Hcoin 26/8: Bài thơ – Chương 9
Áp lực mưu sinh và trách nhiệm gia đình
(Henry Le)
Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp,
Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề,
Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ,
Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai.
Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài,
Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín,
Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ,
Bước chân cha mòn theo tháng năm dài.

Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ,
Cuốn con người vào những chuyến đi xa,
Có lúc lòng chông chênh như bão tố,
Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà.

Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ,
Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm,
Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ,
Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên.

Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói,
Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi,
Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến,
Sáng cho con đi trọn kiếp con người.

Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt,
Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình",
Không một cơn bão nào dập tắt nổi,
Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng.
Hcoin 26/8: 📕Bài thơ – Chương 9 Áp lực mưu sinh và trách nhiệm gia đình (Henry Le) Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp, Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề, Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ, Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai. Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài, Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín, Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ, Bước chân cha mòn theo tháng năm dài. Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ, Cuốn con người vào những chuyến đi xa, Có lúc lòng chông chênh như bão tố, Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà. Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ, Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm, Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ, Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên. Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói, Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi, Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến, Sáng cho con đi trọn kiếp con người. Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt, Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình", Không một cơn bão nào dập tắt nổi, Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng.
Love
Like
9
1 Comments 0 Shares