HNI 9/9 - BÀI HÁT CHƯƠNG 37 :
"PHỤNG SỰ – CHỨ KHÔNG CAI TRỊ"
[Điệp khúc]
Phụng sự – chứ không cai trị,
Trái tim sáng dẫn lối nhân dân.
Quyền lực hóa thành tình thân,
Người lãnh đạo mới – hiến dâng cho đời.
Phụng sự – chứ không cai trị,
Sứ mệnh thiêng liêng thắp sáng ngày mai.
Cộng đồng là mái nhà chung,
Người lãnh đạo sống như ngọn lửa hồng.

[Đoạn 1]
Không ngai vàng, không vương miện,
Chỉ đôi tay chở che nhân dân.
Không mệnh lệnh, không áp đặt,
Chỉ lắng nghe tiếng nói chân thành.
Người lãnh đạo đi giữa đời,
Không ở trên cao – ở trong lòng người.
Hạnh phúc chung thay vinh hoa,
Phụng sự chính là vương quyền thật sự.

[Điệp khúc]
Phụng sự – chứ không cai trị,
Trái tim sáng dẫn lối nhân dân.
Quyền lực hóa thành tình thân,
Người lãnh đạo mới – hiến dâng cho đời.
Phụng sự – chứ không cai trị,
Sứ mệnh thiêng liêng thắp sáng ngày mai.
Cộng đồng là mái nhà chung,
Người lãnh đạo sống như ngọn lửa hồng.

[Đoạn 2]
Mỗi bước chân, là hạt giống,
Tưới yêu thương trong ruộng đồng quê.
Mỗi ánh mắt, là nguồn sáng,
Xóa đi bóng tối ích kỷ, dối lừa.
Người lãnh đạo không cô đơn,
Bởi vạn con tim cùng chung nhịp đập.
Khi phụng sự, dân nâng đỡ,
Chính dân là sức mạnh trường tồn.

[Điệp khúc nâng cao]
Phụng sự – chứ không cai trị,
Lãnh đạo không còn là ngai cao.
Một bàn tay nắm triệu bàn tay,
Một giấc mơ nở hoa nhân loại.
Phụng sự – chứ không cai trị,
Hơi thở hòa cùng nhịp sống muôn nơi.
Cộng đồng tựa đại dương xanh,
Người lãnh đạo hóa thành hạt muối mặn.

[Đoạn 3]
Có những ngày gian nan thử thách,
Người lãnh đạo không lùi, không xa.
Vì biết rằng sức mạnh thật,
Chính là nhân dân – nguồn sống bao la.
Phụng sự không phải hy sinh,
Mà là hiến dâng để cùng nhau lớn mạnh.
Người lãnh đạo chính là cầu nối,
Đưa dân tộc đến bến tự do.

[Điệp khúc cuối]
Phụng sự – chứ không cai trị,
Trái tim sáng dẫn lối nhân dân.
Quyền lực hóa thành tình thân,
Người lãnh đạo mới – hiến dâng cho đời.
Phụng sự – chứ không cai trị,
Sứ mệnh thiêng liêng thắp sáng ngày mai.
Cộng đồng là mái nhà chung,
Người lãnh đạo sống như ngọn lửa hồng.

[Coda]
Phụng sự – lời thề bất diệt,
Không ngai vàng, chỉ một tình thương.
Lãnh đạo mới – ánh sáng trường tồn,
Dẫn loài người bước vào kỷ nguyên tự do.
Đọc thêm
Đọc thêm
HNI 9/9 - BÀI HÁT CHƯƠNG 37 : "PHỤNG SỰ – CHỨ KHÔNG CAI TRỊ" [Điệp khúc] Phụng sự – chứ không cai trị, Trái tim sáng dẫn lối nhân dân. Quyền lực hóa thành tình thân, Người lãnh đạo mới – hiến dâng cho đời. Phụng sự – chứ không cai trị, Sứ mệnh thiêng liêng thắp sáng ngày mai. Cộng đồng là mái nhà chung, Người lãnh đạo sống như ngọn lửa hồng. [Đoạn 1] Không ngai vàng, không vương miện, Chỉ đôi tay chở che nhân dân. Không mệnh lệnh, không áp đặt, Chỉ lắng nghe tiếng nói chân thành. Người lãnh đạo đi giữa đời, Không ở trên cao – ở trong lòng người. Hạnh phúc chung thay vinh hoa, Phụng sự chính là vương quyền thật sự. [Điệp khúc] Phụng sự – chứ không cai trị, Trái tim sáng dẫn lối nhân dân. Quyền lực hóa thành tình thân, Người lãnh đạo mới – hiến dâng cho đời. Phụng sự – chứ không cai trị, Sứ mệnh thiêng liêng thắp sáng ngày mai. Cộng đồng là mái nhà chung, Người lãnh đạo sống như ngọn lửa hồng. [Đoạn 2] Mỗi bước chân, là hạt giống, Tưới yêu thương trong ruộng đồng quê. Mỗi ánh mắt, là nguồn sáng, Xóa đi bóng tối ích kỷ, dối lừa. Người lãnh đạo không cô đơn, Bởi vạn con tim cùng chung nhịp đập. Khi phụng sự, dân nâng đỡ, Chính dân là sức mạnh trường tồn. [Điệp khúc nâng cao] Phụng sự – chứ không cai trị, Lãnh đạo không còn là ngai cao. Một bàn tay nắm triệu bàn tay, Một giấc mơ nở hoa nhân loại. Phụng sự – chứ không cai trị, Hơi thở hòa cùng nhịp sống muôn nơi. Cộng đồng tựa đại dương xanh, Người lãnh đạo hóa thành hạt muối mặn. [Đoạn 3] Có những ngày gian nan thử thách, Người lãnh đạo không lùi, không xa. Vì biết rằng sức mạnh thật, Chính là nhân dân – nguồn sống bao la. Phụng sự không phải hy sinh, Mà là hiến dâng để cùng nhau lớn mạnh. Người lãnh đạo chính là cầu nối, Đưa dân tộc đến bến tự do. [Điệp khúc cuối] Phụng sự – chứ không cai trị, Trái tim sáng dẫn lối nhân dân. Quyền lực hóa thành tình thân, Người lãnh đạo mới – hiến dâng cho đời. Phụng sự – chứ không cai trị, Sứ mệnh thiêng liêng thắp sáng ngày mai. Cộng đồng là mái nhà chung, Người lãnh đạo sống như ngọn lửa hồng. [Coda] Phụng sự – lời thề bất diệt, Không ngai vàng, chỉ một tình thương. Lãnh đạo mới – ánh sáng trường tồn, Dẫn loài người bước vào kỷ nguyên tự do. Đọc thêm Đọc thêm
Like
Love
Haha
Wow
Angry
10
1 Comments 0 Shares