HNI 16-9
Bài Thơ Chương 45: Vòng Tuần Hoàn Bất Tận

Xuân về gieo hạt mầm xanh,
Khát vọng vươn trời, ánh sáng long lanh.
Tuổi trẻ bước đi không ngại ngần,
Mang trong tim những giấc mơ ngàn.

Hạ đến nắng cháy rực vàng,
Lửa nhiệt huyết bùng lên trong từng chặng.
Dẫu vấp ngã, dẫu gian truân,
Người trưởng thành vững bước chẳng ngừng.

Thu sang, lúa chín cúi đầu,
Trái ngọt trên tay, lòng thêm thấm sâu.
Người biết sẻ chia, sống an hòa,
Đặt uy tín lên trên lợi lộc.

Đông về, trời đất lặng im,
Lá rụng đầy sân, sương giăng nghìn lối.
Người ngồi chiêm nghiệm tháng ngày,
Trao di sản cho mai sau tiếp bước.

Xuân lại đến sau đông dài,
Mầm non bật dậy, chồi xanh nảy nở.
Vòng đời xoay mãi không ngừng,
Khép lại rồi lại mở ra mùa mới.

Bốn mùa như bản nhạc đời,
Có cung trầm lắng, có hồi vang xa.
Người nào thuận theo nhịp ca,
Sẽ an nhiên sống, để lại ngọc ngà.

Giá trị chẳng ở vàng son,
Mà là nhân cách, là hồn sáng trong.
Người đi, tiếng vẫn ngân vang,
Như bốn mùa mãi vẹn toàn bất tử.
HNI 16-9 🌿 Bài Thơ Chương 45: Vòng Tuần Hoàn Bất Tận Xuân về gieo hạt mầm xanh, Khát vọng vươn trời, ánh sáng long lanh. Tuổi trẻ bước đi không ngại ngần, Mang trong tim những giấc mơ ngàn. Hạ đến nắng cháy rực vàng, Lửa nhiệt huyết bùng lên trong từng chặng. Dẫu vấp ngã, dẫu gian truân, Người trưởng thành vững bước chẳng ngừng. Thu sang, lúa chín cúi đầu, Trái ngọt trên tay, lòng thêm thấm sâu. Người biết sẻ chia, sống an hòa, Đặt uy tín lên trên lợi lộc. Đông về, trời đất lặng im, Lá rụng đầy sân, sương giăng nghìn lối. Người ngồi chiêm nghiệm tháng ngày, Trao di sản cho mai sau tiếp bước. Xuân lại đến sau đông dài, Mầm non bật dậy, chồi xanh nảy nở. Vòng đời xoay mãi không ngừng, Khép lại rồi lại mở ra mùa mới. Bốn mùa như bản nhạc đời, Có cung trầm lắng, có hồi vang xa. Người nào thuận theo nhịp ca, Sẽ an nhiên sống, để lại ngọc ngà. Giá trị chẳng ở vàng son, Mà là nhân cách, là hồn sáng trong. Người đi, tiếng vẫn ngân vang, Như bốn mùa mãi vẹn toàn bất tử.
Love
Like
Wow
Angry
9
0 Comments 0 Shares