HNI 27/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI

Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ,
Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng,
Văn học không chỉ là trang giấy mỏng,
Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian.
HenryLe – kẻ đi tìm sự thật,
Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý,
Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ,
Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay.

Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng,
Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại,
Triết học văn học – không khô khan định nghĩa,
Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt.

Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng,
Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế,
Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa,
Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa.

HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ,
Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương,
Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý,
Và dựng triết học văn chương hiện đại –
Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại.
Đọc thêm

Đọc thêm


Đọc thêm
HNI 27/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ, Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng, Văn học không chỉ là trang giấy mỏng, Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian. HenryLe – kẻ đi tìm sự thật, Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý, Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ, Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay. Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng, Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại, Triết học văn học – không khô khan định nghĩa, Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt. Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng, Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế, Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa, Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa. HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ, Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương, Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý, Và dựng triết học văn chương hiện đại – Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại. Đọc thêm Đọc thêm  Đọc thêm
Like
Love
Angry
8
1 Bình luận 0 Chia sẽ