• HNI 22-12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 2: BƯỚC QUA LỢI ĐỂ CHẠM NGHĨA

    Có người đi buôn cả đời
    Chỉ hỏi lời bao nhiêu

    Có người làm doanh nghiệp
    Hỏi thêm một điều: ai chịu hệ quả

    Lợi như ngọn lửa
    Sưởi ấm cũng có thể thiêu rụi

    Nghĩa như dòng nước
    Âm thầm giữ đất

    Người chạy theo lợi
    Thường đi rất nhanh

    Nhưng người mang nghĩa
    Đi rất xa

    Có những con số đẹp
    Nhưng lòng người cạn

    Có những năm tháng chậm
    Nhưng gốc rễ sâu

    Thương nhân tính từng đồng
    Doanh nhân cân từng quyết định

    Một bên là lợi ích
    Một bên là nhân sinh

    Khi lợi đứng trên nghĩa
    Thì nghĩa sẽ đòi giá

    Khi nghĩa dẫn đường
    Lợi sẽ tự tìm đến

    Có những cái giá không ghi trên hợp đồng
    Nhưng được ghi trong ký ức xã hội

    Danh tiếng không mua được
    Chỉ tích lũy

    Uy tín không vay được
    Chỉ gây dựng

    Người bán rẻ nghĩa
    Sẽ mua đắt sự yên ổn

    Người giữ trọn nghĩa
    Ngủ yên giữa biến động

    Bước qua lợi
    Không phải để nghèo đi

    Mà để giàu đúng cách

    Và khi ngoảnh lại
    Ta biết mình đã trở thành doanh nhân

    HNI 22-12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2: BƯỚC QUA LỢI ĐỂ CHẠM NGHĨA Có người đi buôn cả đời Chỉ hỏi lời bao nhiêu Có người làm doanh nghiệp Hỏi thêm một điều: ai chịu hệ quả Lợi như ngọn lửa Sưởi ấm cũng có thể thiêu rụi Nghĩa như dòng nước Âm thầm giữ đất Người chạy theo lợi Thường đi rất nhanh Nhưng người mang nghĩa Đi rất xa Có những con số đẹp Nhưng lòng người cạn Có những năm tháng chậm Nhưng gốc rễ sâu Thương nhân tính từng đồng Doanh nhân cân từng quyết định Một bên là lợi ích Một bên là nhân sinh Khi lợi đứng trên nghĩa Thì nghĩa sẽ đòi giá Khi nghĩa dẫn đường Lợi sẽ tự tìm đến Có những cái giá không ghi trên hợp đồng Nhưng được ghi trong ký ức xã hội Danh tiếng không mua được Chỉ tích lũy Uy tín không vay được Chỉ gây dựng Người bán rẻ nghĩa Sẽ mua đắt sự yên ổn Người giữ trọn nghĩa Ngủ yên giữa biến động Bước qua lợi Không phải để nghèo đi Mà để giàu đúng cách Và khi ngoảnh lại Ta biết mình đã trở thành doanh nhân
    Like
    Love
    Angry
    12
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 22/12
    Chương 2
    SỰ DƯ THỪA VẬT CHẤT VÀ SỰ THIẾU HỤT Ý NGHĨA SỐNG
    Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, con người lại sống giữa sự dư thừa vật chất như ngày nay. Nhà cửa ngày càng tiện nghi, thực phẩm ngày càng phong phú, công nghệ len lỏi vào từng hơi thở của đời sống. Chỉ với một cú chạm, con người có thể tiếp cận thông tin toàn cầu, mua sắm bất cứ thứ gì, kết nối với hàng nghìn người. Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất của thời đại này lại nằm ở chỗ: càng đủ đầy vật chất, con người càng trống rỗng trong tâm hồn.
    Sự dư thừa bên ngoài không song hành với sự no đủ bên trong. Nhiều người sống trong tiện nghi nhưng mang trong mình cảm giác lạc lõng, mệt mỏi, hoang mang về chính sự tồn tại của mình. Họ có mọi thứ để sống, nhưng lại không biết mình sống để làm gì.
    1. Khi vật chất trở thành thước đo giá trị con người
    Xã hội hiện đại vô hình trung đã lập trình con người tin rằng: giá trị bản thân được đo bằng tài sản, địa vị, danh xưng và mức độ thành công bên ngoài. Một con người được xem là “đã sống tốt” nếu có nhà cao, xe đẹp, thu nhập cao, cuộc sống được người khác ngưỡng mộ.
    Nhưng khi giá trị sống bị đồng nhất với vật chất, con người bắt đầu đánh mất mối liên hệ với bản thể sâu xa của mình. Họ chạy theo những mục tiêu được xã hội gán nhãn là “thành công”, mà không kịp tự hỏi:
    Liệu đây có phải là điều trái tim ta thật sự khao khát?
    Nhiều người đạt được những thứ từng mơ ước, nhưng khi chạm tay vào, họ không cảm thấy hạnh phúc như đã tưởng. Bởi vì vật chất chỉ thỏa mãn những nhu cầu bên ngoài, còn ý nghĩa sống lại là nhu cầu của linh hồn.
    2. Sự thiếu hụt ý nghĩa – căn bệnh âm thầm của thời đại
    Sự thiếu hụt ý nghĩa sống không ồn ào, không dễ nhận ra ngay. Nó biểu hiện qua sự trống rỗng mơ hồ, qua cảm giác sống mà như đang tồn tại một cách máy móc. Con người thức dậy mỗi ngày, lặp lại những thói quen cũ, hoàn thành trách nhiệm, nhưng trong sâu thẳm lại có một câu hỏi chưa từng được trả lời:
    “Rốt cuộc, cuộc đời này muốn ta điều gì?”
    Khi ý nghĩa sống không được nuôi dưỡng, con người dễ rơi vào khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, nghiện ngập, hoặc chạy trốn vào các hình thức giải trí vô tận. Không phải vì họ yếu đuối, mà vì linh hồn họ đang đói.
