• HNI 24/11: CHƯƠNG 25 :
    Con người và chiếc bẫy của công nghệ hiện đại
    Trong vòng chưa đầy một thế kỷ, công nghệ đã đi từ chiếc máy tính to bằng cả căn phòng đến điện thoại bỏ túi, từ mạng dây cáp thô sơ đến Internet tốc độ cao, từ máy ảnh cơ học đến camera AI có thể nhận diện khuôn mặt, cảm xúc và hành vi. Con người đang sống trong một thời đại mà tiến bộ khoa học diễn ra nhanh hơn khả năng thích nghi của chính họ. Công nghệ mở ra cánh cửa tri thức, tiện ích và sức mạnh chưa từng có, nhưng cũng đồng thời đặt ra câu hỏi lớn: con người đang sử dụng công nghệ, hay đang bị công nghệ sử dụng?
    Khi một người cầm trên tay chiếc điện thoại thông minh, họ có thể liên lạc với cả thế giới, truy cập mọi loại dữ liệu, làm việc, giải trí và sáng tạo. Nhưng họ cũng đồng thời trở thành nguồn dữ liệu của các tập đoàn công nghệ, bị theo dõi, đo lường và định tuyến hành vi bởi thuật toán. Sự phụ thuộc đó đang lớn lên từng ngày. Công nghệ vốn được sinh ra để phục vụ con người, nhưng ngày càng nhiều dấu hiệu cho thấy con người bắt đầu đánh mất quyền làm chủ – lặng lẽ bước vào chiếc bẫy vô hình mà chính họ không nhận ra.
    Cái bẫy đầu tiên: Công nghệ thay thế tư duy
    Trong nhiều thập kỷ, các nhà triết học đã cảnh báo rằng khi con người trao quyền ra quyết định cho máy móc, họ sẽ dần đánh mất khả năng tư duy độc lập. Ngày nay, mọi câu hỏi đều có thể tra Google, mọi con đường có thể nhờ GPS chỉ dẫn, mọi đoạn văn có thể nhờ AI gợi ý. Bộ não không còn phải ghi nhớ thông tin, không phải phân tích sâu, chỉ cần “tra cứu”.
    Nhưng khi kiến thức không đi qua trải nghiệm trí tuệ, nó không trở thành trí tuệ sống. Einstein từng nói: “Trí tuệ không phải là lưu giữ thông tin, mà là khả năng phân tích và hiểu bản chất của sự việc.”
    Cái bẫy ở đây nằm ở chỗ:
    Con người tưởng mình thông minh hơn vì biết nhiều hơn.
    Nhưng thực ra lại hiểu ít hơn, phân tích kém hơn và tư duy ngày càng lười đi.
    Ngày càng nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng:
    Thời gian tập trung của con người giảm mạnh so với 20 năm trước.
    Chứ không phải con người bẩm sinh kém hơn, mà vì não đã quen với việc phụ thuộc vào công nghệ để xử lý thay.
    Một người quen dùng GPS sẽ mất khả năng định hướng tự nhiên.
    Một người quen hỏi máy mọi điều sẽ mất khả năng tư duy phản biện.
    Một người quen để cảm xúc được mạng xã hội dẫn dắt sẽ mất đi khả năng tự điều chỉnh bên trong.
    Tư duy chết không phải vì bị tấn công, mà vì được phục vụ quá nhiều.
    Cái bẫy thứ hai: Mạng xã hội và sự thao túng cảm xúc
    Không ai nhận ra rằng mỗi lần mở mạng xã hội, họ đang bước vào một “cỗ máy điều khiển tâm trí” tinh vi nhất trong lịch sử nhân loại. Không phải các mạng xã hội kiếm tiền bằng nội dung – mà bằng sự chú ý của người dùng.
    Vì vậy, mục tiêu của chúng không phải là mang lại giá trị, mà là:
    Giữ con người ở lại lâu nhất.
    Kích thích cảm xúc mạnh nhất.
    Tạo thói quen lặp lại liên tục.
    Mạng xã hội theo dõi:
    Bạn thích gì
    Sợ gì
    Tin điều gì
    Giận điều gì
    Dễ bị kích động bởi điều gì
    Và từ đó thiết kế nội dung để:
    Nhấn vào điểm yếu tâm lý.
    Duy trì vòng lặp cảm xúc.
    Tạo ra hành vi có thể dự đoán.
    Không phải ngẫu nhiên mà:
    Con người càng tiếp xúc nhiều, càng lo âu.
    Có nhiều bạn online hơn nhưng thấy cô đơn hơn.
    Biết nhiều thông tin hơn nhưng cảm thấy mất phương hướng hơn.
    Vì mạng xã hội không giúp con người phát triển – nó chỉ giúp thuật toán kiếm lợi nhuận.
    Không phải người dùng “dùng mạng xã hội”, mà chính mạng xã hội đang dùng con người.
    Cái bẫy thứ ba: Công nghệ rút ngắn thời gian – nhưng đánh cắp đời sống
    Công nghệ tự động hóa tạo ra một lời hứa rất đẹp:
    Làm việc nhanh hơn
    Tiết kiệm thời gian hơn
    Có thêm thời gian sống
    Nhưng thực tế lại ngược lại:
    Công nghệ khiến con người làm việc nhiều hơn
    Tốc độ công việc nhanh đến mức không ai dừng lại được
    Ngày nghỉ cũng bị email và tin nhắn bủa vây
    Không còn ranh giới giữa việc và sống
    Chúng ta đang sống trong thời đại mà:
    Máy móc được nghỉ
    Nhưng con người không được
    Con người đang lao động để phục vụ tốc độ công nghệ, thay vì công nghệ phục vụ tốc độ của con người.
    Một kỹ sư phần mềm từng nói:
    “Tôi viết phần mềm để tiết kiệm thời gian cho mọi người, nhưng chính tôi chưa từng có một ngày nghỉ thật sự.”
    Ngay cả thời gian rảnh cũng bị công nghệ chiếm lấy:
    Vừa ăn vừa xem video
    Vừa di chuyển vừa lướt tin tức
    Trước khi ngủ lại tiếp tục xem mạng xã hội
    Cơ thể nghỉ, nhưng tâm trí không bao giờ được nghỉ.
    Cái bẫy thứ tư: Con người bị số hóa thành dữ liệu
    Mỗi thao tác công nghệ đều để lại dấu vết:
    Tin nhắn bạn gửi
    Thói quen mua sắm
    Cách lướt, cách chạm.
    HNI 24/11: 🌺CHƯƠNG 25 : Con người và chiếc bẫy của công nghệ hiện đại Trong vòng chưa đầy một thế kỷ, công nghệ đã đi từ chiếc máy tính to bằng cả căn phòng đến điện thoại bỏ túi, từ mạng dây cáp thô sơ đến Internet tốc độ cao, từ máy ảnh cơ học đến camera AI có thể nhận diện khuôn mặt, cảm xúc và hành vi. Con người đang sống trong một thời đại mà tiến bộ khoa học diễn ra nhanh hơn khả năng thích nghi của chính họ. Công nghệ mở ra cánh cửa tri thức, tiện ích và sức mạnh chưa từng có, nhưng cũng đồng thời đặt ra câu hỏi lớn: con người đang sử dụng công nghệ, hay đang bị công nghệ sử dụng? Khi một người cầm trên tay chiếc điện thoại thông minh, họ có thể liên lạc với cả thế giới, truy cập mọi loại dữ liệu, làm việc, giải trí và sáng tạo. Nhưng họ cũng đồng thời trở thành nguồn dữ liệu của các tập đoàn công nghệ, bị theo dõi, đo lường và định tuyến hành vi bởi thuật toán. Sự phụ thuộc đó đang lớn lên từng ngày. Công nghệ vốn được sinh ra để phục vụ con người, nhưng ngày càng nhiều dấu hiệu cho thấy con người bắt đầu đánh mất quyền làm chủ – lặng lẽ bước vào chiếc bẫy vô hình mà chính họ không nhận ra. Cái bẫy đầu tiên: Công nghệ thay thế tư duy Trong nhiều thập kỷ, các nhà triết học đã cảnh báo rằng khi con người trao quyền ra quyết định cho máy móc, họ sẽ dần đánh mất khả năng tư duy độc lập. Ngày nay, mọi câu hỏi đều có thể tra Google, mọi con đường có thể nhờ GPS chỉ dẫn, mọi đoạn văn có thể nhờ AI gợi ý. Bộ não không còn phải ghi nhớ thông tin, không phải phân tích sâu, chỉ cần “tra cứu”. Nhưng khi kiến thức không đi qua trải nghiệm trí tuệ, nó không trở thành trí tuệ sống. Einstein từng nói: “Trí tuệ không phải là lưu giữ thông tin, mà là khả năng phân tích và hiểu bản chất của sự việc.” Cái bẫy ở đây nằm ở chỗ: Con người tưởng mình thông minh hơn vì biết nhiều hơn. Nhưng thực ra lại hiểu ít hơn, phân tích kém hơn và tư duy ngày càng lười đi. Ngày càng nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng: Thời gian tập trung của con người giảm mạnh so với 20 năm trước. Chứ không phải con người bẩm sinh kém hơn, mà vì não đã quen với việc phụ thuộc vào công nghệ để xử lý thay. Một người quen dùng GPS sẽ mất khả năng định hướng tự nhiên. Một người quen hỏi máy mọi điều sẽ mất khả năng tư duy phản biện. Một người quen để cảm xúc được mạng xã hội dẫn dắt sẽ mất đi khả năng tự điều chỉnh bên trong. Tư duy chết không phải vì bị tấn công, mà vì được phục vụ quá nhiều. Cái bẫy thứ hai: Mạng xã hội và sự thao túng cảm xúc Không ai nhận ra rằng mỗi lần mở mạng xã hội, họ đang bước vào một “cỗ máy điều khiển tâm trí” tinh vi nhất trong lịch sử