HNI 27/10 - CHƯƠNG 18 : TỐ HƯŨ – NHÀ THƠ CỦA LÝ TƯỞNG CÁCH MẠNG
PHẦN 1.: Khởi nguồn một tâm hồn thi sĩ cách mạng
Trong lịch sử văn học Việt Nam hiện đại, Tố Hữu là một trong những gương mặt lớn, một hồn thơ gắn liền với lý tưởng cách mạng, với con đường đấu tranh giải phóng dân tộc và xây dựng xã hội chủ nghĩa. Ông không chỉ là một thi sĩ tài hoa mà còn là người chiến sĩ trung kiên, nhà lãnh đạo văn hóa, tư tưởng. Thơ Tố Hữu từ lâu đã trở thành “tiếng hát của lý tưởng cộng sản”, kết nối đời sống tinh thần của nhân dân với con đường cách mạng.
Sinh năm 1920 tại Thừa Thiên – Huế, Tố Hữu sớm được tiếp xúc với cảnh đời cơ cực của nông dân, những lớp người lao khổ, bị áp bức dưới chế độ thực dân phong kiến. Chính hiện thực ấy đã đánh thức trong tâm hồn cậu học trò nghèo niềm đồng cảm sâu sắc với con người và thôi thúc ông đi tìm một lẽ sống lớn lao. Khi gặp gỡ lý tưởng cộng sản, Tố Hữu như tìm thấy ánh sáng soi đường, từ đó trọn đời gắn bó với Đảng, với dân tộc. Thơ ca của ông chính là tiếng lòng của một con người đem trái tim mình gửi trọn cho nhân dân và cách mạng.
Phần 2. Con đường đến với thơ ca cách mạng
Tố Hữu bắt đầu sáng tác từ những năm tháng tuổi trẻ. Thơ ông ban đầu là tiếng hát của một tâm hồn yêu đời, yêu thiên nhiên, khát khao lẽ sống. Nhưng bước ngoặt đến khi ông gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1938. Từ đó, hồn thơ cá nhân chuyển hóa thành hồn thơ cộng đồng, cái tôi hòa nhập vào cái ta rộng lớn – cái ta của giai cấp, của dân tộc.
Tập thơ đầu tiên “Từ ấy” (1937–1946) đánh dấu bước trưởng thành của Tố Hữu, đưa tên tuổi ông trở thành ngọn cờ đầu của thơ ca cách mạng. Bài thơ Từ ấy chính là tuyên ngôn sống, là khúc hát khởi đầu cho một đời thi ca dấn thân. Từ ánh sáng lý tưởng, Tố Hữu không còn là “con chim lạc loài” giữa cuộc đời, mà trở thành một chiến sĩ thơ ca, một người bạn của muôn triệu quần chúng lao khổ.
Trong những năm tháng tù đày, ông vẫn viết, vẫn hát, vẫn khẳng định niềm tin vào lý tưởng. Những bài thơ viết trong lao tù vừa tha thiết vừa
Đọc thêm
PHẦN 1.: Khởi nguồn một tâm hồn thi sĩ cách mạng
Trong lịch sử văn học Việt Nam hiện đại, Tố Hữu là một trong những gương mặt lớn, một hồn thơ gắn liền với lý tưởng cách mạng, với con đường đấu tranh giải phóng dân tộc và xây dựng xã hội chủ nghĩa. Ông không chỉ là một thi sĩ tài hoa mà còn là người chiến sĩ trung kiên, nhà lãnh đạo văn hóa, tư tưởng. Thơ Tố Hữu từ lâu đã trở thành “tiếng hát của lý tưởng cộng sản”, kết nối đời sống tinh thần của nhân dân với con đường cách mạng.
Sinh năm 1920 tại Thừa Thiên – Huế, Tố Hữu sớm được tiếp xúc với cảnh đời cơ cực của nông dân, những lớp người lao khổ, bị áp bức dưới chế độ thực dân phong kiến. Chính hiện thực ấy đã đánh thức trong tâm hồn cậu học trò nghèo niềm đồng cảm sâu sắc với con người và thôi thúc ông đi tìm một lẽ sống lớn lao. Khi gặp gỡ lý tưởng cộng sản, Tố Hữu như tìm thấy ánh sáng soi đường, từ đó trọn đời gắn bó với Đảng, với dân tộc. Thơ ca của ông chính là tiếng lòng của một con người đem trái tim mình gửi trọn cho nhân dân và cách mạng.