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 22/12 Chương 2 SỰ DƯ THỪA VẬT CHẤT VÀ SỰ THIẾU HỤT Ý NGHĨA SỐNG Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, con người lại sống giữa sự dư thừa vật chất như ngày nay. Nhà cửa ngày càng tiện nghi, thực phẩm ngày càng phong phú, công nghệ len lỏi vào từng hơi thở của đời sống. Chỉ với một cú chạm, con người có thể tiếp cận thông tin toàn cầu, mua sắm bất cứ thứ gì, kết nối với hàng nghìn người. Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất của thời đại này lại nằm ở chỗ: càng đủ đầy vật chất, con người càng trống rỗng trong tâm hồn. Sự dư thừa bên ngoài không song hành với sự no đủ bên trong. Nhiều người sống trong tiện nghi nhưng mang trong mình cảm giác lạc lõng, mệt mỏi, hoang mang về chính sự tồn tại của mình. Họ có mọi thứ để sống, nhưng lại không biết mình sống để làm gì. 1. Khi vật chất trở thành thước đo giá trị con người Xã hội hiện đại vô hình trung đã lập trình con người tin rằng: giá trị bản thân được đo bằng tài sản, địa vị, danh xưng và mức độ thành công bên ngoài. Một con người được xem là “đã sống tốt” nếu có nhà cao, xe đẹp, thu nhập cao, cuộc sống được người khác ngưỡng mộ. Nhưng khi giá trị sống bị đồng nhất với vật chất, con người bắt đầu đánh mất mối liên hệ với bản thể sâu xa của mình. Họ chạy theo những mục tiêu được xã hội gán nhãn là “thành công”, mà không kịp tự hỏi: Liệu đây có phải là điều trái tim ta thật sự khao khát? Nhiều người đạt được những thứ từng mơ ước, nhưng khi chạm tay vào, họ không cảm thấy hạnh phúc như đã tưởng. Bởi vì vật chất chỉ thỏa mãn những nhu cầu bên ngoài, còn ý nghĩa sống lại là nhu cầu của linh hồn. 2. Sự thiếu hụt ý nghĩa – căn bệnh âm thầm của thời đại Sự thiếu hụt ý nghĩa sống không ồn ào, không dễ nhận ra ngay. Nó biểu hiện qua sự trống rỗng mơ hồ, qua cảm giác sống mà như đang tồn tại một cách máy móc. Con người thức dậy mỗi ngày, lặp lại những thói quen cũ, hoàn thành trách nhiệm, nhưng trong sâu thẳm lại có một câu hỏi chưa từng được trả lời: “Rốt cuộc, cuộc đời này muốn ta điều gì?” Khi ý nghĩa sống không được nuôi dưỡng, con người dễ rơi vào khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, nghiện ngập, hoặc chạy trốn vào các hình thức giải trí vô tận. Không phải vì họ yếu đuối, mà vì linh hồn họ đang đói. Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    Angry
    12
    0 Comments 0 Shares
  • BÀI THƠ CHƯƠNG 26: ĐỒNG PHỤC ÁNH SÁNG
    Không phải tấm áo sinh ra để làm đẹp
    Mà để nhắc người mặc nhớ cách làm người
    Không phải màu vải để khoe quyền thế
    Mà là tấm gương soi thẳng vào tâm
    Khoác lên vai không phải là danh xưng
    Mà là trách nhiệm nặng hơn lời nói
    Mỗi đường kim đều khâu bằng tỉnh thức
    Mỗi sợi chỉ đều buộc một lời thề
    Áo không hỏi bạn giàu hay nghèo
    Chỉ hỏi bạn có sống cho ra người
    Không cần huy hiệu phô trương
    Chỉ cần lưng thẳng trước ánh nhìn xã hội
    Mặc áo này, không được phép cúi đầu
    Trước gian dối, trước lợi danh tạm bợ
    Mặc áo này, lời nói phải sạch
    Hành động phải sáng hơn đèn
    Có những chiếc áo làm người ta lớn
    Có những chiếc áo làm người ta lộ rõ
    Đồng phục HNI không che khuyết điểm
    Nó phơi bày nhân cách từng ngày
    Ai run tay khi khoác lên mình
    Là người còn biết sợ điều sai
    Ai thấy nặng khi bước ra đường
    Là người còn giữ được lương tri
    Áo không bảo bạn phải hoàn hảo
    Chỉ yêu cầu bạn phải trung thực
    Không bắt bạn giàu nhanh
    Chỉ đòi bạn đi đường thẳng
    Khi đứng giữa đám đông
    Áo nói thay bạn một điều im lặng
    Người này không được phép phản bội
    Lòng tin mà xã hội đã gửi trao
    Có thể tước áo khi tâm lệch hướng
    Có thể cởi áo khi người không xứng
    Vì danh dự không phải vật sở hữu
    Mà là điều phải giữ bằng đời sống
    Áo đi qua biên giới không cần hộ chiếu
    Vì đạo đức là ngôn ngữ toàn cầu
    Người mặc áo này ở bất cứ đâu
    Đều hiểu nhau bằng ánh nhìn tỉnh thức
    Khi con trẻ nhìn cha khoác áo
    Nó học được bài học không lời
    Rằng làm người trước khi làm chủ
    Là di sản lớn nhất để lại cho đời
    Mỗi sáng khoác áo như khoác câu hỏi
    Hôm nay ta có sống cho ra ánh sáng không
    Nếu câu trả lời còn lặng im
    Hãy chỉnh lại mình trước khi chỉnh áo
    Vì áo không sinh ra để làm biểu tượng
    Mà để nhắc con người đừng quên mình là ai

