Pinned Post
HNI 20/9
BÀI HÁT CHƯƠNG 42:
LÀNG SINH THÁI – NGÔI NHÀ TƯƠNG LAI
Thể loại: Ballad – Folk fusion
Thời lượng: 4 phút

[Verse 1]
Từ cánh rừng xanh, ta nghe lời đất gọi
Từ suối reo vui, ta thấy tình người sâu
Một mái tranh thôi, không cần cao ngất trời
Chỉ cần nơi đây, lòng an yên từng thở

[Verse 2]
Không khói nhà máy, không tiếng còi phố xá
Chỉ tiếng gà trưa, con trẻ ríu rít chơi
Dưới tán cây râm, ta họp bàn chuyện lớn
Chuyện ruộng đồng, chuyện giáo dục, chuyện yêu thương

[Chorus]
Làng sinh thái – ngôi nhà chung nhân loại
Nơi mỗi người là một gốc cây xanh
Cùng gieo mầm, cùng nuôi dưỡng đất lành
Cho thế kỷ mới – hồi sinh trong tự tại
Làng sinh thái – mô hình của ngày mai
Không ai bị bỏ lại phía sau

[Verse 3]
Không ai làm chủ, tất cả đều góp sức
Từ mái nhà tre đến điện mặt trời soi
Mỗi bước chân đi là một lời thề ước
Giữ sạch nguồn sông, giữ ấm mái cuộc đời

[Verse 4]
Trẻ em học chơi – không cần chấm điểm số
Người già dạy ta bằng kinh nghiệm thăng trầm
Không có giảng đường, nhưng kiến thức ngập lối
Từ ruộng rau xanh đến tổ kiến chân thành

[Chorus]
Làng sinh thái – ngôi nhà chung nhân loại
Nơi mỗi người là một ngọn lửa xanh
Cùng thở đều, cùng sống thật như mình
Không chạy theo lợi nhuận mà quên chính nghĩa
Làng sinh thái – ngọn đèn soi nhân văn
Chỉ có tình người mới không tắt

[Bridge – Nhạc dâng cao]
Ai cũng từng mơ một mái nhà giản dị
Không tường rào, không rác thải, không ai lạ ai
Cùng trồng rau, cùng chia cơm chan nghĩa khí
Và gọi nhau bằng hai tiếng: Đồng bào

[Chorus – Lặp lại nhưng nâng cao tinh thần]
Làng sinh thái – ngôi nhà chung nhân loại
Xây bằng tim, không xây bởi xi măng
Bằng tình thương, bằng hiểu biết, bằng bàn tay
Của những con người dám mơ điều chân thật
Làng sinh thái – mô hình của kỷ nguyên
Kỷ nguyên mà Trái Đất được yêu lại

[Outro – Nhẹ nhàng, khẽ khàng]
Một hạt giống rơi, cũng cần lòng gìn giữ
Một ngôi làng xanh, cũng bắt đầu từ ta...
Từ hôm nay thôi, ta gieo từng bước nhỏ
Gieo một làng sinh thái giữa lòng nhân gian…

