• HNI 19-12
    **BÀI THƠ CHƯƠNG 38: “MẠNG LƯỚI NHÂN ÁI – NHỮNG SỢI DÂY ÁNH SÁNG”**

    Có những sợi dây chẳng ai nhìn thấy,
    Nhưng lại nối chúng ta gần nhau hơn mỗi ngày.
    Không phải dây của vật chất,
    Mà là dây của lòng thương — nhẹ như gió, ấm như nắng trải trên vai.

    Trong cộng đồng rộng lớn này,
    Ai cũng mang hành trình riêng, niềm vui riêng và nỗi đau thầm kín.
    Có người mạnh mẽ, có người âm thầm mỏi mệt,
    Nhưng chỉ cần một bàn tay đưa ra — tất cả bỗng trở nên bình yên, hiển hiện.

    Mạng lưới nhân ái bắt đầu từ điều rất nhỏ,
    Một tin nhắn hỏi thăm, một câu chúc nhẹ nhàng buổi sáng.
    Nhưng chính những điều nhỏ ấy,
    Lại trở thành năng lượng hồi sinh cho những tâm hồn đang chông chênh giữa cuộc sống rộng và dài.

    Có người chỉ cần một người lắng nghe,
    Để nỗi buồn không trở thành vực sâu cô độc.
    Có người chỉ cần một nụ cười thật lòng,
    Để ngày tối tăm nhất cũng mở ra một cửa sổ ngập ánh chớm mọc.

    Sự tử tế lan nhanh hơn ta tưởng,
    Một người trao đi — mười người nhận được — trăm người lan tỏa.
    Một cộng đồng mạnh không phải vì nhiều chiến lược,
    Mà vì trong từng góc nhỏ đều có hơi ấm của yêu thương tỏa ra.

    Trong HNI, những trái tim nhân ái là “điểm sáng lượng tử”,
    Chạm tới đâu — năng lượng được nâng lên tới đó.
    Họ không cần được ghi công,
    Chỉ cần thấy người khác mỉm cười — đã đủ để họ biết rằng mình làm đúng điều nên làm đó.

    Mạng lưới kết nối nhân ái là “dòng chảy mềm” của hệ thống,
    Chảy qua từng con người, thấm vào từng nhóm nhỏ, lan tới từng giấc mơ.
    Khi lòng người ấm lên, sức mạnh tập thể tự nhiên trỗi dậy,
    Và những điều tưởng khó hóa thành dễ — chỉ vì chúng ta biết đứng gần nhau hơn, thương nhau nhiều hơn từ bây giờ.

    Không ai quá yếu để không thể trao đi,
    Không ai quá mạnh để không cần được ôm ấp, sẻ chia.
    Khi ta mở lòng — cộng đồng mở rộng,
    Khi ta trao thương — hành trình cả hệ sinh thái được nâng lên từng bậc của niềm tin, hy vọng và sự tử tế.

    Nếu một ngày bạn mệt,
    Hãy nhìn quanh — sẽ thấy một ánh mắt biết lắng nghe và một bàn tay sẵn sàng.
    Nếu một ngày bạn thấy mình lẻ loi,
    Hãy nhớ: trong mạng lưới nhân ái này, bạn không bao giờ đứng một mình giữa những thử thách gian nan.

    Và rồi khi ta đã được chữa lành,
    Ta lại trở thành điểm sáng để nâng người khác đứng lên.
    Đó là cách mạng lưới nhân ái vận hành — nhẹ nhàng, sâu sắc, không ồn ào,
    Nhưng đủ mạnh để giữ cả cộng đồng 100 năm vững bền.

