HNI 13/12
Bài thơ CHƯƠNG 5:NHÂN – QUẢ – CỘNG HƯỞNG —BỘ BA QUY LUẬT CHI PHỐI ĐỜI SỐNG
Trong vũ trụ bao la không có điều gì tự đến,
Mỗi hạt giống gieo ra đều mang ký ức của bàn tay đã gieo.
Một ý nghĩ nhỏ – một hành động nhẹ – một lời nói vô tình,
Đều âm thầm rơi xuống mảnh đất của đời và bắt đầu hành trình của chính nó.
Nhân là khởi điểm – như hạt mầm chưa hé nụ,
Nằm yên lặng trong bóng tối nhưng mang sức mạnh mở chồi xanh.
Không ai thấy nó lớn lên từng ngày,
Nhưng đến đúng thời, nó trồi lên thành số phận.
Quả là hoa trái của những điều ta từng chọn,
Không nhanh – không chậm – không bỏ sót một ai.
Nó không trừng phạt – cũng chẳng thiên vị,
Chỉ trả lại đúng bản chất điều ta đã gửi vào vũ trụ.
Cộng hưởng là lời đáp của không gian cho rung động con người,
Là tấm gương vô hình phản chiếu tần số trong tim ta.
Khi ta buồn – đời bỗng xám thêm một chút,
Khi ta sáng – mọi điều quanh mình như được nâng lên một tầng.
Ba quy luật ấy không bao giờ tách rời,
Như ba vòng tròn giao nhau trong khoảng lặng của thời gian.
Chúng dệt nên con đường ta đi,
Bằng sợi chỉ vô hình mà không một đôi mắt trần gian nào trông thấy.
Có những quả ngọt đến bất ngờ như món quà,
Có những bài học đến trong hình hài thử thách.
Nhưng nếu nhìn sâu, ta sẽ biết:
Tất cả đều chỉ là Nhân trở về tìm họ hàng.
Cộng hưởng dạy ta rằng:
Ta không sống một mình trong thế giới này.
Mỗi dao động ta tạo ra,
Sẽ ngân vang vào người khác, rồi quay trở lại trái tim ta – tròn đầy hơn hoặc nặng nề hơn.
Khi hiểu ba quy luật ấy,
Ta bước nhẹ hơn – sống chậm hơn – chọn kỹ hơn từng niệm khởi.
Biết rằng ta vừa là người gieo,
Vừa là người đón nhận,
Lại vừa là người đang tạo nên trường năng lượng cho chính cuộc đời mình.
Và rồi đến một ngày,
Ta nhìn hoa nở – lá rơi – mây trôi – nước chảy,
Bỗng hiểu rằng tất cả đều đang làm theo Nhân – Quả – Cộng Hưởng,
Một cách hoàn hảo đến mức con người chỉ có thể khiêm nhường cúi đầu.
Hãy gieo điều thiện – bằng trái tim trong sáng,
Hãy đón nhận – bằng tâm bình thản,
Hãy sống – bằng tần số hài hòa với Đạo Trời.
Khi ấy, ba vòng tròn vô hình sẽ mở ra cánh cửa mới,
Dẫn chúng ta đến đời sống nhẹ như ánh bình minh.
Bài thơ CHƯƠNG 5:NHÂN – QUẢ – CỘNG HƯỞNG —BỘ BA QUY LUẬT CHI PHỐI ĐỜI SỐNG
Trong vũ trụ bao la không có điều gì tự đến,
Mỗi hạt giống gieo ra đều mang ký ức của bàn tay đã gieo.
Một ý nghĩ nhỏ – một hành động nhẹ – một lời nói vô tình,
Đều âm thầm rơi xuống mảnh đất của đời và bắt đầu hành trình của chính nó.
Nhân là khởi điểm – như hạt mầm chưa hé nụ,
Nằm yên lặng trong bóng tối nhưng mang sức mạnh mở chồi xanh.
Không ai thấy nó lớn lên từng ngày,
Nhưng đến đúng thời, nó trồi lên thành số phận.
Quả là hoa trái của những điều ta từng chọn,
Không nhanh – không chậm – không bỏ sót một ai.
Nó không trừng phạt – cũng chẳng thiên vị,
Chỉ trả lại đúng bản chất điều ta đã gửi vào vũ trụ.
Cộng hưởng là lời đáp của không gian cho rung động con người,
Là tấm gương vô hình phản chiếu tần số trong tim ta.
Khi ta buồn – đời bỗng xám thêm một chút,
Khi ta sáng – mọi điều quanh mình như được nâng lên một tầng.
Ba quy luật ấy không bao giờ tách rời,
Như ba vòng tròn giao nhau trong khoảng lặng của thời gian.
Chúng dệt nên con đường ta đi,
Bằng sợi chỉ vô hình mà không một đôi mắt trần gian nào trông thấy.
