• HCOIN 25/8: - B19. BÀI HÁT CHƯƠNG 45
    BẢN ĐỒ TƯƠNG LAI 2050
    [Đoạn 1]
    Trên đôi tay ta, ngọn lửa sáng ngời,
    Vẽ nên tương lai, chẳng còn xa vời.
    Chiến lược khởi sinh từ giấc mơ người,
    Thành hành động, thành tiếng gọi đời.
    [Điệp khúc]
    2050 – ta cùng đi tới,
    Vẽ bản đồ bằng trái tim người.
    Từ chiến lược hóa thành hơi thở,
    Mỗi bước chân, một ước mơ tươi.
    2050 – ta cùng thắp sáng,
    Thế giới mới dựng bởi nhân dân.
    Từ hôm nay gieo hạt hy vọng,
    Ngày mai xanh – là chính chúng ta!

    [Đoạn 2]
    Không chỉ lời hứa, không còn khẩu hiệu,
    Là công trình vững, là máu tim yêu.
    Thế giới đổi thay từ bàn tay nhỏ,
    Mỗi công dân – là một ngọn đuốc.

    [Điệp khúc]
    2050 – ta cùng đi tới,
    Vẽ bản đồ bằng trái tim người.
    Từ chiến lược hóa thành hơi thở,
    Mỗi bước chân, một ước mơ tươi.
    2050 – ta cùng thắp sáng,
    Thế giới mới dựng bởi nhân dân.
    Từ hôm nay gieo hạt hy vọng,
    Ngày mai xanh – là chính chúng ta!

    [Bridge] (cao trào)
    Từ đất nước vươn ra đại dương,
    Từ ngôi làng vươn đến trời sao.
    Từng hành động nhỏ hóa thành kỳ tích,
    Một dân tộc – một giấc mơ chung!

    [Điệp khúc cuối]
    2050 – ta cùng đi tới,
    Vẽ bản đồ bằng trái tim người.
    Không còn mơ, mà thành sự thật,
    Từ hôm nay ta dựng mai sau.
    2050 – bản đồ tương lai,
    Hành trình mới thuộc về chúng ta.
    Từ chiến lược hóa thành cuộc sống,
    Từ con tim – dựng cả thiên hà!
    HCOIN 25/8: - B19. 💥💥💥🎵BÀI HÁT CHƯƠNG 45 🎵 BẢN ĐỒ TƯƠNG LAI 2050 🎵 [Đoạn 1] Trên đôi tay ta, ngọn lửa sáng ngời, Vẽ nên tương lai, chẳng còn xa vời. Chiến lược khởi sinh từ giấc mơ người, Thành hành động, thành tiếng gọi đời. [Điệp khúc] 2050 – ta cùng đi tới, Vẽ bản đồ bằng trái tim người. Từ chiến lược hóa thành hơi thở, Mỗi bước chân, một ước mơ tươi. 2050 – ta cùng thắp sáng, Thế giới mới dựng bởi nhân dân. Từ hôm nay gieo hạt hy vọng, Ngày mai xanh – là chính chúng ta! [Đoạn 2] Không chỉ lời hứa, không còn khẩu hiệu, Là công trình vững, là máu tim yêu. Thế giới đổi thay từ bàn tay nhỏ, Mỗi công dân – là một ngọn đuốc. [Điệp khúc] 2050 – ta cùng đi tới, Vẽ bản đồ bằng trái tim người. Từ chiến lược hóa thành hơi thở, Mỗi bước chân, một ước mơ tươi. 2050 – ta cùng thắp sáng, Thế giới mới dựng bởi nhân dân. Từ hôm nay gieo hạt hy vọng, Ngày mai xanh – là chính chúng ta! [Bridge] (cao trào) Từ đất nước vươn ra đại dương, Từ ngôi làng vươn đến trời sao. Từng hành động nhỏ hóa thành kỳ tích, Một dân tộc – một giấc mơ chung! [Điệp khúc cuối] 2050 – ta cùng đi tới, Vẽ bản đồ bằng trái tim người. Không còn mơ, mà thành sự thật, Từ hôm nay ta dựng mai sau. 2050 – bản đồ tương lai, Hành trình mới thuộc về chúng ta. Từ chiến lược hóa thành cuộc sống, Từ con tim – dựng cả thiên hà!
    Love
    Like
    Wow
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8: CHƯƠNG 3: Trách nhiệm thường bị coi là gánh nặng, vì nó đòi hỏi sự hy sinh, giới hạn tự do cá nhân, buộc ta phải đặt lợi ích của người khác lên trên bản thân. Nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, trách nhiệm chính là cơ hội để trưởng thành.
    Một người thanh niên khi lần đầu trở thành cha mẹ sẽ cảm thấy “gánh nặng” con cái. Nhưng nếu dám gánh, anh ta sẽ trưởng thành vượt bậc, từ một chàng trai vô tư trở thành một người đàn ông chín chắn.
    Một cộng đồng khi dám nhận trách nhiệm bảo vệ môi trường, họ có thể phải hy sinh lợi ích kinh tế trước mắt, nhưng sẽ mở ra tương lai bền vững.
    Thế nên, gánh nặng không hẳn là xiềng xích, mà là thước đo giá trị của một thế hệ.
    4. Bài học từ lịch sử nhân loại
    Lịch sử luôn ghi nhận những thế hệ dám gánh trách nhiệm, và phán xét những thế hệ trốn tránh nó.