    BÀI THƠ CHƯƠNG 26: ĐỒNG PHỤC ÁNH SÁNG Không phải tấm áo sinh ra để làm đẹp Mà để nhắc người mặc nhớ cách làm người Không phải màu vải để khoe quyền thế Mà là tấm gương soi thẳng vào tâm Khoác lên vai không phải là danh xưng Mà là trách nhiệm nặng hơn lời nói Mỗi đường kim đều khâu bằng tỉnh thức Mỗi sợi chỉ đều buộc một lời thề Áo không hỏi bạn giàu hay nghèo Chỉ hỏi bạn có sống cho ra người Không cần huy hiệu phô trương Chỉ cần lưng thẳng trước ánh nhìn xã hội Mặc áo này, không được phép cúi đầu Trước gian dối, trước lợi danh tạm bợ Mặc áo này, lời nói phải sạch Hành động phải sáng hơn đèn Có những chiếc áo làm người ta lớn Có những chiếc áo làm người ta lộ rõ Đồng phục HNI không che khuyết điểm Nó phơi bày nhân cách từng ngày Ai run tay khi khoác lên mình Là người còn biết sợ điều sai Ai thấy nặng khi bước ra đường Là người còn giữ được lương tri Áo không bảo bạn phải hoàn hảo Chỉ yêu cầu bạn phải trung thực Không bắt bạn giàu nhanh Chỉ đòi bạn đi đường thẳng Khi đứng giữa đám đông Áo nói thay bạn một điều im lặng Người này không được phép phản bội Lòng tin mà xã hội đã gửi trao Có thể tước áo khi tâm lệch hướng Có thể cởi áo khi người không xứng Vì danh dự không phải vật sở hữu Mà là điều phải giữ bằng đời sống Áo đi qua biên giới không cần hộ chiếu Vì đạo đức là ngôn ngữ toàn cầu Người mặc áo này ở bất cứ đâu Đều hiểu nhau bằng ánh nhìn tỉnh thức Khi con trẻ nhìn cha khoác áo Nó học được bài học không lời Rằng làm người trước khi làm chủ Là di sản lớn nhất để lại cho đời Mỗi sáng khoác áo như khoác câu hỏi Hôm nay ta có sống cho ra ánh sáng không Nếu câu trả lời còn lặng im Hãy chỉnh lại mình trước khi chỉnh áo Vì áo không sinh ra để làm biểu tượng Mà để nhắc con người đừng quên mình là ai
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • Chương 34
    HNI 22-12 **CHƯƠNG 34: KẾT NỐI QUỐC TẾ – ĐẠO DOANH NHÂN VIỆT VƯƠN TẦM THẾ GIỚI**   Hội nhập không đồng nghĩa với hòa tan. Toàn cầu hóa không có nghĩa là đánh mất mình. Trong nhiều thập kỷ, doanh nhân Việt bước ra thế giới với hai trạng thái đối lập: hoặc tự ti vì xuất phát điểm, hoặc chạy...
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 22-12
    BÀI THƠ CHƯƠNG 33: NÓI ĐÚNG TRONG THỜI ỒN ÀO