    HNI trường tồn vì có những con người như thế,
    Những trái tim biết thương người khác hơn một chút mỗi ngày.
    Và chính họ — những người thắp sáng mạng lưới kết nối vô hình —
    Đã viết nên bản giao hưởng ấm áp nhất cho hành trình lượng tử rộng dài của HNI hôm nay.
    HNI 19-12 💙 **BÀI THƠ CHƯƠNG 38: “MẠNG LƯỚI NHÂN ÁI – NHỮNG SỢI DÂY ÁNH SÁNG”** Có những sợi dây chẳng ai nhìn thấy, Nhưng lại nối chúng ta gần nhau hơn mỗi ngày. Không phải dây của vật chất, Mà là dây của lòng thương — nhẹ như gió, ấm như nắng trải trên vai. Trong cộng đồng rộng lớn này, Ai cũng mang hành trình riêng, niềm vui riêng và nỗi đau thầm kín. Có người mạnh mẽ, có người âm thầm mỏi mệt, Nhưng chỉ cần một bàn tay đưa ra — tất cả bỗng trở nên bình yên, hiển hiện. Mạng lưới nhân ái bắt đầu từ điều rất nhỏ, Một tin nhắn hỏi thăm, một câu chúc nhẹ nhàng buổi sáng. Nhưng chính những điều nhỏ ấy, Lại trở thành năng lượng hồi sinh cho những tâm hồn đang chông chênh giữa cuộc sống rộng và dài. Có người chỉ cần một người lắng nghe, Để nỗi buồn không trở thành vực sâu cô độc. Có người chỉ cần một nụ cười thật lòng, Để ngày tối tăm nhất cũng mở ra một cửa sổ ngập ánh chớm mọc. Sự tử tế lan nhanh hơn ta tưởng, Một người trao đi — mười người nhận được — trăm người lan tỏa. Một cộng đồng mạnh không phải vì nhiều chiến lược, Mà vì trong từng góc nhỏ đều có hơi ấm của yêu thương tỏa ra. Trong HNI, những trái tim nhân ái là “điểm sáng lượng tử”, Chạm tới đâu — năng lượng được nâng lên tới đó. Họ không cần được ghi công, Chỉ cần thấy người khác mỉm cười — đã đủ để họ biết rằng mình làm đúng điều nên làm đó. Mạng lưới kết nối nhân ái là “dòng chảy mềm” của hệ thống, Chảy qua từng con người, thấm vào từng nhóm nhỏ, lan tới từng giấc mơ. Khi lòng người ấm lên, sức mạnh tập thể tự nhiên trỗi dậy, Và những điều tưởng khó hóa thành dễ — chỉ vì chúng ta biết đứng gần nhau hơn, thương nhau nhiều hơn từ bây giờ. Không ai quá yếu để không thể trao đi, Không ai quá mạnh để không cần được ôm ấp, sẻ chia. Khi ta mở lòng — cộng đồng mở rộng, Khi ta trao thương — hành trình cả hệ sinh thái được nâng lên từng bậc của niềm tin, hy vọng và sự tử tế. Nếu một ngày bạn mệt, Hãy nhìn quanh — sẽ thấy một ánh mắt biết lắng nghe và một bàn tay sẵn sàng. Nếu một ngày bạn thấy mình lẻ loi, Hãy nhớ: trong mạng lưới nhân ái này, bạn không bao giờ đứng một mình giữa những thử thách gian nan. Và rồi khi ta đã được chữa lành, Ta lại trở thành điểm sáng để nâng người khác đứng lên. Đó là cách mạng lưới nhân ái vận hành — nhẹ nhàng, sâu sắc, không ồn ào, Nhưng đủ mạnh để giữ cả cộng đồng 100 năm vững bền. HNI trường tồn vì có những con người như thế, Những trái tim biết thương người khác hơn một chút mỗi ngày. Và chính họ — những người thắp sáng mạng lưới kết nối vô hình — Đã viết nên bản giao hưởng ấm áp nhất cho hành trình lượng tử rộng dài của HNI hôm nay.
    Like
    Love
    Wow
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18/12
    Bài thơ Chương 34
    Đạo trong kinh tế – làm giàu không rời nhân đạo
    Kinh tế sinh ra từ nhu cầu sống,
    nhưng Đạo giữ cho sống thành người,
    của cải nếu xa rời nhân nghĩa,
    chỉ là con số lạnh giữa cuộc đời.
    Đạo không cấm con người làm giàu,
    chỉ hỏi: giàu để làm chi cho đủ?
    Giàu mà lòng cạn khô tình nghĩa,
    thì phú sang cũng hóa lao tù.
    Tiền bạc vốn không mang tội lỗi,
    lỗi là khi nó dẫn đường tâm,
    khi lợi nhuận ngồi lên lương tri,
    và con người bị đổi bằng trăm phần trăm.
    Kinh doanh có Đạo là biết đủ,
    biết cho đi trước lúc nhận về,
    biết xây giá trị chung bền vững,
    không gom giàu trên mất mát lê thê.
    Một nền kinh tế mang hơi thở Đạo,
    không bóc lột đất, chẳng cạn người,
    lao động được tôn như sáng tạo,
    và công bằng là gốc sinh sôi.
    Làm giàu không rời xa nhân đạo,
    lợi nhuận đi cùng trách nhiệm chung,
    khi đồng tiền biết quay về phục vụ,
    thì xã hội lớn lên bằng tình thương.
    Đạo trong kinh tế không nằm trên giấy,
    mà hiện hữu giữa chợ, giữa đời,
    nơi mỗi quyết định mang theo nhân quả,
    và giàu sang vẫn sáng lương tâm người.
    HNI 18/12 📕 Bài thơ Chương 34 Đạo trong kinh tế – làm giàu không rời nhân đạo Kinh tế sinh ra từ nhu cầu sống, nhưng Đạo giữ cho sống thành người, của cải nếu xa rời nhân nghĩa, chỉ là con số lạnh giữa cuộc đời. Đạo không cấm con người làm giàu, chỉ hỏi: giàu để làm chi cho đủ? Giàu mà lòng cạn khô tình nghĩa, thì phú sang cũng hóa lao tù. Tiền bạc vốn không mang tội lỗi, lỗi là khi nó dẫn đường tâm, khi lợi nhuận ngồi lên lương tri, và con người bị đổi bằng trăm phần trăm. Kinh doanh có Đạo là biết đủ, biết cho đi trước lúc nhận về, biết xây giá trị chung bền vững, không gom giàu trên mất mát lê thê. Một nền kinh tế mang hơi thở Đạo, không bóc lột đất, chẳng cạn người, lao động được tôn như sáng tạo, và công bằng là gốc sinh sôi. Làm giàu không rời xa nhân đạo, lợi nhuận đi cùng trách nhiệm chung, khi đồng tiền biết quay về phục vụ, thì xã hội lớn lên bằng tình thương. Đạo trong kinh tế không nằm trên giấy, mà hiện hữu giữa chợ, giữa đời, nơi mỗi quyết định mang theo nhân quả, và giàu sang vẫn sáng lương tâm người.
    Like
    Love
    Yay
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/YCsutHQIY4U?si=ozFh3gMtxrsD4Yp-
    https://youtu.be/YCsutHQIY4U?si=ozFh3gMtxrsD4Yp-
    Like
    Love
    Haha
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI. 19/12

