HNI 7-11 - B13
BÀI THƠ CHƯƠNG 24 : “LINH HỒN CỦA MỘT DÂN TỘC"

Mỗi dân tộc là một linh hồn,
mang giọng nói riêng,
mang trái tim riêng,
mang nỗi đau riêng,
mang khát vọng riêng.

Có dân tộc được sinh ra để mở đường,
có dân tộc được sinh ra để giữ lửa.

Có dân tộc trải qua giông tố,
nhưng chưa bao giờ tắt tiếng hát.

Chúng ta yêu đất mà không cần lý do,
bởi mảnh đất đã in dấu chân của linh hồn mình từ kiếp trước.

Khi một dân tộc biết thương nhau,
kẻ thù không còn chỗ bám.

Khi một dân tộc biết tin nhau,
phép màu trở thành thói quen.

Không phải núi non tạo nên sức mạnh,
mà là trái tim của con người đứng trên núi.

Không phải biển tạo nên vĩ đại,
mà là những linh hồn dám vươn ra biển lớn.

Có quốc gia nhỏ,
nhưng linh hồn họ rộng như bầu trời.

Có quốc gia mạnh,
nhưng trái tim họ mỏng như thủy tinh.

Tương lai không thuộc về người đô hộ,
mà thuộc về người biết yêu.

Tương lai không thuộc về người la hét,
mà thuộc về người nâng tần.

Và rồi một ngày,
nhân loại nhìn nhau như anh em,
không còn biên giới trong trái tim.

Vì mỗi dân tộc là một ngôi sao,
và khi tất cả cùng sáng,
trái đất hóa thành dải ngân hà.
HNI 7-11 - B13 ✅ BÀI THƠ CHƯƠNG 24 : “LINH HỒN CỦA MỘT DÂN TỘC" Mỗi dân tộc là một linh hồn, mang giọng nói riêng, mang trái tim riêng, mang nỗi đau riêng, mang khát vọng riêng. Có dân tộc được sinh ra để mở đường, có dân tộc được sinh ra để giữ lửa. Có dân tộc trải qua giông tố, nhưng chưa bao giờ tắt tiếng hát. Chúng ta yêu đất mà không cần lý do, bởi mảnh đất đã in dấu chân của linh hồn mình từ kiếp trước. Khi một dân tộc biết thương nhau, kẻ thù không còn chỗ bám. Khi một dân tộc biết tin nhau, phép màu trở thành thói quen. Không phải núi non tạo nên sức mạnh, mà là trái tim của con người đứng trên núi. Không phải biển tạo nên vĩ đại, mà là những linh hồn dám vươn ra biển lớn. Có quốc gia nhỏ, nhưng linh hồn họ rộng như bầu trời. Có quốc gia mạnh, nhưng trái tim họ mỏng như thủy tinh. Tương lai không thuộc về người đô hộ, mà thuộc về người biết yêu. Tương lai không thuộc về người la hét, mà thuộc về người nâng tần. Và rồi một ngày, nhân loại nhìn nhau như anh em, không còn biên giới trong trái tim. Vì mỗi dân tộc là một ngôi sao, và khi tất cả cùng sáng, trái đất hóa thành dải ngân hà.
Like
Sad
4
0 Comments 0 Shares