nhân loại. Không phải các mạng xã hội kiếm tiền bằng nội dung – mà bằng sự chú ý của người dùng. Vì vậy, mục tiêu của chúng không phải là mang lại giá trị, mà là: Giữ con người ở lại lâu nhất. Kích thích cảm xúc mạnh nhất. Tạo thói quen lặp lại liên tục. Mạng xã hội theo dõi: Bạn thích gì Sợ gì Tin điều gì Giận điều gì Dễ bị kích động bởi điều gì Và từ đó thiết kế nội dung để: Nhấn vào điểm yếu tâm lý. Duy trì vòng lặp cảm xúc. Tạo ra hành vi có thể dự đoán. Không phải ngẫu nhiên mà: Con người càng tiếp xúc nhiều, càng lo âu. Có nhiều bạn online hơn nhưng thấy cô đơn hơn. Biết nhiều thông tin hơn nhưng cảm thấy mất phương hướng hơn. Vì mạng xã hội không giúp con người phát triển – nó chỉ giúp thuật toán kiếm lợi nhuận. Không phải người dùng “dùng mạng xã hội”, mà chính mạng xã hội đang dùng con người. Cái bẫy thứ ba: Công nghệ rút ngắn thời gian – nhưng đánh cắp đời sống Công nghệ tự động hóa tạo ra một lời hứa rất đẹp: Làm việc nhanh hơn Tiết kiệm thời gian hơn Có thêm thời gian sống Nhưng thực tế lại ngược lại: Công nghệ khiến con người làm việc nhiều hơn Tốc độ công việc nhanh đến mức không ai dừng lại được Ngày nghỉ cũng bị email và tin nhắn bủa vây Không còn ranh giới giữa việc và sống Chúng ta đang sống trong thời đại mà: Máy móc được nghỉ Nhưng con người không được Con người đang lao động để phục vụ tốc độ công nghệ, thay vì công nghệ phục vụ tốc độ của con người. Một kỹ sư phần mềm từng nói: “Tôi viết phần mềm để tiết kiệm thời gian cho mọi người, nhưng chính tôi chưa từng có một ngày nghỉ thật sự.” Ngay cả thời gian rảnh cũng bị công nghệ chiếm lấy: Vừa ăn vừa xem video Vừa di chuyển vừa lướt tin tức Trước khi ngủ lại tiếp tục xem mạng xã hội Cơ thể nghỉ, nhưng tâm trí không bao giờ được nghỉ. Cái bẫy thứ tư: Con người bị số hóa thành dữ liệu Mỗi thao tác công nghệ đều để lại dấu vết: Tin nhắn bạn gửi Thói quen mua sắm Cách lướt, cách chạm.
    Like
    Love
    Wow
    Sad
    15
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 24/11: **CHƯƠNG 3:
    QUY LUẬT VẬN HÀNH CỦA TRỜI: TỪ CỔ THƯ ĐẾN CÔNG THỨC KHOA HỌC**
    Từ thuở nhân loại còn sống giữa cỏ cây và sấm chớp, con người đã ngước nhìn lên vòm trời và tự hỏi: Vì sao Trời vận hành như vậy?
    Mưa vì sao rơi? Gió vì sao thổi? Vì sao ngày đêm thay nhau? Vì sao vũ trụ có thể đồng thời bất động và chuyển động, lặng im mà lại cuộn xoáy không ngừng?
    Những câu hỏi ấy từng được trả lời bằng ngôn ngữ của cổ thư, của huyền văn, của nghịch lý triết học, và ngày nay, được diễn đạt bằng phương trình vật lý, mô hình vũ trụ học, công thức năng lượng.
    Nhưng dù ngôn ngữ thay đổi, bản chất sâu xa của “Quy luật Trời” vẫn không đổi:
    Trời vận hành theo trật tự. Mọi sự sống vận hành theo trật tự. Và con người chỉ hạnh phúc khi biết hòa mình vào trật tự ấy.
    Chương này sẽ dẫn người đọc đi từ những dòng cổ thư phương Đông đến các lý thuyết hiện đại của khoa học, từ quan niệm Đạo – Trời – Lý đến năng lượng, trường lượng tử và cấu trúc thời–không, để tổng hợp thành một cái nhìn thống nhất: Quy luật vận hành của Trời là nền tảng của mọi luật trong vũ trụ và trong chính đời sống con người.
    I. DẤU VẾT QUY LUẬT TRỜI TRONG CỔ THƯ: LÝ – KHÍ – ĐẠO – SỐ – HÀNH
    1. “Trời có Lý riêng của Trời” – Tư tưởng nền tảng của Á Đông
    Trong kinh Dịch có câu:
    “Thiên hành kiện – quân tử dĩ tự cường bất tức.”
    Một câu ngắn nhưng hàm chứa toàn bộ bản chất vận hành của vũ trụ: Trời luôn chuyển động, vận hành một cách mạnh mẽ, đúng trật tự, không ngừng nghỉ. Người sống thuận theo quy luật ấy thì mạnh mẽ, bền bỉ, phát triển. Người nghịch quy luật ấy thì rơi vào hỗn loạn, thoái hóa.
    Theo cổ học phương Đông, Trời không chỉ là bầu trời vật lý mà là hệ thống quy luật nền tảng chi phối vạn vật, gồm:
    Lý – trật tự, logic, quy luật bất biến
    Khí – năng lượng vận hành, liên tục lưu thông
    Đạo – con đường, mẫu mực, tiêu chuẩn của Trời
    Số – nhịp điệu, chu kỳ, tần số thời gian
    Hành – sự triển khai của quy luật Trời vào vật chất
    Từ hàng nghìn năm trước, cha ông ta đã nhận ra rằng mọi sự trong đời đều có “Lý Trời”, và người khôn là người hiểu Lý để sống thuận, người dại là người chống Lý mà chuốc lấy khổ đau.
    2. Âm – Dương: Quy luật lưỡng cực của sự vận động
    Cổ thư viết:
    “Nhất âm nhất dương chi vị Đạo.”
    Đạo thể hiện qua hai chiều lực tương tác: âm và dương.
    Dương: mở, phát triển, bành trướng, chuyển động, nóng, sáng
    Âm: thu, co lại, tĩnh, lạnh, tối, hấp thu
    Trời vận hành nhờ sự cân bằng động giữa hai lực này.
    Không có âm – không có vật chất.
    Không có dương – không có sự sống.
    Khoa học hiện đại gọi hai chiều tương tác này bằng những tên khác: điện tích trái dấu, spin, lực hút – lực đẩy, entropy – negentropy, nhưng bản chất thì vẫn như thuở xưa.
    3. Ngũ hành: mô hình hệ thống đầu tiên của nhân loại
    Ngũ hành (Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ) không phải là “five elements” như phương Tây hay gọi, mà là five processes, năm quá trình vận động của vũ trụ.
    Sinh – Khắc – Chế – Hóa – Thừa tạo thành vòng xoáy vận hành liên tục.
    Cơ thể người, xã hội, khí hậu, sinh thái, thậm chí vòng đời của một nền văn minh… đều mang dấu vết của Ngũ hành.
    Ngày nay, khoa học gọi đó là:
    Hệ thống động phi tuyến (nonlinear dynamic systems)
    Chu kỳ tự tổ chức (self-organized cycles)
    Tương tác đa chiều (multidimensional interactions)
    Một lần nữa, cổ học đã thấy từ rất sớm điều mà khoa học phải mất hàng nghìn năm mới diễn đạt lại bằng toán học.
    II. TỪ TRỜI THEO CỔ THƯ ĐẾN TRỜI THEO VẬT LÝ LƯỢNG TỬ
    1. Từ “Khí” trong kinh Dịch đến “năng lượng trường” trong vật lý
    Trong cổ thư, Khí là nền tảng của vạn vật.
    Trong vật lý lượng tử, năng lượng trường (quantum field) là cơ sở của vật chất.
    Khí có ba đặc tính:
    Vừa là sóng vừa là hạt
    Vừa liên tục vừa phân mảnh
    Vừa hữu hình vừa vô hình
    Vật lý lượng tử cũng nói y như vậy:
    Hạt vật chất chỉ là sự dao động của trường lượng tử– một dạng năng lượng nền ở khắp nơi.
    Điều thú vị là khái niệm “Khí vận hành theo quy luật” tương đương với ý niệm rằng trường lượng tử luôn tuân theo phương trình dao động.
    2. Từ “Đạo” đến “hằng số tự nhiên của vũ trụ”
    Cổ thư nói Đạo là “quy luật bất biến nằm dưới mọi vận động”.
    Khoa học hiện đại cũng có những “bất biến”: tốc độ ánh sáng, hằng số Planck, điện tích electron, hằng số hấp dẫn…
    Cả hai đều nói với nhân loại rằng:
    Dưới mọi hỗn loạn đều có một trật tự.
    3. Từ “Lý” đến “toán học của vũ trụ”
    Người xưa có câu:
    “Vạn vật giai hữu Lý.”
    Nghĩa là mọi thứ đều có quy luật, có logic.
    Đọc thêm