    **CHƯƠNG 25:CƠ CHẾ CHIA LỢI NHUẬN THEO CẤP BẬC**

    Trong mọi hệ sinh thái kinh tế,
    chia lợi nhuận là phép thử lớn nhất của công bằng.

    Nếu chia sai,
    niềm tin sụp đổ.
    Nếu chia mập mờ,
    xung đột nảy sinh.
    Nếu chia theo cảm tính,
    hệ thống sẽ tự tan rã.

    HNI hiểu rõ điều đó.
    Vì vậy, Chương 25 được xây dựng để xác lập cơ chế chia lợi nhuận minh bạch – có trật tự – gắn với đóng góp và trách nhiệm, phù hợp với mô hình khởi nghiệp 0 đồng nhưng không vô trật tự.

    1. Lợi nhuận trong HNI là gì?

    Lợi nhuận trong HNI không chỉ là tiền.

    Lợi nhuận bao gồm:

    Hcoin và tài sản số phát sinh,

    quyền lợi dài hạn trong hệ sinh thái,

    quyền biểu quyết mở rộng,

    giá trị tích lũy theo thời gian.

    Lợi nhuận được hiểu là phần giá trị còn lại sau khi hệ sinh thái vận hành bền vững, không phải phần “bóc ngắn hạn”.

    2. Vì sao HNI chia lợi nhuận theo cấp bậc?

    HNI không chia lợi nhuận đồng loạt vì:

    mức độ đóng góp khác nhau,

    trách nhiệm khác nhau,

    rủi ro gánh chịu khác nhau,

    vai trò vận hành khác nhau.

    Cấp bậc không nhằm tạo đặc quyền,
    mà để phân tầng trách nhiệm và lợi ích.

    3. Các cấp bậc cơ bản trong HNI

    HNI xác lập các nhóm hưởng lợi cơ bản:

    1. Thành viên đóng góp

    2. Đại lý / Người lan tỏa hệ sinh thái

    3. Người vận hành dự án

    4. Đồng sáng lập / Kiến tạo nền tảng

    5. Quỹ cộng đồng & an sinh

    Mỗi cấp bậc có tỷ lệ và điều kiện hưởng lợi khác nhau, được công bố rõ ràng.

    4. Nguyên tắc chia lợi nhuận cốt lõi

    HNI áp dụng 6 nguyên tắc bất biến:

    1) Gắn với đóng góp thực

    Không đóng góp → không hưởng lợi.

    2) Gắn với trách nhiệm

    Trách nhiệm càng cao, nghĩa vụ càng lớn.

    3) Minh bạch tỷ lệ

    Không chia “hậu trường”.

    4) Không cố định vĩnh viễn

    Cấp bậc có thể thay đổi theo thời gian.

    5) Có độ trễ hợp lý

    Tránh hưởng lợi quá sớm.

    6) Có kiểm soát DAO

    DAO giám sát mọi phân phối lớn.

