HNI 24/12 CÂU ĐỐ CHIỀU
Đề 1:
Quả khế không chỉ là loại trái cây quen thuộc ở Việt Nam mà còn mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe . Dưới đây là những tác dụng nổi bật của quả khế:
1. Thanh nhiệt, giải độc
Khế có tính mát, giúp giải nhiệt, làm mát gan.
Hỗ trợ thải độc cơ thể, giảm nóng trong, nổi mụn.
2. Hỗ trợ tiêu hóa
Giàu chất xơ, giúp:
Ngăn ngừa táo bón
Kích thích tiêu hóa
Cải thiện chức năng đường ruột
3. Tốt cho tim mạch
Chứa kali, giúp điều hòa huyết áp.
Chất chống oxy hóa giúp giảm cholesterol xấu, bảo vệ tim.
4. Tăng cường miễn dịch
Giàu vitamin C, giúp:
Tăng sức đề kháng
Chống viêm
Hạn chế cảm cúm, nhiễm trùng
5. Hỗ trợ giảm cân
Ít calo, nhiều nước và chất xơ.
Tạo cảm giác no lâu, phù hợp cho người ăn kiêng.
6. Hỗ trợ kiểm soát đường huyết
Chỉ số đường huyết thấp.
Phù hợp cho người tiểu đường (dùng lượng vừa phải).
7. Làm đẹp da
Chống oxy hóa, giúp:
Làm chậm lão hóa
Giúp da sáng khỏe
Giảm mụn do nóng trong
Lưu ý quan trọng
Người bị bệnh thận không nên ăn khế, vì khế chứa oxalat và caramboxin có thể gây ngộ độc.
Không nên ăn quá nhiều, đặc biệt là khế chua.
Đề 2:
Chương 29 không chỉ nói về huấn luyện, mà nói về cách con người được “lập trình lại” để sống đúng tần số của một hệ thống trường tồn. Khi đọc chương này, tôi cảm nhận rất rõ một thông điệp cốt lõi: HNI không xây người giỏi trong khoảnh khắc, mà nuôi dưỡng con người vững vàng trong thời gian dài.
“Mô hình huấn luyện tần số cao” trong tư duy của Henry Lê không phải là đào tạo kỹ năng theo kiểu nhồi nhét, càng không phải các khóa học tạo động lực ngắn hạn. Đó là một hệ sinh thái huấn luyện liên tục, nơi mỗi cá nhân được sống, làm việc và trưởng thành trong một trường năng lượng có chủ đích.
Điều khiến tôi ấn tượng nhất là cách tác giả định nghĩa lại chữ huấn luyện. Ở đây, huấn luyện không phải “dạy người khác phải làm gì”, mà là giữ cho tần số của hệ thống luôn cao để con người tự điều chỉnh chính mình. Khi môi trường đủ trong, đủ mạnh, đủ kỷ luật và đủ nhân văn, con người sẽ tự nâng cấp mà không cần ép buộc.
Trong mô hình HNI, huấn luyện tần số cao diễn ra ở ba lớp đồng thời:
Huấn luyện nội tâm: rèn sự tỉnh thức, trách nhiệm, kỷ luật cá nhân.
Huấn luyện hành động: chuẩn hóa cách làm việc, ra quyết định, phối hợp.
Huấn luyện cộng đồng: sống trong một tập thể có cùng giá trị, cùng chuẩn mực.
Ba lớp này tạo thành một vòng tròn khép kín. Nếu thiếu một lớp, tần số sẽ rò rỉ. Và nếu chỉ tập trung vào kỹ năng mà bỏ quên nội tâm, hệ thống sớm muộn cũng suy yếu.
Chương 29 cũng làm nổi bật vai trò của 9 vị trí trong HNI như những “trạm phát sóng tần số”. Mỗi vị trí không chỉ có nhiệm vụ vận hành, mà còn mang trách nhiệm giữ chuẩn năng lượng. Người đứng ở vị trí nào thì tần số của họ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến khu vực đó. Đây là một tư duy rất khác so với mô hình tổ chức truyền thống – nơi con người được đánh giá chủ yếu bằng KPI, còn trạng thái sống thì bị bỏ quên.