Kết thúc bằng tiếng chim hót, tiếng suối chảy nhẹ, hoà quyện với âm gió nhẹ – biểu tượng của thiên nhiên hoà nhập với tâm hồn con người.
HNI 20/9 🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 42: 🎵🎤LÀNG SINH THÁI – NGÔI NHÀ TƯƠNG LAI Thể loại: Ballad – Folk fusion Thời lượng: 4 phút [Verse 1] Từ cánh rừng xanh, ta nghe lời đất gọi Từ suối reo vui, ta thấy tình người sâu Một mái tranh thôi, không cần cao ngất trời Chỉ cần nơi đây, lòng an yên từng thở [Verse 2] Không khói nhà máy, không tiếng còi phố xá Chỉ tiếng gà trưa, con trẻ ríu rít chơi Dưới tán cây râm, ta họp bàn chuyện lớn Chuyện ruộng đồng, chuyện giáo dục, chuyện yêu thương [Chorus] Làng sinh thái – ngôi nhà chung nhân loại Nơi mỗi người là một gốc cây xanh Cùng gieo mầm, cùng nuôi dưỡng đất lành Cho thế kỷ mới – hồi sinh trong tự tại Làng sinh thái – mô hình của ngày mai Không ai bị bỏ lại phía sau [Verse 3] Không ai làm chủ, tất cả đều góp sức Từ mái nhà tre đến điện mặt trời soi Mỗi bước chân đi là một lời thề ước Giữ sạch nguồn sông, giữ ấm mái cuộc đời [Verse 4] Trẻ em học chơi – không cần chấm điểm số Người già dạy ta bằng kinh nghiệm thăng trầm Không có giảng đường, nhưng kiến thức ngập lối Từ ruộng rau xanh đến tổ kiến chân thành [Chorus] Làng sinh thái – ngôi nhà chung nhân loại Nơi mỗi người là một ngọn lửa xanh Cùng thở đều, cùng sống thật như mình Không chạy theo lợi nhuận mà quên chính nghĩa Làng sinh thái – ngọn đèn soi nhân văn Chỉ có tình người mới không tắt [Bridge – Nhạc dâng cao] Ai cũng từng mơ một mái nhà giản dị Không tường rào, không rác thải, không ai lạ ai Cùng trồng rau, cùng chia cơm chan nghĩa khí Và gọi nhau bằng hai tiếng: Đồng bào [Chorus – Lặp lại nhưng nâng cao tinh thần] Làng sinh thái – ngôi nhà chung nhân loại Xây bằng tim, không xây bởi xi măng Bằng tình thương, bằng hiểu biết, bằng bàn tay Của những con người dám mơ điều chân thật Làng sinh thái – mô hình của kỷ nguyên Kỷ nguyên mà Trái Đất được yêu lại [Outro – Nhẹ nhàng, khẽ khàng] Một hạt giống rơi, cũng cần lòng gìn giữ Một ngôi làng xanh, cũng bắt đầu từ ta... Từ hôm nay thôi, ta gieo từng bước nhỏ Gieo một làng sinh thái giữa lòng nhân gian… 🎵 Kết thúc bằng tiếng chim hót, tiếng suối chảy nhẹ, hoà quyện với âm gió nhẹ – biểu tượng của thiên nhiên hoà nhập với tâm hồn con người.
Love
Like
Haha
Wow
15
0 Comments 0 Shares
Recent Updates
  • HNI 27-10
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT)
    Nam mô a di Đà phật
    Hôm nay ngày 27/10/2025 dương lịch - 7/9 âm lịch

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
    Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng.
    Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội.
    Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp.
    Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người.
    Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật.
    Nam Mô A Di Đà Phật!
    HNI 27-10 LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT) 🙏🙏🙏 Nam mô a di Đà phật Hôm nay ngày 27/10/2025 dương lịch - 7/9 âm lịch 🙏🙏🙏 Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng. Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội. Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp. Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người. Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật. Nam Mô A Di Đà Phật!
    Like
    Love
    Wow
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 :
    Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG

    Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa,
    Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa.
    Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ,
    Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa.
    Trang sách mở ra như cánh cửa,
    Dẫn ta vào cõi mộng vô biên.
    Ở đó niềm đau thành ánh sáng,
    Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên.

    Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ,
    Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm.
    Từng chữ gieo hồn như hạt giống,
    Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian.

    Văn học – chứng nhân bao đổi thay,
    Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày.
    Khi con người còn khát khao sống,
    Thì văn chương còn bất tử nơi đây.

    Không có văn chương, đời khô cạn,
    Không có lời thơ, tim lạnh lùng.
    Chính bởi ngôn từ mà nhân loại,
    Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng.

    Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử,
    Khắc trên giấy trắng dấu chân người.
    Văn học chẳng già, không chết,
    Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời.
    Đọc ít hơn

    Đọc thêm
    HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa, Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa. Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ, Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa. Trang sách mở ra như cánh cửa, Dẫn ta vào cõi mộng vô biên. Ở đó niềm đau thành ánh sáng, Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên. Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ, Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm. Từng chữ gieo hồn như hạt giống, Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian. Văn học – chứng nhân bao đổi thay, Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày. Khi con người còn khát khao sống, Thì văn chương còn bất tử nơi đây. Không có văn chương, đời khô cạn, Không có lời thơ, tim lạnh lùng. Chính bởi ngôn từ mà nhân loại, Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng. Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử, Khắc trên giấy trắng dấu chân người. Văn học chẳng già, không chết, Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời. Đọc ít hơn Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 26-10
    CHƯƠNG 15: VĂN HỌC KHÁNG CHIẾN – THƠ CA CÁCH MẠNG

    1. MỞ ĐẦU – THƠ CA TRONG BÃO LỬA LỊCH SỬ

    Văn học Việt Nam thế kỷ XX ghi dấu một giai đoạn đặc biệt: hai cuộc kháng chiến trường kỳ chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ. Đây là những năm tháng mà cả dân tộc dốc toàn lực cho độc lập, tự do. Trong bối cảnh ấy, thơ ca không chỉ là nghệ thuật, mà còn là vũ khí tinh thần, là tiếng gọi từ trái tim hàng triệu con người. Thơ ca kháng chiến đã trở thành “khí giới không tiếng nổ” nhưng sức mạnh thì vô cùng to lớn: nó khơi dậy niềm tin, hun đúc lòng yêu nước, động viên ý chí, và biến mỗi vần thơ thành ngọn lửa truyền lửa chiến đấu.
    Nếu trong thời trung đại, văn học chủ yếu gắn với đạo lý và hình tượng anh hùng, thì sang thế kỷ XX, văn học kháng chiến gắn trực tiếp với vận mệnh dân tộc. Thơ ca cách mạng trở thành bản trường ca bất tận của lòng dân.

