HNI 11/9 - Bài thơ Chương 11 – Biểu thức, phương trình và bất phương trình
Khúc ca Đại Số – Biểu thức và Phương trình
Trong trang sách mở, ánh sáng lan,
Đại số cất tiếng, dịu dàng mà uyên thâm.
Biểu thức sinh ra từ dòng suy tưởng,
Những con số hòa quyện cùng ký hiệu ngàn năm.
Biểu thức – chiếc gương soi hình dáng,
Nơi ẩn giấu quy luật của nhân gian.
Một x + y, tưởng chừng đơn giản,
Nhưng mở ra vô tận mảnh đất huyền quan.
Phương trình – cánh cửa dẫn sang thế giới,
Cân bằng hai vế, chân lý hiện ra.
Như hai bàn tay nắm chặt lấy nhau,
Sự công bằng tỏa sáng giữa bao la.
Ẩn số – bóng dáng ta tìm kiếm,
Nằm trong dòng chữ, khéo léo ẩn thân.
Mỗi lần giải là một lần chinh phục,
Khám phá ra chân giá trị muôn phần.
Bất phương trình – con đường lệch nhịp,
Không phải cân bằng mà chọn hướng đi.
“Lớn hơn”, “bé hơn” – những mũi tên chỉ lối,
Xác định miền nghiệm giữa chốn trường thi.
Trong đời sống, ta vẫn gặp phương trình,
Khi cân bằng công việc với giấc mơ bình yên.
Trong kinh tế, biểu thức là nhịp thở,
Mỗi biến số là mảnh ghép tâm huyền.
Bất phương trình – tiếng nói công bằng,
Ai mạnh hơn, ai yếu hơn, lẽ thường minh chứng.
Như xã hội tìm thế quân bình,
Đường đời hiện rõ bằng ranh giới vững.
Đại số chẳng phải trò chơi viển vông,
Mà là tấm bản đồ dẫn đường tri thức.
Từ biểu thức, ta thấy hình vẽ,
Từ phương trình, ta mở khóa hiện thực.
Người học trò ngồi bên trang giấy trắng,
Từng con chữ hóa nhạc khúc bay xa.
Giải một phương trình như giải một ẩn số đời,
Niềm tin tỏa sáng tựa vầng trăng ngà.
Hãy lắng nghe tiếng thì thầm của Đại số,
Nơi biểu thức viết khúc nhạc nhân gian.
Phương trình hát ca về sự cân đối,
Bất phương trình chỉ lối về miền an toàn.
Từng dòng toán nối dài như vũ trụ,
Ẩn số nhỏ bé, nhưng sức mạnh vô biên.
Một phương trình giải ra chân lý,
Một bất phương trình định hướng tương lai hiền.
Ta đi cùng toán – hành trình bất tận,
Mỗi biểu thức là mảnh ghép ngọc ngà.
Mỗi phương trình là cánh cửa mở,
Mỗi bất phương trình – ngọn đèn soi xa.
Khúc ca Đại Số – Biểu thức và Phương trình
Trong trang sách mở, ánh sáng lan,
Đại số cất tiếng, dịu dàng mà uyên thâm.
Biểu thức sinh ra từ dòng suy tưởng,
Những con số hòa quyện cùng ký hiệu ngàn năm.
Biểu thức – chiếc gương soi hình dáng,
Nơi ẩn giấu quy luật của nhân gian.
Một x + y, tưởng chừng đơn giản,
Nhưng mở ra vô tận mảnh đất huyền quan.
Phương trình – cánh cửa dẫn sang thế giới,
Cân bằng hai vế, chân lý hiện ra.
Như hai bàn tay nắm chặt lấy nhau,
Sự công bằng tỏa sáng giữa bao la.
Ẩn số – bóng dáng ta tìm kiếm,
Nằm trong dòng chữ, khéo léo ẩn thân.
Mỗi lần giải là một lần chinh phục,
Khám phá ra chân giá trị muôn phần.
Bất phương trình – con đường lệch nhịp,
Không phải cân bằng mà chọn hướng đi.
“Lớn hơn”, “bé hơn” – những mũi tên chỉ lối,
Xác định miền nghiệm giữa chốn trường thi.
Trong đời sống, ta vẫn gặp phương trình,
Khi cân bằng công việc với giấc mơ bình yên.
Trong kinh tế, biểu thức là nhịp thở,
Mỗi biến số là mảnh ghép tâm huyền.
