HNI 9/11: BÀI THƠ: chương 7
TÁI LẬP LINH HỒN VIỆT QUA KHÔI PHỤC VĂN HÓA GỐC
Ta trở về nghe tiếng trống đồng vọng lại,
Từ lòng đất tổ tiên khẽ gọi con cháu trở về.
Những hoa văn xưa không chỉ là hình chạm,
Mà là mật mã của linh hồn dân tộc ngàn năm.
Mỗi câu ca dao, mỗi làn điệu quan họ,
Là dòng máu đỏ chảy trong tim người Việt.
Văn hóa gốc không nằm trong bảo tàng,
Mà trong hơi thở, trong nếp sống, trong ánh nhìn của mẹ.
Ta đã đi quá xa trên con đường mô phỏng,
Đến mức quên dáng ngồi, tiếng cười, hồn vía của mình.
Những giá trị ngoại lai như lớp son phấn mỏng,
Không thể che được nỗi rỗng nơi tâm linh.
Tái lập linh hồn Việt không phải là hoài cổ,
Mà là thổi sinh khí mới vào mạch Đạo xưa.
Là học lại cách cúi đầu trước đất,
Cách ngẩng đầu trước Trời,
Và sống trọn trong Nhân.
Phục hồi văn hóa gốc là phục hồi cội tâm,
Là trả lại ý nghĩa thiêng liêng cho từng hạt gạo, giọt mồ hôi.
Là gọi lại tổ tiên trong từng lễ hội,
Không bằng hình thức, mà bằng sự thành kính từ tim.
Hãy để tiếng Việt được trong như nước suối,
Không lai tạp, không méo mó bởi phồn hoa ảo.
Hãy để lễ nghĩa, hiếu trung, nhân ái,
Trở lại làm kim chỉ nam trong từng hành xử nhỏ.
Chỉ khi đó, dân tộc mới thật sự đứng dậy,
Không phải bằng cơ bắp, mà bằng linh hồn đã tái sinh.
Văn hóa gốc là cội nguồn Đạo Việt,
Là ngọn lửa thắp sáng tương lai tự do và nhân bản.
Khi mỗi người dân sống bằng hồn Việt của mình,
Thì đất nước sẽ không bao giờ mất.
Bởi kẻ thù có thể chiếm đất,
Nhưng không thể chiếm được linh hồn đã thức tỉnh.
Hỡi người Việt, hãy cùng nhau tái lập linh hồn dân tộc,
Bằng việc sống trọn trong Chân – Thiện – Mỹ.
Bởi phục hồi văn hóa gốc,
Chính là dựng lại ngôi đền thiêng của nước Việt trong mỗi trái tim.
TÁI LẬP LINH HỒN VIỆT QUA KHÔI PHỤC VĂN HÓA GỐC
Ta trở về nghe tiếng trống đồng vọng lại,
Từ lòng đất tổ tiên khẽ gọi con cháu trở về.
Những hoa văn xưa không chỉ là hình chạm,
Mà là mật mã của linh hồn dân tộc ngàn năm.
Mỗi câu ca dao, mỗi làn điệu quan họ,
Là dòng máu đỏ chảy trong tim người Việt.
Văn hóa gốc không nằm trong bảo tàng,
Mà trong hơi thở, trong nếp sống, trong ánh nhìn của mẹ.
Ta đã đi quá xa trên con đường mô phỏng,
Đến mức quên dáng ngồi, tiếng cười, hồn vía của mình.
Những giá trị ngoại lai như lớp son phấn mỏng,
Không thể che được nỗi rỗng nơi tâm linh.
Tái lập linh hồn Việt không phải là hoài cổ,
Mà là thổi sinh khí mới vào mạch Đạo xưa.
Là học lại cách cúi đầu trước đất,
Cách ngẩng đầu trước Trời,
Và sống trọn trong Nhân.
Phục hồi văn hóa gốc là phục hồi cội tâm,
Là trả lại ý nghĩa thiêng liêng cho từng hạt gạo, giọt mồ hôi.
