CHUYÊN MỤC MỖI NGÀY MỘT TRUYỆN CƯỜI
Ngụ ngôn: Con Đường, Cái Xe và Cái Tôi

Ngày xửa ngày xưa, ở một thành phố nhỏ, con Đường than thở với bạn là đèn Giao Thông:
“Tôi rộng thế này, mà sao cứ ngày nào cũng kẹt cứng?”
Đèn Giao Thông đáp:
“Tại người ta không chịu nhường nhau đấy thôi. Ai cũng muốn mình đi trước thì còn gì là trật tự.”
Đúng lúc đó, một chiếc Xe Máy cà tàng chạy đến, hét toáng lên:
“Tôi nhanh lắm, tôi luồn lách như cá chui ống! Tôi không cần đèn đỏ, tôi đi tắt cho lẹ.”
Nghe thấy, chiếc Ô Tô sang chảnh cười khẩy:
“Hứ! Tôi mới là vua đường phố. Tôi to, tôi có quyền chen, ai dám cãi?”
Thế là Xe Máy và Ô Tô tranh nhau, kẻ thì cố luồn, kẻ thì cố chắn, cuối cùng… cùng nhau mắc kẹt giữa ngã tư.
Trong khi đó, một chiếc Xe Đạp lọc cọc đi tới, thong thả huýt sáo, nhìn hai ông bạn đang hậm hực:

“Các anh ồn ào thế làm gì? Tôi cứ đi đúng phần mình, chậm mà chắc, thế là tới nơi thôi. Đường đâu có lỗi, đèn đâu có lỗi. Toàn tại cái Tôi to hơn cả bánh xe của các anh đó.”
Con Đường nghe xong, cười một tràng:
“Đúng! Người ta cứ tưởng đường hẹp, hóa ra lòng người mới chật.”
Ý nghĩa thấm sau tiếng cười
Kẹt xe không chỉ vì đường nhỏ, xe đông, mà vì cái Tôi quá lớn: ai cũng muốn hơn người, muốn đi trước, muốn nhanh hơn, bất chấp luật lệ.
Nếu mỗi người biết nhường một chút, nghĩ xa một chút, tôn trọng luật giao thông một chút, thì đường sá vốn dĩ đã đủ rộng để tất cả cùng đi.
CHUYÊN MỤC MỖI NGÀY MỘT TRUYỆN CƯỜI 😝 🌺Ngụ ngôn: Con Đường, Cái Xe và Cái Tôi Ngày xửa ngày xưa, ở một thành phố nhỏ, con Đường than thở với bạn là đèn Giao Thông: “Tôi rộng thế này, mà sao cứ ngày nào cũng kẹt cứng?” Đèn Giao Thông đáp: “Tại người ta không chịu nhường nhau đấy thôi. Ai cũng muốn mình đi trước thì còn gì là trật tự.” Đúng lúc đó, một chiếc Xe Máy cà tàng chạy đến, hét toáng lên: “Tôi nhanh lắm, tôi luồn lách như cá chui ống! Tôi không cần đèn đỏ, tôi đi tắt cho lẹ.” Nghe thấy, chiếc Ô Tô sang chảnh cười khẩy: “Hứ! Tôi mới là vua đường phố. Tôi to, tôi có quyền chen, ai dám cãi?” Thế là Xe Máy và Ô Tô tranh nhau, kẻ thì cố luồn, kẻ thì cố chắn, cuối cùng… cùng nhau mắc kẹt giữa ngã tư. Trong khi đó, một chiếc Xe Đạp lọc cọc đi tới, thong thả huýt sáo, nhìn hai ông bạn đang hậm hực: “Các anh ồn ào thế làm gì? Tôi cứ đi đúng phần mình, chậm mà chắc, thế là tới nơi thôi. Đường đâu có lỗi, đèn đâu có lỗi. Toàn tại cái Tôi to hơn cả bánh xe của các anh đó.” Con Đường nghe xong, cười một tràng: “Đúng! Người ta cứ tưởng đường hẹp, hóa ra lòng người mới chật.” 👉Ý nghĩa thấm sau tiếng cười Kẹt xe không chỉ vì đường nhỏ, xe đông, mà vì cái Tôi quá lớn: ai cũng muốn hơn người, muốn đi trước, muốn nhanh hơn, bất chấp luật lệ. Nếu mỗi người biết nhường một chút, nghĩ xa một chút, tôn trọng luật giao thông một chút, thì đường sá vốn dĩ đã đủ rộng để tất cả cùng đi.
Love
Like
Wow
18
1 Comments 0 Shares