    Có những lời nói bay rất cao
    Nhưng không chạm được đất
    Có những hình ảnh sáng rực
    Nhưng không sưởi ấm ai
    Thế giới đầy tiếng vang
    Nhưng thiếu sự thật
    Người ta hét lớn để được tin
    Thay vì sống đúng để được nghe
    Truyền thông không còn đứng giữa
    Nó bước lên phía trước
    Dẫn dắt cảm xúc
    Và đôi khi dắt cả lương tâm đi lạc
    Có một ranh giới mong manh
    Giữa truyền lửa và thổi phồng
    Một bên đánh thức con người
    Một bên đánh thức lòng tham
    Thổi phồng không nói dối trắng trợn
    Nó chỉ lược bớt sự thật
    Nhưng phần bị lược đi
    Chính là nơi đạo trú ngụ
    Người truyền thông có đạo
    Biết dừng lại trước khi lời nói vượt quá đời sống
    Biết im lặng khi chưa đủ sự thật
    Biết trả lại giới hạn cho kỳ vọng
    Không cần biến người thật thành huyền thoại
    Không cần tô vàng cho điều chưa chín
    Ánh sáng không cần phóng đại
    Nó tự lan khi không bị che
    Có những câu chuyện nên kể chậm
    Để người nghe kịp thở
    Có những thành công cần đặt thấp giọng
    Để không ai lạc đường vì ảo tưởng
    Nói đúng không làm ta nổi bật
    Nhưng giữ cho ta đứng vững
    Giữa biển ồn ào của hình ảnh
    Và những lời hứa dễ dãi
    Truyền thông có thể bán được hàng
    Nhưng không được bán rẻ niềm tin
    Vì một khi niềm tin gãy
    Không chiến dịch nào hàn lại được
    Hãy nói bằng điều ta sống
    Đừng sống để chạy theo điều ta nói
    Khi lời nói và hành động gặp nhau
    Người nghe không cần bị thuyết phục
    Trong thời đại ai cũng có loa
    Người biết giữ im lặng đúng lúc
    Chính là người giữ được đạo
    Giữa cơn lốc của tiếng vang
    HNI 22-12 BÀI THƠ CHƯƠNG 33: NÓI ĐÚNG TRONG THỜI ỒN ÀO Có những lời nói bay rất cao Nhưng không chạm được đất Có những hình ảnh sáng rực Nhưng không sưởi ấm ai Thế giới đầy tiếng vang Nhưng thiếu sự thật Người ta hét lớn để được tin Thay vì sống đúng để được nghe Truyền thông không còn đứng giữa Nó bước lên phía trước Dẫn dắt cảm xúc Và đôi khi dắt cả lương tâm đi lạc Có một ranh giới mong manh Giữa truyền lửa và thổi phồng Một bên đánh thức con người Một bên đánh thức lòng tham Thổi phồng không nói dối trắng trợn Nó chỉ lược bớt sự thật Nhưng phần bị lược đi Chính là nơi đạo trú ngụ Người truyền thông có đạo Biết dừng lại trước khi lời nói vượt quá đời sống Biết im lặng khi chưa đủ sự thật Biết trả lại giới hạn cho kỳ vọng Không cần biến người thật thành huyền thoại Không cần tô vàng cho điều chưa chín Ánh sáng không cần phóng đại Nó tự lan khi không bị che Có những câu chuyện nên kể chậm Để người nghe kịp thở Có những thành công cần đặt thấp giọng Để không ai lạc đường vì ảo tưởng Nói đúng không làm ta nổi bật Nhưng giữ cho ta đứng vững Giữa biển ồn ào của hình ảnh Và những lời hứa dễ dãi Truyền thông có thể bán được hàng Nhưng không được bán rẻ niềm tin Vì một khi niềm tin gãy Không chiến dịch nào hàn lại được Hãy nói bằng điều ta sống Đừng sống để chạy theo điều ta nói Khi lời nói và hành động gặp nhau Người nghe không cần bị thuyết phục Trong thời đại ai cũng có loa Người biết giữ im lặng đúng lúc Chính là người giữ được đạo Giữa cơn lốc của tiếng vang
    Like
    Love
    Angry
    10
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 22-12
    **CHƯƠNG 33: TRUYỀN THÔNG CÓ ĐẠO – TRUYỀN LỬA THAY VÌ THỔI PHỒNG**