Là gọi lại tổ tiên trong từng lễ hội,
Không bằng hình thức, mà bằng sự thành kính từ tim.
Hãy để tiếng Việt được trong như nước suối,
Không lai tạp, không méo mó bởi phồn hoa ảo.
Hãy để lễ nghĩa, hiếu trung, nhân ái,
Trở lại làm kim chỉ nam trong từng hành xử nhỏ.
Chỉ khi đó, dân tộc mới thật sự đứng dậy,
Không phải bằng cơ bắp, mà bằng linh hồn đã tái sinh.
Văn hóa gốc là cội nguồn Đạo Việt,
Là ngọn lửa thắp sáng tương lai tự do và nhân bản.
Khi mỗi người dân sống bằng hồn Việt của mình,
Thì đất nước sẽ không bao giờ mất.
Bởi kẻ thù có thể chiếm đất,
Nhưng không thể chiếm được linh hồn đã thức tỉnh.
Hỡi người Việt, hãy cùng nhau tái lập linh hồn dân tộc,
Bằng việc sống trọn trong Chân – Thiện – Mỹ.
Bởi phục hồi văn hóa gốc,
Chính là dựng lại ngôi đền thiêng của nước Việt trong mỗi trái tim.
HNI 9/11: 📕BÀI THƠ: chương 7
TÁI LẬP LINH HỒN VIỆT QUA KHÔI PHỤC VĂN HÓA GỐC
Ta trở về nghe tiếng trống đồng vọng lại,
Từ lòng đất tổ tiên khẽ gọi con cháu trở về.
Những hoa văn xưa không chỉ là hình chạm,
Mà là mật mã của linh hồn dân tộc ngàn năm.
Mỗi câu ca dao, mỗi làn điệu quan họ,
Là dòng máu đỏ chảy trong tim người Việt.
Văn hóa gốc không nằm trong bảo tàng,
Mà trong hơi thở, trong nếp sống, trong ánh nhìn của mẹ.
Ta đã đi quá xa trên con đường mô phỏng,
Đến mức quên dáng ngồi, tiếng cười, hồn vía của mình.
Những giá trị ngoại lai như lớp son phấn mỏng,
Không thể che được nỗi rỗng nơi tâm linh.
Tái lập linh hồn Việt không phải là hoài cổ,
Mà là thổi sinh khí mới vào mạch Đạo xưa.
Là học lại cách cúi đầu trước đất,
Cách ngẩng đầu trước Trời,
Và sống trọn trong Nhân.
Phục hồi văn hóa gốc là phục hồi cội tâm,
Là trả lại ý nghĩa thiêng liêng cho từng hạt gạo, giọt mồ hôi.
Là gọi lại tổ tiên trong từng lễ hội,
Không bằng hình thức, mà bằng sự thành kính từ tim.
Hãy để tiếng Việt được trong như nước suối,
Không lai tạp, không méo mó bởi phồn hoa ảo.
Hãy để lễ nghĩa, hiếu trung, nhân ái,
Trở lại làm kim chỉ nam trong từng hành xử nhỏ.
Chỉ khi đó, dân tộc mới thật sự đứng dậy,
Không phải bằng cơ bắp, mà bằng linh hồn đã tái sinh.
Văn hóa gốc là cội nguồn Đạo Việt,
Là ngọn lửa thắp sáng tương lai tự do và nhân bản.
Khi mỗi người dân sống bằng hồn Việt của mình,
Thì đất nước sẽ không bao giờ mất.
Bởi kẻ thù có thể chiếm đất,
Nhưng không thể chiếm được linh hồn đã thức tỉnh.
Hỡi người Việt, hãy cùng nhau tái lập linh hồn dân tộc,
Bằng việc sống trọn trong Chân – Thiện – Mỹ.
Bởi phục hồi văn hóa gốc,
Chính là dựng lại ngôi đền thiêng của nước Việt trong mỗi trái tim.