    Người Hy Lạp cổ đại đã xây dựng nền dân chủ đầu tiên, đặt nền móng cho tự do của nhân loại.
    Người Nhật sau chiến tranh thế giới thứ hai đã chấp nhận gánh nặng tái thiết, để đưa đất nước từ đống tro tàn thành cường quốc.
    Người Do Thái, sau bao thảm kịch, vẫn giữ được bản sắc văn hóa và tinh thần học hỏi, để rồi vươn lên dẫn đầu trong khoa học và công nghệ.
    Ngược lại, những triều đại tham lam, chỉ nghĩ cho bản thân, bỏ mặc dân chúng trong đói nghèo và áp bức, đều bị lịch sử đào thải.
    Người đi trước không chỉ là cá nhân, mà là cả một thế hệ. Và nếu thế hệ ấy trốn tránh trách nhiệm, thì cái giá phải trả không phải chính họ, mà là những người kế tục.
    5. Người đi trước trong gia đình, cộng đồng và dân tộc
    Trong gia đình, người đi trước là cha mẹ, ông bà.
    Trong cộng đồng, người đi trước là các bậc trưởng lão, những nhà lãnh đạo.
    Trong dân tộc, người đi trước là cả một thế hệ mở đường.
    Gia đình: Trẻ con sẽ học theo cách cha mẹ sống, hơn là những lời dạy lý thuyết. Một người cha nhậu nhẹt, đánh đập, thì con cái khó mà trưởng thành lành mạnh.
    Cộng đồng: Một làng xóm có thể yên bình hay hỗn loạn, tùy thuộc vào cách những người lớn ứng xử.
    Dân tộc: Một đất nước mạnh hay yếu, tự chủ hay lệ thuộc, tùy thuộc vào thế hệ đi trước có biết đặt lợi ích chung lên trên lợi ích nhóm hay không.
    Từ vi mô đến vĩ mô, trách nhiệm luôn được truyền từ vai người đi trước sang vai kẻ đi sau.
    6. Trách nhiệm truyền lửa – giữ ngọn đèn không tắt
    Mỗi thế hệ giống như một người cầm đuốc trong hành trình dài của nhân loại. Họ có thể làm ngọn lửa bùng sáng hơn, hoặc để nó lụi tàn.
    Trách nhiệm của người đi trước là giữ ngọn đèn cháy, rồi trao cho người sau. Đó là ngọn đèn của tri thức, của đạo đức, của bản sắc văn hóa.
    Nếu họ để ngọn đèn tắt, thì người sau sẽ lạc lối trong bóng tối. Nhưng nếu họ truyền ngọn đèn với tất cả ánh sáng, thì người sau sẽ đi xa hơn, vững vàng hơn.
    7. Khi trách nhiệm bị bỏ rơi – hậu quả khôn lường
    Điều nguy hiểm nhất không phải là thế hệ đi trước nghèo khó, mà là họ vô trách nhiệm.
    Khi cha mẹ bỏ mặc con cái, chúng sẽ lớn lên trong sự thiếu hụt tình thương, dễ lạc lối.
    Khi nhà lãnh đạo chỉ chăm lo quyền lợi cá nhân, đất nước sẽ tụt hậu.
    Khi thế hệ đi trước ăn vào tương lai (phá rừng, hủy hoại môi trường, vay nợ chồng chất), thì thế hệ sau phải trả giá.
    Hậu quả của sự vô trách nhiệm không chỉ kéo dài một đời người, mà có thể ám ảnh nhiều thế hệ.
    HNI 25/8: CHƯƠNG 3: Trách nhiệm thường bị coi là gánh nặng, vì nó đòi hỏi sự hy sinh, giới hạn tự do cá nhân, buộc ta phải đặt lợi ích của người khác lên trên bản thân. Nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, trách nhiệm chính là cơ hội để trưởng thành. Một người thanh niên khi lần đầu trở thành cha mẹ sẽ cảm thấy “gánh nặng” con cái. Nhưng nếu dám gánh, anh ta sẽ trưởng thành vượt bậc, từ một chàng trai vô tư trở thành một người đàn ông chín chắn. Một cộng đồng khi dám nhận trách nhiệm bảo vệ môi trường, họ có thể phải hy sinh lợi ích kinh tế trước mắt, nhưng sẽ mở ra tương lai bền vững. Thế nên, gánh nặng không hẳn là xiềng xích, mà là thước đo giá trị của một thế hệ. 4. Bài học từ lịch sử nhân loại Lịch sử luôn ghi nhận những thế hệ dám gánh trách nhiệm, và phán xét những thế hệ trốn tránh nó. Người Hy Lạp cổ đại đã xây dựng nền dân chủ đầu tiên, đặt nền móng cho tự do của nhân loại. Người Nhật sau chiến tranh thế giới thứ hai đã chấp nhận gánh nặng tái thiết, để đưa đất nước từ đống tro tàn thành cường quốc. Người Do Thái, sau bao thảm kịch, vẫn giữ được bản sắc văn hóa và tinh thần học hỏi, để rồi vươn lên dẫn đầu trong khoa học và công nghệ. Ngược