    HNI 24/11: **CHƯƠNG 3: QUY LUẬT VẬN HÀNH CỦA TRỜI: TỪ CỔ THƯ ĐẾN CÔNG THỨC KHOA HỌC** Từ thuở nhân loại còn sống giữa cỏ cây và sấm chớp, con người đã ngước nhìn lên vòm trời và tự hỏi: Vì sao Trời vận hành như vậy? Mưa vì sao rơi? Gió vì sao thổi? Vì sao ngày đêm thay nhau? Vì sao vũ trụ có thể đồng thời bất động và chuyển động, lặng im mà lại cuộn xoáy không ngừng? Những câu hỏi ấy từng được trả lời bằng ngôn ngữ của cổ thư, của huyền văn, của nghịch lý triết học, và ngày nay, được diễn đạt bằng phương trình vật lý, mô hình vũ trụ học, công thức năng lượng. Nhưng dù ngôn ngữ thay đổi, bản chất sâu xa của “Quy luật Trời” vẫn không đổi: Trời vận hành theo trật tự. Mọi sự sống vận hành theo trật tự. Và con người chỉ hạnh phúc khi biết hòa mình vào trật tự ấy. Chương này sẽ dẫn người đọc đi từ những dòng cổ thư phương Đông đến các lý thuyết hiện đại của khoa học, từ quan niệm Đạo – Trời – Lý đến năng lượng, trường lượng tử và cấu trúc thời–không, để tổng hợp thành một cái nhìn thống nhất: Quy luật vận hành của Trời là nền tảng của mọi luật trong vũ trụ và trong chính đời sống con người. I. DẤU VẾT QUY LUẬT TRỜI TRONG CỔ THƯ: LÝ – KHÍ – ĐẠO – SỐ – HÀNH 1. “Trời có Lý riêng của Trời” – Tư tưởng nền tảng của Á Đông Trong kinh Dịch có câu: “Thiên hành kiện – quân tử dĩ tự cường bất tức.” Một câu ngắn nhưng hàm chứa toàn bộ bản chất vận hành của vũ trụ: Trời luôn chuyển động, vận hành một cách mạnh mẽ, đúng trật tự, không ngừng nghỉ. Người sống thuận theo quy luật ấy thì mạnh mẽ, bền bỉ, phát triển. Người nghịch quy luật ấy thì rơi vào hỗn loạn, thoái hóa. Theo cổ học phương Đông, Trời không chỉ là bầu trời vật lý mà là hệ thống quy luật nền tảng chi phối vạn vật, gồm: Lý – trật tự, logic, quy luật bất biến Khí – năng lượng vận hành, liên tục lưu thông Đạo – con đường, mẫu mực, tiêu chuẩn của Trời Số – nhịp điệu, chu kỳ, tần số thời gian Hành – sự triển khai của quy luật Trời vào vật chất Từ hàng nghìn năm trước, cha ông ta đã nhận ra rằng mọi sự trong đời đều có “Lý Trời”, và người khôn là người hiểu Lý để sống thuận, người dại là người chống Lý mà chuốc lấy khổ đau. 2. Âm – Dương: Quy luật lưỡng cực của sự vận động Cổ thư viết: “Nhất âm nhất dương chi vị Đạo.” Đạo thể hiện qua hai chiều lực tương tác: âm và dương. Dương: mở, phát triển, bành trướng, chuyển động, nóng, sáng Âm: thu, co lại, tĩnh, lạnh, tối, hấp thu Trời vận hành nhờ sự cân bằng động giữa hai lực này. Không có âm – không có vật chất. Không có dương – không có sự sống. Khoa học hiện đại gọi hai chiều tương tác này bằng những tên khác: điện tích trái dấu, spin, lực hút – lực đẩy, entropy – negentropy, nhưng bản chất thì vẫn như thuở xưa. 3. Ngũ hành: mô hình hệ thống đầu tiên của nhân loại Ngũ hành (Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ) không phải là “five elements” như phương Tây hay gọi, mà là five processes, năm quá trình vận động của vũ trụ. Sinh – Khắc – Chế – Hóa – Thừa tạo thành vòng xoáy vận hành liên tục. Cơ thể người, xã hội, khí hậu, sinh thái, thậm chí vòng đời của một nền văn minh… đều mang dấu vết của Ngũ hành. Ngày nay, khoa học gọi đó là: Hệ thống động phi tuyến (nonlinear dynamic systems) Chu kỳ tự tổ chức (self-organized cycles) Tương tác đa chiều (multidimensional interactions) Một lần nữa, cổ học đã thấy từ rất sớm điều mà khoa học phải mất hàng nghìn năm mới diễn đạt lại bằng toán học. II. TỪ TRỜI THEO CỔ THƯ ĐẾN TRỜI THEO VẬT LÝ LƯỢNG TỬ 1. Từ “Khí” trong kinh Dịch đến “năng lượng trường” trong vật lý Trong cổ thư, Khí là nền tảng của vạn vật. Trong vật lý lượng tử, năng lượng trường (quantum field) là cơ sở của vật chất. Khí có ba đặc tính: Vừa là sóng vừa là hạt Vừa liên tục vừa phân mảnh Vừa hữu hình vừa vô hình Vật lý lượng tử cũng nói y như vậy: Hạt vật chất chỉ là sự dao động của trường lượng tử– một dạng năng lượng nền ở khắp nơi. Điều thú vị là khái niệm “Khí vận hành theo quy luật” tương đương với ý niệm rằng trường lượng tử luôn tuân theo phương trình dao động. 2. Từ “Đạo” đến “hằng số tự nhiên của vũ trụ” Cổ thư nói Đạo là “quy luật bất biến nằm dưới mọi vận động”. Khoa học hiện đại cũng có những “bất biến”: tốc độ ánh sáng, hằng số Planck, điện tích electron, hằng số hấp dẫn… Cả hai đều nói với nhân loại rằng: Dưới mọi hỗn loạn đều có một trật tự. 3. Từ “Lý” đến “toán học của vũ trụ” Người xưa có câu: “Vạn vật giai hữu Lý.” Nghĩa là mọi thứ đều có quy luật, có logic. Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    13
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 24/11: **CHƯƠNG 3:
    QUY LUẬT VẬN HÀNH CỦA TRỜI: TỪ CỔ THƯ ĐẾN CÔNG THỨC KHOA HỌC**
    Từ thuở nhân loại còn sống giữa cỏ cây và sấm chớp, con người đã ngước nhìn lên vòm trời và tự hỏi: Vì sao Trời vận hành như vậy?
    Mưa vì sao rơi? Gió vì sao thổi? Vì sao ngày đêm thay nhau? Vì sao vũ trụ có thể đồng thời bất động và chuyển động, lặng im mà lại cuộn xoáy không ngừng?
    Những câu hỏi ấy từng được trả lời bằng ngôn ngữ của cổ thư, của huyền văn, của nghịch lý triết học, và ngày nay, được diễn đạt bằng phương trình vật lý, mô hình vũ trụ học, công thức năng lượng.
    Nhưng dù ngôn ngữ thay đổi, bản chất sâu xa của “Quy luật Trời” vẫn không đổi:
    Trời vận hành theo trật tự. Mọi sự sống vận hành theo trật tự. Và con người chỉ hạnh phúc khi biết hòa mình vào trật tự ấy.
    Chương này sẽ dẫn người đọc đi từ những dòng cổ thư phương Đông đến các lý thuyết hiện đại của khoa học, từ quan niệm Đạo – Trời – Lý đến năng lượng, trường lượng tử và cấu trúc thời–không, để tổng hợp thành một cái nhìn thống nhất: Quy luật vận hành của Trời là nền tảng của mọi luật trong vũ trụ và trong chính đời sống con người.
    I. DẤU VẾT QUY LUẬT TRỜI TRONG CỔ THƯ: LÝ – KHÍ – ĐẠO – SỐ – HÀNH
    1. “Trời có Lý riêng của Trời” – Tư tưởng nền tảng của Á Đông
    Trong kinh Dịch có câu:
    “Thiên hành kiện – quân tử dĩ tự cường bất tức.”
    Một câu ngắn nhưng hàm chứa toàn bộ bản chất vận hành của vũ trụ: Trời luôn chuyển động, vận hành một cách mạnh mẽ, đúng trật tự, không ngừng nghỉ. Người sống thuận theo quy luật ấy thì mạnh mẽ, bền bỉ, phát triển. Người nghịch quy luật ấy thì rơi vào hỗn loạn, thoái hóa.
    Theo cổ học phương Đông, Trời không chỉ là bầu trời vật lý mà là hệ thống quy luật nền tảng chi phối vạn vật, gồm:
    Lý – trật tự, logic, quy luật bất biến
    Khí – năng lượng vận hành, liên tục lưu thông
    Đạo – con đường, mẫu mực, tiêu chuẩn của Trời
    Số – nhịp điệu, chu kỳ, tần số thời gian
    Hành – sự triển khai của quy luật Trời vào vật chất
    Từ hàng nghìn năm trước, cha ông ta đã nhận ra rằng mọi sự trong đời đều có “Lý Trời”, và người khôn là người hiểu Lý để sống thuận, người dại là người chống Lý mà chuốc lấy khổ đau.
    2. Âm – Dương: Quy luật lưỡng cực của sự vận động
    Cổ thư viết:
    “Nhất âm nhất dương chi vị Đạo.”
    Đạo thể hiện qua hai chiều lực tương tác: âm và dương.
    Dương: mở, phát triển, bành trướng, chuyển động, nóng, sáng
    Âm: thu, co lại, tĩnh, lạnh, tối, hấp thu
    Trời vận hành nhờ sự cân bằng động giữa hai lực này.
    Không có âm – không có vật chất.
    Không có dương – không có sự sống.
    Khoa học hiện đại gọi hai chiều tương tác này bằng những tên khác: điện tích trái dấu, spin, lực hút – lực đẩy, entropy – negentropy, nhưng bản chất thì vẫn như thuở xưa.
    3. Ngũ hành: mô hình hệ thống đầu tiên của nhân loại
    Ngũ hành (Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ) không phải là “five elements” như phương Tây hay gọi, mà là five processes, năm quá trình vận động của vũ trụ.
    Sinh – Khắc – Chế – Hóa – Thừa tạo thành vòng xoáy vận hành liên tục.
    Cơ thể người, xã hội, khí hậu, sinh thái, thậm chí vòng đời của một nền văn minh… đều mang dấu vết của Ngũ hành.
    Ngày nay, khoa học gọi đó là:
    Hệ thống động phi tuyến (nonlinear dynamic systems)
    Chu kỳ tự tổ chức (self-organized cycles)
    Tương tác đa chiều (multidimensional interactions)
    Một lần nữa, cổ học đã thấy từ rất sớm điều mà khoa học phải mất hàng nghìn năm mới diễn đạt lại bằng toán học.
    II. TỪ TRỜI THEO CỔ THƯ ĐẾN TRỜI THEO VẬT LÝ LƯỢNG TỬ