    5. Cơ chế chia lợi nhuận

    HNI sử dụng kết hợp:

    chia theo tỷ lệ đóng góp,

    chia theo hiệu suất dự án,

    chia theo thời gian gắn bó,

    chia theo vai trò vận hành.

    Không một tiêu chí nào được dùng đơn lẻ.

    6. Thời điểm và chu kỳ chia

    Lợi nhuận được chia:

    theo chu kỳ định sẵn,

    hoặc theo mốc hoàn thành,

    hoặc theo biểu quyết DAO khi cần.

    Không chia khi hệ sinh thái chưa đủ ổn định.

    7. Điều chỉnh cấp bậc và quyền lợi

    Cấp bậc không phải danh hiệu suốt đời.

    HNI cho phép:

    nâng cấp khi đóng góp tăng,
    giảm cấp khi không còn tham gia,

    tạm dừng quyền lợi khi vi phạm luật.

    Điều này đảm bảo hệ sinh thái luôn sống, không đông cứng.

    8. Phòng chống tham lam và chia rẽ

    HNI nghiêm cấm:

    giữ vị trí để hút lợi,

    thao túng hệ thống chia,

    kích động so bì quyền lợi.

    Mọi hành vi phá hoại công bằng
    đều bị xử lý theo luật kỷ luật tài chính.

    9. Chia lợi nhuận – để đi xa, không phải để hơn thua

    HNI không xây dựng hệ sinh thái
    nơi mọi người tranh giành phần lớn hơn.