lại, những triều đại tham lam, chỉ nghĩ cho bản thân, bỏ mặc dân chúng trong đói nghèo và áp bức, đều bị lịch sử đào thải. Người đi trước không chỉ là cá nhân, mà là cả một thế hệ. Và nếu thế hệ ấy trốn tránh trách nhiệm, thì cái giá phải trả không phải chính họ, mà là những người kế tục. 5. Người đi trước trong gia đình, cộng đồng và dân tộc Trong gia đình, người đi trước là cha mẹ, ông bà. Trong cộng đồng, người đi trước là các bậc trưởng lão, những nhà lãnh đạo. Trong dân tộc, người đi trước là cả một thế hệ mở đường. Gia đình: Trẻ con sẽ học theo cách cha mẹ sống, hơn là những lời dạy lý thuyết. Một người cha nhậu nhẹt, đánh đập, thì con cái khó mà trưởng thành lành mạnh. Cộng đồng: Một làng xóm có thể yên bình hay hỗn loạn, tùy thuộc vào cách những người lớn ứng xử. Dân tộc: Một đất nước mạnh hay yếu, tự chủ hay lệ thuộc, tùy thuộc vào thế hệ đi trước có biết đặt lợi ích chung lên trên lợi ích nhóm hay không. Từ vi mô đến vĩ mô, trách nhiệm luôn được truyền từ vai người đi trước sang vai kẻ đi sau. 6. Trách nhiệm truyền lửa – giữ ngọn đèn không tắt Mỗi thế hệ giống như một người cầm đuốc trong hành trình dài của nhân loại. Họ có thể làm ngọn lửa bùng sáng hơn, hoặc để nó lụi tàn. Trách nhiệm của người đi trước là giữ ngọn đèn cháy, rồi trao cho người sau. Đó là ngọn đèn của tri thức, của đạo đức, của bản sắc văn hóa. Nếu họ để ngọn đèn tắt, thì người sau sẽ lạc lối trong bóng tối. Nhưng nếu họ truyền ngọn đèn với tất cả ánh sáng, thì người sau sẽ đi xa hơn, vững vàng hơn. 7. Khi trách nhiệm bị bỏ rơi – hậu quả khôn lường Điều nguy hiểm nhất không phải là thế hệ đi trước nghèo khó, mà là họ vô trách nhiệm. Khi cha mẹ bỏ mặc con cái, chúng sẽ lớn lên trong sự thiếu hụt tình thương, dễ lạc lối. Khi nhà lãnh đạo chỉ chăm lo quyền lợi cá nhân, đất nước sẽ tụt hậu. Khi thế hệ đi trước ăn vào tương lai (phá rừng, hủy hoại môi trường, vay nợ chồng chất), thì thế hệ sau phải trả giá. Hậu quả của sự vô trách nhiệm không chỉ kéo dài một đời người, mà có thể ám ảnh nhiều thế hệ.
    Love
    Like
    6
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 2:
    BÀI HÁT: Người Bảo Hộ Thầm Lặng
    Verse 1
    Trong bóng đêm dài, có ai vẫn đứng sau,
    Giữ cho ta niềm tin, giữa phong ba dạt dào.
    Không một lời than, chẳng mong chờ vinh quang,
    Âm thầm như ngọn gió, chở che đời nhẹ nhàng.
    Pre-Chorus
    Khi ta ngã quỵ, ai đưa tay đỡ dậy,
    Khi ta lạc lối, ai soi sáng đường đi?
    Chorus
    Người bảo hộ thầm lặng, chẳng nói lên một câu,
    Giữ lấy thế gian này, bằng trái tim nhiệm mầu.
    Dù chẳng ai biết tên, chẳng khắc ghi trên đầu,
    Người vẫn là ánh sáng, sưởi ấm cả nhân gian.
    Verse 2
    Có những hy sinh chẳng bao giờ thấy,
    Những vết thương sâu chẳng ai nào hay.
    Bước đi lặng thầm, như lá rơi cuối chiều,
    Nhưng ngọn lửa ấy, vẫn cháy không bao giờ thiếu.
    Pre-Chorus
    Khi ta mỏi mệt, ai âm thầm đứng cạnh,
    Khi ta tuyệt vọng, ai đưa lối niềm tin?
    Chorus
    Người bảo hộ thầm lặng, chẳng nói lên một câu,
    Giữ lấy thế gian này, bằng trái tim nhiệm mầu.
    Dù chẳng ai biết tên, chẳng khắc ghi trên đầu,
    Người vẫn là ánh sáng, sưởi ấm cả nhân gian.
    Bridge
    Ngày mai khi ta lớn lên,
    Nhìn lại sau lưng thấy một bóng hình quen.
    Người đi qua đời ta như gió,
    Nhưng để lại trong tim một niềm tin đỏ.
    Final Chorus (cao trào)
    Người bảo hộ thầm lặng, ngọn hải đăng giữa đêm,
    Giữ lấy hy vọng này, chẳng cần lời đáp đền.
    Dù thế giới đổi thay, vẫn mãi còn niềm tin,
    Người chính là huyền thoại, bất diệt giữa nhân sinh.
    Outro
    Âm thầm như giọt sương, rơi xuống đời êm đềm,
    Người bảo hộ thầm lặng… mãi ở trong tim.
