HNI 21/12

Bài thơ Chương 2:
Sự dư thừa vật chất và sự thiếu hụt ý nghĩa sống
Nhà cao hơn ước mơ,
kho đồ đầy hơn trái tim đang trống rỗng.
Con người đếm thành công bằng con số,
nhưng quên hỏi mình: đã sống hay chưa?
Bàn tay nắm chặt những điều mua được,
lại buông rơi những giá trị không bán nổi bằng tiền.
Chúng ta có đủ mọi thứ để tồn tại,
nhưng thiếu một lý do để thức dậy mỗi sớm mai.
Tiếng ồn của tiện nghi che lấp tiếng gọi nội tâm,
ánh sáng màn hình làm mờ ánh sáng linh hồn.
Cái đói không còn ở dạ dày,
mà nằm sâu trong ý nghĩa của đời người.
Ta chạy theo “có thêm”,
mà quên học cách “là”.
Càng chất đầy bên ngoài,
càng rỗng dần bên trong.
Chỉ khi dám dừng lại giữa dư thừa,
ta mới nghe thấy câu hỏi thật của chính mình:
Sống để sở hữu…
hay sống để hiểu, để yêu, để trở về?
HNI 21/12 📕 Bài thơ Chương 2: Sự dư thừa vật chất và sự thiếu hụt ý nghĩa sống Nhà cao hơn ước mơ, kho đồ đầy hơn trái tim đang trống rỗng. Con người đếm thành công bằng con số, nhưng quên hỏi mình: đã sống hay chưa? Bàn tay nắm chặt những điều mua được, lại buông rơi những giá trị không bán nổi bằng tiền. Chúng ta có đủ mọi thứ để tồn tại, nhưng thiếu một lý do để thức dậy mỗi sớm mai. Tiếng ồn của tiện nghi che lấp tiếng gọi nội tâm, ánh sáng màn hình làm mờ ánh sáng linh hồn. Cái đói không còn ở dạ dày, mà nằm sâu trong ý nghĩa của đời người. Ta chạy theo “có thêm”, mà quên học cách “là”. Càng chất đầy bên ngoài, càng rỗng dần bên trong. Chỉ khi dám dừng lại giữa dư thừa, ta mới nghe thấy câu hỏi thật của chính mình: Sống để sở hữu… hay sống để hiểu, để yêu, để trở về?
Like
Love
8
3 Bình luận 0 Chia sẽ