Phần 2. Con đường đến với thơ ca cách mạng
Tố Hữu bắt đầu sáng tác từ những năm tháng tuổi trẻ. Thơ ông ban đầu là tiếng hát của một tâm hồn yêu đời, yêu thiên nhiên, khát khao lẽ sống. Nhưng bước ngoặt đến khi ông gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1938. Từ đó, hồn thơ cá nhân chuyển hóa thành hồn thơ cộng đồng, cái tôi hòa nhập vào cái ta rộng lớn – cái ta của giai cấp, của dân tộc.
Tập thơ đầu tiên “Từ ấy” (1937–1946) đánh dấu bước trưởng thành của Tố Hữu, đưa tên tuổi ông trở thành ngọn cờ đầu của thơ ca cách mạng. Bài thơ Từ ấy chính là tuyên ngôn sống, là khúc hát khởi đầu cho một đời thi ca dấn thân. Từ ánh sáng lý tưởng, Tố Hữu không còn là “con chim lạc loài” giữa cuộc đời, mà trở thành một chiến sĩ thơ ca, một người bạn của muôn triệu quần chúng lao khổ.
Trong những năm tháng tù đày, ông vẫn viết, vẫn hát, vẫn khẳng định niềm tin vào lý tưởng. Những bài thơ viết trong lao tù vừa tha thiết vừa
Đọc thêm
HNI 27/10 - CHƯƠNG 18 : TỐ HƯŨ – NHÀ THƠ CỦA LÝ TƯỞNG CÁCH MẠNG
PHẦN 1.: Khởi nguồn một tâm hồn thi sĩ cách mạng
Trong lịch sử văn học Việt Nam hiện đại, Tố Hữu là một trong những gương mặt lớn, một hồn thơ gắn liền với lý tưởng cách mạng, với con đường đấu tranh giải phóng dân tộc và xây dựng xã hội chủ nghĩa. Ông không chỉ là một thi sĩ tài hoa mà còn là người chiến sĩ trung kiên, nhà lãnh đạo văn hóa, tư tưởng. Thơ Tố Hữu từ lâu đã trở thành “tiếng hát của lý tưởng cộng sản”, kết nối đời sống tinh thần của nhân dân với con đường cách mạng.
Sinh năm 1920 tại Thừa Thiên – Huế, Tố Hữu sớm được tiếp xúc với cảnh đời cơ cực của nông dân, những lớp người lao khổ, bị áp bức dưới chế độ thực dân phong kiến. Chính hiện thực ấy đã đánh thức trong tâm hồn cậu học trò nghèo niềm đồng cảm sâu sắc với con người và thôi thúc ông đi tìm một lẽ sống lớn lao. Khi gặp gỡ lý tưởng cộng sản, Tố Hữu như tìm thấy ánh sáng soi đường, từ đó trọn đời gắn bó với Đảng, với dân tộc. Thơ ca của ông chính là tiếng lòng của một con người đem trái tim mình gửi trọn cho nhân dân và cách mạng.
Phần 2. Con đường đến với thơ ca cách mạng
Tố Hữu bắt đầu sáng tác từ những năm tháng tuổi trẻ. Thơ ông ban đầu là tiếng hát của một tâm hồn yêu đời, yêu thiên nhiên, khát khao lẽ sống. Nhưng bước ngoặt đến khi ông gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1938. Từ đó, hồn thơ cá nhân chuyển hóa thành hồn thơ cộng đồng, cái tôi hòa nhập vào cái ta rộng lớn – cái ta của giai cấp, của dân tộc.
Tập thơ đầu tiên “Từ ấy” (1937–1946) đánh dấu bước trưởng thành của Tố Hữu, đưa tên tuổi ông trở thành ngọn cờ đầu của thơ ca cách mạng. Bài thơ Từ ấy chính là tuyên ngôn sống, là khúc hát khởi đầu cho một đời thi ca dấn thân. Từ ánh sáng lý tưởng, Tố Hữu không còn là “con chim lạc loài” giữa cuộc đời, mà trở thành một chiến sĩ thơ ca, một người bạn của muôn triệu quần chúng lao khổ.
Trong những năm tháng tù đày, ông vẫn viết, vẫn hát, vẫn khẳng định niềm tin vào lý tưởng. Những bài thơ viết trong lao tù vừa tha thiết vừa
Đọc thêm