    HNI 25/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 2: 🎵 BÀI HÁT: Người Bảo Hộ Thầm Lặng Verse 1 Trong bóng đêm dài, có ai vẫn đứng sau, Giữ cho ta niềm tin, giữa phong ba dạt dào. Không một lời than, chẳng mong chờ vinh quang, Âm thầm như ngọn gió, chở che đời nhẹ nhàng. Pre-Chorus Khi ta ngã quỵ, ai đưa tay đỡ dậy, Khi ta lạc lối, ai soi sáng đường đi? Chorus Người bảo hộ thầm lặng, chẳng nói lên một câu, Giữ lấy thế gian này, bằng trái tim nhiệm mầu. Dù chẳng ai biết tên, chẳng khắc ghi trên đầu, Người vẫn là ánh sáng, sưởi ấm cả nhân gian. Verse 2 Có những hy sinh chẳng bao giờ thấy, Những vết thương sâu chẳng ai nào hay. Bước đi lặng thầm, như lá rơi cuối chiều, Nhưng ngọn lửa ấy, vẫn cháy không bao giờ thiếu. Pre-Chorus Khi ta mỏi mệt, ai âm thầm đứng cạnh, Khi ta tuyệt vọng, ai đưa lối niềm tin? Chorus Người bảo hộ thầm lặng, chẳng nói lên một câu, Giữ lấy thế gian này, bằng trái tim nhiệm mầu. Dù chẳng ai biết tên, chẳng khắc ghi trên đầu, Người vẫn là ánh sáng, sưởi ấm cả nhân gian. Bridge Ngày mai khi ta lớn lên, Nhìn lại sau lưng thấy một bóng hình quen. Người đi qua đời ta như gió, Nhưng để lại trong tim một niềm tin đỏ. Final Chorus (cao trào) Người bảo hộ thầm lặng, ngọn hải đăng giữa đêm, Giữ lấy hy vọng này, chẳng cần lời đáp đền. Dù thế giới đổi thay, vẫn mãi còn niềm tin, Người chính là huyền thoại, bất diệt giữa nhân sinh. Outro Âm thầm như giọt sương, rơi xuống đời êm đềm, Người bảo hộ thầm lặng… mãi ở trong tim.
    Love
    Like
    5
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8: CHƯƠNG 3: Trách nhiệm thường bị coi là gánh nặng, vì nó đòi hỏi sự hy sinh, giới hạn tự do cá nhân, buộc ta phải đặt lợi ích của người khác lên trên bản thân. Nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, trách nhiệm chính là cơ hội để trưởng thành.
    Một người thanh niên khi lần đầu trở thành cha mẹ sẽ cảm thấy “gánh nặng” con cái. Nhưng nếu dám gánh, anh ta sẽ trưởng thành vượt bậc, từ một chàng trai vô tư trở thành một người đàn ông chín chắn.
    Một cộng đồng khi dám nhận trách nhiệm bảo vệ môi trường, họ có thể phải hy sinh lợi ích kinh tế trước mắt, nhưng sẽ mở ra tương lai bền vững.
    Thế nên, gánh nặng không hẳn là xiềng xích, mà là thước đo giá trị của một thế hệ.
    4. Bài học từ lịch sử nhân loại
    Lịch sử luôn ghi nhận những thế hệ dám gánh trách nhiệm, và phán xét những thế hệ trốn tránh nó.
    Người Hy Lạp cổ đại đã xây dựng nền dân chủ đầu tiên, đặt nền móng cho tự do của nhân loại.
    Người Nhật sau chiến tranh thế giới thứ hai đã chấp nhận gánh nặng tái thiết, để đưa đất nước từ đống tro tàn thành cường quốc.
    Người Do Thái, sau bao thảm kịch, vẫn giữ được bản sắc văn hóa và tinh thần học hỏi, để rồi vươn lên dẫn đầu trong khoa học và công nghệ.
    Ngược lại, những triều đại tham lam, chỉ nghĩ cho bản thân, bỏ mặc dân chúng trong đói nghèo và áp bức, đều bị lịch sử đào thải.
    Người đi trước không chỉ là cá nhân, mà là cả một thế hệ. Và nếu thế hệ ấy trốn tránh trách nhiệm, thì cái giá phải trả không phải chính họ, mà là những người kế tục.
    5. Người đi trước trong gia đình, cộng đồng và dân tộc
    Trong gia đình, người đi trước là cha mẹ, ông bà.
    Trong cộng đồng, người đi trước là các bậc trưởng lão, những nhà lãnh đạo.
    Trong dân tộc, người đi trước là cả một thế hệ mở đường.
    Gia đình: Trẻ con sẽ học theo cách cha mẹ sống, hơn là những lời dạy lý thuyết. Một người cha nhậu nhẹt, đánh đập, thì con cái khó mà trưởng thành lành mạnh.
    Cộng đồng: Một làng xóm có thể yên bình hay hỗn loạn, tùy thuộc vào cách những người lớn ứng xử.
    Dân tộc: Một đất nước mạnh hay yếu, tự chủ hay lệ thuộc, tùy thuộc vào thế hệ đi trước có biết đặt lợi ích chung lên trên lợi ích nhóm hay không.
    Từ vi mô đến vĩ mô, trách nhiệm luôn được truyền từ vai người đi trước sang vai kẻ đi sau.
