HNI 17/9 - B4. . CHƯƠNG 12.:
TRUYỆN KIÊÙ VÀ GIÁ TRỊ THỜI ĐẠI

1. TRUYỆN KIÊÙ – ĐỈNH CAO NGHỆ THUẬT VÀ TƯ TƯỞNG DÂN TỘC
Trong lịch sử văn học Việt Nam, Truyện Kiều của Nguyễn Du được coi là một “thiên cổ kỳ bút”, một tác phẩm vĩ đại vượt ra khỏi phạm vi ngôn ngữ, thời đại để trở thành biểu tượng của tâm hồn dân tộc. Từ lúc ra đời cho đến nay, Truyện Kiều chưa bao giờ ngừng gây chấn động, khơi gợi tranh luận và nuôi dưỡng tâm hồn bao thế hệ người Việt. Không chỉ vậy, tác phẩm còn vượt ra khỏi biên giới Việt Nam để tìm thấy tiếng vang trong văn chương thế giới.
Nguyễn Du, với bút lực thiên tài và trái tim nhân đạo bao la, đã chuyển thể từ tiểu thuyết chương hồi Trung Quốc “Kim Vân Kiều truyện” thành một áng thơ Nôm tuyệt phẩm. Cái tài của ông không chỉ nằm ở việc dịch hay phỏng dịch, mà là sự Việt hóa, sự thăng hoa trong nghệ thuật ngôn từ để thổi vào đó linh hồn dân tộc, biến câu chuyện vốn vay mượn thành tài sản tinh thần vô giá của nhân loại.

Điểm cốt lõi làm nên sức sống của Truyện Kiều chính là giá trị nhân văn và giá trị thời đại. Nguyễn Du đã đặt con người, đặc biệt là thân phận người phụ nữ, vào trung tâm của tác phẩm, đồng thời phơi bày những bất công xã hội, nỗi đau nhân sinh, và khát vọng tình yêu, tự do.

2. Truyện Kiều – bản trường ca về số phận con người
Truyện Kiều trước hết là một bản trường ca về thân phận, nơi Nguyễn Du dùng bút pháp hiện thực và trữ tình để khắc họa bi kịch của con người nhỏ bé trong guồng máy xã hội phong kiến.
Kiều – nhân vật trung tâm – hiện lên không chỉ như một cô gái tài sắc vẹn toàn mà còn là biểu tượng cho thân phận con người. Nàng tài hoa, thông minh, hiếu nghĩa, nhưng phải chịu bao tai ương, bị vùi dập bởi cường quyền, bởi đồng tiền, bởi những thế lực đen tối.

Từ đó, Truyện Kiều trở thành lời kêu thương cho số phận con người, nhất là những người phụ nữ. Đằng sau từng câu chữ, ta nghe thấy tiếng lòng của Nguyễn Du:

“Đau đớn thay phận đàn bà,
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung.”
Sự đồng cảm sâu xa ấy đã vượt thời gian, kh
HNI 17/9 - B4. 💥💥💥. 🌺 CHƯƠNG 12.: TRUYỆN KIÊÙ VÀ GIÁ TRỊ THỜI ĐẠI 1. TRUYỆN KIÊÙ – ĐỈNH CAO NGHỆ THUẬT VÀ TƯ TƯỞNG DÂN TỘC Trong lịch sử văn học Việt Nam, Truyện Kiều của Nguyễn Du được coi là một “thiên cổ kỳ bút”, một tác phẩm vĩ đại vượt ra khỏi phạm vi ngôn ngữ, thời đại để trở thành biểu tượng của tâm hồn dân tộc. Từ lúc ra đời cho đến nay, Truyện Kiều chưa bao giờ ngừng gây chấn động, khơi gợi tranh luận và nuôi dưỡng tâm hồn bao thế hệ người Việt. Không chỉ vậy, tác phẩm còn vượt ra khỏi biên giới Việt Nam để tìm thấy tiếng vang trong văn chương thế giới. Nguyễn Du, với bút lực thiên tài và trái tim nhân đạo bao la, đã chuyển thể từ tiểu thuyết chương hồi Trung Quốc “Kim Vân Kiều truyện” thành một áng thơ Nôm tuyệt phẩm. Cái tài của ông không chỉ nằm ở việc dịch hay phỏng dịch, mà là sự Việt hóa, sự thăng hoa trong nghệ thuật ngôn từ để thổi vào đó linh hồn dân tộc, biến câu chuyện vốn vay mượn thành tài sản tinh thần vô giá của nhân loại. Điểm cốt lõi làm nên sức sống của Truyện Kiều chính là giá trị nhân văn và giá trị thời đại. Nguyễn Du đã đặt con người, đặc biệt là thân phận người phụ nữ, vào trung tâm của tác phẩm, đồng thời phơi bày những bất công xã hội, nỗi đau nhân sinh, và khát vọng tình yêu, tự do. 2. Truyện Kiều – bản trường ca về số phận con người Truyện Kiều trước hết là một bản trường ca về thân phận, nơi Nguyễn Du dùng bút pháp hiện thực và trữ tình để khắc họa bi kịch của con người nhỏ bé trong guồng máy xã hội phong kiến. Kiều – nhân vật trung tâm – hiện lên không chỉ như một cô gái tài sắc vẹn toàn mà còn là biểu tượng cho thân phận con người. Nàng tài hoa, thông minh, hiếu nghĩa, nhưng phải chịu bao tai ương, bị vùi dập bởi cường quyền, bởi đồng tiền, bởi những thế lực đen tối. Từ đó, Truyện Kiều trở thành lời kêu thương cho số phận con người, nhất là những người phụ nữ. Đằng sau từng câu chữ, ta nghe thấy tiếng lòng của Nguyễn Du: “Đau đớn thay phận đàn bà, Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung.” Sự đồng cảm sâu xa ấy đã vượt thời gian, kh
Love
Wow
Like
Yay
Angry
12
2 Bình luận 0 Chia sẽ