đến muộn Không còn là xin lỗi Nó là lời xác nhận Rằng mọi thứ đã qua Niềm tin khi rời đi Không quay đầu Và khi nó đi khuất Doanh nghiệp sụp xuống Không tiếng động Không đối thủ Không bi kịch Chỉ là Không còn ai ở lại
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    12
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/4cIyc3jQyPQ?si=Ksm-x_-GRw8p1B_x
    https://youtu.be/4cIyc3jQyPQ?si=Ksm-x_-GRw8p1B_x
    Like
    Love
    9
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/GDkPNJ4EEjY?si=lBEsdDyNKYpNv2s7
    https://youtu.be/GDkPNJ4EEjY?si=lBEsdDyNKYpNv2s7
    Like
    Love
    9
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/922krHK3M5I?si=DFWP_LJ8nHNSC4fb
    https://youtu.be/922krHK3M5I?si=DFWP_LJ8nHNSC4fb
    Like
    Love
    9
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/cueddG3F_Ws?si=o3HCe13gfIXzy42w
    https://youtu.be/cueddG3F_Ws?si=o3HCe13gfIXzy42w
    Like
    Love
    9
    0 Comments 0 Shares