    2. Bối cảnh hình thành thơ ca kháng chiến
    Thơ ca kháng chiến ra đời trong những biến động dữ dội của lịch sử. Có thể chia thành hai giai đoạn lớn:
    Kháng chiến chống Pháp (1945 – 1954): Từ sau Cách mạng tháng Tám, đất nước vừa giành độc lập đã phải bước vào cuộc chiến chống thực dân Pháp quay trở lại xâm lược. Văn nghệ sĩ theo tiếng gọi của Tổ quốc đã hòa mình vào đời sống nhân dân, sáng tác thơ ca mang đậm hơi thở chiến trường.
    Kháng chiến chống Mỹ (1954 – 1975): Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, đất nước chia cắt. Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước kéo dài hơn 20 năm là cuộc chiến đấu gian khổ, khốc liệt nhưng cũng hào hùng nhất trong lịch sử dân tộc. Thơ ca giai đoạn này mang tính sử thi mạnh mẽ, vừa ca ngợi, vừa phản ánh chân thực hiện thực chiến tranh.
    Trong cả hai giai đoạn, thơ ca luôn đi trước, đi cùng và đi sau bước chân chiến sĩ, người dân, trở thành tiếng hát đồng hành với cách mạng.
    3. Đặc điểm nổi bật của thơ ca kháng chiến
    (1) Tính chiến đấu cao độ
    Thơ ca không chỉ là để thưởng thức, mà là lời kêu gọi, là vũ khí tinh thần. Mỗi vần thơ đều mang sức nặng của trách nhiệm với Tổ quốc, khích lệ tinh thần chiến sĩ.
    Đọc thêm
    HNI 26-10 CHƯƠNG 15: VĂN HỌC KHÁNG CHIẾN – THƠ CA CÁCH MẠNG 1. MỞ ĐẦU – THƠ CA TRONG BÃO LỬA LỊCH SỬ Văn học Việt Nam thế kỷ XX ghi dấu một giai đoạn đặc biệt: hai cuộc kháng chiến trường kỳ chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ. Đây là những năm tháng mà cả dân tộc dốc toàn lực cho độc lập, tự do. Trong bối cảnh ấy, thơ ca không chỉ là nghệ thuật, mà còn là vũ khí tinh thần, là tiếng gọi từ trái tim hàng triệu con người. Thơ ca kháng chiến đã trở thành “khí giới không tiếng nổ” nhưng sức mạnh thì vô cùng to lớn: nó khơi dậy niềm tin, hun đúc lòng yêu nước, động viên ý chí, và biến mỗi vần thơ thành ngọn lửa truyền lửa chiến đấu. Nếu trong thời trung đại, văn học chủ yếu gắn với đạo lý và hình tượng anh hùng, thì sang thế kỷ XX, văn học kháng chiến gắn trực tiếp với vận mệnh dân tộc. Thơ ca cách mạng trở thành bản trường ca bất tận của lòng dân. 2. Bối cảnh hình thành thơ ca kháng chiến Thơ ca kháng chiến ra đời trong những biến động dữ dội của lịch sử. Có thể chia thành hai giai đoạn lớn: Kháng chiến chống Pháp (1945 – 1954): Từ sau Cách mạng tháng Tám, đất nước vừa giành độc lập đã phải bước vào cuộc chiến chống thực dân Pháp quay trở lại xâm lược. Văn nghệ sĩ theo tiếng gọi của Tổ quốc đã hòa mình vào đời sống nhân dân, sáng tác thơ ca mang đậm hơi thở chiến trường. Kháng chiến chống Mỹ (1954 – 1975): Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, đất nước chia cắt. Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước kéo dài hơn 20 năm là cuộc chiến đấu gian khổ, khốc liệt nhưng cũng hào hùng nhất trong lịch sử dân tộc. Thơ ca giai đoạn này mang tính sử thi mạnh mẽ, vừa ca ngợi, vừa phản ánh chân thực hiện thực chiến tranh. Trong cả hai giai đoạn, thơ ca luôn đi trước, đi cùng và đi sau bước chân chiến sĩ, người dân, trở thành tiếng hát đồng hành với cách mạng. 3. Đặc điểm nổi bật của thơ ca kháng chiến (1) Tính chiến đấu cao độ Thơ ca không chỉ là để thưởng thức, mà là lời kêu gọi, là vũ khí tinh thần. Mỗi vần thơ đều mang sức nặng của trách nhiệm với Tổ quốc, khích lệ tinh thần chiến sĩ. Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    14
    42 Comments 0 Shares
  • HNI 26/10
    " THUẬN THIÊN – CON ĐƯỜNG DUY NHẤT DẪN TỚI HÒA BÌNH VÀ THỊNH VƯỢNG VĨNH CỬU”