    HNI 25/8: CHƯƠNG 3: Trách nhiệm thường bị coi là gánh nặng, vì nó đòi hỏi sự hy sinh, giới hạn tự do cá nhân, buộc ta phải đặt lợi ích của người khác lên trên bản thân. Nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, trách nhiệm chính là cơ hội để trưởng thành. Một người thanh niên khi lần đầu trở thành cha mẹ sẽ cảm thấy “gánh nặng” con cái. Nhưng nếu dám gánh, anh ta sẽ trưởng thành vượt bậc, từ một chàng trai vô tư trở thành một người đàn ông chín chắn. Một cộng đồng khi dám nhận trách nhiệm bảo vệ môi trường, họ có thể phải hy sinh lợi ích kinh tế trước mắt, nhưng sẽ mở ra tương lai bền vững. Thế nên, gánh nặng không hẳn là xiềng xích, mà là thước đo giá trị của một thế hệ. 4. Bài học từ lịch sử nhân loại Lịch sử luôn ghi nhận những thế hệ dám gánh trách nhiệm, và phán xét những thế hệ trốn tránh nó. Người Hy Lạp cổ đại đã xây dựng nền dân chủ đầu tiên, đặt nền móng cho tự do của nhân loại. Người Nhật sau chiến tranh thế giới thứ hai đã chấp nhận gánh nặng tái thiết, để đưa đất nước từ đống tro tàn thành cường quốc. Người Do Thái, sau bao thảm kịch, vẫn giữ được bản sắc văn hóa và tinh thần học hỏi, để rồi vươn lên dẫn đầu trong khoa học và công nghệ. Ngược lại, những triều đại tham lam, chỉ nghĩ cho bản thân, bỏ mặc dân chúng trong đói nghèo và áp bức, đều bị lịch sử đào thải. Người đi trước không chỉ là cá nhân, mà là cả một thế hệ. Và nếu thế hệ ấy trốn tránh trách nhiệm, thì cái giá phải trả không phải chính họ, mà là những người kế tục. 5. Người đi trước trong gia đình, cộng đồng và dân tộc Trong gia đình, người đi trước là cha mẹ, ông bà. Trong cộng đồng, người đi trước là các bậc trưởng lão, những nhà lãnh đạo. Trong dân tộc, người đi trước là cả một thế hệ mở đường. Gia đình: Trẻ con sẽ học theo cách cha mẹ sống, hơn là những lời dạy lý thuyết. Một người cha nhậu nhẹt, đánh đập, thì con cái khó mà trưởng thành lành mạnh. Cộng đồng: Một làng xóm có thể yên bình hay hỗn loạn, tùy thuộc vào cách những người lớn ứng xử. Dân tộc: Một đất nước mạnh hay yếu, tự chủ hay lệ thuộc, tùy thuộc vào thế hệ đi trước có biết đặt lợi ích chung lên trên lợi ích nhóm hay không. Từ vi mô đến vĩ mô, trách nhiệm luôn được truyền từ vai người đi trước sang vai kẻ đi sau.
    Like
    Love
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8: THƠ CHƯƠNG 3:
    Gánh nặng trên vai – trách nhiệm của người đi trước
    (Henry Le)
    Con đường mở rộng nhưng đầy gió ngược,
    Dấu chân cha ông còn in trên đất.
    Mồ hôi thấm xuống từng tấc ruộng đồng,
    Đổi lấy tương lai sáng ngời cho cháu con.
    Gánh nặng không chỉ là cơm áo gạo tiền,
    Mà là giấc mơ dài qua bao thế hệ.
    Người đi trước còng lưng qua bão tố,
    Giữ vẹn nguyên mạch sống cho đời sau.
    Trên đôi vai chất chồng bao kỳ vọng,
    Gánh cả niềm tin lẫn trách nhiệm thiêng liêng.
    Dẫu đôi bàn tay chai sần rớm máu,
    Vẫn kiêu hãnh bước đi chẳng lùi.
    Có khi nước mắt rơi trong lặng lẽ,
    Nhưng nụ cười vẫn nở trước đàn con.
    Bởi người đi trước biết rằng hi sinh,
    Là hạt giống gieo vào mùa mai nở.
    Một mái nhà, một tấm lòng che chở,
    Một ánh đuốc dẫn đường trong đêm tối.
    Không ai đếm hết những ngày mất ngủ,
    Lo cho ngày mai không còn chông gai.
    Người đi trước không chọn đường dễ,
    Chỉ chọn con đường con cháu được bình an.
    Cõng trên lưng cả nỗi đau lịch sử,
    Vẫn ngẩng cao đầu nhìn phía tương lai.
    Có đôi lúc bước chân đầy vấp ngã,
    Nhưng dậy rồi, họ lại tiếp tục đi.
    Vì biết rằng đằng sau còn ánh mắt,
    Của thế hệ chờ mong một niềm tin.
    Gánh nặng ấy chẳng bao giờ được kể,
    Vì im lặng là cách sống bao đời.
    Trách nhiệm ấy như trời xanh rộng lớn,
    Chẳng thể buông, chẳng thể quay lưng.
    Người đi trước dựng nền móng vững,
    Để cháu con không phải bắt đầu từ tro.
    Dù đôi vai đã gầy hao theo năm tháng,
    Vẫn sẵn sàng gánh thêm cả phần người.
    Và mai sau khi mùa xuân lại đến,
    Thế hệ mới sẽ hiểu sâu tận cùng:
    Mọi hạnh phúc đều khởi nguồn từ máu lệ,
    Của người đi trước – những anh hùng thầm lặng.
