Recent Updates
  • HNI 8/10: BÀI THƠ CHƯƠNG 12: HỆ PHƯƠNG TRÌNH VÀ ỨNG DỤNG TRONG MÔ HÌNH HOÁ
    Trong thế giới toán học bao la,
    Hệ phương trình hiện ra như nhịp nhàng của vũ trụ.
    Không chỉ là con số, không chỉ là bài toán,
    Mà là chiếc cầu nối, giữa thực tại và hình dung.
    (1)
    Một ẩn số lạc loài trong phương trình,
    Chỉ là câu hỏi nhỏ của trí óc con người.
    Nhưng nhiều ẩn số cùng nhau,
    Lại vẽ nên bức tranh đa chiều của thế giới.

    (2)
    Hai đường thẳng cắt nhau trên mặt phẳng,
    Chính là lời giải của hệ phương trình.
    Một điểm nhỏ thôi, nhưng chứa cả sự đồng thuận,
    Giữa hai quy luật tưởng chừng song song không gặp.

    (3)
    Có khi hệ phương trình là dòng sông,
    Chảy qua nhiều ngọn núi, nhiều bờ bãi.
    Chỉ khi ta tìm ra hợp lưu,
    Mới hiểu dòng nước đi về đâu,
    Mang theo logic, mang theo chân lý.

    (4)
    Ứng dụng trải khắp mọi miền,
    Từ khoa học tự nhiên đến kinh tế, đời thường.
    Một nhà máy muốn tính sản lượng,
    Phải giải hệ phương trình cung – cầu.
    Một kỹ sư dựng cây cầu thép,
    Cũng nhờ mô hình hóa lực căng, lực nén.

    (5)
    Trong hóa học, phản ứng tìm cân bằng,
    Số mol chất phản ứng – sản phẩm,
    Như những phương trình đồng hành,
    Giúp ta thấy sự chuyển hóa của vật chất.

    (6)
    Trong sinh học, quần thể loài tăng trưởng,
    Mỗi phương trình là nhịp sống sinh sôi.
    Loài này phụ thuộc loài kia,
    Như con cáo và đàn thỏ – mô hình Lotka–Volterra,
    Một điệu vũ toán học của thiên nhiên.

    (7)
    Kinh tế cũng dệt bằng phương trình,
    Hàng hóa, giá cả, chi phí, lợi nhuận.
    Một ẩn số thay đổi,
    Cả thị trường rung chuyển,
    Và lời giải hệ phương trình,
    Chính là chìa khóa để ổn định cân bằng.

    (8)
    Máy tính mô phỏng khí hậu,
    Cũng khởi nguồn từ hệ phương trình.
    Gió, mưa, nhiệt độ, áp suất,
    Tất cả quyện thành mạng lưới phương trình vi phân,
    Như những sợi dây đàn khổng lồ,
    Rung lên giai điệu dự báo ngày mai.

    (9)
    Trong nghệ thuật, hệ phương trình cũng có mặt,
    Một bức tranh 3D, một hình khối ảo giác,
    Đều dựng trên mô hình toán học,
    Nơi x và y hòa vào sắc màu.