    Có những chân lý không bao giờ cũ, vì chúng được viết bằng ngôn ngữ của Trời Đất. “Thuận Thiên giả tồn, nghịch Thiên giả vong” – lời hiệu triệu của Lê Lợi không chỉ mở ra một triều đại, mà còn khơi dậy nguyên lý vận hành muôn đời của nhân loại. “Thuận Thiên” không phải là phục tùng, mà là sự đồng nhịp giữa ý chí con người và nhịp thở của vũ trụ – nơi Đạo, Dân và Thiên hòa quyện trong một tần số chung của yêu thương và trí tuệ.
    Khi con người thuận theo Thiên đạo – tức thuận theo quy luật tiến hóa, đạo đức và tự nhiên – năng lượng xã hội được cộng hưởng, sinh ra thịnh vượng và hòa bình. Khi trái tim và trí tuệ cùng mở ra theo hướng thiện, mọi sáng tạo đều trở thành phụng sự. “Thuận Thiên” vì thế không phải là triết học xa vời, mà là ngọn la bàn dẫn đường cho tương lai nhân loại – giữa kỷ nguyên hỗn loạn của công nghệ, tài chính và quyền lực.
    Trong lịch sử, từ Lê Lợi đến Lê Thánh Tông, Đại Việt đã chứng minh: chỉ khi lấy dân làm gốc, lấy Đạo làm nền, quốc gia mới đạt tới cường thịnh bền lâu. Và hôm nay, HenryLe khơi dậy tinh thần ấy trong mô hình HCoin – đồng tiền thuận đạo, nơi giá trị không được đo bằng khan hiếm vật chất, mà bằng niềm tin, minh bạch và tần số đạo đức.
    Một thế giới “Thuận Thiên” là thế giới không còn chiến tranh, nơi kinh tế trở thành nghệ thuật của hòa hợp, nơi luật pháp là hệ miễn dịch của lòng nhân, và công nghệ là đôi cánh của trí tuệ khai sáng. Khi nhân loại cùng trở lại với “Thuận Thiên”, hòa bình sẽ không còn là ước mơ – mà là trạng thái tự nhiên của sự sống.
    Đọc ít hơn
    Đọc thêm
    HNI 26/10 " THUẬN THIÊN – CON ĐƯỜNG DUY NHẤT DẪN TỚI HÒA BÌNH VÀ THỊNH VƯỢNG VĨNH CỬU” Có những chân lý không bao giờ cũ, vì chúng được viết bằng ngôn ngữ của Trời Đất. “Thuận Thiên giả tồn, nghịch Thiên giả vong” – lời hiệu triệu của Lê Lợi không chỉ mở ra một triều đại, mà còn khơi dậy nguyên lý vận hành muôn đời của nhân loại. “Thuận Thiên” không phải là phục tùng, mà là sự đồng nhịp giữa ý chí con người và nhịp thở của vũ trụ – nơi Đạo, Dân và Thiên hòa quyện trong một tần số chung của yêu thương và trí tuệ. Khi con người thuận theo Thiên đạo – tức thuận theo quy luật tiến hóa, đạo đức và tự nhiên – năng lượng xã hội được cộng hưởng, sinh ra thịnh vượng và hòa bình. Khi trái tim và trí tuệ cùng mở ra theo hướng thiện, mọi sáng tạo đều trở thành phụng sự. “Thuận Thiên” vì thế không phải là triết học xa vời, mà là ngọn la bàn dẫn đường cho tương lai nhân loại – giữa kỷ nguyên hỗn loạn của công nghệ, tài chính và quyền lực. Trong lịch sử, từ Lê Lợi đến Lê Thánh Tông, Đại Việt đã chứng minh: chỉ khi lấy dân làm gốc, lấy Đạo làm nền, quốc gia mới đạt tới cường thịnh bền lâu. Và hôm nay, HenryLe khơi dậy tinh thần ấy trong mô hình HCoin – đồng tiền thuận đạo, nơi giá trị không được đo bằng khan hiếm vật chất, mà bằng niềm tin, minh bạch và tần số đạo đức. Một thế giới “Thuận Thiên” là thế giới không còn chiến tranh, nơi kinh tế trở thành nghệ thuật của hòa hợp, nơi luật pháp là hệ miễn dịch của lòng nhân, và công nghệ là đôi cánh của trí tuệ khai sáng. Khi nhân loại cùng trở lại với “Thuận Thiên”, hòa bình sẽ không còn là ước mơ – mà là trạng thái tự nhiên của sự sống. Đọc ít hơn Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    Haha
    13
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 26/10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 1 :
    Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG

    Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa,
    Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa.
    Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ,
    Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa.
    Trang sách mở ra như cánh cửa,
    Dẫn ta vào cõi mộng vô biên.
    Ở đó niềm đau thành ánh sáng,
    Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên.

    Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ,
    Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm.
    Từng chữ gieo hồn như hạt giống,
    Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian.

    Văn học – chứng nhân bao đổi thay,
    Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày.
    Khi con người còn khát khao sống,
    Thì văn chương còn bất tử nơi đây.

    Không có văn chương, đời khô cạn,
    Không có lời thơ, tim lạnh lùng.
    Chính bởi ngôn từ mà nhân loại,
    Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng.

    Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử,
    Khắc trên giấy trắng dấu chân người.
    Văn học chẳng già, không chết,
    Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời.
    Đọc ít hơn
    Đọc thêm
    HNI 26/10 BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa, Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa. Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ, Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa. Trang sách mở ra như cánh cửa, Dẫn ta vào cõi mộng vô biên. Ở đó niềm đau thành ánh sáng, Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên. Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ, Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm. Từng chữ gieo hồn như hạt giống, Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian. Văn học – chứng nhân bao đổi thay, Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày. Khi con người còn khát khao sống, Thì văn chương còn bất tử nơi đây. Không có văn chương, đời khô cạn, Không có lời thơ, tim lạnh lùng. Chính bởi ngôn từ mà nhân loại, Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng. Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử, Khắc trên giấy trắng dấu chân người. Văn học chẳng già, không chết, Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời. Đọc ít hơn Đọc thêm
    Like
    Love
    Yay
    Wow
    Sad
    14
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 26/10
    PHẦN V: SỰ LAN TỎA CỦA NIỀM TIN
    CHƯƠNG 41: HẠT GIỐNG TỪ MỘT NIỀM TIN
    MỞ ĐẦU: NIỀM TIN KHÔNG BAO GIỜ ĐƠN ĐỘC
    Khi một người khởi sự gieo niềm tin trong lòng mình, điều đó hiếm khi chỉ dừng lại ở bản thân họ. Niềm tin giống như ánh sáng của một ngọn nến, không bao giờ bị tắt đi khi được chia sẻ, mà ngược lại, nó còn thắp sáng thêm nhiều ngọn nến khác. Trong chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cách niềm tin, từ một hạt giống nhỏ bé, có thể lan tỏa và làm thay đổi không chỉ một cá nhân, mà cả cộng đồng và xã hội.
    Câu hỏi đặt ra: Làm sao một hạt giống niềm tin nhỏ bé có thể trở thành một cánh rừng bạt ngàn, tạo nên bóng mát cho cả thế hệ?
    1. HẠT GIỐNG NHỎ BÉ – KHỞI NGUỒN CỦA MỌI BIẾN CHUYỂN
    Niềm tin ban đầu thường rất mong manh. Nó có thể khởi nguồn từ một câu chuyện, một bài học, một lời khuyên, hoặc thậm chí chỉ từ một ánh mắt động viên. Nhưng chính từ sự khởi đầu tưởng chừng nhỏ bé ấy, cả một hành trình thay đổi có thể bắt đầu.
    Hãy tưởng tượng một người nông dân nghèo tin rằng nếu học cách trồng trọt khoa học, mùa màng sẽ bội thu hơn. Từ niềm tin ấy, ông kiên trì học hỏi, thử nghiệm. Kết quả ban đầu có thể chưa như mong đợi, nhưng theo thời gian, ông gặt hái thành quả. Người xung quanh nhìn thấy sự đổi thay, họ bắt đầu bắt chước, rồi dần cả làng thay đổi. Một hạt giống ban đầu đã trở thành sức mạnh cộng đồng.