    Trong kỷ nguyên số, truyền thông không chỉ phản ánh thực tại.
    Truyền thông tạo ra thực tại.
    Một thông điệp được lặp lại đủ nhiều lần sẽ trở thành niềm tin.
    Một hình ảnh được tô vẽ đủ lâu sẽ thay thế sự thật.
    Và một lời nói thiếu trách nhiệm có thể gây tổn hại lớn hơn cả một quyết định kinh doanh sai lầm.
    HNI nhìn thẳng vào sự thật này và đặt ra một yêu cầu rõ ràng:
    Nếu kinh doanh phải có đạo, thì truyền thông càng phải có đạo.
    1. Khi truyền thông vượt khỏi vai trò trung gian
    Truyền thông từng được xem là cầu nối giữa doanh nghiệp và xã hội.
    Nhưng ngày nay, truyền thông đã trở thành:
    Công cụ thao túng cảm xúc
    Phương tiện đánh tráo khái niệm
    Vũ khí tạo ra danh tiếng ảo
    Nhiều doanh nghiệp không còn tập trung làm tốt,
    mà tập trung trông có vẻ tốt.
    HNI coi đây là một sự lệch chuẩn nguy hiểm.
    2. Thổi phồng là hình thức gian dối tinh vi
    Gian dối không chỉ nằm ở con số sai.
    Gian dối còn nằm ở:
    Lời hứa vượt quá khả năng
    Hình ảnh che giấu sự thật
    Câu chuyện được cắt ghép để dẫn dắt cảm xúc
    Thổi phồng không gây sốc ngay lập tức.
    Nhưng nó bào mòn niềm tin từng chút một.
    HNI khẳng định:
    Mọi hình thức thổi phồng đều là phản đạo.
    3. Truyền lửa khác với thổi phồng
    HNI không phản đối cảm hứng.
    HNI không bài xích câu chuyện thành công.
    Nhưng HNI phân biệt rõ:
    Truyền lửa là khơi dậy giá trị thật
    Thổi phồng là che giấu sự thật bằng cảm xúc
    Truyền lửa:
    Tôn trọng giới hạn
    Thừa nhận khó khăn
    Không biến người thật thành thần tượng
    Thổi phồng:
    Đánh vào lòng tham
    Tạo kỳ vọng ảo
    Đẩy người khác vào quyết định thiếu tỉnh táo
    4. Truyền thông có đạo bắt đầu từ sự thật
    Sự thật không phải lúc nào cũng đẹp.
    Nhưng chỉ sự thật mới bền.
    HNI yêu cầu doanh nghiệp thành viên:
    Trung thực trong thông tin
    Rõ ràng trong cam kết
    Không đánh tráo khái niệm
    Nếu một mô hình còn rủi ro, hãy nói rõ rủi ro.
    Nếu một sản phẩm có giới hạn, hãy nói rõ giới hạn.
    Niềm tin được xây bằng sự thật không né tránh,
    không phải bằng hình ảnh được đánh bóng.
    5. Người làm truyền thông là người giữ đạo
    Trong hệ sinh thái HNI,
    người làm truyền thông không chỉ là kỹ thuật viên nội dung.
    Họ là:
    Người canh giữ sự thật
    Người chịu trách nhiệm xã hội
    Người định hình nhận thức cộng đồng
    Một thông điệp sai có thể khiến:
    HNI 22-12 **CHƯƠNG 33: TRUYỀN THÔNG CÓ ĐẠO – TRUYỀN LỬA THAY VÌ THỔI PHỒNG** Trong kỷ nguyên số, truyền thông không chỉ phản ánh thực tại. Truyền thông tạo ra thực tại. Một thông điệp được lặp lại đủ nhiều lần sẽ trở thành niềm tin. Một hình ảnh được tô vẽ đủ lâu sẽ thay thế sự thật. Và một lời nói thiếu trách nhiệm có thể gây tổn hại lớn hơn cả một quyết định kinh doanh sai lầm. HNI nhìn thẳng vào sự thật này và đặt ra một yêu cầu rõ ràng: Nếu kinh doanh phải có đạo, thì truyền thông càng phải có đạo. 1. Khi truyền thông vượt khỏi vai trò trung gian Truyền thông từng được xem là cầu nối giữa doanh nghiệp và xã hội. Nhưng ngày nay, truyền thông đã trở thành: Công cụ thao túng cảm xúc Phương tiện đánh tráo khái niệm Vũ khí tạo ra danh tiếng ảo Nhiều doanh nghiệp không còn tập trung làm tốt, mà tập trung trông có vẻ tốt. HNI coi đây là một sự lệch chuẩn nguy hiểm. 2. Thổi phồng là hình thức gian dối tinh vi Gian dối không chỉ nằm ở con số sai. Gian dối còn nằm ở: Lời hứa vượt quá khả năng Hình ảnh che giấu sự thật Câu chuyện được cắt ghép để dẫn dắt cảm xúc Thổi phồng không gây sốc ngay lập tức. Nhưng nó bào mòn niềm tin từng chút một. HNI khẳng định: Mọi hình thức thổi phồng đều là phản đạo. 3. Truyền lửa khác với thổi phồng HNI không phản đối cảm hứng. HNI không bài xích câu chuyện thành công. Nhưng HNI phân biệt rõ: Truyền lửa là khơi dậy giá trị thật Thổi phồng là che giấu sự thật bằng cảm xúc Truyền lửa: Tôn trọng giới hạn Thừa nhận khó khăn Không biến người thật thành thần tượng Thổi phồng: Đánh vào lòng tham Tạo kỳ vọng ảo Đẩy người khác vào quyết định thiếu tỉnh táo 4. Truyền thông có đạo bắt đầu từ sự thật Sự thật không phải lúc nào cũng đẹp. Nhưng chỉ sự thật mới bền. HNI yêu cầu doanh nghiệp thành viên: Trung thực trong thông tin Rõ ràng trong cam kết Không đánh tráo khái niệm Nếu một mô hình còn rủi ro, hãy nói rõ rủi ro. Nếu một sản phẩm có giới hạn, hãy nói rõ giới hạn. Niềm tin được xây bằng sự thật không né tránh, không phải bằng hình ảnh được đánh bóng. 5. Người làm truyền thông là người giữ đạo Trong hệ sinh thái HNI, người làm truyền thông không chỉ là kỹ thuật viên nội dung. Họ là: Người canh giữ sự thật Người chịu trách nhiệm xã hội Người định hình nhận thức cộng đồng Một thông điệp sai có thể khiến:
    Like
    Love
    Angry
    10
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 22-12
    BÀI THƠ CHƯƠNG 34: MANG GỐC RA BIỂN LỚN