    1. Từ “Khí” trong kinh Dịch đến “năng lượng trường” trong vật lý
    Trong cổ thư, Khí là nền tảng của vạn vật.
    Trong vật lý lượng tử, năng lượng trường (quantum field) là cơ sở của vật chất.
    Khí có ba đặc tính:
    Vừa là sóng vừa là hạt
    Vừa liên tục vừa phân mảnh
    Vừa hữu hình vừa vô hình
    Vật lý lượng tử cũng nói y như vậy:
    Hạt vật chất chỉ là sự dao động của trường lượng tử– một dạng năng lượng nền ở khắp nơi.
    Điều thú vị là khái niệm “Khí vận hành theo quy luật” tương đương với ý niệm rằng trường lượng tử luôn tuân theo phương trình dao động.
    2. Từ “Đạo” đến “hằng số tự nhiên của vũ trụ”
    Cổ thư nói Đạo là “quy luật bất biến nằm dưới mọi vận động”.
    Khoa học hiện đại cũng có những “bất biến”: tốc độ ánh sáng, hằng số Planck, điện tích electron, hằng số hấp dẫn…
    Cả hai đều nói với nhân loại rằng:
    Dưới mọi hỗn loạn đều có một trật tự.
    3. Từ “Lý” đến “toán học của vũ trụ”
    Người xưa có câu:
    “Vạn vật giai hữu Lý.”
    Nghĩa là mọi thứ đều có quy luật, có logic.
    HNI 24/11: 🌺**CHƯƠNG 3: QUY LUẬT VẬN HÀNH CỦA TRỜI: TỪ CỔ THƯ ĐẾN CÔNG THỨC KHOA HỌC** Từ thuở nhân loại còn sống giữa cỏ cây và sấm chớp, con người đã ngước nhìn lên vòm trời và tự hỏi: Vì sao Trời vận hành như vậy? Mưa vì sao rơi? Gió vì sao thổi? Vì sao ngày đêm thay nhau? Vì sao vũ trụ có thể đồng thời bất động và chuyển động, lặng im mà lại cuộn xoáy không ngừng? Những câu hỏi ấy từng được trả lời bằng ngôn ngữ của cổ thư, của huyền văn, của nghịch lý triết học, và ngày nay, được diễn đạt bằng phương trình vật lý, mô hình vũ trụ học, công thức năng lượng. Nhưng dù ngôn ngữ thay đổi, bản chất sâu xa của “Quy luật Trời” vẫn không đổi: Trời vận hành theo trật tự. Mọi sự sống vận hành theo trật tự. Và con người chỉ hạnh phúc khi biết hòa mình vào trật tự ấy. Chương này sẽ dẫn người đọc đi từ những dòng cổ thư phương Đông đến các lý thuyết hiện đại của khoa học, từ quan niệm Đạo – Trời – Lý đến năng lượng, trường lượng tử và cấu trúc thời–không, để tổng hợp thành một cái nhìn thống nhất: Quy luật vận hành của Trời là nền tảng của mọi luật trong vũ trụ và trong chính đời sống con người. I. DẤU VẾT QUY LUẬT TRỜI TRONG CỔ THƯ: LÝ – KHÍ – ĐẠO – SỐ – HÀNH 1. “Trời có Lý riêng của Trời” – Tư tưởng nền tảng của Á Đông Trong kinh Dịch có câu: “Thiên hành kiện – quân tử dĩ tự cường bất tức.” Một câu ngắn nhưng hàm chứa toàn bộ bản chất vận hành của vũ trụ: Trời luôn chuyển động, vận hành một cách mạnh mẽ, đúng trật tự, không ngừng nghỉ. Người sống thuận theo quy luật ấy thì mạnh mẽ, bền bỉ, phát triển. Người nghịch quy luật ấy thì rơi vào hỗn loạn, thoái hóa. Theo cổ học phương Đông, Trời không chỉ là bầu trời vật lý mà là hệ thống quy luật nền tảng chi phối vạn vật, gồm: Lý – trật tự, logic, quy luật bất biến Khí – năng lượng vận hành, liên tục lưu thông Đạo – con đường, mẫu mực, tiêu chuẩn của Trời Số – nhịp điệu, chu kỳ, tần số thời gian Hành – sự triển khai của quy luật Trời vào vật chất Từ hàng nghìn năm trước, cha ông ta đã nhận ra rằng mọi sự trong đời đều có “Lý Trời”, và người khôn là người hiểu Lý để sống thuận, người dại là người chống Lý mà chuốc lấy khổ đau. 2. Âm – Dương: Quy luật lưỡng cực của sự vận động Cổ thư viết: “Nhất âm nhất dương chi vị Đạo.” Đạo thể hiện qua hai chiều lực tương tác: âm và dương. Dương: mở, phát triển, bành trướng, chuyển động, nóng, sáng Âm: thu, co lại, tĩnh, lạnh, tối, hấp thu Trời vận hành nhờ sự cân bằng động giữa hai lực này. Không có âm – không có vật chất. Không có dương – không có sự sống. Khoa học hiện đại gọi hai chiều tương tác này bằng những tên khác: điện tích trái dấu, spin, lực hút – lực đẩy, entropy – negentropy, nhưng bản chất thì vẫn như thuở xưa. 3. Ngũ hành: mô hình hệ thống đầu tiên của nhân loại Ngũ hành (Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ) không phải là “five elements” như phương Tây hay gọi, mà là five processes, năm quá trình vận động của vũ trụ. Sinh – Khắc – Chế – Hóa – Thừa tạo thành vòng xoáy vận hành liên tục. Cơ thể người, xã hội, khí hậu, sinh thái, thậm chí vòng đời của một nền văn minh… đều mang dấu vết của Ngũ hành. Ngày nay, khoa học gọi đó là: Hệ thống động phi tuyến (nonlinear dynamic systems) Chu kỳ tự tổ chức (self-organized cycles) Tương tác đa chiều (multidimensional interactions) Một lần nữa, cổ học đã thấy từ rất sớm điều mà khoa học phải mất hàng nghìn năm mới diễn đạt lại bằng toán học. II. TỪ TRỜI THEO CỔ THƯ ĐẾN TRỜI THEO VẬT LÝ LƯỢNG TỬ 1. Từ “Khí” trong kinh Dịch đến “năng lượng trường” trong vật lý Trong cổ thư, Khí là nền tảng của vạn vật. Trong vật lý lượng tử, năng lượng trường (quantum field) là cơ sở của vật chất. Khí có ba đặc tính: Vừa là sóng vừa là hạt Vừa liên tục vừa phân mảnh Vừa hữu hình vừa vô hình Vật lý lượng tử cũng nói y như vậy: Hạt vật chất chỉ là sự dao động của trường lượng tử– một dạng năng lượng nền ở khắp nơi. Điều thú vị là khái niệm “Khí vận hành theo quy luật” tương đương với ý niệm rằng trường lượng tử luôn tuân theo phương trình dao động. 2. Từ “Đạo” đến “hằng số tự nhiên của vũ trụ” Cổ thư nói Đạo là “quy luật bất biến nằm dưới mọi vận động”. Khoa học hiện đại cũng có những “bất biến”: tốc độ ánh sáng, hằng số Planck, điện tích electron, hằng số hấp dẫn… Cả hai đều nói với nhân loại rằng: Dưới mọi hỗn loạn đều có một trật tự. 3. Từ “Lý” đến “toán học của vũ trụ” Người xưa có câu: “Vạn vật giai hữu Lý.” Nghĩa là mọi thứ đều có quy luật, có logic.
    Like
    Love
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 24/11: **CHƯƠNG 3:
    QUY LUẬT VẬN HÀNH CỦA TRỜI: TỪ CỔ THƯ ĐẾN CÔNG THỨC KHOA HỌC**
    Từ thuở nhân loại còn sống giữa cỏ cây và sấm chớp, con người đã ngước nhìn lên vòm trời và tự hỏi: Vì sao Trời vận hành như vậy?
    Mưa vì sao rơi? Gió vì sao thổi? Vì sao ngày đêm thay nhau? Vì sao vũ trụ có thể đồng thời bất động và chuyển động, lặng im mà lại cuộn xoáy không ngừng?
    Những câu hỏi ấy từng được trả lời bằng ngôn ngữ của cổ thư, của huyền văn, của nghịch lý triết học, và ngày nay, được diễn đạt bằng phương trình vật lý, mô hình vũ trụ học, công thức năng lượng.
    Nhưng dù ngôn ngữ thay đổi, bản chất sâu xa của “Quy luật Trời” vẫn không đổi:
    Trời vận hành theo trật tự. Mọi sự sống vận hành theo trật tự. Và con người chỉ hạnh phúc khi biết hòa mình vào trật tự ấy.
    Chương này sẽ dẫn người đọc đi từ những dòng cổ thư phương Đông đến các lý thuyết hiện đại của khoa học, từ quan niệm Đạo – Trời – Lý đến năng lượng, trường lượng tử và cấu trúc thời–không, để tổng hợp thành một cái nhìn thống nhất: Quy luật vận hành của Trời là nền tảng của mọi luật trong vũ trụ và trong chính đời sống con người.
    I. DẤU VẾT QUY LUẬT TRỜI TRONG CỔ THƯ: LÝ – KHÍ – ĐẠO – SỐ – HÀNH
    1. “Trời có Lý riêng của Trời” – Tư tưởng nền tảng của Á Đông
    Trong kinh Dịch có câu:
    “Thiên hành kiện – quân tử dĩ tự cường bất tức.”
    Một câu ngắn nhưng hàm chứa toàn bộ bản chất vận hành của vũ trụ: Trời luôn chuyển động, vận hành một cách mạnh mẽ, đúng trật tự, không ngừng nghỉ. Người sống thuận theo quy luật ấy thì mạnh mẽ, bền bỉ, phát triển. Người nghịch quy luật ấy thì rơi vào hỗn loạn, thoái hóa.
    Theo cổ học phương Đông, Trời không chỉ là bầu trời vật lý mà là hệ thống quy luật nền tảng chi phối vạn vật, gồm:
    Lý – trật tự, logic, quy luật bất biến
    Khí – năng lượng vận hành, liên tục lưu thông
    Đạo – con đường, mẫu mực, tiêu chuẩn của Trời