    HNI xây dựng một hệ sinh thái
    nơi ai đi xa hơn – bền hơn – có trách nhiệm hơn
    sẽ được tưởng thưởng xứng đáng.
    HNI. 19/12 **CHƯƠNG 25:CƠ CHẾ CHIA LỢI NHUẬN THEO CẤP BẬC** Trong mọi hệ sinh thái kinh tế, chia lợi nhuận là phép thử lớn nhất của công bằng. Nếu chia sai, niềm tin sụp đổ. Nếu chia mập mờ, xung đột nảy sinh. Nếu chia theo cảm tính, hệ thống sẽ tự tan rã. HNI hiểu rõ điều đó. Vì vậy, Chương 25 được xây dựng để xác lập cơ chế chia lợi nhuận minh bạch – có trật tự – gắn với đóng góp và trách nhiệm, phù hợp với mô hình khởi nghiệp 0 đồng nhưng không vô trật tự. 1. Lợi nhuận trong HNI là gì? Lợi nhuận trong HNI không chỉ là tiền. Lợi nhuận bao gồm: Hcoin và tài sản số phát sinh, quyền lợi dài hạn trong hệ sinh thái, quyền biểu quyết mở rộng, giá trị tích lũy theo thời gian. Lợi nhuận được hiểu là phần giá trị còn lại sau khi hệ sinh thái vận hành bền vững, không phải phần “bóc ngắn hạn”. 2. Vì sao HNI chia lợi nhuận theo cấp bậc? HNI không chia lợi nhuận đồng loạt vì: mức độ đóng góp khác nhau, trách nhiệm khác nhau, rủi ro gánh chịu khác nhau, vai trò vận hành khác nhau. Cấp bậc không nhằm tạo đặc quyền, mà để phân tầng trách nhiệm và lợi ích. 3. Các cấp bậc cơ bản trong HNI HNI xác lập các nhóm hưởng lợi cơ bản: 1. Thành viên đóng góp 2. Đại lý / Người lan tỏa hệ sinh thái 3. Người vận hành dự án 4. Đồng sáng lập / Kiến tạo nền tảng 5. Quỹ cộng đồng & an sinh Mỗi cấp bậc có tỷ lệ và điều kiện hưởng lợi khác nhau, được công bố rõ ràng. 4. Nguyên tắc chia lợi nhuận cốt lõi HNI áp dụng 6 nguyên tắc bất biến: 1) Gắn với đóng góp thực Không đóng góp → không hưởng lợi. 2) Gắn với trách nhiệm Trách nhiệm càng cao, nghĩa vụ càng lớn. 3) Minh bạch tỷ lệ Không chia “hậu trường”. 4) Không cố định vĩnh viễn Cấp bậc có thể thay đổi theo thời gian. 5) Có độ trễ hợp lý Tránh hưởng lợi quá sớm. 6) Có kiểm soát DAO DAO giám sát mọi phân phối lớn. 5. Cơ chế chia lợi nhuận HNI sử dụng kết hợp: chia theo tỷ lệ đóng góp, chia theo hiệu suất dự án, chia theo thời gian gắn bó, chia theo vai trò vận hành. Không một tiêu chí nào được dùng đơn lẻ. 6. Thời điểm và chu kỳ chia Lợi nhuận được chia: theo chu kỳ định sẵn, hoặc theo mốc hoàn thành, hoặc theo biểu quyết DAO khi cần. Không chia khi hệ sinh thái chưa đủ ổn định. 7. Điều chỉnh cấp bậc và quyền lợi Cấp bậc không phải danh hiệu suốt đời. HNI cho phép: nâng cấp khi đóng góp tăng, giảm cấp khi không còn tham gia, tạm dừng quyền lợi khi vi phạm luật. Điều này đảm bảo hệ sinh thái luôn sống, không đông cứng. 8. Phòng chống tham lam và chia rẽ HNI nghiêm cấm: giữ vị trí để hút lợi, thao túng hệ thống chia, kích động so bì quyền lợi. Mọi hành vi phá hoại công bằng đều bị xử lý theo luật kỷ luật tài chính. 9. Chia lợi nhuận – để đi xa, không phải để hơn thua HNI không xây dựng hệ sinh thái nơi mọi người tranh giành phần lớn hơn. HNI xây dựng một hệ sinh thái nơi ai đi xa hơn – bền hơn – có trách nhiệm hơn sẽ được tưởng thưởng xứng đáng.
    Like
    Love
    Wow
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18/12
    bài thơ Chương 35
    Đạo trong lãnh đạo – đức trị và minh trị
    Người lãnh đạo không đứng trên muôn người,
    mà đứng trước để gánh phần nặng nhất,
    quyền lực nếu rời xa đạo đức,
    chỉ còn là bóng tối khoác danh xưng thật.
    Đức trị không phải lời răn sáo rỗng,
    mà là cách sống khiến người tin,
    khi nhân cách sáng hơn quyền lực,
    dân tự theo không cần mệnh lệnh hình.
    Minh trị không nằm ở luật dày,
    mà ở ánh sáng soi mọi việc,
    nơi quyết định không giấu sau màn tối,
    và trách nhiệm được gọi đúng tên mình.
    Đạo dạy người cầm quyền biết sợ,
    sợ sai, sợ khổ của dân lành,
    sợ một chữ “ta” che mất lẽ phải,
    khi cái chung bị đổi bằng danh.
    Lãnh đạo có Đạo là biết lắng nghe,
    ý kiến nhỏ cũng mang chân lý,
    quyền uy thật không cần lớn tiếng,
    vì chính trực đã đủ uy nghi.
    Khi đức trị song hành minh trị,
    luật sinh ra để bảo vệ người,
    niềm tin mọc lên từ công bằng,
    và xã hội lớn mạnh không cần roi.
    Đạo trong lãnh đạo không xa đời sống,
    mà hiện hữu trong từng quyết định hôm nay,
    khi người đứng đầu giữ lòng trong sáng,
    thì trăm họ yên lòng, nước vững bền dài lâu.
    HNI 18/12 📕 bài thơ Chương 35 Đạo trong lãnh đạo – đức trị và minh trị Người lãnh đạo không đứng trên muôn người, mà đứng trước để gánh phần nặng nhất, quyền lực nếu rời xa đạo đức, chỉ còn là bóng tối khoác danh xưng thật. Đức trị không phải lời răn sáo rỗng, mà là cách sống khiến người tin, khi nhân cách sáng hơn quyền lực, dân tự theo không cần mệnh lệnh hình. Minh trị không nằm ở luật dày, mà ở ánh sáng soi mọi việc, nơi quyết định không giấu sau màn tối, và trách nhiệm được gọi đúng tên mình. Đạo dạy người cầm quyền biết sợ, sợ sai, sợ khổ của dân lành, sợ một chữ “ta” che mất lẽ phải, khi cái chung bị đổi bằng danh. Lãnh đạo có Đạo là biết lắng nghe, ý kiến nhỏ cũng mang chân lý, quyền uy thật không cần lớn tiếng, vì chính trực đã đủ uy nghi. Khi đức trị song hành minh trị, luật sinh ra để bảo vệ người, niềm tin mọc lên từ công bằng, và xã hội lớn mạnh không cần roi. Đạo trong lãnh đạo không xa đời sống, mà hiện hữu trong từng quyết định hôm nay, khi người đứng đầu giữ lòng trong sáng, thì trăm họ yên lòng, nước vững bền dài lâu.
    Like
    Love
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 19-12
    Thi Ca Chương 25 – Khi Lợi Ích Được Chia Công Bằng

    Có những cộng đồng tan vỡ
    Không vì thiếu tiền,
    Mà vì chia tiền sai cách.

    Có những con người từng đi cùng nhau,
    Rồi rẽ lối
    Chỉ vì cảm thấy mình bị thiệt thòi.