    HNI 25/8: 📕THƠ CHƯƠNG 3: Gánh nặng trên vai – trách nhiệm của người đi trước (Henry Le) Con đường mở rộng nhưng đầy gió ngược, Dấu chân cha ông còn in trên đất. Mồ hôi thấm xuống từng tấc ruộng đồng, Đổi lấy tương lai sáng ngời cho cháu con. Gánh nặng không chỉ là cơm áo gạo tiền, Mà là giấc mơ dài qua bao thế hệ. Người đi trước còng lưng qua bão tố, Giữ vẹn nguyên mạch sống cho đời sau. Trên đôi vai chất chồng bao kỳ vọng, Gánh cả niềm tin lẫn trách nhiệm thiêng liêng. Dẫu đôi bàn tay chai sần rớm máu, Vẫn kiêu hãnh bước đi chẳng lùi. Có khi nước mắt rơi trong lặng lẽ, Nhưng nụ cười vẫn nở trước đàn con. Bởi người đi trước biết rằng hi sinh, Là hạt giống gieo vào mùa mai nở. Một mái nhà, một tấm lòng che chở, Một ánh đuốc dẫn đường trong đêm tối. Không ai đếm hết những ngày mất ngủ, Lo cho ngày mai không còn chông gai. Người đi trước không chọn đường dễ, Chỉ chọn con đường con cháu được bình an. Cõng trên lưng cả nỗi đau lịch sử, Vẫn ngẩng cao đầu nhìn phía tương lai. Có đôi lúc bước chân đầy vấp ngã, Nhưng dậy rồi, họ lại tiếp tục đi. Vì biết rằng đằng sau còn ánh mắt, Của thế hệ chờ mong một niềm tin. Gánh nặng ấy chẳng bao giờ được kể, Vì im lặng là cách sống bao đời. Trách nhiệm ấy như trời xanh rộng lớn, Chẳng thể buông, chẳng thể quay lưng. Người đi trước dựng nền móng vững, Để cháu con không phải bắt đầu từ tro. Dù đôi vai đã gầy hao theo năm tháng, Vẫn sẵn sàng gánh thêm cả phần người. Và mai sau khi mùa xuân lại đến, Thế hệ mới sẽ hiểu sâu tận cùng: Mọi hạnh phúc đều khởi nguồn từ máu lệ, Của người đi trước – những anh hùng thầm lặng.
    Love
    Like
    6
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 25/8
    BÀI HÁT CHƯƠNG 45
    BẢN ĐỒ TƯƠNG LAI 2050
    [Đoạn 1]
    Trên đôi tay ta, ngọn lửa sáng ngời,
    Vẽ nên tương lai, chẳng còn xa vời.
    Chiến lược khởi sinh từ giấc mơ người,
    Thành hành động, thành tiếng gọi đời.
    [Điệp khúc]
    2050 – ta cùng đi tới,
    Vẽ bản đồ bằng trái tim người.
    Từ chiến lược hóa thành hơi thở,
    Mỗi bước chân, một ước mơ tươi.
    2050 – ta cùng thắp sáng,
    Thế giới mới dựng bởi nhân dân.
    Từ hôm nay gieo hạt hy vọng,
    Ngày mai xanh – là chính chúng ta!

    [Đoạn 2]
    Không chỉ lời hứa, không còn khẩu hiệu,
    Là công trình vững, là máu tim yêu.
    Thế giới đổi thay từ bàn tay nhỏ,
    Mỗi công dân – là một ngọn đuốc.

    [Điệp khúc]
    2050 – ta cùng đi tới,
    Vẽ bản đồ bằng trái tim người.
    Từ chiến lược hóa thành hơi thở,
    Mỗi bước chân, một ước mơ tươi.
    2050 – ta cùng thắp sáng,
    Thế giới mới dựng bởi nhân dân.
    Từ hôm nay gieo hạt hy vọng,
    Ngày mai xanh – là chính chúng ta!

    [Bridge] (cao trào)
    Từ đất nước vươn ra đại dương,
    Từ ngôi làng vươn đến trời sao.
    Từng hành động nhỏ hóa thành kỳ tích,
    Một dân tộc – một giấc mơ chung!

    [Điệp khúc cuối]
    2050 – ta cùng đi tới,
    Vẽ bản đồ bằng trái tim người.
    Không còn mơ, mà thành sự thật,
    Từ hôm nay ta dựng mai sau.
    2050 – bản đồ tương lai,
    Hành trình mới thuộc về chúng ta.
    Từ chiến lược hóa thành cuộc sống,
    Từ con tim – dựng cả thiên hà!
    HCOIN 25/8 💥💥💥🎵BÀI HÁT CHƯƠNG 45 🎵 BẢN ĐỒ TƯƠNG LAI 2050 🎵 [Đoạn 1] Trên đôi tay ta, ngọn lửa sáng ngời, Vẽ nên tương lai, chẳng còn xa vời. Chiến lược khởi sinh từ giấc mơ người, Thành hành động, thành tiếng gọi đời. [Điệp khúc] 2050 – ta cùng đi tới, Vẽ bản đồ bằng trái tim người. Từ chiến lược hóa thành hơi thở, Mỗi bước chân, một ước mơ tươi. 2050 – ta cùng thắp sáng, Thế giới mới dựng bởi nhân dân. Từ hôm nay gieo hạt hy vọng, Ngày mai xanh – là chính chúng ta! [Đoạn 2] Không chỉ lời hứa, không còn khẩu hiệu, Là công trình vững, là máu tim yêu. Thế giới đổi thay từ bàn tay nhỏ, Mỗi công dân – là một ngọn đuốc. [Điệp khúc] 2050 – ta cùng đi tới, Vẽ bản đồ bằng trái tim người. Từ chiến lược hóa thành hơi thở, Mỗi bước chân, một ước mơ tươi. 2050 – ta cùng thắp sáng, Thế giới mới dựng bởi nhân dân. Từ hôm nay gieo hạt hy vọng, Ngày mai xanh – là chính chúng ta! [Bridge] (cao trào) Từ đất nước vươn ra đại dương, Từ ngôi làng vươn đến trời sao. Từng hành động nhỏ hóa thành kỳ tích, Một dân tộc – một giấc mơ chung! [Điệp khúc cuối] 2050 – ta cùng đi tới, Vẽ bản đồ bằng trái tim người. Không còn mơ, mà thành sự thật, Từ hôm nay ta dựng mai sau. 2050 – bản đồ tương lai, Hành trình mới thuộc về chúng ta. Từ chiến lược hóa thành cuộc sống, Từ con tim – dựng cả thiên hà!