Có những quả ngọt đến bất ngờ như món quà,
Có những bài học đến trong hình hài thử thách.
Nhưng nếu nhìn sâu, ta sẽ biết:
Tất cả đều chỉ là Nhân trở về tìm họ hàng.
Cộng hưởng dạy ta rằng:
Ta không sống một mình trong thế giới này.
Mỗi dao động ta tạo ra,
Sẽ ngân vang vào người khác, rồi quay trở lại trái tim ta – tròn đầy hơn hoặc nặng nề hơn.
Khi hiểu ba quy luật ấy,
Ta bước nhẹ hơn – sống chậm hơn – chọn kỹ hơn từng niệm khởi.
Biết rằng ta vừa là người gieo,
Vừa là người đón nhận,
Lại vừa là người đang tạo nên trường năng lượng cho chính cuộc đời mình.
Và rồi đến một ngày,
Ta nhìn hoa nở – lá rơi – mây trôi – nước chảy,
Bỗng hiểu rằng tất cả đều đang làm theo Nhân – Quả – Cộng Hưởng,
Một cách hoàn hảo đến mức con người chỉ có thể khiêm nhường cúi đầu.
Hãy gieo điều thiện – bằng trái tim trong sáng,
Hãy đón nhận – bằng tâm bình thản,
Hãy sống – bằng tần số hài hòa với Đạo Trời.
Khi ấy, ba vòng tròn vô hình sẽ mở ra cánh cửa mới,
Dẫn chúng ta đến đời sống nhẹ như ánh bình minh.
HNI 13/12
📕Bài thơ CHƯƠNG 5:NHÂN – QUẢ – CỘNG HƯỞNG —BỘ BA QUY LUẬT CHI PHỐI ĐỜI SỐNG
Trong vũ trụ bao la không có điều gì tự đến,
Mỗi hạt giống gieo ra đều mang ký ức của bàn tay đã gieo.
Một ý nghĩ nhỏ – một hành động nhẹ – một lời nói vô tình,
Đều âm thầm rơi xuống mảnh đất của đời và bắt đầu hành trình của chính nó.
Nhân là khởi điểm – như hạt mầm chưa hé nụ,
Nằm yên lặng trong bóng tối nhưng mang sức mạnh mở chồi xanh.
Không ai thấy nó lớn lên từng ngày,
Nhưng đến đúng thời, nó trồi lên thành số phận.
Quả là hoa trái của những điều ta từng chọn,
Không nhanh – không chậm – không bỏ sót một ai.
Nó không trừng phạt – cũng chẳng thiên vị,
Chỉ trả lại đúng bản chất điều ta đã gửi vào vũ trụ.
Cộng hưởng là lời đáp của không gian cho rung động con người,
Là tấm gương vô hình phản chiếu tần số trong tim ta.
Khi ta buồn – đời bỗng xám thêm một chút,
Khi ta sáng – mọi điều quanh mình như được nâng lên một tầng.
Ba quy luật ấy không bao giờ tách rời,
Như ba vòng tròn giao nhau trong khoảng lặng của thời gian.
Chúng dệt nên con đường ta đi,
Bằng sợi chỉ vô hình mà không một đôi mắt trần gian nào trông thấy.
Có những quả ngọt đến bất ngờ như món quà,
Có những bài học đến trong hình hài thử thách.
Nhưng nếu nhìn sâu, ta sẽ biết:
Tất cả đều chỉ là Nhân trở về tìm họ hàng.
Cộng hưởng dạy ta rằng:
Ta không sống một mình trong thế giới này.
Mỗi dao động ta tạo ra,
Sẽ ngân vang vào người khác, rồi quay trở lại trái tim ta – tròn đầy hơn hoặc nặng nề hơn.
Khi hiểu ba quy luật ấy,
Ta bước nhẹ hơn – sống chậm hơn – chọn kỹ hơn từng niệm khởi.
Biết rằng ta vừa là người gieo,
Vừa là người đón nhận,
Lại vừa là người đang tạo nên trường năng lượng cho chính cuộc đời mình.
Và rồi đến một ngày,
Ta nhìn hoa nở – lá rơi – mây trôi – nước chảy,
Bỗng hiểu rằng tất cả đều đang làm theo Nhân – Quả – Cộng Hưởng,
Một cách hoàn hảo đến mức con người chỉ có thể khiêm nhường cúi đầu.
Hãy gieo điều thiện – bằng trái tim trong sáng,
Hãy đón nhận – bằng tâm bình thản,
Hãy sống – bằng tần số hài hòa với Đạo Trời.
Khi ấy, ba vòng tròn vô hình sẽ mở ra cánh cửa mới,
Dẫn chúng ta đến đời sống nhẹ như ánh bình minh.