    (10)
    Hệ phương trình không chỉ để giải,
    Mà còn để dạy ta cách nhìn đời.
    Mọi sự vật liên kế
    HNI 8/10: BÀI THƠ CHƯƠNG 12: HỆ PHƯƠNG TRÌNH VÀ ỨNG DỤNG TRONG MÔ HÌNH HOÁ Trong thế giới toán học bao la, Hệ phương trình hiện ra như nhịp nhàng của vũ trụ. Không chỉ là con số, không chỉ là bài toán, Mà là chiếc cầu nối, giữa thực tại và hình dung. (1) Một ẩn số lạc loài trong phương trình, Chỉ là câu hỏi nhỏ của trí óc con người. Nhưng nhiều ẩn số cùng nhau, Lại vẽ nên bức tranh đa chiều của thế giới. (2) Hai đường thẳng cắt nhau trên mặt phẳng, Chính là lời giải của hệ phương trình. Một điểm nhỏ thôi, nhưng chứa cả sự đồng thuận, Giữa hai quy luật tưởng chừng song song không gặp. (3) Có khi hệ phương trình là dòng sông, Chảy qua nhiều ngọn núi, nhiều bờ bãi. Chỉ khi ta tìm ra hợp lưu, Mới hiểu dòng nước đi về đâu, Mang theo logic, mang theo chân lý. (4) Ứng dụng trải khắp mọi miền, Từ khoa học tự nhiên đến kinh tế, đời thường. Một nhà máy muốn tính sản lượng, Phải giải hệ phương trình cung – cầu. Một kỹ sư dựng cây cầu thép, Cũng nhờ mô hình hóa lực căng, lực nén. (5) Trong hóa học, phản ứng tìm cân bằng, Số mol chất phản ứng – sản phẩm, Như những phương trình đồng hành, Giúp ta thấy sự chuyển hóa của vật chất. (6) Trong sinh học, quần thể loài tăng trưởng, Mỗi phương trình là nhịp sống sinh sôi. Loài này phụ thuộc loài kia, Như con cáo và đàn thỏ – mô hình Lotka–Volterra, Một điệu vũ toán học của thiên nhiên. (7) Kinh tế cũng dệt bằng phương trình, Hàng hóa, giá cả, chi phí, lợi nhuận. Một ẩn số thay đổi, Cả thị trường rung chuyển, Và lời giải hệ phương trình, Chính là chìa khóa để ổn định cân bằng. (8) Máy tính mô phỏng khí hậu, Cũng khởi nguồn từ hệ phương trình. Gió, mưa, nhiệt độ, áp suất, Tất cả quyện thành mạng lưới phương trình vi phân, Như những sợi dây đàn khổng lồ, Rung lên giai điệu dự báo ngày mai. (9) Trong nghệ thuật, hệ phương trình cũng có mặt, Một bức tranh 3D, một hình khối ảo giác, Đều dựng trên mô hình toán học, Nơi x và y hòa vào sắc màu. (10) Hệ phương trình không chỉ để giải, Mà còn để dạy ta cách nhìn đời. Mọi sự vật liên kế
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 8/10:
    CHƯƠNG 18: ĐẠO ĐỨC KINH DOANH – NỀN TẢNG CỦA THỊNH VƯỢNG BỀN VỮNG

    1. Kinh doanh – nơi nhân cách được thử thách
    Trong thương trường, người ta thường nói “tiền không có đạo đức”, nhưng người cầm tiền thì có. Câu nói ấy chứa đựng một chân lý sâu xa: đồng tiền chỉ là công cụ, nhưng cách con người sử dụng nó phản ánh bản chất và phẩm hạnh của họ.
    Kinh doanh là một trong những lĩnh vực khốc liệt nhất, nơi lợi nhuận có thể khiến con người đánh mất chính mình. Ở đó, đạo đức không chỉ là chuẩn mực luân lý, mà là kim chỉ nam cho sự tồn tại lâu dài. Bởi một doanh nghiệp có thể thành công trong ngắn hạn nhờ mưu mẹo, nhưng chỉ có chính trực và niềm tin mới giúp họ trường tồn.
    Trong thời đại số, khi mọi hành vi đều được ghi dấu, khi sự minh bạch trở thành sức mạnh, thì đạo đức không còn là lựa chọn, mà là điều kiện sinh tồn. Một doanh nghiệp không có đạo đức – dù có công nghệ, vốn liếng hay quyền lực – cũng sẽ sớm sụp đổ dưới sức nặng của chính những gì họ gây ra.
    Đạo đức kinh doanh vì thế không chỉ là “phần mềm đạo lý” cài đặt thêm, mà chính là hệ điều hành của nền kinh tế bền vững.