    Chúng ta đã đi rất xa
    Qua đại dương của hợp đồng và ngôn ngữ
    Nhưng điều mang theo không phải vali
    Mà là cách ta giữ lời hứa
    Thế giới không hỏi ta từ đâu đến
    Nó nhìn ta giữ chữ tín thế nào
    Một cái bắt tay đúng hẹn
    Nặng hơn trăm lời giới thiệu
    Có lúc ta tưởng phải nói khác đi
    Mới được lắng nghe
    Phải lạnh hơn, nhanh hơn
    Mới được gọi là toàn cầu
    Nhưng biển lớn không cần người bắt chước
    Nó cần những con thuyền biết hướng
    Cây đứng vững không vì gió nhẹ
    Mà vì rễ bám sâu trong đất
    Ta mang theo nghĩa tình Á Đông
    Không để mặc cả
    Mà để nhắc mình không triệt đường sống
    Của người đi cùng chuyến
    Không cần treo cờ bản sắc
    Chỉ cần đúng lời, đúng hẹn
    Khi đạo đứng thẳng
    Biên giới tự mờ đi
    Có những cuộc đàm phán không cần cao giọng
    Vì niềm tin đã ngồi sẵn giữa bàn
    Có những mối hợp tác
    Bắt đầu từ sự tôn trọng thầm lặng
    Ta không đi ra để khoe mình đã lớn
    Mà để cùng người khác lớn lên
    Không mang tham vọng thống trị
    Chỉ mang khát vọng làm ăn cho đàng hoàng
    Giữa thế giới nhiều ánh đèn
    Người giữ đạo không lóa mắt
    Đi chậm hơn một nhịp
    Nhưng không bao giờ lạc hướng
    Và khi ta trở về
    Dù thành công hay chưa
    Thế giới vẫn nhớ
    Có một cách làm ăn
    Khiến người ta
    Muốn tin thêm một lần nữa
    HNI 22-12 BÀI THƠ CHƯƠNG 34: MANG GỐC RA BIỂN LỚN Chúng ta đã đi rất xa Qua đại dương của hợp đồng và ngôn ngữ Nhưng điều mang theo không phải vali Mà là cách ta giữ lời hứa Thế giới không hỏi ta từ đâu đến Nó nhìn ta giữ chữ tín thế nào Một cái bắt tay đúng hẹn Nặng hơn trăm lời giới thiệu Có lúc ta tưởng phải nói khác đi Mới được lắng nghe Phải lạnh hơn, nhanh hơn Mới được gọi là toàn cầu Nhưng biển lớn không cần người bắt chước Nó cần những con thuyền biết hướng Cây đứng vững không vì gió nhẹ Mà vì rễ bám sâu trong đất Ta mang theo nghĩa tình Á Đông Không để mặc cả Mà để nhắc mình không triệt đường sống Của người đi cùng chuyến Không cần treo cờ bản sắc Chỉ cần đúng lời, đúng hẹn Khi đạo đứng thẳng Biên giới tự mờ đi Có những cuộc đàm phán không cần cao giọng Vì niềm tin đã ngồi sẵn giữa bàn Có những mối hợp tác Bắt đầu từ sự tôn trọng thầm lặng Ta không đi ra để khoe mình đã lớn Mà để cùng người khác lớn lên Không mang tham vọng thống trị Chỉ mang khát vọng làm ăn cho đàng hoàng Giữa thế giới nhiều ánh đèn Người giữ đạo không lóa mắt Đi chậm hơn một nhịp Nhưng không bao giờ lạc hướng Và khi ta trở về Dù thành công hay chưa Thế giới vẫn nhớ Có một cách làm ăn Khiến người ta Muốn tin thêm một lần nữa
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 22-12
    BÀI THƠ CHƯƠNG 32: TRAO LẠI NGỌN ĐÈN

    Có những cơ nghiệp xây cả đời người
    Nhưng chỉ một bàn tay sai
    Có thể làm tắt ánh sáng
    Người ta hỏi nên trao quyền cho ai
    Người giỏi nhất
    Hay người biết sợ điều sai nhất
    Tài năng giống như lưỡi dao sắc
    Cắt rất nhanh
    Nhưng nếu không có tay cầm
    Nó sẽ làm máu chảy khắp nơi
    Tâm không làm ra phép màu
    Nhưng giữ cho quyền lực không hóa quái
    Người không biết xấu hổ khi làm hại
    Sẽ không bao giờ dừng lại đúng lúc
    Có những điều không thể đào tạo sau
    Khi đã trao chìa khóa kho quyền lực
    Lương tâm không học trong phòng họp
    Nó lộ ra khi không ai nhìn
    Đừng trao cả bầu trời
    Cho người chưa từng giữ nổi một ngọn nến
    Hãy nhìn họ đối xử với kẻ yếu
    Trước khi nhìn họ nói về chiến lược
    Người kế nghiệp không chỉ giữ tiền
    Mà giữ cả giấc ngủ của bao người
    Một quyết định lạnh lùng
    Có thể làm cả cộng đồng run rẩy
    Nếu phải chọn giữa nhanh và đúng
    Hãy chọn đúng
    Vì người đi đúng
    Sẽ tìm được người đi nhanh cùng mình
    Trao quyền không phải là buông tay
    Mà là trao ngọn đèn
    Xem người ấy giữ ánh sáng thế nào
    Hay dùng nó để đốt cháy mọi thứ
    Di sản không nằm trong két sắt
    Nó nằm trong người được trao chìa khóa
    Và một ngày nào đó
    Thế hệ sau sẽ biết
    Ta đã chọn bằng lương tâm
    Hay bằng nỗi sợ bị chậm lại
    HNI 22-12 BÀI THƠ CHƯƠNG 32: TRAO LẠI NGỌN ĐÈN Có những cơ nghiệp xây cả đời người Nhưng chỉ một bàn tay sai Có thể làm tắt ánh sáng Người ta hỏi nên trao quyền cho ai Người giỏi nhất Hay người biết sợ điều sai nhất Tài năng giống như lưỡi dao sắc Cắt rất nhanh Nhưng nếu không có tay cầm Nó sẽ làm máu chảy khắp nơi Tâm không làm ra phép màu Nhưng giữ cho quyền lực không hóa quái Người không biết xấu hổ khi làm hại Sẽ không bao giờ dừng lại đúng lúc Có những điều không thể đào tạo sau Khi đã trao chìa khóa kho quyền lực Lương tâm không học trong phòng họp Nó lộ ra khi không ai nhìn Đừng trao cả bầu trời Cho người chưa từng giữ nổi một ngọn nến Hãy nhìn họ đối xử với kẻ yếu Trước khi nhìn họ nói về chiến lược Người kế nghiệp không chỉ giữ tiền Mà giữ cả giấc ngủ của bao người Một quyết định lạnh lùng Có thể làm cả cộng đồng run rẩy Nếu phải chọn giữa nhanh và đúng Hãy chọn đúng Vì người đi đúng Sẽ tìm được người đi nhanh cùng mình Trao quyền không phải là buông tay Mà là trao ngọn đèn Xem người ấy giữ ánh sáng thế nào Hay dùng nó để đốt cháy mọi thứ Di sản không nằm trong két sắt Nó nằm trong người được trao chìa khóa Và một ngày nào đó Thế hệ sau sẽ biết Ta đã chọn bằng lương tâm Hay bằng nỗi sợ bị chậm lại
    Like
    Love
    Angry
    10
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 22-12
    **CHƯƠNG 32: CHỌN NGƯỜI KẾ NGHIỆP: CHỌN TÂM HAY CHỌN TÀI?**

