CHUYÊN MỤC MỖI NGÀY MỘT TRUYỆN CƯỜI Cuộc sống của em
Cuộc sống của em rất vui. Sáng nào mẹ cũng gọi: “Dậy đi con ơi!” Em mở mắt ra thì mới nhớ hôm nay lại phải đi học. Ước gì cuộc sống có nút “ngủ thêm 5 phút” như điện thoại thì hay biết mấy.
Đến trường, cô giáo bảo học cho giỏi để sau này làm bác sĩ, kỹ sư. Nhưng em nghĩ nếu làm ca sĩ thì đỡ phải làm toán. Bạn cùng bàn nghe vậy liền bảo: “Không, ca sĩ cũng phải tính tiền show diễn.” Thế là em lại buồn.
Về nhà, mẹ bắt em ăn rau. Em không thích rau, nhưng ăn xong thì mẹ cho kẹo. Thế là em hiểu ra một bài học quan trọng: cuộc sống là phải chịu khổ trước, mới được sướng sau.
Buổi tối, em ngồi làm bài tập, vừa viết vừa ngáp. Bố đi ngang nhìn em, cười và bảo: “Học đi con, mai lớn có tiền mua điện thoại mới.” Em nghĩ thầm: “Đúng rồi, nhưng mai mẹ lại lấy điện thoại để xem TikTok thì sao?”
Kết luận của em là: cuộc sống giống như môn Toán – nhiều bài khó, nhưng có bạn bè và kẹo thì vẫn vui.
Cuộc sống của em rất vui. Sáng nào mẹ cũng gọi: “Dậy đi con ơi!” Em mở mắt ra thì mới nhớ hôm nay lại phải đi học. Ước gì cuộc sống có nút “ngủ thêm 5 phút” như điện thoại thì hay biết mấy.
Đến trường, cô giáo bảo học cho giỏi để sau này làm bác sĩ, kỹ sư. Nhưng em nghĩ nếu làm ca sĩ thì đỡ phải làm toán. Bạn cùng bàn nghe vậy liền bảo: “Không, ca sĩ cũng phải tính tiền show diễn.” Thế là em lại buồn.
Về nhà, mẹ bắt em ăn rau. Em không thích rau, nhưng ăn xong thì mẹ cho kẹo. Thế là em hiểu ra một bài học quan trọng: cuộc sống là phải chịu khổ trước, mới được sướng sau.
Buổi tối, em ngồi làm bài tập, vừa viết vừa ngáp. Bố đi ngang nhìn em, cười và bảo: “Học đi con, mai lớn có tiền mua điện thoại mới.” Em nghĩ thầm: “Đúng rồi, nhưng mai mẹ lại lấy điện thoại để xem TikTok thì sao?”
Kết luận của em là: cuộc sống giống như môn Toán – nhiều bài khó, nhưng có bạn bè và kẹo thì vẫn vui.
CHUYÊN MỤC MỖI NGÀY MỘT TRUYỆN CƯỜI 😝 Cuộc sống của em
Cuộc sống của em rất vui. Sáng nào mẹ cũng gọi: “Dậy đi con ơi!” Em mở mắt ra thì mới nhớ hôm nay lại phải đi học. Ước gì cuộc sống có nút “ngủ thêm 5 phút” như điện thoại thì hay biết mấy.
Đến trường, cô giáo bảo học cho giỏi để sau này làm bác sĩ, kỹ sư. Nhưng em nghĩ nếu làm ca sĩ thì đỡ phải làm toán. Bạn cùng bàn nghe vậy liền bảo: “Không, ca sĩ cũng phải tính tiền show diễn.” Thế là em lại buồn.
Về nhà, mẹ bắt em ăn rau. Em không thích rau, nhưng ăn xong thì mẹ cho kẹo. Thế là em hiểu ra một bài học quan trọng: cuộc sống là phải chịu khổ trước, mới được sướng sau.
Buổi tối, em ngồi làm bài tập, vừa viết vừa ngáp. Bố đi ngang nhìn em, cười và bảo: “Học đi con, mai lớn có tiền mua điện thoại mới.” Em nghĩ thầm: “Đúng rồi, nhưng mai mẹ lại lấy điện thoại để xem TikTok thì sao?”
Kết luận của em là: cuộc sống giống như môn Toán – nhiều bài khó, nhưng có bạn bè và kẹo thì vẫn vui.