    2. Lợi nhuận và giá trị – hai con đường khác nhau
    Một sai lầm phổ biến trong xã hội hiện đại là đánh đồng lợi nhuận với thành công. Nhưng lợi nhuận chỉ là kết quả tạm thời của một chuỗi giao dịch, còn giá trị mới là điều ở lại trong lòng con người.
    Doanh nghiệp có thể kiếm hàng tỷ bằng cách tận dụng lỗ hổng pháp lý, bằng chiêu trò quảng cáo, hoặc bóc lột lao động. Nhưng một ngày nào đó, họ sẽ phải trả giá cho những gì đã lấy đi khỏi xã hội. Vì mọi hành động phi đạo đức trong kinh doanh, sớm hay muộn, đều quay lại bằng cách này hay cách khác – qua khủng hoảng, mất niềm tin, hoặc sự tẩy chay của cộng đồng.
    Ngược lại, những doanh nghiệp biết tạo giá trị thực, biết chăm lo cho con người, biết giữ chữ tín, sẽ không chỉ giàu có mà còn được tôn trọng. Sự tôn trọng ấy chính là “vàng” của thế kỷ 21 – thứ tài sản không thể mua bằng tiền mà chỉ có thể xây bằng đạo đức và uy tín.
    Thịnh vượng thật sự không phải là tích lũy, mà là cùng phát triển. Không phải là chiếm đoạt, mà là lan tỏa lợi ích. Khi doanh nghiệp hiểu được điều đó, họ đã vượt qua ranh giới giữa kinh doanh vì mình và kinh doanh vì nhân loại.
    HNI 8/10: 🌺 CHƯƠNG 18: ĐẠO ĐỨC KINH DOANH – NỀN TẢNG CỦA THỊNH VƯỢNG BỀN VỮNG 1. Kinh doanh – nơi nhân cách được thử thách Trong thương trường, người ta thường nói “tiền không có đạo đức”, nhưng người cầm tiền thì có. Câu nói ấy chứa đựng một chân lý sâu xa: đồng tiền chỉ là công cụ, nhưng cách con người sử dụng nó phản ánh bản chất và phẩm hạnh của họ. Kinh doanh là một trong những lĩnh vực khốc liệt nhất, nơi lợi nhuận có thể khiến con người đánh mất chính mình. Ở đó, đạo đức không chỉ là chuẩn mực luân lý, mà là kim chỉ nam cho sự tồn tại lâu dài. Bởi một doanh nghiệp có thể thành công trong ngắn hạn nhờ mưu mẹo, nhưng chỉ có chính trực và niềm tin mới giúp họ trường tồn. Trong thời đại số, khi mọi hành vi đều được ghi dấu, khi sự minh bạch trở thành sức mạnh, thì đạo đức không còn là lựa chọn, mà là điều kiện sinh tồn. Một doanh nghiệp không có đạo đức – dù có công nghệ, vốn liếng hay quyền lực – cũng sẽ sớm sụp đổ dưới sức nặng của chính những gì họ gây ra. Đạo đức kinh doanh vì thế không chỉ là “phần mềm đạo lý” cài đặt thêm, mà chính là hệ điều hành của nền kinh tế bền vững. 2. Lợi nhuận và giá trị – hai con đường khác nhau Một sai lầm phổ biến trong xã hội hiện đại là đánh đồng lợi nhuận với thành công. Nhưng lợi nhuận chỉ là kết quả tạm thời của một chuỗi giao dịch, còn giá trị mới là điều ở lại trong lòng con người. Doanh nghiệp có thể kiếm hàng tỷ bằng cách tận dụng lỗ hổng pháp lý, bằng chiêu trò quảng cáo, hoặc bóc lột lao động. Nhưng một ngày nào đó, họ sẽ phải trả giá cho những gì đã lấy đi khỏi xã hội. Vì mọi hành động phi đạo đức trong kinh doanh, sớm hay muộn, đều quay lại bằng cách này hay cách khác – qua khủng hoảng, mất niềm tin, hoặc sự tẩy chay của cộng đồng. Ngược lại, những doanh nghiệp biết tạo giá trị thực, biết chăm lo cho con người, biết giữ chữ tín, sẽ không chỉ giàu có mà còn được tôn trọng. Sự tôn trọng ấy chính là “vàng” của thế kỷ 21 – thứ tài sản không thể mua bằng tiền mà chỉ có thể xây bằng đạo đức và uy tín. Thịnh vượng thật sự không phải là tích lũy, mà là cùng phát triển. Không phải là chiếm đoạt, mà là lan tỏa lợi ích. Khi doanh nghiệp hiểu được điều đó, họ đã vượt qua ranh giới giữa kinh doanh vì mình và kinh doanh vì nhân loại.
    Love
    Like
    Angry
    13
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 8/10: bài thơ CHƯƠNG 15: CHUẨN MỰC ĐẠO ĐỨC VÀ PHÁP LUẬT – HAI MẶT CỦA MỘT ĐỒNG XU
    (Thơ triết lý – HenryLe)
    Đạo đức là ánh trăng soi lòng người tĩnh,
