Chương 33: Một Xã Hội Không Đánh Thuế – Chỉ Ghi Nhận Phụng Sự
Sách TỪ LÊ LỢI TỚI LÊ HẢI.
Trong hàng ngàn năm, thuế được coi là “mạch máu” nuôi sống quốc gia. Nhà nước thu thuế để duy trì quân đội, vận hành bộ máy, xây dựng hạ tầng, phát triển giáo dục – y tế. Nhưng cùng với đó, thuế cũng trở thành nỗi sợ hãi, gánh nặng, và thậm chí là nguyên nhân của bất công xã hội. Người nông dân thời phong kiến bị bòn rút, dân chúng thuộc địa bị áp bức, doanh nghiệp hiện đại bị bóp nghẹt bởi những khoản thuế chồng chất.
Đã đến lúc nhân loại hỏi lại một câu hỏi tưởng chừng bất khả: Có thể tồn tại một xã hội không cần thuế, nhưng vẫn thịnh vượng, công bằng và phát triển hay không?
1. Tư tưởng khởi nguyên – Thuận Thiên thay vì Thuế vụ
Trong tư tưởng của Lê Lợi, đồng tiền Thuận Thiết Đức Bảo không phải để ép buộc, mà để quy tụ lòng tin của dân chúng. Nó là biểu tượng cho mệnh Trời và sự phụng sự cộng đồng. Cái gốc của sức mạnh quốc gia không đến từ những khoản thuế ép buộc, mà từ sự đồng lòng, từ tinh thần “Thuận Thiên Giả Tồn” – ai thuận theo mệnh Trời, người đó còn mãi.
Nếu mỗi người dân đều thấy rõ việc mình làm ra, phụng sự ra được xã hội ghi nhận công bằng, thì họ chẳng cần ai phải “thu thuế”. Họ tự nguyện góp sức vì họ biết mình không bị bóc lột, không bị chiếm đoạt.
2. HCoin và cơ chế ghi nhận phụng sự
HCoin sinh ra không để “đánh thuế”, mà để đo lường, ghi nhận, và phân phối lại giá trị phụng sự.
Một bác nông dân trồng rau sạch cho cộng đồng → hệ thống DAO ghi nhận công sức và cấp HCoin tương ứng.
Một giáo viên tình nguyện dạy trẻ em vùng sâu → phụng sự ấy được cộng đồng công nhận, trở thành tài sản số.
Một người sáng tạo công nghệ giúp tăng hiệu quả xã hội → được ghi nhận bằng HCoin chứ không cần lương ngân sách.
Như vậy, HCoin thay thuế vụ: không phải lấy đi, mà chuyển hóa phụng sự thành giá trị chung.
3. Lợi ích của xã hội không thuế
Minh bạch tuyệt đối: không còn chuyện thất thoát ngân sách, không còn tham nhũng. Mọi phụng sự đều ghi trên blockchain.
Công bằng thực sự: ai đóng góp nhiều – được ghi nhận nhiều, ai đóng góp ít – được ghi nhận ít, nhưng không ai bị ép buộc.
Tự do sáng tạo: không còn lo “đóng thuế trên mọi ý tưởng”, con người dám thử nghiệm, dám cống hiến.
Đọc thêm
Sách TỪ LÊ LỢI TỚI LÊ HẢI.
Trong hàng ngàn năm, thuế được coi là “mạch máu” nuôi sống quốc gia. Nhà nước thu thuế để duy trì quân đội, vận hành bộ máy, xây dựng hạ tầng, phát triển giáo dục – y tế. Nhưng cùng với đó, thuế cũng trở thành nỗi sợ hãi, gánh nặng, và thậm chí là nguyên nhân của bất công xã hội. Người nông dân thời phong kiến bị bòn rút, dân chúng thuộc địa bị áp bức, doanh nghiệp hiện đại bị bóp nghẹt bởi những khoản thuế chồng chất.
Đã đến lúc nhân loại hỏi lại một câu hỏi tưởng chừng bất khả: Có thể tồn tại một xã hội không cần thuế, nhưng vẫn thịnh vượng, công bằng và phát triển hay không?
1. Tư tưởng khởi nguyên – Thuận Thiên thay vì Thuế vụ
Trong tư tưởng của Lê Lợi, đồng tiền Thuận Thiết Đức Bảo không phải để ép buộc, mà để quy tụ lòng tin của dân chúng. Nó là biểu tượng cho mệnh Trời và sự phụng sự cộng đồng. Cái gốc của sức mạnh quốc gia không đến từ những khoản thuế ép buộc, mà từ sự đồng lòng, từ tinh thần “Thuận Thiên Giả Tồn” – ai thuận theo mệnh Trời, người đó còn mãi.
