HNI 22/12
CHƯƠNG 13
KHI ĐỒNG TIỀN TRỞ THÀNH THƯỚC ĐO GIÁ TRỊ CON NGƯỜI
Có một thời, con người được nhìn nhận qua nhân cách, qua chữ tín, qua cách họ đối đãi với người khác khi không ai nhìn thấy. Nhưng dần dần, trong guồng quay của xã hội hiện đại, một thước đo khác đã lặng lẽ chiếm vị trí trung tâm: đồng tiền. Từ phương tiện phục vụ đời sống, tiền bạc đã vượt ra khỏi vai trò ban đầu để trở thành tiêu chuẩn đánh giá con người – không chỉ trong xã hội, mà còn trong chính nội tâm mỗi cá nhân.
1. Sự trượt dốc âm thầm của giá trị con người
Không ai thức dậy một buổi sáng và quyết định rằng từ hôm nay, mình sẽ đánh giá con người bằng tiền. Sự thay đổi ấy diễn ra rất chậm, gần như vô hình. Ban đầu là những câu hỏi tưởng chừng vô hại: “Anh làm nghề gì?”, “Thu nhập bao nhiêu?”, “Có nhà chưa?”. Rồi dần dần, những câu hỏi đó trở thành tiêu chí ngầm để phân loại con người: đáng trọng – tầm thường, thành công – thất bại, có tiếng nói – không giá trị.
Khi đồng tiền bước lên vị trí trung tâm, con người không còn được nhìn như một thực thể sống động với chiều sâu nội tâm, mà như một “bản báo cáo tài chính biết đi”. Giá trị của họ được quy đổi thành con số: tài khoản ngân hàng, bất động sản, xe cộ, chức danh. Những phẩm chất vô hình như lòng tử tế, sự trung thực, khả năng yêu thương và hy sinh dần bị đẩy ra rìa vì không thể đo lường bằng tiền.
2. Tiền – phương tiện hay cứu cánh?
Tiền tự thân không xấu. Nó là phát minh quan trọng giúp xã hội vận hành, giúp con người trao đổi giá trị, tích lũy công sức và mở rộng khả năng sống. Vấn đề không nằm ở tiền, mà nằm ở vị trí mà con người đặt tiền trong hệ giá trị của mình.
Khi tiền là phương tiện, con người làm chủ nó. Khi tiền trở thành cứu cánh, con người trở thành nô lệ của chính thứ mình tạo ra. Lúc đó, mọi quyết định sống đều xoay quanh câu hỏi: “Việc này có ra tiền không?”, thay vì “Việc này có đúng không?”, “Có nhân văn không?”, “Có làm tổn thương ai không?”.
Sự đảo lộn này khiến con người sẵn sàng đánh đổi những giá trị căn bản nhất: thời gian cho gia đình, sức khỏe, sự bình an nội tâm, thậm chí cả lương tâm – chỉ để đạt được nhiều tiền hơn, nhanh hơn.
3. Khi con người tự biến mình thành hàng hóa
Đọc thêm
Đọc thêm

Like
Love
Wow
11
0 Bình
HNI 22/12 CHƯƠNG 13 KHI ĐỒNG TIỀN TRỞ THÀNH THƯỚC ĐO GIÁ TRỊ CON NGƯỜI Có một thời, con người được nhìn nhận qua nhân cách, qua chữ tín, qua cách họ đối đãi với người khác khi không ai nhìn thấy. Nhưng dần dần, trong guồng quay của xã hội hiện đại, một thước đo khác đã lặng lẽ chiếm vị trí trung tâm: đồng tiền. Từ phương tiện phục vụ đời sống, tiền bạc đã vượt ra khỏi vai trò ban đầu để trở thành tiêu chuẩn đánh giá con người – không chỉ trong xã hội, mà còn trong chính nội tâm mỗi cá nhân. 1. Sự trượt dốc âm thầm của giá trị con người Không ai thức dậy một buổi sáng và quyết định rằng từ hôm nay, mình sẽ đánh giá con người bằng tiền. Sự thay đổi ấy diễn ra rất chậm, gần như vô hình. Ban đầu là những câu hỏi tưởng chừng vô hại: “Anh làm nghề gì?”, “Thu nhập bao nhiêu?”, “Có nhà chưa?”. Rồi dần dần, những câu hỏi đó trở thành tiêu chí ngầm để phân loại con người: đáng trọng – tầm thường, thành công – thất bại, có tiếng nói – không giá trị. Khi đồng tiền bước lên vị trí trung tâm, con người không còn được nhìn như một thực thể sống động với chiều sâu nội tâm, mà như một “bản báo cáo tài chính biết đi”. Giá trị của họ được quy đổi thành con số: tài khoản ngân hàng, bất động sản, xe cộ, chức danh. Những phẩm chất vô hình như lòng tử tế, sự trung thực, khả năng yêu thương và hy sinh dần bị đẩy ra rìa vì không thể đo lường bằng tiền. 2. Tiền – phương tiện hay cứu cánh? Tiền tự thân không xấu. Nó là phát minh quan trọng giúp xã hội vận hành, giúp con người trao đổi giá trị, tích lũy công sức và mở rộng khả năng sống. Vấn đề không nằm ở tiền, mà nằm ở vị trí mà con người đặt tiền trong hệ giá trị của mình. Khi tiền là phương tiện, con người làm chủ nó. Khi tiền trở thành cứu cánh, con người trở thành nô lệ của chính thứ mình tạo ra. Lúc đó, mọi quyết định sống đều xoay quanh câu hỏi: “Việc này có ra tiền không?”, thay vì “Việc này có đúng không?”, “Có nhân văn không?”, “Có làm tổn thương ai không?”. Sự đảo lộn này khiến con người sẵn sàng đánh đổi những giá trị căn bản nhất: thời gian cho gia đình, sức khỏe, sự bình an nội tâm, thậm chí cả lương tâm – chỉ để đạt được nhiều tiền hơn, nhanh hơn. 3. Khi con người tự biến mình thành hàng hóa Đọc thêm Đọc thêm Like Love Wow 11 0 Bình
Like
Love
7
0 Comments 0 Shares