    Pháp luật là mặt trời chiếu rọi công minh.
    Một bên mềm mại như suối ngầm trong sạch,
    Một bên cứng cỏi dựng trật tự sinh linh.
    Không có luật, đời thành rối loạn,
    Không có đức, luật hóa lạnh lùng.
    Hai dòng ấy, tuy khác đường chảy,
    Nhưng cùng hướng về công bằng và nhân dung.
    Đạo dạy người biết điều thiện – ác,
    Luật răn người chớ phạm sai lầm.
    Đạo khuyên tự giác, luật buộc hành động,
    Một bên khởi tâm, bên kia định phạm trù.
    Khi đạo đức là gốc trong nhân tính,
    Thì pháp luật là nhánh giữa đời thường.
    Đạo sửa lòng, luật sửa hành vi,
    Cả hai hợp lại mới thành quốc trị.
    Xưa Khổng Tử dạy: “Đức trị hơn hình”,
    Nhưng Pháp gia nói: “Không hình thì loạn”.
    Đạo và Luật, chẳng bên nào đủ,
    Phải hòa cùng, như nước với nguồn.
    Một xã hội muốn an hòa thịnh trị,
    Phải để đạo đức dẫn dắt pháp quy.
    Luật dựa đức – lòng dân mới thuận,
    Đức theo luật – quốc pháp mới bền.
    Có nơi luật nghiêm mà lòng người lạnh,
    Có chốn đức sáng mà phép tắc mờ.
    Nhưng khi cả hai soi chung một hướng,
    Thì thiên hạ tự nhiên hóa thuận hòa.
    Luật như tường thành bảo vệ công lý,
    Đức như vườn hoa nuôi dưỡng tâm linh.
    Tường không hoa – đời khô cằn khắc nghiệt,
    Hoa không tường – gió bão cuốn tanh bành.
    Người trí biết sống giữa hai bờ ấy,
    Giữ lòng nhân mà không bỏ phép công.
    Nhà nước biết dung hòa hai cực,
    Thì dân sẽ an, nước sẽ bền lâu.
    Hai mặt đồng xu – khác hình, chung giá,
    Như âm và dương trong cõi vô cùng.
    Pháp luật là hình – đạo đức là hồn,
    Một mất đi, nửa kia thành vô nghĩa.
    Hãy để luật pháp mang hồn đạo đức,
    Hãy để đạo đức khoác áo luật minh quang.
    Khi tâm và thể cùng chung nhịp thở,
    Thì nhân loại mới thật sự an khang.
    HNI 8/10: 📕 bài thơ CHƯƠNG 15: CHUẨN MỰC ĐẠO ĐỨC VÀ PHÁP LUẬT – HAI MẶT CỦA MỘT ĐỒNG XU (Thơ triết lý – HenryLe) Đạo đức là ánh trăng soi lòng người tĩnh, Pháp luật là mặt trời chiếu rọi công minh. Một bên mềm mại như suối ngầm trong sạch, Một bên cứng cỏi dựng trật tự sinh linh. Không có luật, đời thành rối loạn, Không có đức, luật hóa lạnh lùng. Hai dòng ấy, tuy khác đường chảy, Nhưng cùng hướng về công bằng và nhân dung. Đạo dạy người biết điều thiện – ác, Luật răn người chớ phạm sai lầm. Đạo khuyên tự giác, luật buộc hành động, Một bên khởi tâm, bên kia định phạm trù. Khi đạo đức là gốc trong nhân tính, Thì pháp luật là nhánh giữa đời thường. Đạo sửa lòng, luật sửa hành vi, Cả hai hợp lại mới thành quốc trị. Xưa Khổng Tử dạy: “Đức trị hơn hình”, Nhưng Pháp gia nói: “Không hình thì loạn”. Đạo và Luật, chẳng bên nào đủ, Phải hòa cùng, như nước với nguồn. Một xã hội muốn an hòa thịnh trị, Phải để đạo đức dẫn dắt pháp quy. Luật dựa đức – lòng dân mới thuận, Đức theo luật – quốc pháp mới bền. Có nơi luật nghiêm mà lòng người lạnh, Có chốn đức sáng mà phép tắc mờ. Nhưng khi cả hai soi chung một hướng, Thì thiên hạ tự nhiên hóa thuận hòa. Luật như tường thành bảo vệ công lý, Đức như vườn hoa nuôi dưỡng tâm linh. Tường không hoa – đời khô cằn khắc nghiệt, Hoa không tường – gió bão cuốn tanh bành. Người trí biết sống giữa hai bờ ấy, Giữ lòng nhân mà không bỏ phép công. Nhà nước biết dung hòa hai cực, Thì dân sẽ an, nước sẽ bền lâu. Hai mặt đồng xu – khác hình, chung giá, Như âm và dương trong cõi vô cùng. Pháp luật là hình – đạo đức là hồn, Một mất đi, nửa kia thành vô nghĩa. Hãy để luật pháp mang hồn đạo đức, Hãy để đạo đức khoác áo luật minh quang. Khi tâm và thể cùng chung nhịp thở, Thì nhân loại mới thật sự an khang.
    Love
    Like
    Wow
    Sad
    Angry
    15
    0 Comments 0 Shares
  • HNI. 09/10.  VIÊN KIM CƯƠNG ĐỎ ÁNH SÁNG 