    HNI chọn cách đặt luật
    Trước khi đặt lợi ích.
    Chọn minh bạch
    Trước khi chia phần.

    Không ai được hưởng
    Nếu không góp sức.
    Không ai bị quên
    Nếu đã đi cùng từ đầu.

    Cấp bậc không phải để hơn người,
    Mà để gánh việc lớn hơn.
    Quyền lợi không phải để khoe,
    Mà để giữ trách nhiệm lâu dài.

    Ai đi xa sẽ thấy đường dài,
    Ai chỉ muốn nhanh
    Sẽ sớm mệt mỏi.

    Lợi nhuận có thể đến chậm,
    Nhưng công bằng phải đến đúng.
    Không để ai giàu lên
    Từ sự mờ ám của người khác.

    Khi lợi ích được chia đúng cách,
    Niềm tin không cần phải kêu gọi.
    Và khi công bằng đứng vững,
    Một hệ sinh thái có thể đi cùng nhau rất lâu.
    HNI 19-12 🌿 Thi Ca Chương 25 – Khi Lợi Ích Được Chia Công Bằng Có những cộng đồng tan vỡ Không vì thiếu tiền, Mà vì chia tiền sai cách. Có những con người từng đi cùng nhau, Rồi rẽ lối Chỉ vì cảm thấy mình bị thiệt thòi. HNI chọn cách đặt luật Trước khi đặt lợi ích. Chọn minh bạch Trước khi chia phần. Không ai được hưởng Nếu không góp sức. Không ai bị quên Nếu đã đi cùng từ đầu. Cấp bậc không phải để hơn người, Mà để gánh việc lớn hơn. Quyền lợi không phải để khoe, Mà để giữ trách nhiệm lâu dài. Ai đi xa sẽ thấy đường dài, Ai chỉ muốn nhanh Sẽ sớm mệt mỏi. Lợi nhuận có thể đến chậm, Nhưng công bằng phải đến đúng. Không để ai giàu lên Từ sự mờ ám của người khác. Khi lợi ích được chia đúng cách, Niềm tin không cần phải kêu gọi. Và khi công bằng đứng vững, Một hệ sinh thái có thể đi cùng nhau rất lâu.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18/12
    bài thơ Chương 36
    Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh
    Đạo Trời không nói bằng ngôn từ,
    mà hiện thân trong từng chuyển động,
    một hạt rơi, một sao sinh diệt,
    đều tuân theo nhịp điệu vô hình.
    Trời không thưởng riêng ai làm đúng,
    cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai,
    nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ,
    như ngày đêm thay chỗ miệt mài.
    Vũ trụ vận hành không thiên vị,
    nhưng con người hay chống lại Trời,
    khi muốn bẻ cong dòng tất yếu,
    để thỏa cái tôi nhất thời trôi.
    Đạo Trời là cân bằng và điều hòa,
    âm sinh dương, dương nuôi âm,
    sáng không tồn tại khi thiếu tối,
    và trưởng thành luôn đi cùng trầm.
    Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ,
    mỗi đời người là một chu kỳ,
    sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức,
    rồi trở về nguồn cội từ bi.
    Ai thuận Đạo thì đời hanh thông,
    không phải vì tránh hết khổ đau,
    mà vì biết học từ nghịch cảnh,
    nên tâm an giữa bể dâu.
    Đạo Trời không ở xa tầng mây,
    mà ở trong từng ý nghĩ,
    mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh,
    mỗi khởi tâm gieo một lối đi.
    Khi con người hiểu quy luật Trời,
    không còn tranh hơn thua hẹp hòi,
    sống khiêm cung giữa trời đất rộng,
    thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