Huấn luyện tần số cao, theo Henry Lê, không chấp nhận sự giả tạo. Không thể “diễn” lâu trong một hệ thống mà mọi hành vi, lời nói, quyết định đều được cộng hưởng và phản hồi liên tục. Ai lệch chuẩn sẽ tự cảm thấy không phù hợp, và hoặc tự điều chỉnh, hoặc tự rời đi. Đây chính là cơ chế tự lọc thông minh giúp HNI trường tồn mà không cần cưỡng chế.
Một điểm rất sâu của chương này là khái niệm huấn luyện bằng sự hiện diện. Người lãnh đạo không cần nói nhiều, không cần khẩu hiệu lớn. Chỉ cần sống đúng tần số: đúng giờ, đúng lời, đúng cam kết, đúng cách đối xử với con người. Chính sự hiện diện đó đã là một bài huấn luyện mạnh hơn mọi giáo trình.
Đọc đến cuối chương, tôi nhận ra:
HNI không xây dựng cộng đồng bằng niềm tin mù quáng, mà bằng sự lặp lại kỷ luật của những hành vi đúng. Khi hành vi đúng được lặp lại đủ lâu trong một trường năng lượng cao, nó trở thành bản chất. Và khi bản chất được hình thành, sự trường tồn là hệ quả tự nhiên.
Chương 29 vì thế không chỉ là một chương về huấn luyện, mà là lời cam kết dài hạn: HNI chọn con đường khó – con đường xây người trước khi xây hệ thống, giữ tần số trước khi mở rộng quy mô, và nuôi chiều sâu thay vì chạy theo bề nổi.
Đó là một chương đọc chậm, ngẫm lâu, và càng ngẫm càng thấy rõ:
Muốn đi xa, không thể chỉ nhanh. Muốn trường tồn, phải sống ở tần số cao mỗi ngày.
HNI 24/12 CÂU ĐỐ CHIỀU Đề 1: Quả khế không chỉ là loại trái cây quen thuộc ở Việt Nam mà còn mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe 🌿. Dưới đây là những tác dụng nổi bật của quả khế: 🍀 1. Thanh nhiệt, giải độc Khế có tính mát, giúp giải nhiệt, làm mát gan. Hỗ trợ thải độc cơ thể, giảm nóng trong, nổi mụn. 💧 2. Hỗ trợ tiêu hóa Giàu chất xơ, giúp: Ngăn ngừa táo bón Kích thích tiêu hóa Cải thiện chức năng đường ruột ❤️ 3. Tốt cho tim mạch Chứa kali, giúp điều hòa huyết áp. Chất chống oxy hóa giúp giảm cholesterol xấu, bảo vệ tim. 🛡️ 4. Tăng cường miễn dịch Giàu vitamin C, giúp: Tăng sức đề kháng Chống viêm Hạn chế cảm cúm, nhiễm trùng ⚖️ 5. Hỗ trợ giảm cân Ít calo, nhiều nước và chất xơ. Tạo cảm giác no lâu, phù hợp cho người ăn kiêng. 🌱 6. Hỗ trợ kiểm soát đường huyết Chỉ số đường huyết thấp. Phù hợp cho người tiểu đường (dùng lượng vừa phải). 🧴 7. Làm đẹp da Chống oxy hóa, giúp: Làm chậm lão hóa Giúp da sáng khỏe Giảm mụn do nóng trong ⚠️ Lưu ý quan trọng Người bị bệnh thận không nên ăn khế, vì khế chứa oxalat và caramboxin có thể gây ngộ độc. Không nên ăn quá nhiều, đặc biệt là khế chua. Đề 2: Chương 29 không chỉ nói về huấn luyện, mà nói về cách con người được “lập trình lại” để sống đúng tần số của một hệ thống trường tồn. Khi đọc chương này, tôi cảm nhận rất rõ một thông điệp cốt lõi: HNI không xây người giỏi trong khoảnh khắc, mà nuôi dưỡng con người vững vàng trong thời gian dài. “Mô hình huấn luyện tần số cao” trong tư duy của Henry Lê không