    HCOIN – Đồng tiền lượng tử đắt nhất lịch sử nhân loại

    Trong suốt chiều dài tiến hóa của nền văn minh, nhân loại đã chứng kiến nhiều dạng tiền tệ – từ kim loại quý, tiền giấy, tiền điện tử cho đến tiền kỹ thuật số blockchain. Nhưng tất cả chỉ là bước đệm cho một kỷ nguyên mới: tiền lượng tử – HCOIN, đồng tiền được định danh là “đắt nhất lịch sử nhân loại”.

    Trên hành trình xây dựng quốc gia ánh sáng, HCOIN không chỉ là một phương tiện trao đổi mà còn là biểu tượng quyền lực, trí tuệ và sự bất tử của giá trị. Đặc biệt, trong hệ sinh thái này, HCOIN RED – 1 trong 10 viên kim cương đỏ ánh sáng – đã ra đời như một bảo vật vô giá.



     Ý nghĩa của HCOIN RED
    • Sự khan hiếm tuyệt đối: Chỉ tồn tại 10 viên kim cương đỏ ánh sáng, đại diện cho 10 trụ cột nền văn minh lượng tử.
    • Giá trị bất khả xâm phạm: Mỗi HCOIN RED mang trên mình giá trị 1,000,000,000,000,000,000,000$ (một tỷ tỷ tỷ đô la), vượt lên mọi chuẩn mực tài chính mà loài người từng biết.
    • Biểu tượng của sức mạnh: Đỏ – màu của huyết mạch, năng lượng, quyền lực và khát vọng vĩnh cửu.



     Vì sao HCOIN trở thành “Đồng tiền lượng tử đắt nhất lịch sử”?
    1. Công nghệ lượng tử hóa giá trị – HCOIN không chỉ dựa trên blockchain mà còn tích hợp công nghệ lượng tử, đảm bảo sự minh bạch, bất biến và an toàn tuyệt đối.
    2. NFT vũ trụ – Mỗi HCOIN RED không chỉ là một token, mà còn là một NFT lượng tử, mang tính độc bản, không thể sao chép.
    3. Kết nối toàn cầu – Là cầu nối giữa nền kinh tế thực và không gian lượng tử, HCOIN đặt nền móng cho sự dịch chuyển sang nền kinh tế ánh sáng.
    4. Biểu tượng văn minh nhân loại – HCOIN RED không chỉ là tiền, mà còn là chứng tích văn hóa, lịch sử và trí tuệ.



     Thông điệp tới nhân loại

    Sở hữu HCOIN RED đồng nghĩa với việc bạn nắm trong tay chìa khóa của kỷ nguyên thứ tư – kỷ nguyên lượng tử. Đây không chỉ là một khoản đầu tư, mà còn là một di sản để lại cho thế hệ mai sau.

    Khi nhân loại bước vào xã hội DAO – quốc gia ánh sáng, HCOIN sẽ trở thành trung tâm kết nối, giúp cân bằng vật chất – tinh thần – trí tuệ – linh hồn.



     HCOIN RED – Viên kim cương đỏ ánh sáng bất tử
     Sở hữu 1 trong 10 viên, bạn trở thành người gìn giữ lịch sử và dẫn dắt tương lai.

