HNI 28/10 - B12 CHƯƠNG 9: KHI KINH TẾ MẤT CÂN BẰNG – THIÊN TAI, NHÂN HỌA KHỞI SINH
(Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải)

I. Khi dòng chảy kinh tế nghịch với Đạo Trời
Từ thuở khai thiên lập địa, vạn vật đều vận hành theo Đạo Trời – một quy luật quân bình tuyệt đối giữa chovà nhận, giữa gieo và gặt, giữa sống và tiêu thụ.
Khi con người còn biết thuận theo tự nhiên, lấy vừa đủ, làm chân thật, giữ lòng khiêm cung, thì mùa màng no đủ, mưa thuận gió hòa. Nhưng kể từ khi lòng tham trỗi dậy, con người bắt đầu bẻ cong cán cân ấy, biến dòng chảy phúc đức thành một cơn xoáy của dục vọng.
Kinh tế vốn là hơi thở của xã hội. Hơi thở ấy phải nhịp nhàng giữa sản xuất – tiêu dùng, cống hiến – hưởng thụ. Nhưng khi hơi thở ấy bị ngắt quãng, khi một phía chỉ biết hút vào mà không thở ra, khi một bên chỉ biết chiếm giữ mà không chia sẻ, thì hệ thống ấy dần tắc nghẽn. Và khi năng lượng kinh tế bị nghẽn, Đạo Trời khởi sự cân bằng lại bằng cách mạnh mẽ nhất – thiên tai và nhân họa.

II. Quy luật bù trừ của vũ trụ trong kinh tế
Không phải ngẫu nhiên mà thiên tai thường xảy ra sau những thời kỳ thịnh vượng giả tạo. Bởi mỗi khi con người tiêu dùng quá mức, khai thác quá mức, đầu cơ quá mức, thì thiên nhiên phải trả lời lại bằng một phản lực tương xứng để tái lập cân bằng.
Giống như một cơ thể: khi ta ăn quá nhiều, tích tụ mỡ, độc tố, cơ thể sẽ phản ứng bằng sốt, đau, hoặc bệnh tật để đào thải. Trái đất cũng vậy. Khi kinh tế loài người ăn quá mức vào nguồn lực thiên nhiên, thì hệ quả là nóng lên toàn cầu, bão lũ, hạn hán, cháy rừng, dịch bệnh, chiến tranh – tất cả đều là biểu hiện của một cơ thể kinh tế bị mất cân bằng.
Nhân loại tưởng mình thông minh, nhưng thực ra chỉ đang tự đưa mình vào vòng xoáy tự hủy. Càng sản xuất nhiều, càng phá nhiều, càng tiêu thụ mạnh, thì cái “đủ” của Đạo Trời càng bị lãng quên.
Cũng như một người giàu nhưng bất an, lo sợ mất của, con người hiện đại đang giàu vật chất nhưng nghèo linh hồn, đầy kho bãi nhưng trống rỗng niềm tin.

III. Khi lòng tham trở thành động cơ chủ đạ
Đọc thếm
HNI 28/10 - B12 CHƯƠNG 9: KHI KINH TẾ MẤT CÂN BẰNG – THIÊN TAI, NHÂN HỌA KHỞI SINH (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải) I. Khi dòng chảy kinh tế nghịch với Đạo Trời Từ thuở khai thiên lập địa, vạn vật đều vận hành theo Đạo Trời – một quy luật quân bình tuyệt đối giữa chovà nhận, giữa gieo và gặt, giữa sống và tiêu thụ. Khi con người còn biết thuận theo tự nhiên, lấy vừa đủ, làm chân thật, giữ lòng khiêm cung, thì mùa màng no đủ, mưa thuận gió hòa. Nhưng kể từ khi lòng tham trỗi dậy, con người bắt đầu bẻ cong cán cân ấy, biến dòng chảy phúc đức thành một cơn xoáy của dục vọng. Kinh tế vốn là hơi thở của xã hội. Hơi thở ấy phải nhịp nhàng giữa sản xuất – tiêu dùng, cống hiến – hưởng thụ. Nhưng khi hơi thở ấy bị ngắt quãng, khi một phía chỉ biết hút vào mà không thở ra, khi một bên chỉ biết chiếm giữ mà không chia sẻ, thì hệ thống ấy dần tắc nghẽn. Và khi năng lượng kinh tế bị nghẽn, Đạo Trời khởi sự cân bằng lại bằng cách mạnh mẽ nhất – thiên tai và nhân họa. II. Quy luật bù trừ của vũ trụ trong kinh tế Không phải ngẫu nhiên mà thiên tai thường xảy ra sau những thời kỳ thịnh vượng giả tạo. Bởi mỗi khi con người tiêu dùng quá mức, khai thác quá mức, đầu cơ quá mức, thì thiên nhiên phải trả lời lại bằng một phản lực tương xứng để tái lập cân bằng. Giống như một cơ thể: khi ta ăn quá nhiều, tích tụ mỡ, độc tố, cơ thể sẽ phản ứng bằng sốt, đau, hoặc bệnh tật để đào thải. Trái đất cũng vậy. Khi kinh tế loài người ăn quá mức vào nguồn lực thiên nhiên, thì hệ quả là nóng lên toàn cầu, bão lũ, hạn hán, cháy rừng, dịch bệnh, chiến tranh – tất cả đều là biểu hiện của một cơ thể kinh tế bị mất cân bằng. Nhân loại tưởng mình thông minh, nhưng thực ra chỉ đang tự đưa mình vào vòng xoáy tự hủy. Càng sản xuất nhiều, càng phá nhiều, càng tiêu thụ mạnh, thì cái “đủ” của Đạo Trời càng bị lãng quên. Cũng như một người giàu nhưng bất an, lo sợ mất của, con người hiện đại đang giàu vật chất nhưng nghèo linh hồn, đầy kho bãi nhưng trống rỗng niềm tin. III. Khi lòng tham trở thành động cơ chủ đạ Đọc thếm
Like
Love
Haha
7
1 Bình luận 0 Chia sẽ