    HNI 18/12 📕 bài thơ Chương 36 Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh Đạo Trời không nói bằng ngôn từ, mà hiện thân trong từng chuyển động, một hạt rơi, một sao sinh diệt, đều tuân theo nhịp điệu vô hình. Trời không thưởng riêng ai làm đúng, cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai, nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ, như ngày đêm thay chỗ miệt mài. Vũ trụ vận hành không thiên vị, nhưng con người hay chống lại Trời, khi muốn bẻ cong dòng tất yếu, để thỏa cái tôi nhất thời trôi. Đạo Trời là cân bằng và điều hòa, âm sinh dương, dương nuôi âm, sáng không tồn tại khi thiếu tối, và trưởng thành luôn đi cùng trầm. Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ, mỗi đời người là một chu kỳ, sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức, rồi trở về nguồn cội từ bi. Ai thuận Đạo thì đời hanh thông, không phải vì tránh hết khổ đau, mà vì biết học từ nghịch cảnh, nên tâm an giữa bể dâu. Đạo Trời không ở xa tầng mây, mà ở trong từng ý nghĩ, mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh, mỗi khởi tâm gieo một lối đi. Khi con người hiểu quy luật Trời, không còn tranh hơn thua hẹp hòi, sống khiêm cung giữa trời đất rộng, thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
    Like
    Love
    Sad
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/5J1uub5E2t8?si=nlY1SZxV1SBED6yK
    https://youtu.be/5J1uub5E2t8?si=nlY1SZxV1SBED6yK
    Like
    Love
    Wow
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 19-12 - CHƯƠNG 44 :
    ĐẠO TRỜI VÀ TƯƠNG LAI HÒA BÌNH TOÀN CẦU
    Khi nhân loại bước vào thế kỷ XXI với tất cả những thành tựu vượt bậc của khoa học, công nghệ, giao thương và kết nối, thế giới tưởng như đã tiến rất xa so với những thời đại hỗn chiến cũ. Nhưng sâu trong bản chất vận hành của xã hội, một sự thật vẫn luôn hiện hữu: hòa bình chưa bao giờ là điều hiển nhiên. Nó là thành quả mong manh, là sự cân bằng dễ vỡ, và là ước vọng mà hàng nghìn năm qua con người vẫn đang đi tìm. Mỗi biến động, mỗi cuộc xung đột, mỗi khủng hoảng đều nhắc ta rằng hòa bình không thể chỉ đến từ luật pháp hay hiệp ước; nó phải đến từ một nền tảng sâu hơn, bền vững hơn – nền tảng của Đạo.
    Đạo Trời – với tư cách là quy luật vận hành của vũ trụ, trật tự của nhân sinh, và ánh sáng của trí tuệ – mang trong mình lời giải mà nhân loại hiện đại đang khát khao tìm kiếm. Không phải là lời giải cho riêng một dân tộc, một tôn giáo hay một nền văn minh, mà là lời giải có khả năng chạm đến mọi tâm trí, mọi trái tim. Bởi vì Đạo không thuộc về bất kỳ ai, nhưng luôn sẵn có trong tất cả.
    1. Hòa bình: không chỉ là sự vắng mặt của chiến tranh
    Nhiều người nghĩ rằng hòa bình là khi không có tiếng súng, không có xung đột, không có bạo lực. Nhưng đó chỉ là phần nổi của một tảng băng. Lịch sử cho thấy: có những giai đoạn không chiến tranh nhưng lòng người vẫn đầy chia rẽ; có những nơi không bom đạn nhưng tâm thức con người lại chất chứa bất an, sân hận, kỳ thị và tham vọng. Bởi vậy, hòa bình đích thực không nằm ở bên ngoài, mà khởi sinh từ thế giới bên trong của từng cá nhân.
    Đạo Trời dạy rằng mọi hiện tượng trong xã hội chỉ là biểu hiện của tâm thức cộng đồng. Một quốc gia bạo lực là kết tinh của nhiều tâm thức bạo lực. Một kỷ nguyên xung đột là sự phóng chiếu của nỗi sợ và lòng tham trong toàn nhân loại. Và ngược lại, một tương lai hòa bình chỉ có thể được xây dựng khi tâm thức chung của con người hướng về sự hiểu biết, từ bi, tôn trọng và hợp nhất.
    Hòa bình không phải là mục tiêu cuối cùng; hòa bình là kết qu