    Không có doanh nghiệp nào sụp đổ nhanh bằng doanh nghiệp trao quyền lực cho người có tài nhưng thiếu tâm.
    Cũng không có di sản nào bị hủy hoại âm thầm hơn di sản được trao cho người không hiểu giá trị của nó.
    Trong hệ tư tưởng HNI, câu hỏi về kế nghiệp không chỉ là bài toán quản trị.
    Đó là bài toán đạo đức và văn minh.
    1. Kế nghiệp là khoảnh khắc quyết định vận mệnh
    Doanh nghiệp có thể được xây dựng trong một đời người.
    Nhưng có thể bị phá hủy chỉ trong một thế hệ.
    Khoảnh khắc chọn người kế nghiệp không chỉ quyết định:
    Lợi nhuận tương lai
    Chiến lược tăng trưởng
    Cơ cấu tổ chức
    Mà quyết định:
    Văn hóa doanh nghiệp
    Cách quyền lực được sử dụng
    Doanh nghiệp trở thành lực lượng xây dựng hay hủy hoại xã hội
    2. Sai lầm phổ biến: thần thánh hóa tài năng
    Xã hội hiện đại tôn vinh tốc độ, trí tuệ, khả năng chinh phục.
    Tài năng trở thành thước đo gần như tuyệt đối.
    Nhưng lịch sử kinh doanh cho thấy:
    Tài năng không có đạo sẽ trở thành công cụ nguy hiểm
    Trí tuệ thiếu nhân tính sẽ biện minh cho mọi hành vi
    HNI không phủ nhận giá trị của tài.
    Nhưng HNI khẳng định:
    Tài không được dẫn dắt bởi tâm sẽ phá hủy mọi thứ nó chạm vào.
    3. Tâm là nền, tài là công cụ
    Trong hệ quy chiếu HNI:
    Tâm là nền móng
    Tài là công cụ
    Nền móng yếu thì công trình sớm muộn cũng sụp.
    Công cụ sắc bén trong tay người lệch tâm sẽ gây tổn thương lớn hơn.
    Một người kế nghiệp lý tưởng không cần xuất chúng ngay từ đầu,
    nhưng phải có:
    Trung thực bẩm sinh
    Khả năng tự soi
    Biết sợ điều sai
    Biết xấu hổ khi gây hại
    4. Những phẩm chất không thể đào tạo sau khi trao quyền
    Có những kỹ năng có thể đào tạo.
    Có những phẩm chất không thể sửa khi quyền lực đã nằm trong tay.
    Không thể đào tạo sau:
    Lương tâm
    Trách nhiệm đạo đức
    Sự tôn trọng con người
    Giới hạn tự đặt ra cho mình
    Vì vậy, chọn sai người kế nghiệp
    là sai lầm không có cơ hội sửa chữa.
    5. Kế nghiệp không phải là trao quyền, mà là trao đạo
    Trao quyền lực mà không trao đạo
    là đẩy doanh nghiệp vào nguy hiểm.
    HNI yêu cầu quá trình kế nghiệp phải bao gồm:
    Truyền thừa giá trị
    Giải thích rõ giới hạn không được vượt
    Chấp nhận đánh đổi lợi ích ngắn hạn để giữ chuẩn mực dài hạn
    Người kế nghiệp phải hiểu:
    Có những thứ không được phép làm, dù có thể sinh lợi.
    HNI 22-12 **CHƯƠNG 32: CHỌN NGƯỜI KẾ NGHIỆP: CHỌN TÂM HAY CHỌN TÀI?** Không có doanh nghiệp nào sụp đổ nhanh bằng doanh nghiệp trao quyền lực cho người có tài nhưng thiếu tâm. Cũng không có di sản nào bị hủy hoại âm thầm hơn di sản được trao cho người không hiểu giá trị của nó. Trong hệ tư tưởng HNI, câu hỏi về kế nghiệp không chỉ là bài toán quản trị. Đó là bài toán đạo đức và văn minh. 1. Kế nghiệp là khoảnh khắc quyết định vận mệnh Doanh nghiệp có thể được xây dựng trong một đời người. Nhưng có thể bị phá hủy chỉ trong một thế hệ. Khoảnh khắc chọn người kế nghiệp không chỉ quyết định: Lợi nhuận tương lai Chiến lược tăng trưởng Cơ cấu tổ chức Mà quyết định: Văn hóa doanh nghiệp Cách quyền lực được sử dụng Doanh nghiệp trở thành lực lượng xây dựng hay hủy hoại xã hội 2. Sai lầm phổ biến: thần thánh hóa tài năng Xã hội hiện đại tôn vinh tốc độ, trí tuệ, khả năng chinh phục. Tài năng trở thành thước đo gần như tuyệt đối. Nhưng lịch sử kinh doanh cho thấy: Tài năng không có đạo sẽ trở thành công cụ nguy hiểm Trí tuệ thiếu nhân tính sẽ biện minh cho mọi hành vi HNI không phủ nhận giá trị của tài. Nhưng HNI khẳng định: Tài