    Câu chuyện này cũng đúng với những đổi thay lớn trong lịch sử. Martin Luther King Jr. chỉ bắt đầu từ niềm tin rằng con người phải được sống trong công bằng, không phân biệt màu da. Nelson Mandela tin rằng sự tự do và bình đẳng là quyền cơ bản của dân tộc Nam Phi. Những niềm tin ban đầu ấy không chỉ làm thay đổi số phận cá nhân, mà còn viết lại cả trang sử của nhân loại.
    2. SỨC LAN TỎA CỦA NIỀM TIN
    Niềm tin có tính chất lan truyền tự nhiên, giống như ngọn lửa lan qua từng cây đuốc. Nó không cần sự gượng ép, bởi khi một người thực sự tin tưởng, sự tin tưởng ấy tỏa ra trong từng cử chỉ, từng lời nói, từng ánh mắt.
    Trong môi trường giáo dục: Một thầy cô tin rằng học trò của mình có tiềm năng sẽ truyền cảm hứng để các em học tập. Thậm chí chỉ cần một lời nói “Thầy tin em làm được” cũng có thể thay đổi cả tương lai của một đứa trẻ.
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    Đọc thêm
    HNI 26/10 PHẦN V: SỰ LAN TỎA CỦA NIỀM TIN CHƯƠNG 41: HẠT GIỐNG TỪ MỘT NIỀM TIN MỞ ĐẦU: NIỀM TIN KHÔNG BAO GIỜ ĐƠN ĐỘC Khi một người khởi sự gieo niềm tin trong lòng mình, điều đó hiếm khi chỉ dừng lại ở bản thân họ. Niềm tin giống như ánh sáng của một ngọn nến, không bao giờ bị tắt đi khi được chia sẻ, mà ngược lại, nó còn thắp sáng thêm nhiều ngọn nến khác. Trong chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cách niềm tin, từ một hạt giống nhỏ bé, có thể lan tỏa và làm thay đổi không chỉ một cá nhân, mà cả cộng đồng và xã hội. Câu hỏi đặt ra: Làm sao một hạt giống niềm tin nhỏ bé có thể trở thành một cánh rừng bạt ngàn, tạo nên bóng mát cho cả thế hệ? 1. HẠT GIỐNG NHỎ BÉ – KHỞI NGUỒN CỦA MỌI BIẾN CHUYỂN Niềm tin ban đầu thường rất mong manh. Nó có thể khởi nguồn từ một câu chuyện, một bài học, một lời khuyên, hoặc thậm chí chỉ từ một ánh mắt động viên. Nhưng chính từ sự khởi đầu tưởng chừng nhỏ bé ấy, cả một hành trình thay đổi có thể bắt đầu. Hãy tưởng tượng một người nông dân nghèo tin rằng nếu học cách trồng trọt khoa học, mùa màng sẽ bội thu hơn. Từ niềm tin ấy, ông kiên trì học hỏi, thử nghiệm. Kết quả ban đầu có thể chưa như mong đợi, nhưng theo thời gian, ông gặt hái thành quả. Người xung quanh nhìn thấy sự đổi thay, họ bắt đầu bắt chước, rồi dần cả làng thay đổi. Một hạt giống ban đầu đã trở thành sức mạnh cộng đồng. Câu chuyện này cũng đúng với những đổi thay lớn trong lịch sử. Martin Luther King Jr. chỉ bắt đầu từ niềm tin rằng con người phải được sống trong công bằng, không phân biệt màu da. Nelson Mandela tin rằng sự tự do và bình đẳng là quyền cơ bản của dân tộc Nam Phi. Những niềm tin ban đầu ấy không chỉ làm thay đổi số phận cá nhân, mà còn viết lại cả trang sử của nhân loại. 2. SỨC LAN TỎA CỦA NIỀM TIN Niềm tin có tính chất lan truyền tự nhiên, giống như ngọn lửa lan qua từng cây đuốc. Nó không cần sự gượng ép, bởi khi một người thực sự tin tưởng, sự tin tưởng ấy tỏa ra trong từng cử chỉ, từng lời nói, từng ánh mắt. Trong môi trường giáo dục: Một thầy cô tin rằng học trò của mình có tiềm năng sẽ truyền cảm hứng để các em học tập. Thậm chí chỉ cần một lời nói “Thầy tin em làm được” cũng có thể thay đổi cả tương lai của một đứa trẻ. Đọc thêm Đọc ít hơn Đọc thêm
    Like
    Wow
    Love
    11
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/oJx3E7SrG0I?si=yW0WFprVmAPHn7k3
    https://youtu.be/oJx3E7SrG0I?si=yW0WFprVmAPHn7k3
    Love
    Like
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 25-10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 20 :
    BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)

