HNI 18/12
bài thơ Chương 36
Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh
Đạo Trời không nói bằng ngôn từ,
mà hiện thân trong từng chuyển động,
một hạt rơi, một sao sinh diệt,
đều tuân theo nhịp điệu vô hình.
Trời không thưởng riêng ai làm đúng,
cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai,
nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ,
như ngày đêm thay chỗ miệt mài.
Vũ trụ vận hành không thiên vị,
nhưng con người hay chống lại Trời,
khi muốn bẻ cong dòng tất yếu,
để thỏa cái tôi nhất thời trôi.
Đạo Trời là cân bằng và điều hòa,
âm sinh dương, dương nuôi âm,
sáng không tồn tại khi thiếu tối,
và trưởng thành luôn đi cùng trầm.
Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ,
mỗi đời người là một chu kỳ,
sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức,
rồi trở về nguồn cội từ bi.
Ai thuận Đạo thì đời hanh thông,
không phải vì tránh hết khổ đau,
mà vì biết học từ nghịch cảnh,
nên tâm an giữa bể dâu.
Đạo Trời không ở xa tầng mây,
mà ở trong từng ý nghĩ,
mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh,
mỗi khởi tâm gieo một lối đi.
Khi con người hiểu quy luật Trời,
không còn tranh hơn thua hẹp hòi,
sống khiêm cung giữa trời đất rộng,
thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
bài thơ Chương 36
Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh
Đạo Trời không nói bằng ngôn từ,
mà hiện thân trong từng chuyển động,
một hạt rơi, một sao sinh diệt,
đều tuân theo nhịp điệu vô hình.
Trời không thưởng riêng ai làm đúng,
cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai,
nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ,
như ngày đêm thay chỗ miệt mài.
Vũ trụ vận hành không thiên vị,
nhưng con người hay chống lại Trời,
khi muốn bẻ cong dòng tất yếu,
để thỏa cái tôi nhất thời trôi.
Đạo Trời là cân bằng và điều hòa,
âm sinh dương, dương nuôi âm,
sáng không tồn tại khi thiếu tối,
và trưởng thành luôn đi cùng trầm.
Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ,
mỗi đời người là một chu kỳ,
sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức,
rồi trở về nguồn cội từ bi.
Ai thuận Đạo thì đời hanh thông,
không phải vì tránh hết khổ đau,
mà vì biết học từ nghịch cảnh,
nên tâm an giữa bể dâu.
Đạo Trời không ở xa tầng mây,
mà ở trong từng ý nghĩ,
mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh,
mỗi khởi tâm gieo một lối đi.
Khi con người hiểu quy luật Trời,
không còn tranh hơn thua hẹp hòi,
sống khiêm cung giữa trời đất rộng,
thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
HNI 18/12
📕 bài thơ Chương 36
Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh
Đạo Trời không nói bằng ngôn từ,
mà hiện thân trong từng chuyển động,
một hạt rơi, một sao sinh diệt,
đều tuân theo nhịp điệu vô hình.
Trời không thưởng riêng ai làm đúng,
cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai,
nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ,
như ngày đêm thay chỗ miệt mài.
Vũ trụ vận hành không thiên vị,
nhưng con người hay chống lại Trời,
khi muốn bẻ cong dòng tất yếu,
để thỏa cái tôi nhất thời trôi.
Đạo Trời là cân bằng và điều hòa,
âm sinh dương, dương nuôi âm,
sáng không tồn tại khi thiếu tối,
và trưởng thành luôn đi cùng trầm.
Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ,
mỗi đời người là một chu kỳ,
sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức,
rồi trở về nguồn cội từ bi.
Ai thuận Đạo thì đời hanh thông,
không phải vì tránh hết khổ đau,
mà vì biết học từ nghịch cảnh,
nên tâm an giữa bể dâu.
Đạo Trời không ở xa tầng mây,
mà ở trong từng ý nghĩ,
mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh,
mỗi khởi tâm gieo một lối đi.
Khi con người hiểu quy luật Trời,
không còn tranh hơn thua hẹp hòi,
sống khiêm cung giữa trời đất rộng,
thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.