    Số – nhịp điệu, chu kỳ, tần số thời gian
    Hành – sự triển khai của quy luật Trời vào vật chất
    Từ hàng nghìn năm trước, cha ông ta đã nhận ra rằng mọi sự trong đời đều có “Lý Trời”, và người khôn là người hiểu Lý để sống thuận, người dại là người chống Lý mà chuốc lấy khổ đau.
    2. Âm – Dương: Quy luật lưỡng cực của sự vận động
    Cổ thư viết:
    “Nhất âm nhất dương chi vị Đạo.”
    Đạo thể hiện qua hai chiều lực tương tác: âm và dương.
    Dương: mở, phát triển, bành trướng, chuyển động, nóng, sáng
    Âm: thu, co lại, tĩnh, lạnh, tối, hấp thu
    Trời vận hành nhờ sự cân bằng động giữa hai lực này.
    Không có âm – không có vật chất.
    Không có dương – không có sự sống.
    Khoa học hiện đại gọi hai chiều tương tác này bằng những tên khác: điện tích trái dấu, spin, lực hút – lực đẩy, entropy – negentropy, nhưng bản chất thì vẫn như thuở xưa.
    3. Ngũ hành: mô hình hệ thống đầu tiên của nhân loại
    Ngũ hành (Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ) không phải là “five elements” như phương Tây hay gọi, mà là five processes, năm quá trình vận động của vũ trụ.
    Sinh – Khắc – Chế – Hóa – Thừa tạo thành vòng xoáy vận hành liên tục.
    Cơ thể người, xã hội, khí hậu, sinh thái, thậm chí vòng đời của một nền văn minh… đều mang dấu vết của Ngũ hành.
    Ngày nay, khoa học gọi đó là:
    Hệ thống động phi tuyến (nonlinear dynamic systems)
    Chu kỳ tự tổ chức (self-organized cycles)
    Tương tác đa chiều (multidimensional interactions)
    Một lần nữa, cổ học đã thấy từ rất sớm điều mà khoa học phải mất hàng nghìn năm mới diễn đạt lại bằng toán học.
    II. TỪ TRỜI THEO CỔ THƯ ĐẾN TRỜI THEO VẬT LÝ LƯỢNG TỬ
    1. Từ “Khí” trong kinh Dịch đến “năng lượng trường” trong vật lý
    Trong cổ thư, Khí là nền tảng của vạn vật.
    Trong vật lý lượng tử, năng lượng trường (quantum field) là cơ sở của vật chất.
    Khí có ba đặc tính:
    Vừa là sóng vừa là hạt
    Vừa liên tục vừa phân mảnh
    Vừa hữu hình vừa vô hình
    Vật lý lượng tử cũng nói y như vậy:
    Hạt vật chất chỉ là sự dao động của trường lượng tử– một dạng năng lượng nền ở khắp nơi.
    Điều thú vị là khái niệm “Khí vận hành theo quy luật” tương đương với ý niệm rằng trường lượng tử luôn tuân theo phương trình dao động.
    2. Từ “Đạo” đến “hằng số tự nhiên của vũ trụ”
    Cổ thư nói Đạo là “quy luật bất biến nằm dưới mọi vận động”.
    Khoa học hiện đại cũng có những “bất biến”: tốc độ ánh sáng, hằng số Planck, điện tích electron, hằng số hấp dẫn…
    Cả hai đều nói với nhân loại rằng:
    Dưới mọi hỗn loạn đều có một trật tự.
    3. Từ “Lý” đến “toán học của vũ trụ”
    Người xưa có câu:
    “Vạn vật giai hữu Lý.”
    Nghĩa là mọi thứ đều có quy luật, có logic.
    Ngày nay, nhà vật lý Max Tegmark đưa ra giả thuyết táo bạo.
    HNI 24/11: 🌺**CHƯƠNG 3: QUY LUẬT VẬN HÀNH CỦA TRỜI: TỪ CỔ THƯ ĐẾN CÔNG THỨC KHOA HỌC** Từ thuở nhân loại còn sống giữa cỏ cây và sấm chớp, con người đã ngước nhìn lên vòm trời và tự hỏi: Vì sao Trời vận hành như vậy? Mưa vì sao rơi? Gió vì sao thổi? Vì sao ngày đêm thay nhau? Vì sao vũ trụ có thể đồng thời bất động và chuyển động, lặng im mà lại cuộn xoáy không ngừng? Những câu hỏi ấy từng được trả lời bằng ngôn ngữ của cổ thư, của huyền văn, của nghịch lý triết học, và ngày nay, được diễn đạt bằng phương trình vật lý, mô hình vũ trụ học, công thức năng lượng. Nhưng dù ngôn ngữ thay đổi, bản chất sâu xa của “Quy luật Trời” vẫn không đổi: Trời vận hành theo trật tự. Mọi sự sống vận hành theo trật tự. Và con người chỉ hạnh phúc khi biết hòa mình vào trật tự ấy. Chương này sẽ dẫn người đọc đi từ những dòng cổ thư phương Đông đến các lý thuyết hiện đại của khoa học, từ quan niệm Đạo – Trời – Lý đến năng lượng, trường lượng tử và cấu trúc thời–không, để tổng hợp thành một cái nhìn thống nhất: Quy luật vận hành của Trời là nền tảng của mọi luật trong vũ trụ và trong chính đời sống con người. I. DẤU VẾT QUY LUẬT TRỜI TRONG CỔ THƯ: LÝ – KHÍ – ĐẠO – SỐ – HÀNH 1. “Trời có Lý riêng của Trời” – Tư tưởng nền tảng của Á Đông Trong kinh Dịch có câu: “Thiên hành kiện – quân tử dĩ tự cường bất tức.” Một câu ngắn nhưng hàm chứa toàn bộ bản chất vận hành của vũ trụ: Trời luôn chuyển động, vận hành một cách mạnh mẽ, đúng trật tự, không ngừng nghỉ. Người sống thuận theo quy luật ấy thì mạnh mẽ, bền bỉ, phát triển. Người nghịch quy luật ấy thì rơi vào hỗn loạn, thoái hóa. Theo cổ học phương Đông, Trời không chỉ là bầu trời vật lý mà là hệ thống quy luật nền tảng chi phối vạn vật, gồm: Lý – trật tự, logic, quy luật bất biến Khí – năng lượng vận hành, liên tục lưu thông Đạo – con đường, mẫu mực, tiêu chuẩn của Trời Số – nhịp điệu, chu kỳ, tần số thời gian Hành – sự triển khai của quy luật Trời vào vật chất Từ hàng nghìn năm trước, cha ông ta đã nhận ra rằng mọi sự trong đời đều có “Lý Trời”, và người khôn là người hiểu Lý để sống thuận, người dại là người chống Lý mà chuốc lấy khổ đau. 2. Âm – Dương: Quy luật lưỡng cực của sự vận động Cổ thư viết: “Nhất âm nhất dương chi vị Đạo.” Đạo thể hiện qua hai chiều lực tương tác: âm và dương. Dương: mở, phát triển, bành trướng, chuyển động, nóng, sáng Âm: thu, co lại, tĩnh, lạnh, tối, hấp thu Trời vận hành nhờ sự cân bằng động giữa hai lực này. Không có âm – không có vật chất. Không có dương – không có sự sống. Khoa học hiện đại gọi hai chiều tương tác này bằng những tên khác: điện tích trái dấu, spin, lực hút – lực đẩy, entropy – negentropy, nhưng bản chất thì vẫn như thuở xưa. 3. Ngũ hành: mô hình hệ thống đầu tiên của nhân loại Ngũ hành (Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ) không phải là “five elements” như phương Tây hay gọi, mà là five processes, năm quá trình vận động của vũ trụ. Sinh – Khắc – Chế – Hóa – Thừa tạo thành vòng xoáy vận hành liên tục. Cơ thể người, xã hội, khí hậu, sinh thái, thậm chí vòng đời của một nền văn minh… đều mang dấu vết của Ngũ hành. Ngày nay, khoa học gọi đó là: Hệ thống động phi tuyến (nonlinear dynamic systems) Chu kỳ tự tổ chức (self-organized cycles) Tương tác đa chiều (multidimensional interactions) Một lần nữa, cổ học đã thấy từ rất sớm điều mà khoa học phải mất hàng nghìn năm mới diễn đạt lại bằng toán học. II. TỪ TRỜI THEO CỔ THƯ ĐẾN TRỜI THEO VẬT LÝ LƯỢNG TỬ 1. Từ “Khí” trong kinh Dịch đến “năng lượng trường” trong vật lý Trong cổ thư, Khí là nền tảng của vạn vật. Trong vật lý lượng tử, năng lượng trường (quantum field) là cơ sở của vật chất. Khí có ba đặc tính: Vừa là sóng vừa là hạt Vừa liên tục vừa phân mảnh Vừa hữu hình vừa vô hình Vật lý lượng tử cũng nói y như vậy: Hạt vật chất chỉ là sự dao động của trường lượng tử– một dạng năng lượng nền ở khắp nơi. Điều thú vị là khái niệm “Khí vận hành theo quy luật” tương đương với ý niệm rằng trường lượng tử luôn tuân theo phương trình dao động. 2. Từ “Đạo” đến “hằng số tự nhiên của vũ trụ” Cổ thư nói Đạo là “quy luật bất biến nằm dưới mọi vận động”. Khoa học hiện đại cũng có những “bất biến”: tốc độ ánh sáng, hằng số Planck, điện tích electron, hằng số hấp dẫn… Cả hai đều nói với nhân loại rằng: Dưới mọi hỗn loạn đều có một trật tự. 3. Từ “Lý” đến “toán học của vũ trụ” Người xưa có câu: “Vạn vật giai hữu Lý.” Nghĩa là mọi thứ đều có quy luật, có logic. Ngày nay, nhà vật lý Max Tegmark đưa ra giả thuyết táo bạo.
    Like
    Love
    Wow
    13
    0 Comments 0 Shares
  • Top Challenges in Supplier Relationship Management (SRM)