    Love
    Like
    5
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8: Bài hát cho Chương 3:
    "Gánh nặng trên vai – Trách nhiệm của người đi trước"
    (Henry Le)
    Verse 1
    Có những con đường mòn dấu chân in,
    Người đi trước đã vẽ nên bình minh.
    Mồ hôi rơi xuống đất nặng ân tình,
    Để thế hệ sau vững vàng mà bước tiếp.
    Verse 2
    Trên vai cha ông là gánh nặng núi sông,
    Những đêm dài trăn trở, những ngày dài bão giông.
    Họ gánh thay ta cả những ước mong,
    Dù đôi vai đã mỏi vẫn chẳng hề buông xuống.
    Chorus
    Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời,
    Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước.
    Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau,
    Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt.
    Verse 3
    Có những hi sinh chẳng ai nhớ tên,
    Có những giọt lệ hòa tan trong đất mẹ.
    Người đi trước gieo hạt cho mùa sau,
    Để tương lai nở hoa rực rỡ.
    Bridge (cao trào, da diết)
    Nếu hôm nay ta đứng vững vàng,
    Là vì có bóng dáng người trước soi sáng.
    Dẫu đôi vai gánh nặng muôn ngàn,
    Họ vẫn hát khúc ca – khúc ca của niềm tin.
    Chorus (Lặp lại, mạnh mẽ hơn)
    Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời,
    Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước.
    Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau,
    Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt.
    Outro (nhẹ nhàng, hy vọng)
    Mai đây chúng con lại nối tiếp con đường,
    Mang trách nhiệm trên vai – không ngừng vươn xa.
    Người đi trước ơi, giấc mơ người gửi lại,
    Sẽ hóa thành bình minh – sáng rọi muôn đời.
    HNI 25/8: 🎵 Bài hát cho Chương 3: "Gánh nặng trên vai – Trách nhiệm của người đi trước" (Henry Le) Verse 1 Có những con đường mòn dấu chân in, Người đi trước đã vẽ nên bình minh. Mồ hôi rơi xuống đất nặng ân tình, Để thế hệ sau vững vàng mà bước tiếp. Verse 2 Trên vai cha ông là gánh nặng núi sông, Những đêm dài trăn trở, những ngày dài bão giông. Họ gánh thay ta cả những ước mong, Dù đôi vai đã mỏi vẫn chẳng hề buông xuống. Chorus Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời, Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước. Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau, Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt. Verse 3 Có những hi sinh chẳng ai nhớ tên, Có những giọt lệ hòa tan trong đất mẹ. Người đi trước gieo hạt cho mùa sau, Để tương lai nở hoa rực rỡ. Bridge (cao trào, da diết) Nếu hôm nay ta đứng vững vàng, Là vì có bóng dáng người trước soi sáng. Dẫu đôi vai gánh nặng muôn ngàn, Họ vẫn hát khúc ca – khúc ca của niềm tin. Chorus (Lặp lại, mạnh mẽ hơn) Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời, Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước. Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau, Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt. Outro (nhẹ nhàng, hy vọng) Mai đây chúng con lại nối tiếp con đường, Mang trách nhiệm trên vai – không ngừng vươn xa. Người đi trước ơi, giấc mơ người gửi lại, Sẽ hóa thành bình minh – sáng rọi muôn đời.
    Love
    Like
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8: LÒNG BIẾT ƠN H'GROUP Tôi vô cùng biết ơn khi được là một phần của cộng đồng H’GROUP – nơi mỗi thành viên không chỉ kết nối bằng công việc, mà còn gắn bó bằng sự sẻ chia chân thành. Ở đây, tôi cảm nhận rõ tinh thần hỗ trợ lẫn nhau, sẵn sàng cho đi kiến thức, kinh nghiệm và cả sự khích lệ vào những lúc khó khăn.

    H’GROUP không chỉ mang đến cơ hội học hỏi, mà còn truyền cảm hứng để mỗi người dám ước mơ và hành động. Mỗi buổi chia sẻ, mỗi câu chuyện thành công hay bài học vấp ngã đều giúp tôi mở rộng tư duy, củng cố niềm tin và tăng thêm động lực.

    Tôi biết ơn ban điều hành đã tạo ra môi trường năng lượng tích cực, định hướng rõ ràng và luôn lắng nghe tiếng nói của mọi thành viên. Tôi cũng trân trọng từng người bạn đồng hành – những người sẵn sàng trao đi ý tưởng, nụ cười và cả sự động viên khi tôi cần nhất.

    Nhờ H’GROUP, tôi hiểu rằng thành công không chỉ đến từ nỗ lực cá nhân, mà còn từ sức mạnh cộng hưởng của tập thể cùng chung tầm nhìn. Xin cảm ơn H’GROUP – gia đình thứ hai đã giúp tôi trưởng thành và tin tưởng hơn vào hành trình phía trước.