    Lịch sử mở – trang dài như vận nước,
    Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời.
    Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất,
    Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi.
    Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng,
    Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm.
    Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực,
    Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần.
    Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn,
    Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu.
    Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm,
    Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu.
    Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy,
    Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin.
    Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy,
    Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh.
    Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói,
    Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền.
    Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ,
    Mỹ trường tồn – do dân được nói lên.
    Không có triều đại nào vĩnh cửu,
    Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai.
    Không có quốc gia nào suy đổ,
    Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai.
    Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch,
    Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền.
    Thuyền không nước, chẳng đi về bến được,
    Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên.
    Bài học lớn không ghi trong bia đá,
    Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con.
    Triều đại hưng – vì dân làm rường cột,
    Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm.
    Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ,
    Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối.
    Chỉ có dân – mới là gốc của Trời,
    Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối.
    Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới,
    Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về:
    Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị,
    Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai.
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 25-10 BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Lịch sử mở – trang dài như vận nước, Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời. Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất, Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi. Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng, Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm. Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực, Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần. Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn, Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu. Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm, Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu. Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy, Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin. Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy, Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh. Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói, Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền. Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ, Mỹ trường tồn – do dân được nói lên. Không có triều đại nào vĩnh cửu, Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai. Không có quốc gia nào suy đổ, Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai. Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch, Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền. Thuyền không nước, chẳng đi về bến được, Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên. Bài học lớn không ghi trong bia đá, Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con. Triều đại hưng – vì dân làm rường cột, Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm. Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ, Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối. Chỉ có dân – mới là gốc của Trời, Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối. Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới, Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về: Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị, Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai. Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 26-10:
    Bài thơ chương 16
    Lòng dân và tính chính danh của quyền lực
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)

    Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh,
    Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca.
    Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng,
    Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa.
    Chính danh đến từ tâm dân quy tụ,
    Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng.
    Khi dân thuận, nước yên như trời lặng,
    Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn.
    Có triều đại dựng trên lòng dân sáng,
    Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình.
    Có triều đại dựa vào gươm và máu,
    Rụng tan như lá úa cuối bình minh.
    Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi,
    Bao vương triều hiểu được đạo này đâu?
    Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực,
    Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu.
    Khi quyền lực biết soi mình trong dân,
    Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu.
    Còn khi nó xem dân như cát bụi,
    Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều.
    Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị,
    Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay.
    Lòng dân chính là thước đo danh chính,
    Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay.
    Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ,
    Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian.
    Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu,
    Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn.
    Khi dân đã tin – non sông bất khuất,
    Khi dân đã nghi – đế chế lung lay.
    Chính danh ấy – không ai tự ban tặng,
    Mà do lòng dân – ký giữa trời mây.
    Đọc thêm
    HNI 26-10: Bài thơ chương 16 Lòng dân và tính chính danh của quyền lực (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh, Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca. Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng, Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa. Chính danh đến từ tâm dân quy tụ, Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng. Khi dân thuận, nước yên như trời lặng, Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn. Có triều đại dựng trên lòng dân sáng, Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình. Có triều đại dựa vào gươm và máu, Rụng tan như lá úa cuối bình minh. Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi, Bao vương triều hiểu được đạo này đâu? Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực, Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu. Khi quyền lực biết soi mình trong dân, Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu. Còn khi nó xem dân như cát bụi, Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều. Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị, Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay. Lòng dân chính là thước đo danh chính, Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay. Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ, Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian. Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu, Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn. Khi dân đã tin – non sông bất khuất, Khi dân đã nghi – đế chế lung lay. Chính danh ấy – không ai tự ban tặng, Mà do lòng dân – ký giữa trời mây. Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    15
    8 Comments 0 Shares
  • HNI 25/10:
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững.
    Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh.
    Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt.
    Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực.
    Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng.
    Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội.
    Read more
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    Đọc thêm
    HNI 25/10: MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm. Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững. Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh. Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt. Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực. Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng. Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội. Read more Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm. Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    11
    0 Comments 0 Shares
More Stories