    Supplier relationship management is the process of managing the suppliers of the business by tracking and managing their performance.

    For complete information, visit our blog
    https://www.invoicetemple.com/blog/top-challenges-in-supplier-relationship-management-srm/


    #online invoicing software for small business #online barcode scanner #purchase order format #purchase order generator
    Top Challenges in Supplier Relationship Management (SRM) Supplier relationship management is the process of managing the suppliers of the business by tracking and managing their performance. For complete information, visit our blog https://www.invoicetemple.com/blog/top-challenges-in-supplier-relationship-management-srm/ #online invoicing software for small business #online barcode scanner #purchase order format #purchase order generator
    WWW.INVOICETEMPLE.COM
    5 Top Challenges in Supplier Relationship Management
    Supplier relationship management is the process of managing the suppliers of the business by tracking and managing their performance.
    Like
    Love
    Wow
    10
    0 Comments 0 Shares
  • https://nguoinoitiengonline.com/doanh-nhan-le-dinh-hai-chung-toi-khong-canh-tranh-theo-thi-truong-chung-toi-kien-tao-mot-san-choi-moi.html?fbclid=IwdGRzaAN4KYhjbGNrA3gpe2V4dG4DYWVtAjExAHNydGMGYXBwX2lkDDM1MDY4NTUzMTcyOAABHqWgrqTQE3p3w6Z8Tf7AWVbQ91IBWOy6LozenFQ80ht4Rs9X-2e08RhoMBr3_aem_VSXVra_0CvqdK3eF4Xn-tA
    https://nguoinoitiengonline.com/doanh-nhan-le-dinh-hai-chung-toi-khong-canh-tranh-theo-thi-truong-chung-toi-kien-tao-mot-san-choi-moi.html?fbclid=IwdGRzaAN4KYhjbGNrA3gpe2V4dG4DYWVtAjExAHNydGMGYXBwX2lkDDM1MDY4NTUzMTcyOAABHqWgrqTQE3p3w6Z8Tf7AWVbQ91IBWOy6LozenFQ80ht4Rs9X-2e08RhoMBr3_aem_VSXVra_0CvqdK3eF4Xn-tA
    Love
    Like
    9
    0 Comments 0 Shares
  • 4/11 HNI https://nguoinoitiengonline.com/doanh-nhan-le-dinh-hai-chung-toi-khong-canh-tranh-theo-thi-truong-chung-toi-kien-tao-mot-san-choi-moi.html
    4/11 HNI https://nguoinoitiengonline.com/doanh-nhan-le-dinh-hai-chung-toi-khong-canh-tranh-theo-thi-truong-chung-toi-kien-tao-mot-san-choi-moi.html
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 28/10: CHƯƠNG 17: TRÁCH NHIỆM XÃ HỘI VÀ ĐẠO ĐỨC CÔNG DÂN TRONG THỜI ĐẠI SỐ
    1. Khi thế giới số trở thành xã hội thật
    Chúng ta đang sống trong một kỷ nguyên chưa từng có: nơi ranh giới giữa thế giới thực và thế giới ảo đang dần tan biến. Mỗi cú nhấp chuột, mỗi dòng bình luận, mỗi chia sẻ trên mạng không còn là hành động “ảo” – mà là hành vi xã hội thật, mang hệ quả thật.
    Thời đại số không chỉ mở ra một không gian mới cho giao tiếp, học tập hay sáng tạo, mà còn mở ra một chiều trách nhiệm mới – trách nhiệm của công dân trong một thế giới kết nối vô hạn. Nếu trong xã hội truyền thống, đạo đức được đo bằng hành động và lời nói trước mặt nhau, thì trong xã hội số, đạo đức được đo bằng từng dữ liệu mà ta để lại.
    Từng bài viết, từng video, từng lượt tương tác – tất cả đều trở thành dấu vết của nhân cách, của tri thức, của năng lượng tinh thần. Mỗi người không chỉ là công dân trong quốc gia địa lý, mà còn là công dân của mạng lưới toàn cầu, nơi hành vi của ta có thể lan tỏa đến hàng triệu người chỉ trong vài giây.
    Cũng chính vì vậy, đạo đức công dân thời đại sốkhông chỉ là việc “không làm điều xấu”, mà còn là ý thức kiến tạo điều tốt trong không gian số. Trách nhiệm xã hội không chỉ là quyên góp, giúp đỡ hay tham gia cộng đồng, mà còn là cách ta sử dụng công nghệ – để lan tỏa tri thức, tôn trọng sự thật và bảo vệ phẩm giá con người.
    2. Đạo đức công dân – nền tảng của một xã hội số lành mạnh
    Một xã hội số lành mạnh không được tạo ra bởi các thuật toán, mà bởi những con người có nhận thức và trách nhiệm. Công nghệ có thể kết nối hàng tỷ người, nhưng chỉ có đạo đức công dân mới giúp kết nối đó trở nên nhân văn.
    Đạo đức công dân trong thời đại số bao gồm ba trụ cột:
    Tôn trọng sự thật và tri thức.
    Tôn trọng con người và quyền riêng tư.
    Tôn trọng cộng đồng và lợi ích chung.
    Thứ nhất, tôn trọng sự thật là nền móng. Giữa biển thông tin hỗn độn, việc chia sẻ hay tin vào điều sai lệch có thể gây ra hậu quả khôn lường. Một công dân có đạo đức không truyền đi tin giả, không bóp méo dữ kiện, không lợi dụng truyền thông để gây hoang mang.
    Thứ hai, tôn trọng con người – dù là người ta chưa từng gặp. Mỗi lời bình luận, mỗi emoji đều mang năng lượng tác động đến cảm xúc của người khác. Trong thế giới số, nơi con người dễ ẩn danh, lòng nhân ái càng phải được thể hiện mạnh mẽ hơn. Bởi đạo đức không phải là khi có ai nhìn, mà là khi ta vẫn chọn đúng dù chẳng ai chứng kiến.
    Thứ ba, tôn trọng cộng đồng, nghĩa là hành xử sao cho đóng góp vào giá trị chung – không chỉ vì lợi ích cá nhân. Người có đạo đức công dân biết chia sẻ thông tin hữu ích, tham gia các sáng kiến cộng đồng, dùng mạng xã hội như một công cụ kiến tạo chứ không phá hoại.
    Đạo đức công dân thời đại số không nằm trong những bài giảng, mà được rèn luyện qua từng hành động nhỏ – như một cú “like” đúng chỗ, một lời cảm ơn trong phần bình luận, hay một bài viết chia sẻ tri thức thay vì thù hận.
    3. Trách nhiệm xã hội – từ cá nhân đến hệ sinh thái số
    Nếu trước đây trách nhiệm xã hội thường là câu chuyện của doanh nghiệp, thì trong thời đại số, mỗi cá nhân đều là một thực thể xã hội, mang trong mình khả năng ảnh hưởng.
    Mỗi người có thể là một “người phát ngôn” qua mạng xã hội, một “nhà sáng tạo nội dung” qua video, một “người lan tỏa” qua những tương tác thường nhật. Trách nhiệm xã hội vì thế không còn là lựa chọn – mà là nghĩa vụ của công dân số.
    Trách nhiệm xã hội trong thời đại này gồm ba tầng:
    Trách nhiệm với bản thân.
    Giữ gìn sức khỏe tâm lý số, cân bằng giữa online và offline, nhận thức giới hạn của bản thân trong tiếp nhận thông tin. Khi ta không làm chủ chính mình, ta sẽ bị cuốn vào cơn lốc của thao túng truyền thông và mạng xã hội.
    HNI 28/10: 🌺🌺🌺 CHƯƠNG 17: TRÁCH NHIỆM XÃ HỘI VÀ ĐẠO ĐỨC CÔNG DÂN TRONG THỜI ĐẠI SỐ 1. Khi thế giới số trở thành xã hội thật Chúng ta đang sống trong một kỷ nguyên chưa từng có: nơi ranh giới giữa thế giới thực và thế giới ảo đang dần tan biến. Mỗi cú nhấp chuột, mỗi dòng bình luận, mỗi chia sẻ trên mạng không còn là hành động “ảo” – mà là hành vi xã hội thật, mang hệ quả thật. Thời đại số không chỉ mở ra một không gian mới cho giao tiếp, học tập hay sáng tạo, mà còn mở ra một chiều trách nhiệm mới – trách nhiệm của công dân trong một thế giới kết nối vô hạn. Nếu trong xã hội truyền thống, đạo đức được đo bằng hành động và lời nói trước mặt nhau, thì trong xã hội số, đạo đức được đo bằng từng dữ liệu mà ta để lại. Từng bài viết, từng video, từng lượt tương tác – tất cả đều trở thành dấu vết của nhân cách, của tri thức, của năng lượng tinh thần. Mỗi người không chỉ là công dân trong quốc gia địa lý, mà còn là công dân của mạng lưới toàn cầu, nơi hành vi của ta có thể lan tỏa đến hàng triệu người chỉ trong vài giây. Cũng chính vì vậy, đạo đức công dân thời đại sốkhông chỉ là việc “không làm điều xấu”, mà còn là ý thức kiến tạo điều tốt trong không gian số. Trách nhiệm xã hội không chỉ là quyên góp, giúp đỡ hay tham gia cộng đồng, mà còn là cách ta sử dụng công nghệ – để lan tỏa tri thức, tôn trọng sự thật và bảo vệ phẩm giá con người. 2. Đạo đức công dân – nền tảng của một xã hội số lành mạnh Một xã hội số lành mạnh không được tạo ra bởi các thuật toán, mà bởi những con người có nhận thức và trách nhiệm. Công nghệ có thể kết nối hàng tỷ người, nhưng chỉ có đạo đức công dân mới giúp kết nối đó trở nên nhân văn. Đạo đức công dân trong thời đại số bao gồm ba trụ cột: Tôn trọng sự thật và tri thức. Tôn trọng con người và quyền riêng tư. Tôn trọng cộng đồng và lợi ích chung. Thứ nhất, tôn trọng sự thật là nền móng. Giữa biển thông tin hỗn độn, việc chia sẻ hay tin vào điều sai lệch có thể gây ra hậu quả khôn lường. Một công dân có đạo đức không truyền đi tin giả, không bóp méo dữ kiện, không lợi dụng truyền thông để gây hoang mang. Thứ hai, tôn trọng con người – dù là người ta chưa từng gặp. Mỗi lời bình luận, mỗi emoji đều mang năng lượng tác động đến cảm xúc của người khác. Trong thế giới số, nơi con người dễ ẩn danh, lòng nhân ái càng phải được thể hiện mạnh mẽ hơn. Bởi đạo đức không phải là khi có ai nhìn, mà là khi ta vẫn chọn đúng dù chẳng ai chứng kiến. Thứ ba, tôn trọng cộng đồng, nghĩa là hành xử sao cho đóng góp vào giá trị chung – không chỉ vì lợi ích cá nhân. Người có đạo đức công dân biết chia sẻ thông tin hữu ích, tham gia các sáng kiến cộng đồng, dùng mạng xã hội như một công cụ kiến tạo chứ không phá hoại. Đạo đức công dân thời đại số không nằm trong những bài giảng, mà được rèn luyện qua từng hành động nhỏ – như một cú “like” đúng chỗ, một lời cảm ơn trong phần bình luận, hay một bài viết chia sẻ tri thức thay vì thù hận. 3. Trách nhiệm xã hội – từ cá nhân đến hệ sinh thái số Nếu trước đây trách nhiệm xã hội thường là câu chuyện của doanh nghiệp, thì trong thời đại số, mỗi cá nhân đều là một thực thể xã hội, mang trong mình khả năng ảnh hưởng. Mỗi người có thể là một “người phát ngôn” qua mạng xã hội, một “nhà sáng tạo nội dung” qua video, một “người lan tỏa” qua những tương tác thường nhật. Trách nhiệm xã hội vì thế không còn là lựa chọn – mà là nghĩa vụ của công dân số. Trách nhiệm xã hội trong thời đại này gồm ba tầng: Trách nhiệm với bản thân. Giữ gìn sức khỏe tâm lý số, cân bằng giữa online và offline, nhận thức giới hạn của bản thân trong tiếp nhận thông tin. Khi ta không làm chủ chính mình, ta sẽ bị cuốn vào cơn lốc của thao túng truyền thông và mạng xã hội.
    Love
    Like
    Angry
    10
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 24/10
    BÀI HÁT CHƯƠNG 41:
    XANH MỌC TỪ MỌI NƠI"
    (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO)
    Thể loại: Pop dân ca hiện đại – Giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, truyền cảm hứng.
    Thời lượng: 4 phút – 4 đoạn chính + 2 điệp khúc + 1 cầu nối + kết.