    HNI 25/8: LÒNG BIẾT ƠN H'GROUP Tôi vô cùng biết ơn khi được là một phần của cộng đồng H’GROUP – nơi mỗi thành viên không chỉ kết nối bằng công việc, mà còn gắn bó bằng sự sẻ chia chân thành. Ở đây, tôi cảm nhận rõ tinh thần hỗ trợ lẫn nhau, sẵn sàng cho đi kiến thức, kinh nghiệm và cả sự khích lệ vào những lúc khó khăn. H’GROUP không chỉ mang đến cơ hội học hỏi, mà còn truyền cảm hứng để mỗi người dám ước mơ và hành động. Mỗi buổi chia sẻ, mỗi câu chuyện thành công hay bài học vấp ngã đều giúp tôi mở rộng tư duy, củng cố niềm tin và tăng thêm động lực. Tôi biết ơn ban điều hành đã tạo ra môi trường năng lượng tích cực, định hướng rõ ràng và luôn lắng nghe tiếng nói của mọi thành viên. Tôi cũng trân trọng từng người bạn đồng hành – những người sẵn sàng trao đi ý tưởng, nụ cười và cả sự động viên khi tôi cần nhất. Nhờ H’GROUP, tôi hiểu rằng thành công không chỉ đến từ nỗ lực cá nhân, mà còn từ sức mạnh cộng hưởng của tập thể cùng chung tầm nhìn. Xin cảm ơn H’GROUP – gia đình thứ hai đã giúp tôi trưởng thành và tin tưởng hơn vào hành trình phía trước.
    Love
    Like
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Chương 17
    HNI 25-8  📖 Chương 17: Hạnh Phúc Trong Ánh Sáng Giản Dị   HẠNH PHÚC KHÔNG Ở NƠI XA   Con người từ xưa đến nay luôn đi tìm hạnh phúc. Có người nghĩ hạnh phúc nằm ở tiền bạc, quyền lực, danh vọng. Có người nghĩ hạnh phúc chỉ đến khi mình đạt được những điều to lớn. Nhưng rồi sau bao nỗ lực, họ...
    Like
    Love
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8: Bài hát cho Chương 3:
    "Gánh nặng trên vai – Trách nhiệm của người đi trước"
    (Henry Le)
    Verse 1
    Có những con đường mòn dấu chân in,
    Người đi trước đã vẽ nên bình minh.
    Mồ hôi rơi xuống đất nặng ân tình,
    Để thế hệ sau vững vàng mà bước tiếp.
    Verse 2
    Trên vai cha ông là gánh nặng núi sông,
    Những đêm dài trăn trở, những ngày dài bão giông.
    Họ gánh thay ta cả những ước mong,
    Dù đôi vai đã mỏi vẫn chẳng hề buông xuống.
    Chorus
    Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời,
    Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước.
    Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau,
    Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt.
    Verse 3
    Có những hi sinh chẳng ai nhớ tên,
    Có những giọt lệ hòa tan trong đất mẹ.
    Người đi trước gieo hạt cho mùa sau,
    Để tương lai nở hoa rực rỡ.
    Bridge (cao trào, da diết)
    Nếu hôm nay ta đứng vững vàng,
    Là vì có bóng dáng người trước soi sáng.
    Dẫu đôi vai gánh nặng muôn ngàn,
    Họ vẫn hát khúc ca – khúc ca của niềm tin.
    Chorus (Lặp lại, mạnh mẽ hơn)
    Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời,
    Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước.
    Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau,
    Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt.
    Outro (nhẹ nhàng, hy vọng)
    Mai đây chúng con lại nối tiếp con đường,
    Mang trách nhiệm trên vai – không ngừng vươn xa.
    Người đi trước ơi, giấc mơ người gửi lại,
    Sẽ hóa thành bình minh – sáng rọi muôn đời.
    HNI 25/8: 🎵 Bài hát cho Chương 3: "Gánh nặng trên vai – Trách nhiệm của người đi trước" (Henry Le) Verse 1 Có những con đường mòn dấu chân in, Người đi trước đã vẽ nên bình minh. Mồ hôi rơi xuống đất nặng ân tình, Để thế hệ sau vững vàng mà bước tiếp. Verse 2 Trên vai cha ông là gánh nặng núi sông, Những đêm dài trăn trở, những ngày dài bão giông. Họ gánh thay ta cả những ước mong, Dù đôi vai đã mỏi vẫn chẳng hề buông xuống. Chorus Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời, Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước. Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau, Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt. Verse 3 Có những hi sinh chẳng ai nhớ tên, Có những giọt lệ hòa tan trong đất mẹ. Người đi trước gieo hạt cho mùa sau, Để tương lai nở hoa rực rỡ. Bridge (cao trào, da diết) Nếu hôm nay ta đứng vững vàng, Là vì có bóng dáng người trước soi sáng. Dẫu đôi vai gánh nặng muôn ngàn, Họ vẫn hát khúc ca – khúc ca của niềm tin. Chorus (Lặp lại, mạnh mẽ hơn) Gánh nặng trên vai, nhưng tim vẫn sáng ngời, Dẫn lối cho mai sau, không sợ hãi, không lùi bước. Trách nhiệm thiêng liêng, trao lại cho đời sau, Hỡi người đi trước – ánh lửa không bao giờ tắt. Outro (nhẹ nhàng, hy vọng) Mai đây chúng con lại nối tiếp con đường, Mang trách nhiệm trên vai – không ngừng vươn xa. Người đi trước ơi, giấc mơ người gửi lại, Sẽ hóa thành bình minh – sáng rọi muôn đời.
    Love
    Like
    5
    1 Bình luận 0 Chia sẽ