    Đọc thêm

    HNI. 09/10.  VIÊN KIM CƯƠNG ĐỎ ÁNH SÁNG  ⸻ HCOIN – Đồng tiền lượng tử đắt nhất lịch sử nhân loại Trong suốt chiều dài tiến hóa của nền văn minh, nhân loại đã chứng kiến nhiều dạng tiền tệ – từ kim loại quý, tiền giấy, tiền điện tử cho đến tiền kỹ thuật số blockchain. Nhưng tất cả chỉ là bước đệm cho một kỷ nguyên mới: tiền lượng tử – HCOIN, đồng tiền được định danh là “đắt nhất lịch sử nhân loại”. Trên hành trình xây dựng quốc gia ánh sáng, HCOIN không chỉ là một phương tiện trao đổi mà còn là biểu tượng quyền lực, trí tuệ và sự bất tử của giá trị. Đặc biệt, trong hệ sinh thái này, HCOIN RED – 1 trong 10 viên kim cương đỏ ánh sáng – đã ra đời như một bảo vật vô giá. ⸻  Ý nghĩa của HCOIN RED • Sự khan hiếm tuyệt đối: Chỉ tồn tại 10 viên kim cương đỏ ánh sáng, đại diện cho 10 trụ cột nền văn minh lượng tử. • Giá trị bất khả xâm phạm: Mỗi HCOIN RED mang trên mình giá trị 1,000,000,000,000,000,000,000$ (một tỷ tỷ tỷ đô la), vượt lên mọi chuẩn mực tài chính mà loài người từng biết. • Biểu tượng của sức mạnh: Đỏ – màu của huyết mạch, năng lượng, quyền lực và khát vọng vĩnh cửu. ⸻  Vì sao HCOIN trở thành “Đồng tiền lượng tử đắt nhất lịch sử”? 1. Công nghệ lượng tử hóa giá trị – HCOIN không chỉ dựa trên blockchain mà còn tích hợp công nghệ lượng tử, đảm bảo sự minh bạch, bất biến và an toàn tuyệt đối. 2. NFT vũ trụ – Mỗi HCOIN RED không chỉ là một token, mà còn là một NFT lượng tử, mang tính độc bản, không thể sao chép. 3. Kết nối toàn cầu – Là cầu nối giữa nền kinh tế thực và không gian lượng tử, HCOIN đặt nền móng cho sự dịch chuyển sang nền kinh tế ánh sáng. 4. Biểu tượng văn minh nhân loại – HCOIN RED không chỉ là tiền, mà còn là chứng tích văn hóa, lịch sử và trí tuệ. ⸻  Thông điệp tới nhân loại Sở hữu HCOIN RED đồng nghĩa với việc bạn nắm trong tay chìa khóa của kỷ nguyên thứ tư – kỷ nguyên lượng tử. Đây không chỉ là một khoản đầu tư, mà còn là một di sản để lại cho thế hệ mai sau. Khi nhân loại bước vào xã hội DAO – quốc gia ánh sáng, HCOIN sẽ trở thành trung tâm kết nối, giúp cân bằng vật chất – tinh thần – trí tuệ – linh hồn. ⸻  HCOIN RED – Viên kim cương đỏ ánh sáng bất tử  Sở hữu 1 trong 10 viên, bạn trở thành người gìn giữ lịch sử và dẫn dắt tương lai. Đọc thêm 
    Like
    Love
    Haha
    Yay
    Angry
    14
    0 Comments 0 Shares
  • HNI. 8/10. - CHỦ TỊCH TẬP ĐOÀN TÀI CHÍNH H’GROUP NHẬN GIẢI SAO VÀNG DOANH NHÂN ĐẤT VIỆT

    H’Max – H’Cash – H’Banks – HCoin: Nền tảng cho sự trỗi dậy của “Con Rồng Châu Á” Việt Nam

    Hà Nội, tháng 10/2025 – Lễ trao giải Sao Vàng Doanh Nhân Đất Việt 2025 đã vinh danh một trong những gương mặt xuất sắc nhất của giới doanh nhân Việt Nam: ông HenryLe – Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group. Sự kiện này không chỉ khẳng định vị thế cá nhân của một nhà lãnh đạo bản lĩnh, mà còn là dấu mốc lịch sử cho tầm nhìn đưa Việt Nam trở thành một cường quốc tài chính và công nghệ toàn cầu.