không được dẫn dắt bởi tâm sẽ phá hủy mọi thứ nó chạm vào. 3. Tâm là nền, tài là công cụ Trong hệ quy chiếu HNI: Tâm là nền móng Tài là công cụ Nền móng yếu thì công trình sớm muộn cũng sụp. Công cụ sắc bén trong tay người lệch tâm sẽ gây tổn thương lớn hơn. Một người kế nghiệp lý tưởng không cần xuất chúng ngay từ đầu, nhưng phải có: Trung thực bẩm sinh Khả năng tự soi Biết sợ điều sai Biết xấu hổ khi gây hại 4. Những phẩm chất không thể đào tạo sau khi trao quyền Có những kỹ năng có thể đào tạo. Có những phẩm chất không thể sửa khi quyền lực đã nằm trong tay. Không thể đào tạo sau: Lương tâm Trách nhiệm đạo đức Sự tôn trọng con người Giới hạn tự đặt ra cho mình Vì vậy, chọn sai người kế nghiệp là sai lầm không có cơ hội sửa chữa. 5. Kế nghiệp không phải là trao quyền, mà là trao đạo Trao quyền lực mà không trao đạo là đẩy doanh nghiệp vào nguy hiểm. HNI yêu cầu quá trình kế nghiệp phải bao gồm: Truyền thừa giá trị Giải thích rõ giới hạn không được vượt Chấp nhận đánh đổi lợi ích ngắn hạn để giữ chuẩn mực dài hạn Người kế nghiệp phải hiểu: Có những thứ không được phép làm, dù có thể sinh lợi.
    Like
    Love
    Angry
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 22/12:Trả lời câu đố chiều:
    Đề 1: Tác dụng của dâu tằm:
    Dâu tằm là loại quả giàu dinh dưỡng và có nhiều tác dụng tốt cho sức khỏe. Quả dâu tằm chứa nhiều vitamin C, vitamin K, chất xơ và chất chống oxy hóa, giúp tăng cường sức đề kháng và làm chậm quá trình lão hóa. Dâu tằm hỗ trợ tốt cho hệ tiêu hóa, giúp nhuận tràng và cải thiện chức năng đường ruột. Ngoài ra, dâu tằm còn có tác dụng bổ máu, hỗ trợ tuần hoàn, tốt cho tim mạch và giúp ổn định đường huyết. Lá và quả dâu tằm trong Đông y còn được dùng để thanh nhiệt, giải độc và hỗ trợ giấc ngủ.
    Đề 2: Cảm nhận về Chương 27: “Xây dựng con người – đào tạo hệ kế thừa”
    Chương 27 trong SÁCH TRẮNG HNI nhấn mạnh vai trò cốt lõi của con người trong sự trường tồn của HNI. Theo tôi, chương này thể hiện tư duy dài hạn và bền vững khi coi đào tạo hệ kế thừa là nền móng phát triển, không phụ thuộc vào một cá nhân. Việc xây dựng con người vừa có năng lực chuyên môn, vừa có đạo đức và trách nhiệm giúp tổ chức duy trì giá trị cốt lõi qua nhiều thế hệ. Chương viết truyền cảm hứng về tinh thần phụng sự, kế thừa và lan tỏa, khẳng định rằng con người chính là tài sản lớn nhất của HNI.
    HNI 22/12:Trả lời câu đố chiều: Đề 1: Tác dụng của dâu tằm: Dâu tằm là loại quả giàu dinh dưỡng và có nhiều tác dụng tốt cho sức khỏe. Quả dâu tằm chứa nhiều vitamin C, vitamin K, chất xơ và chất chống oxy hóa, giúp tăng cường sức đề kháng và làm chậm quá trình lão hóa. Dâu tằm hỗ trợ tốt cho hệ tiêu hóa, giúp nhuận tràng và cải thiện chức năng đường ruột. Ngoài ra, dâu tằm còn có tác dụng bổ máu, hỗ trợ tuần hoàn, tốt cho tim mạch và giúp ổn định đường huyết. Lá và quả dâu tằm trong Đông y còn được dùng để thanh nhiệt, giải độc và hỗ trợ giấc ngủ. Đề 2: Cảm nhận về Chương 27: “Xây dựng con người – đào tạo hệ kế thừa” Chương 27 trong SÁCH TRẮNG HNI nhấn mạnh vai trò cốt lõi của con người trong sự trường tồn của HNI. Theo tôi, chương này thể hiện tư duy dài hạn và bền vững khi coi đào tạo hệ kế thừa là nền móng phát triển, không phụ thuộc vào một cá nhân. Việc xây dựng con người vừa có năng lực chuyên môn, vừa có đạo đức và trách nhiệm giúp tổ chức duy trì giá trị cốt lõi qua nhiều thế hệ. Chương viết truyền cảm hứng về tinh thần phụng sự, kế thừa và lan tỏa, khẳng định rằng con người chính là tài sản lớn nhất của HNI.
    Like
    Love
    Angry
    9
    0 Comments 0 Shares