    [ĐOẠN 1 – NHÀ]
    Từ mái nhà tôi, mầm xanh vươn vai
    Giàn rau trên cao, chim về hót ca
    Mẹ gom rác riêng, bố lắp pin năng lượng
    Em bé học trồng rau, thay vì chơi màn hình

    [ĐIỆP KHÚC]
    Xanh mọc từ mái nhà, lan ra từng trái tim
    Xanh về trong tiếng cười, từng bước chân yên bình
    Kết nối những con người, không chỉ qua lời nói
    Mà bằng hành động xanh – sống cho đất trời mình

    [ĐOẠN 2 – TRƯỜNG]
    Trường tôi giờ đây, không còn bảng phấn
    Lớp học mở toang, nắng rọi vào trong
    Thầy dạy học sinh gieo cây bằng kiến thức
    Trò lớn từng ngày, như cây vươn ngoài sân

    [ĐIỆP KHÚC]
    Xanh mọc từ mái trường, theo em qua cuộc đời
    Xanh về trong giấc mơ, chẳng chỉ lý thuyết thôi
    Kết nối từng thế hệ, từ bài học đến hành động
    Để môi trường không là thứ bị bỏ rơi

    [ĐOẠN 3 – CHỢ]
    Ra chợ gần nhà, không còn túi nilon
    Người mua – người bán, đều mượn giỏ mây tre
    Rau từ nông trại, không qua khâu đầu cơ
    Giá cả công bằng – niềm tin lại đơm hoa

    [ĐOẠN 4 – CÔNG SỞ & DAO]
    Văn phòng tôi làm, không giấy lãng phí
    Cuộc họp online, xe đạp đến mỗi ngày
    DAO giữ hợp đồng, minh bạch từng khoản chi
    Mỗi ý tưởng xanh – là cổ phần cho mai sau

    [CẦU NỐI]
    Từ nhà – đến trường – ra chợ – vào công sở
    Từng bước đi xanh không rời rạc, lẻ loi
    DAO là mạch nối – con người là nhựa sống
    Cho hệ sinh thái cộng đồng mãi xanh tươi

    [ĐIỆP KHÚC CUỐI – TOÀN BỘ HỆ SINH THÁI]
    Xanh mọc từ mỗi người, lan khắp thế gian này
    Xanh mọc từ yêu thương, từ ý chí dựng xây
    Kết nối cả hành tinh – qua từng DAO nhỏ bé
    Một xã hội xanh – bắt đầu từ hôm nay

    [KẾT – THÌ THẦM]
    Xanh không là mơ…
    Xanh là sống thật…
    Khi ta bắt đầu, thế giới sẽ đổi thay…
    … bằng những mầm xanh… từ chính bàn tay…