phải là đào tạo kỹ năng theo kiểu nhồi nhét, càng không phải các khóa học tạo động lực ngắn hạn. Đó là một hệ sinh thái huấn luyện liên tục, nơi mỗi cá nhân được sống, làm việc và trưởng thành trong một trường năng lượng có chủ đích. Điều khiến tôi ấn tượng nhất là cách tác giả định nghĩa lại chữ huấn luyện. Ở đây, huấn luyện không phải “dạy người khác phải làm gì”, mà là giữ cho tần số của hệ thống luôn cao để con người tự điều chỉnh chính mình. Khi môi trường đủ trong, đủ mạnh, đủ kỷ luật và đủ nhân văn, con người sẽ tự nâng cấp mà không cần ép buộc. Trong mô hình HNI, huấn luyện tần số cao diễn ra ở ba lớp đồng thời: Huấn luyện nội tâm: rèn sự tỉnh thức, trách nhiệm, kỷ luật cá nhân. Huấn luyện hành động: chuẩn hóa cách làm việc, ra quyết định, phối hợp. Huấn luyện cộng đồng: sống trong một tập thể có cùng giá trị, cùng chuẩn mực. Ba lớp này tạo thành một vòng tròn khép kín. Nếu thiếu một lớp, tần số sẽ rò rỉ. Và nếu chỉ tập trung vào kỹ năng mà bỏ quên nội tâm, hệ thống sớm muộn cũng suy yếu. Chương 29 cũng làm nổi bật vai trò của 9 vị trí trong HNI như những “trạm phát sóng tần số”. Mỗi vị trí không chỉ có nhiệm vụ vận hành, mà còn mang trách nhiệm giữ chuẩn năng lượng. Người đứng ở vị trí nào thì tần số của họ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến khu vực đó. Đây là một tư duy rất khác so với mô hình tổ chức truyền thống – nơi con người được đánh giá chủ yếu bằng KPI, còn trạng thái sống thì bị bỏ quên. Huấn luyện tần số cao, theo Henry Lê, không chấp nhận sự giả tạo. Không thể “diễn” lâu trong một hệ thống mà mọi hành vi, lời nói, quyết định đều được cộng hưởng và phản hồi liên tục. Ai lệch chuẩn sẽ tự cảm thấy không phù hợp, và hoặc tự điều chỉnh, hoặc tự rời đi. Đây chính là cơ chế tự lọc thông minh giúp HNI trường tồn mà không cần cưỡng chế. Một điểm rất sâu của chương này là khái niệm huấn luyện bằng sự hiện diện. Người lãnh đạo không cần nói nhiều, không cần khẩu hiệu lớn. Chỉ cần sống đúng tần số: đúng giờ, đúng lời, đúng cam kết, đúng cách đối xử với con người. Chính sự hiện diện đó đã là một bài huấn luyện mạnh hơn mọi giáo trình. Đọc đến cuối chương, tôi nhận ra: HNI không xây dựng cộng đồng bằng niềm tin mù quáng, mà bằng sự lặp lại kỷ luật của những hành vi đúng. Khi hành vi đúng được lặp lại đủ lâu trong một trường năng lượng cao, nó trở thành bản chất. Và khi bản chất được hình thành, sự trường tồn là hệ quả tự nhiên. Chương 29 vì thế không chỉ là một chương về huấn luyện, mà là lời cam kết dài hạn: HNI chọn con đường khó – con đường xây người trước khi xây hệ thống, giữ tần số trước khi mở rộng quy mô, và nuôi chiều sâu thay vì chạy theo bề nổi. Đó là một chương đọc chậm, ngẫm lâu, và càng ngẫm càng thấy rõ: Muốn đi xa, không thể chỉ nhanh. Muốn trường tồn, phải sống ở tần số cao mỗi ngày.
Like
Love
Angry
7
0 Bình luận 0 Chia sẽ