Nếu mỗi người dân đều thấy rõ việc mình làm ra, phụng sự ra được xã hội ghi nhận công bằng, thì họ chẳng cần ai phải “thu thuế”. Họ tự nguyện góp sức vì họ biết mình không bị bóc lột, không bị chiếm đoạt.
2. HCoin và cơ chế ghi nhận phụng sự
HCoin sinh ra không để “đánh thuế”, mà để đo lường, ghi nhận, và phân phối lại giá trị phụng sự.
Một bác nông dân trồng rau sạch cho cộng đồng → hệ thống DAO ghi nhận công sức và cấp HCoin tương ứng.
Một giáo viên tình nguyện dạy trẻ em vùng sâu → phụng sự ấy được cộng đồng công nhận, trở thành tài sản số.
Một người sáng tạo công nghệ giúp tăng hiệu quả xã hội → được ghi nhận bằng HCoin chứ không cần lương ngân sách.
Như vậy, HCoin thay thuế vụ: không phải lấy đi, mà chuyển hóa phụng sự thành giá trị chung.
3. Lợi ích của xã hội không thuế
Minh bạch tuyệt đối: không còn chuyện thất thoát ngân sách, không còn tham nhũng. Mọi phụng sự đều ghi trên blockchain.
Công bằng thực sự: ai đóng góp nhiều – được ghi nhận nhiều, ai đóng góp ít – được ghi nhận ít, nhưng không ai bị ép buộc.
Tự do sáng tạo: không còn lo “đóng thuế trên mọi ý tưởng”, con người dám thử nghiệm, dám cống hiến.
Đọc thêm
Chương 33: Một Xã Hội Không Đánh Thuế – Chỉ Ghi Nhận Phụng Sự
Sách TỪ LÊ LỢI TỚI LÊ HẢI.
Trong hàng ngàn năm, thuế được coi là “mạch máu” nuôi sống quốc gia. Nhà nước thu thuế để duy trì quân đội, vận hành bộ máy, xây dựng hạ tầng, phát triển giáo dục – y tế. Nhưng cùng với đó, thuế cũng trở thành nỗi sợ hãi, gánh nặng, và thậm chí là nguyên nhân của bất công xã hội. Người nông dân thời phong kiến bị bòn rút, dân chúng thuộc địa bị áp bức, doanh nghiệp hiện đại bị bóp nghẹt bởi những khoản thuế chồng chất.
Đã đến lúc nhân loại hỏi lại một câu hỏi tưởng chừng bất khả: Có thể tồn tại một xã hội không cần thuế, nhưng vẫn thịnh vượng, công bằng và phát triển hay không?
1. Tư tưởng khởi nguyên – Thuận Thiên thay vì Thuế vụ
Trong tư tưởng của Lê Lợi, đồng tiền Thuận Thiết Đức Bảo không phải để ép buộc, mà để quy tụ lòng tin của dân chúng. Nó là biểu tượng cho mệnh Trời và sự phụng sự cộng đồng. Cái gốc của sức mạnh quốc gia không đến từ những khoản thuế ép buộc, mà từ sự đồng lòng, từ tinh thần “Thuận Thiên Giả Tồn” – ai thuận theo mệnh Trời, người đó còn mãi.
Nếu mỗi người dân đều thấy rõ việc mình làm ra, phụng sự ra được xã hội ghi nhận công bằng, thì họ chẳng cần ai phải “thu thuế”. Họ tự nguyện góp sức vì họ biết mình không bị bóc lột, không bị chiếm đoạt.
2. HCoin và cơ chế ghi nhận phụng sự
HCoin sinh ra không để “đánh thuế”, mà để đo lường, ghi nhận, và phân phối lại giá trị phụng sự.
Một bác nông dân trồng rau sạch cho cộng đồng → hệ thống DAO ghi nhận công sức và cấp HCoin tương ứng.
Một giáo viên tình nguyện dạy trẻ em vùng sâu → phụng sự ấy được cộng đồng công nhận, trở thành tài sản số.
Một người sáng tạo công nghệ giúp tăng hiệu quả xã hội → được ghi nhận bằng HCoin chứ không cần lương ngân sách.
Như vậy, HCoin thay thuế vụ: không phải lấy đi, mà chuyển hóa phụng sự thành giá trị chung.
3. Lợi ích của xã hội không thuế
Minh bạch tuyệt đối: không còn chuyện thất thoát ngân sách, không còn tham nhũng. Mọi phụng sự đều ghi trên blockchain.
Công bằng thực sự: ai đóng góp nhiều – được ghi nhận nhiều, ai đóng góp ít – được ghi nhận ít, nhưng không ai bị ép buộc.
Tự do sáng tạo: không còn lo “đóng thuế trên mọi ý tưởng”, con người dám thử nghiệm, dám cống hiến.
Đọc thêm