    Gợi ý phối nhạc:
    Intro: Tiếng chim, tiếng lá cây xào xạc, âm thanh thành phố nhẹ.
    Đoạn chính: Giai điệu acoustic với guitar + sáo + trống nhẹ.
    Điệp khúc: Đồng ca cùng trẻ em, thêm tiếng trống bass và hòa âm bè nam nữ.
    Kết: Nhạc nhẹ dần, trở lại âm thanh thiên nhiên.
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    HNI 24/10 BÀI HÁT CHƯƠNG 41: XANH MỌC TỪ MỌI NƠI" (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO) Thể loại: Pop dân ca hiện đại – Giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, truyền cảm hứng. Thời lượng: 4 phút – 4 đoạn chính + 2 điệp khúc + 1 cầu nối + kết. [ĐOẠN 1 – NHÀ] Từ mái nhà tôi, mầm xanh vươn vai Giàn rau trên cao, chim về hót ca Mẹ gom rác riêng, bố lắp pin năng lượng Em bé học trồng rau, thay vì chơi màn hình [ĐIỆP KHÚC] Xanh mọc từ mái nhà, lan ra từng trái tim Xanh về trong tiếng cười, từng bước chân yên bình Kết nối những con người, không chỉ qua lời nói Mà bằng hành động xanh – sống cho đất trời mình [ĐOẠN 2 – TRƯỜNG] Trường tôi giờ đây, không còn bảng phấn Lớp học mở toang, nắng rọi vào trong Thầy dạy học sinh gieo cây bằng kiến thức Trò lớn từng ngày, như cây vươn ngoài sân [ĐIỆP KHÚC] Xanh mọc từ mái trường, theo em qua cuộc đời Xanh về trong giấc mơ, chẳng chỉ lý thuyết thôi Kết nối từng thế hệ, từ bài học đến hành động Để môi trường không là thứ bị bỏ rơi [ĐOẠN 3 – CHỢ] Ra chợ gần nhà, không còn túi nilon Người mua – người bán, đều mượn giỏ mây tre Rau từ nông trại, không qua khâu đầu cơ Giá cả công bằng – niềm tin lại đơm hoa [ĐOẠN 4 – CÔNG SỞ & DAO] Văn phòng tôi làm, không giấy lãng phí Cuộc họp online, xe đạp đến mỗi ngày DAO giữ hợp đồng, minh bạch từng khoản chi Mỗi ý tưởng xanh – là cổ phần cho mai sau [CẦU NỐI] Từ nhà – đến trường – ra chợ – vào công sở Từng bước đi xanh không rời rạc, lẻ loi DAO là mạch nối – con người là nhựa sống Cho hệ sinh thái cộng đồng mãi xanh tươi [ĐIỆP KHÚC CUỐI – TOÀN BỘ HỆ SINH THÁI] Xanh mọc từ mỗi người, lan khắp thế gian này Xanh mọc từ yêu thương, từ ý chí dựng xây Kết nối cả hành tinh – qua từng DAO nhỏ bé Một xã hội xanh – bắt đầu từ hôm nay [KẾT – THÌ THẦM] Xanh không là mơ… Xanh là sống thật… Khi ta bắt đầu, thế giới sẽ đổi thay… … bằng những mầm xanh… từ chính bàn tay… Gợi ý phối nhạc: Intro: Tiếng chim, tiếng lá cây xào xạc, âm thanh thành phố nhẹ. Đoạn chính: Giai điệu acoustic với guitar + sáo + trống nhẹ. Điệp khúc: Đồng ca cùng trẻ em, thêm tiếng trống bass và hòa âm bè nam nữ. Kết: Nhạc nhẹ dần, trở lại âm thanh thiên nhiên. Đọc thêm Đọc ít hơn
    Love
    Like
    Sad
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 24/10
    BÀI HÁT CHƯƠNG 41:
    XANH MỌC TỪ MỌI NƠI"
    (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO)
    Thể loại: Pop dân ca hiện đại – Giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, truyền cảm hứng.
    Thời lượng: 4 phút – 4 đoạn chính + 2 điệp khúc + 1 cầu nối + kết.

    [ĐOẠN 1 – NHÀ]
    Từ mái nhà tôi, mầm xanh vươn vai
    Giàn rau trên cao, chim về hót ca
    Mẹ gom rác riêng, bố lắp pin năng lượng
    Em bé học trồng rau, thay vì chơi màn hình

    [ĐIỆP KHÚC]
    Xanh mọc từ mái nhà, lan ra từng trái tim
    Xanh về trong tiếng cười, từng bước chân yên bình
    Kết nối những con người, không chỉ qua lời nói
    Mà bằng hành động xanh – sống cho đất trời mình

    [ĐOẠN 2 – TRƯỜNG]
    Trường tôi giờ đây, không còn bảng phấn
    Lớp học mở toang, nắng rọi vào trong
    Thầy dạy học sinh gieo cây bằng kiến thức
    Trò lớn từng ngày, như cây vươn ngoài sân

    [ĐIỆP KHÚC]
    Xanh mọc từ mái trường, theo em qua cuộc đời
    Xanh về trong giấc mơ, chẳng chỉ lý thuyết thôi
    Kết nối từng thế hệ, từ bài học đến hành động
    Để môi trường không là thứ bị bỏ rơi

    [ĐOẠN 3 – CHỢ]
    Ra chợ gần nhà, không còn túi nilon
    Người mua – người bán, đều mượn giỏ mây tre
    Rau từ nông trại, không qua khâu đầu cơ
    Giá cả công bằng – niềm tin lại đơm hoa

    [ĐOẠN 4 – CÔNG SỞ & DAO]
    Văn phòng tôi làm, không giấy lãng phí
    Cuộc họp online, xe đạp đến mỗi ngày
    DAO giữ hợp đồng, minh bạch từng khoản chi
    Mỗi ý tưởng xanh – là cổ phần cho mai sau

    [CẦU NỐI]
    Từ nhà – đến trường – ra chợ – vào công sở
    Từng bước đi xanh không rời rạc, lẻ loi
    DAO là mạch nối – con người là nhựa sống
    Cho hệ sinh thái cộng đồng mãi xanh tươi

    [ĐIỆP KHÚC CUỐI – TOÀN BỘ HỆ SINH THÁI]
    Xanh mọc từ mỗi người, lan khắp thế gian này
    Xanh mọc từ yêu thương, từ ý chí dựng xây
    Kết nối cả hành tinh – qua từng DAO nhỏ bé
    Một xã hội xanh – bắt đầu từ hôm nay

    [KẾT – THÌ THẦM]
    Xanh không là mơ…
    Xanh là sống thật…
    Khi ta bắt đầu, thế giới sẽ đổi thay…
    … bằng những mầm xanh… từ chính bàn tay…

    Gợi ý phối nhạc:
    Intro: Tiếng chim, tiếng lá cây xào xạc, âm thanh thành phố nhẹ.
    Đoạn chính: Giai điệu acoustic với guitar + sáo + trống nhẹ.
    Điệp khúc: Đồng ca cùng trẻ em, thêm tiếng trống bass và hòa âm bè nam nữ.
    Kết: Nhạc nhẹ dần, trở lại âm thanh thiên nhiên.
    Đọc thêm
    HNI 24/10 BÀI HÁT CHƯƠNG 41: XANH MỌC TỪ MỌI NƠI" (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO) Thể loại: Pop dân ca hiện đại – Giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, truyền cảm hứng. Thời lượng: 4 phút – 4 đoạn chính + 2 điệp khúc + 1 cầu nối + kết. [ĐOẠN 1 – NHÀ] Từ mái nhà tôi, mầm xanh vươn vai Giàn rau trên cao, chim về hót ca Mẹ gom rác riêng, bố lắp pin năng lượng Em bé học trồng rau, thay vì chơi màn hình [ĐIỆP KHÚC] Xanh mọc từ mái nhà, lan ra từng trái tim Xanh về trong tiếng cười, từng bước chân yên bình Kết nối những con người, không chỉ qua lời nói Mà bằng hành động xanh – sống cho đất trời mình [ĐOẠN 2 – TRƯỜNG] Trường tôi giờ đây, không còn bảng phấn Lớp học mở toang, nắng rọi vào trong Thầy dạy học sinh gieo cây bằng kiến thức Trò lớn từng ngày, như cây vươn ngoài sân [ĐIỆP KHÚC] Xanh mọc từ mái trường, theo em qua cuộc đời Xanh về trong giấc mơ, chẳng chỉ lý thuyết thôi Kết nối từng thế hệ, từ bài học đến hành động Để môi trường không là thứ bị bỏ rơi [ĐOẠN 3 – CHỢ] Ra chợ gần nhà, không còn túi nilon Người mua – người bán, đều mượn giỏ mây tre Rau từ nông trại, không qua khâu đầu cơ Giá cả công bằng – niềm tin lại đơm hoa [ĐOẠN 4 – CÔNG SỞ & DAO] Văn phòng tôi làm, không giấy lãng phí Cuộc họp online, xe đạp đến mỗi ngày DAO giữ hợp đồng, minh bạch từng khoản chi Mỗi ý tưởng xanh – là cổ phần cho mai sau [CẦU NỐI] Từ nhà – đến trường – ra chợ – vào công sở Từng bước đi xanh không rời rạc, lẻ loi DAO là mạch nối – con người là nhựa sống Cho hệ sinh thái cộng đồng mãi xanh tươi [ĐIỆP KHÚC CUỐI – TOÀN BỘ HỆ SINH THÁI] Xanh mọc từ mỗi người, lan khắp thế gian này Xanh mọc từ yêu thương, từ ý chí dựng xây Kết nối cả hành tinh – qua từng DAO nhỏ bé Một xã hội xanh – bắt đầu từ hôm nay [KẾT – THÌ THẦM] Xanh không là mơ… Xanh là sống thật… Khi ta bắt đầu, thế giới sẽ đổi thay… … bằng những mầm xanh… từ chính bàn tay… Gợi ý phối nhạc: Intro: Tiếng chim, tiếng lá cây xào xạc, âm thanh thành phố nhẹ. Đoạn chính: Giai điệu acoustic với guitar + sáo + trống nhẹ. Điệp khúc: Đồng ca cùng trẻ em, thêm tiếng trống bass và hòa âm bè nam nữ. Kết: Nhạc nhẹ dần, trở lại âm thanh thiên nhiên. Đọc thêm
    Love
    Like
    5
    0 Comments 0 Shares
More Results