    Đọc thêm

    HNI 19-12 - CHƯƠNG 44 : ĐẠO TRỜI VÀ TƯƠNG LAI HÒA BÌNH TOÀN CẦU Khi nhân loại bước vào thế kỷ XXI với tất cả những thành tựu vượt bậc của khoa học, công nghệ, giao thương và kết nối, thế giới tưởng như đã tiến rất xa so với những thời đại hỗn chiến cũ. Nhưng sâu trong bản chất vận hành của xã hội, một sự thật vẫn luôn hiện hữu: hòa bình chưa bao giờ là điều hiển nhiên. Nó là thành quả mong manh, là sự cân bằng dễ vỡ, và là ước vọng mà hàng nghìn năm qua con người vẫn đang đi tìm. Mỗi biến động, mỗi cuộc xung đột, mỗi khủng hoảng đều nhắc ta rằng hòa bình không thể chỉ đến từ luật pháp hay hiệp ước; nó phải đến từ một nền tảng sâu hơn, bền vững hơn – nền tảng của Đạo. Đạo Trời – với tư cách là quy luật vận hành của vũ trụ, trật tự của nhân sinh, và ánh sáng của trí tuệ – mang trong mình lời giải mà nhân loại hiện đại đang khát khao tìm kiếm. Không phải là lời giải cho riêng một dân tộc, một tôn giáo hay một nền văn minh, mà là lời giải có khả năng chạm đến mọi tâm trí, mọi trái tim. Bởi vì Đạo không thuộc về bất kỳ ai, nhưng luôn sẵn có trong tất cả. 1. Hòa bình: không chỉ là sự vắng mặt của chiến tranh Nhiều người nghĩ rằng hòa bình là khi không có tiếng súng, không có xung đột, không có bạo lực. Nhưng đó chỉ là phần nổi của một tảng băng. Lịch sử cho thấy: có những giai đoạn không chiến tranh nhưng lòng người vẫn đầy chia rẽ; có những nơi không bom đạn nhưng tâm thức con người lại chất chứa bất an, sân hận, kỳ thị và tham vọng. Bởi vậy, hòa bình đích thực không nằm ở bên ngoài, mà khởi sinh từ thế giới bên trong của từng cá nhân. Đạo Trời dạy rằng mọi hiện tượng trong xã hội chỉ là biểu hiện của tâm thức cộng đồng. Một quốc gia bạo lực là kết tinh của nhiều tâm thức bạo lực. Một kỷ nguyên xung đột là sự phóng chiếu của nỗi sợ và lòng tham trong toàn nhân loại. Và ngược lại, một tương lai hòa bình chỉ có thể được xây dựng khi tâm thức chung của con người hướng về sự hiểu biết, từ bi, tôn trọng và hợp nhất. Hòa bình không phải là mục tiêu cuối cùng; hòa bình là kết qu Đọc thêm 
    Like
    Love
    Yay
    Wow
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18/12
    bài thơ Chương 37
    Tôn giáo là phương tiện – Đạo là cứu cánh
    Tôn giáo sinh ra để dẫn đường,
    như chiếc thuyền qua sông mê mờ,
    nhưng có người mãi ôm con thuyền cũ,
    quên rằng bờ giác đã chờ.
    Nghi lễ là ngón tay chỉ nguyệt,
    kinh sách là bản đồ tâm linh,
    nếu chấp hình mà quên ánh sáng,
    thì Đạo Trời vẫn khuất vô minh.
    Mỗi tôn giáo là một lối vào,
    tùy căn cơ, tùy duyên mà mở,
    nhưng chân lý không chia biên giới,
    ánh sáng không mang tên riêng cho nó.
    Đạo không thuộc về danh xưng nào,
    không bị giam trong giáo điều cố định,
    Đạo là sự sống đang vận hành,
    trong từng hơi thở, từng suy nghĩ.
    Khi con người lấy Đạo làm gốc,
    tôn giáo trở về đúng chức năng,
    nuôi dưỡng đạo đức và tỉnh thức,
    không chia rẽ, không tạo hận thù lăng nhăng.
    Cứu cánh không phải là thiên đường hứa hẹn,
    mà là tự do ngay trong tâm,
    khi tham – sân – si dần lắng xuống,
    con người gặp lại chính mình sâu thẳm.
    Ngày nào tôn giáo soi bằng Đạo,
    thì khác biệt hóa thành bao dung,
    và nhân loại cùng đi trên một hướng,
    trở về nguồn sáng của yêu thương chung.
    HNI 18/12 📕 bài thơ Chương 37 Tôn giáo là phương tiện – Đạo là cứu cánh Tôn giáo sinh ra để dẫn đường, như chiếc thuyền qua sông mê mờ, nhưng có người mãi ôm con thuyền cũ, quên rằng bờ giác đã chờ. Nghi lễ là ngón tay chỉ nguyệt, kinh sách là bản đồ tâm linh, nếu chấp hình mà quên ánh sáng, thì Đạo Trời vẫn khuất vô minh. Mỗi tôn giáo là một lối vào, tùy căn cơ, tùy duyên mà mở, nhưng chân lý không chia biên giới, ánh sáng không mang tên riêng cho nó. Đạo không thuộc về danh xưng nào, không bị giam trong giáo điều cố định, Đạo là sự sống đang vận hành, trong từng hơi thở, từng suy nghĩ. Khi con người lấy Đạo làm gốc, tôn giáo trở về đúng chức năng, nuôi dưỡng đạo đức và tỉnh thức, không chia rẽ, không tạo hận thù lăng nhăng. Cứu cánh không phải là thiên đường hứa hẹn, mà là tự do ngay trong tâm, khi tham – sân – si dần lắng xuống, con người gặp lại chính mình sâu thẳm. Ngày nào tôn giáo soi bằng Đạo, thì khác biệt hóa thành bao dung, và nhân loại cùng đi trên một hướng, trở về nguồn sáng của yêu thương chung.
    Like
    Love
    Haha
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