HNI 8-9
Bài hát chương 37:
Học từ những mầm non

[Đoạn 1]
Ta tưởng rằng mình khôn ngoan, đã đi hết bao nẻo đường,
Nhưng trong ánh mắt trẻ thơ, thấy một trời bao la.
Chúng dạy ta yêu thương, chẳng cần lý do nào cả,
Một nụ cười trong sáng, xóa tan muộn phiền.
[Điệp khúc]
Học từ những mầm non, từ bước chân chưa vững,
Từ tiếng cười trong veo, từ giọt nước mắt thật lòng.
Dù ta đi xa bao nhiêu, trải qua ngàn bão tố,
Những người nhỏ tuổi hơn vẫn soi sáng đường ta.
[Đoạn 2]
Ta thấy sự tò mò, trong câu hỏi chưa có lời,
Thấy sự can đảm, trong đôi tay bé nhỏ vươn lên.
Chúng không biết sợ hãi, dám ngã rồi đứng dậy,
Nhắc ta nhớ chính mình, lúc còn nguyên niềm tin.
[Điệp khúc]
Học từ những mầm non, từ ánh nhìn vô tư,
Từ cách chúng tha thứ, từ vòng tay ôm chặt.
Dù ta có lớn lao, mang trí tuệ cuộc đời,
Nhưng một nụ cười trẻ nhỏ làm ta khiêm nhường.
[Bridge]
Có khi ta lạc lối trong vòng xoáy của thời gian,
Chạy theo những tham vọng, quên mất trái tim hiền.
Chính những người bé nhỏ, đã nhắc ta dừng lại,
Lắng nghe từng nhịp đập, để sống thật như xưa.
[Điệp khúc cao trào]
Học từ những mầm non, bài học không sách vở,
Bằng chân thật trong sáng, bằng lòng tin bất tận.
Trái tim ta rộng hơn, khi nhìn vào đôi mắt ấy,
Người nhỏ tuổi hơn dạy ta thành người.
[Kết]
Hãy cúi xuống lắng nghe,
Hãy mở lòng nhìn lại,
Người nhỏ tuổi hơn,
Chính là thầy của ta.
Đọc thêm
Đọc thêm
HNI 8-9 Bài hát chương 37: Học từ những mầm non [Đoạn 1] Ta tưởng rằng mình khôn ngoan, đã đi hết bao nẻo đường, Nhưng trong ánh mắt trẻ thơ, thấy một trời bao la. Chúng dạy ta yêu thương, chẳng cần lý do nào cả, Một nụ cười trong sáng, xóa tan muộn phiền. [Điệp khúc] Học từ những mầm non, từ bước chân chưa vững, Từ tiếng cười trong veo, từ giọt nước mắt thật lòng. Dù ta đi xa bao nhiêu, trải qua ngàn bão tố, Những người nhỏ tuổi hơn vẫn soi sáng đường ta. [Đoạn 2] Ta thấy sự tò mò, trong câu hỏi chưa có lời, Thấy sự can đảm, trong đôi tay bé nhỏ vươn lên. Chúng không biết sợ hãi, dám ngã rồi đứng dậy, Nhắc ta nhớ chính mình, lúc còn nguyên niềm tin. [Điệp khúc] Học từ những mầm non, từ ánh nhìn vô tư, Từ cách chúng tha thứ, từ vòng tay ôm chặt. Dù ta có lớn lao, mang trí tuệ cuộc đời, Nhưng một nụ cười trẻ nhỏ làm ta khiêm nhường. [Bridge] Có khi ta lạc lối trong vòng xoáy của thời gian, Chạy theo những tham vọng, quên mất trái tim hiền. Chính những người bé nhỏ, đã nhắc ta dừng lại, Lắng nghe từng nhịp đập, để sống thật như xưa. [Điệp khúc cao trào] Học từ những mầm non, bài học không sách vở, Bằng chân thật trong sáng, bằng lòng tin bất tận. Trái tim ta rộng hơn, khi nhìn vào đôi mắt ấy, Người nhỏ tuổi hơn dạy ta thành người. [Kết] Hãy cúi xuống lắng nghe, Hãy mở lòng nhìn lại, Người nhỏ tuổi hơn, Chính là thầy của ta. Đọc thêm Đọc thêm
Like
Love
Wow
Angry
7
1 Comments 0 Shares