HNI 26/10 - B41 BÀI THƠ CHƯƠNG 4 : VĂN HỌC DÂN GIAN – CỘI NGUỒN, TRÍ TUỆ NHÂN DÂN
(HenryLe – Lê Đình Hải)

Từ ngàn xưa khói lam chiều bay,
Mẹ ru con giọng ca đong đầy,
Lời ca dao như suối ngọt lành,
Dẫn lối hồn dân tộc xanh mãi.
Bên gốc đa, bến nước, sân đình,
Câu chuyện cổ gieo niềm tin thánh thiện,
Trí tuệ dân gian kết tinh từng vần,
Lời ông bà hóa ngọc ngà bất diệt.

Hạt gạo trắng, giọt mồ hôi mặn,
“Cày đồng đang buổi ban trưa”,
Chất đời thật – thành thơ chan chứa,
Nuôi tâm hồn, thắp sáng tình thương.

Truyện cổ tích – ước mơ hiền hậu,
Công chúa, chàng trai, mẹ cha hiền,
Dạy nhân nghĩa, gieo hạt nhân văn,
Để muôn đời còn vang khúc hát.

Ca dao, tục ngữ – hồn dân tộc,
Ngắn mà sâu, gọn mà dài,
Như ngọc sáng từ lòng đất Việt,
Trí tuệ nhân dân muôn thuở rạng ngời.

Cội nguồn ấy chảy hoài không cạn,
Truyền qua bao thế hệ nối liền,
Văn học dân gian – ngọn nguồn bất tử,
Giữ hồn dân, nâng bước Việt Nam.
HNI 26/10 - B41 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 4 : VĂN HỌC DÂN GIAN – CỘI NGUỒN, TRÍ TUỆ NHÂN DÂN (HenryLe – Lê Đình Hải) Từ ngàn xưa khói lam chiều bay, Mẹ ru con giọng ca đong đầy, Lời ca dao như suối ngọt lành, Dẫn lối hồn dân tộc xanh mãi. Bên gốc đa, bến nước, sân đình, Câu chuyện cổ gieo niềm tin thánh thiện, Trí tuệ dân gian kết tinh từng vần, Lời ông bà hóa ngọc ngà bất diệt. Hạt gạo trắng, giọt mồ hôi mặn, “Cày đồng đang buổi ban trưa”, Chất đời thật – thành thơ chan chứa, Nuôi tâm hồn, thắp sáng tình thương. Truyện cổ tích – ước mơ hiền hậu, Công chúa, chàng trai, mẹ cha hiền, Dạy nhân nghĩa, gieo hạt nhân văn, Để muôn đời còn vang khúc hát. Ca dao, tục ngữ – hồn dân tộc, Ngắn mà sâu, gọn mà dài, Như ngọc sáng từ lòng đất Việt, Trí tuệ nhân dân muôn thuở rạng ngời. Cội nguồn ấy chảy hoài không cạn, Truyền qua bao thế hệ nối liền, Văn học dân gian – ngọn nguồn bất tử, Giữ hồn dân, nâng bước Việt Nam.
Like
Love
Haha
11
0 Bình luận 0 Chia sẽ