HNI 19/12
CHƯƠNG 45:
TỔNG KẾT: TRỞ VỀ GỐC – THUẬN LÒNG DÂN – HỢP ĐẠO TRỜI
Con người đi rất xa để rồi nhận ra:
đích đến cuối cùng không nằm ở phía trước,
mà nằm nơi khởi nguyên.
Sau tất cả những cuộc chinh phục vĩ đại, những nền văn minh rực rỡ rồi sụp đổ, những học thuyết nối tiếp nhau ra đời, nhân loại hôm nay đứng trước một ngưỡng cửa mới. Một ngưỡng cửa không được mở bằng vũ khí, cũng không được xây bằng quyền lực, mà được khai mở bằng sự tỉnh thức.
Chương cuối này không nhằm đưa ra thêm một học thuyết. Nó chỉ làm một việc giản dị nhưng cốt lõi: nhắc con người nhớ lại Gốc của mình.

1. Trở về Gốc – Hành trình không thể né tránh của nhân loại
Gốc không phải là quá khứ.
Gốc là bản thể.
Gốc không nằm trong một tôn giáo, một dân tộc hay một nền văn hóa riêng biệt. Gốc nằm trong nhân tâm thuần khiết, nơi con người sinh ra đã mang sẵn: lòng trắc ẩn, khát vọng hòa hợp, và khả năng cảm nhận sự sống như một tổng thể thống nhất.
Khi con người rời xa Gốc, họ bắt đầu phân chia:
– Ta và người
– Đúng và sai tuyệt đối
– Thánh và phàm
– Chủ và tớ
– Kẻ thắng và người thua
Chính từ đó, khổ đau sinh ra.
Hành trình tiến hóa của nhân loại trong hàng ngàn năm thực chất không phải là hành trình đi lên, mà là hành trình đi xa khỏi Gốc. Khoa học phát triển nhưng đạo đức chậm lại. Công nghệ bùng nổ nhưng tâm hồn thu hẹp. Tốc độ tăng trưởng kinh tế vượt xa tốc độ trưởng thành nội tâm.
Và rồi, khi những hệ thống cũ không còn vận hành được nữa, khi chiến tranh, khủng hoảng môi trường, đổ vỡ niềm tin lan rộng khắp hành tinh, con người buộc phải quay lại đặt câu hỏi căn bản nhất:
“Ta là ai trong trật tự của vũ trụ này?”
Trở về Gốc không có nghĩa là quay lưng với văn minh.
Trở về Gốc là đặt văn minh trở lại đúng vị trí phục vụ sự sống, chứ không thống trị sự sống.

2. Thuận Lòng Dân – Khi quyền lực quay về đúng nguồn
Mọi trật tự xã hội bền vững đều có chung một nguyên lý:
Lòng dân là nền móng.
Khi một hệ thống đi ngược lòng dân, nó có thể tồn tại bằng cưỡng chế, nhưng không thể trường tồn. Khi một nhà lãnh đạo xa rời nhân tâm, dù có trí tuệ đến đâu, sớm muộn cũng tạo ra chia rẽ.
Lòng dân không phải là cảm xúc nhất thời của đám đông.
HNI 19/12 🌺CHƯƠNG 45: TỔNG KẾT: TRỞ VỀ GỐC – THUẬN LÒNG DÂN – HỢP ĐẠO TRỜI Con người đi rất xa để rồi nhận ra: đích đến cuối cùng không nằm ở phía trước, mà nằm nơi khởi nguyên. Sau tất cả những cuộc chinh phục vĩ đại, những nền văn minh rực rỡ rồi sụp đổ, những học thuyết nối tiếp nhau ra đời, nhân loại hôm nay đứng trước một ngưỡng cửa mới. Một ngưỡng cửa không được mở bằng vũ khí, cũng không được xây bằng quyền lực, mà được khai mở bằng sự tỉnh thức. Chương cuối này không nhằm đưa ra thêm một học thuyết. Nó chỉ làm một việc giản dị nhưng cốt lõi: nhắc con người nhớ lại Gốc của mình. 1. Trở về Gốc – Hành trình không thể né tránh của nhân loại Gốc không phải là quá khứ. Gốc là bản thể. Gốc không nằm trong một tôn giáo, một dân tộc hay một nền văn hóa riêng biệt. Gốc nằm trong nhân tâm thuần khiết, nơi con người sinh ra đã mang sẵn: lòng trắc ẩn, khát vọng hòa hợp, và khả năng cảm nhận sự sống như một tổng thể thống nhất. Khi con người rời xa Gốc, họ bắt đầu phân chia: – Ta và người – Đúng và sai tuyệt đối – Thánh và phàm – Chủ và tớ – Kẻ thắng và người thua Chính từ đó, khổ đau sinh ra. Hành trình tiến hóa của nhân loại trong hàng ngàn năm thực chất không phải là hành trình đi lên, mà là hành trình đi xa khỏi Gốc. Khoa học phát triển nhưng đạo đức chậm lại. Công nghệ bùng nổ nhưng tâm hồn thu hẹp. Tốc độ tăng trưởng kinh tế vượt xa tốc độ trưởng thành nội tâm. Và rồi, khi những hệ thống cũ không còn vận hành được nữa, khi chiến tranh, khủng hoảng môi trường, đổ vỡ niềm tin lan rộng khắp hành tinh, con người buộc phải quay lại đặt câu hỏi căn bản nhất: “Ta là ai trong trật tự của vũ trụ này?” Trở về Gốc không có nghĩa là quay lưng với văn minh. Trở về Gốc là đặt văn minh trở lại đúng vị trí phục vụ sự sống, chứ không thống trị sự sống. 2. Thuận Lòng Dân – Khi quyền lực quay về đúng nguồn Mọi trật tự xã hội bền vững đều có chung một nguyên lý: Lòng dân là nền móng. Khi một hệ thống đi ngược lòng dân, nó có thể tồn tại bằng cưỡng chế, nhưng không thể trường tồn. Khi một nhà lãnh đạo xa rời nhân tâm, dù có trí tuệ đến đâu, sớm muộn cũng tạo ra chia rẽ. Lòng dân không phải là cảm xúc nhất thời của đám đông.
Love
Like
Angry
7
0 Bình luận 0 Chia sẽ