Bất phương trình – tiếng nói công bằng,
Ai mạnh hơn, ai yếu hơn, lẽ thường minh chứng.
Như xã hội tìm thế quân bình,
Đường đời hiện rõ bằng ranh giới vững.
Đại số chẳng phải trò chơi viển vông,
Mà là tấm bản đồ dẫn đường tri thức.
Từ biểu thức, ta thấy hình vẽ,
Từ phương trình, ta mở khóa hiện thực.
Người học trò ngồi bên trang giấy trắng,
Từng con chữ hóa nhạc khúc bay xa.
Giải một phương trình như giải một ẩn số đời,
Niềm tin tỏa sáng tựa vầng trăng ngà.
Hãy lắng nghe tiếng thì thầm của Đại số,
Nơi biểu thức viết khúc nhạc nhân gian.
Phương trình hát ca về sự cân đối,
Bất phương trình chỉ lối về miền an toàn.
Từng dòng toán nối dài như vũ trụ,
Ẩn số nhỏ bé, nhưng sức mạnh vô biên.
Một phương trình giải ra chân lý,
Một bất phương trình định hướng tương lai hiền.
Ta đi cùng toán – hành trình bất tận,
Mỗi biểu thức là mảnh ghép ngọc ngà.
Mỗi phương trình là cánh cửa mở,
Mỗi bất phương trình – ngọn đèn soi xa.
HNI 11/9 - 📕Bài thơ Chương 11 – Biểu thức, phương trình và bất phương trình
Khúc ca Đại Số – Biểu thức và Phương trình
Trong trang sách mở, ánh sáng lan,
Đại số cất tiếng, dịu dàng mà uyên thâm.
Biểu thức sinh ra từ dòng suy tưởng,
Những con số hòa quyện cùng ký hiệu ngàn năm.
Biểu thức – chiếc gương soi hình dáng,
Nơi ẩn giấu quy luật của nhân gian.
Một x + y, tưởng chừng đơn giản,
Nhưng mở ra vô tận mảnh đất huyền quan.
Phương trình – cánh cửa dẫn sang thế giới,
Cân bằng hai vế, chân lý hiện ra.
Như hai bàn tay nắm chặt lấy nhau,
Sự công bằng tỏa sáng giữa bao la.
Ẩn số – bóng dáng ta tìm kiếm,
Nằm trong dòng chữ, khéo léo ẩn thân.
Mỗi lần giải là một lần chinh phục,
Khám phá ra chân giá trị muôn phần.
Bất phương trình – con đường lệch nhịp,
Không phải cân bằng mà chọn hướng đi.
“Lớn hơn”, “bé hơn” – những mũi tên chỉ lối,
Xác định miền nghiệm giữa chốn trường thi.
Trong đời sống, ta vẫn gặp phương trình,
Khi cân bằng công việc với giấc mơ bình yên.
Trong kinh tế, biểu thức là nhịp thở,
Mỗi biến số là mảnh ghép tâm huyền.
Bất phương trình – tiếng nói công bằng,
Ai mạnh hơn, ai yếu hơn, lẽ thường minh chứng.
Như xã hội tìm thế quân bình,
Đường đời hiện rõ bằng ranh giới vững.
Đại số chẳng phải trò chơi viển vông,
Mà là tấm bản đồ dẫn đường tri thức.
Từ biểu thức, ta thấy hình vẽ,
Từ phương trình, ta mở khóa hiện thực.
Người học trò ngồi bên trang giấy trắng,
Từng con chữ hóa nhạc khúc bay xa.
Giải một phương trình như giải một ẩn số đời,
Niềm tin tỏa sáng tựa vầng trăng ngà.
Hãy lắng nghe tiếng thì thầm của Đại số,
Nơi biểu thức viết khúc nhạc nhân gian.
Phương trình hát ca về sự cân đối,
Bất phương trình chỉ lối về miền an toàn.
Từng dòng toán nối dài như vũ trụ,
Ẩn số nhỏ bé, nhưng sức mạnh vô biên.
Một phương trình giải ra chân lý,
Một bất phương trình định hướng tương lai hiền.
Ta đi cùng toán – hành trình bất tận,
Mỗi biểu thức là mảnh ghép ngọc ngà.
Mỗi phương trình là cánh cửa mở,
Mỗi bất phương trình – ngọn đèn soi xa.