    H’Group – Biểu tượng của sức mạnh tài chính Việt Nam

    Dưới sự dẫn dắt của Chủ tịch HenryLe – Lê Đình Hải, H’Group đã hình thành hệ sinh thái tài chính đa ngành, bao gồm:
    • H’Max: Trung tâm quản trị tài chính và đầu tư toàn cầu.
    • H’Cash: Hệ thống thanh toán kỹ thuật số tốc độ cao, bảo mật, dễ tiếp cận cho mọi tầng lớp nhân dân.
    • H’Banks: Hệ thống ngân hàng số hiện đại, tích hợp AI và công nghệ blockchain, cung cấp dịch vụ tài chính minh bạch, an toàn.
    • H’Coin: Đồng tiền số chiến lược, trở thành nền tảng cho thương mại, đầu tư và phát triển kinh tế số tại Việt Nam.

    Sự liên kết giữa bốn trụ cột này đã tạo nên một “hệ sinh thái tài chính Việt Nam mới” – không chỉ phục vụ cho nhu cầu trong nước mà còn vươn ra thị trường quốc tế.



    Sàn giao dịch tiền số 1 tỷ USD vốn hóa – Bước ngoặt lịch sử

    Điểm nhấn trong chiến lược phát triển của H’Group năm 2025 chính là việc thành lập sàn giao dịch tiền số quốc tế với vốn hóa khởi điểm 1 tỷ USD. Đây là một trong những dự án lớn nhất Đông Nam Á trong lĩnh vực tài chính số, với tầm nhìn:
    1. Đưa Việt Nam thành trung tâm tài chính số của khu vực.
    2. Thu hút dòng vốn quốc tế đổ về Việt Nam, phục vụ phát triển kinh tế bền vững.
    3. Tạo cơ hội làm giàu cho người dân, đưa tài chính số đến với mọi tầng lớp.
    4. Đặt nền móng cho một nền kinh tế tri thức, minh bạch và tự chủ.

    Với sự kết hợp của H’Coin cùng nền tảng H’Cash – H’Banks – H’Max, sàn giao dịch này không chỉ đơn thuần là nơi trao đổi tiền số, mà còn là hệ sinh thái tài chính – thương mại toàn cầu.



    Việt Nam – Từ nền kinh tế mới nổi đến “Con Rồng Châu Á”
    HNI. 8/10. - 🌐🌐🌟 CHỦ TỊCH TẬP ĐOÀN TÀI CHÍNH H’GROUP NHẬN GIẢI SAO VÀNG DOANH NHÂN ĐẤT VIỆT H’Max – H’Cash – H’Banks – HCoin: Nền tảng cho sự trỗi dậy của “Con Rồng Châu Á” Việt Nam Hà Nội, tháng 10/2025 – Lễ trao giải Sao Vàng Doanh Nhân Đất Việt 2025 đã vinh danh một trong những gương mặt xuất sắc nhất của giới doanh nhân Việt Nam: ông HenryLe – Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group. Sự kiện này không chỉ khẳng định vị thế cá nhân của một nhà lãnh đạo bản lĩnh, mà còn là dấu mốc lịch sử cho tầm nhìn đưa Việt Nam trở thành một cường quốc tài chính và công nghệ toàn cầu. ⸻ 🚀 H’Group – Biểu tượng của sức mạnh tài chính Việt Nam Dưới sự dẫn dắt của Chủ tịch HenryLe – Lê Đình Hải, H’Group đã hình thành hệ sinh thái tài chính đa ngành, bao gồm: • H’Max: Trung tâm quản trị tài chính và đầu tư toàn cầu. • H’Cash: Hệ thống thanh toán kỹ thuật số tốc độ cao, bảo mật, dễ tiếp cận cho mọi tầng lớp nhân dân. • H’Banks: Hệ thống ngân hàng số hiện đại, tích hợp AI và công nghệ blockchain, cung cấp dịch vụ tài chính minh bạch, an toàn. • H’Coin: Đồng tiền số chiến lược, trở thành nền tảng cho thương mại, đầu tư và phát triển kinh tế số tại Việt Nam. Sự liên kết giữa bốn trụ cột này đã tạo nên một “hệ sinh thái tài chính Việt Nam mới” – không chỉ phục vụ cho nhu cầu trong nước mà còn vươn ra thị trường quốc tế. ⸻ 💰 Sàn giao dịch tiền số 1 tỷ USD vốn hóa – Bước ngoặt lịch sử Điểm nhấn trong chiến lược phát triển của H’Group năm 2025 chính là việc thành lập sàn giao dịch tiền số quốc tế với vốn hóa khởi điểm 1 tỷ USD. Đây là một trong những dự án lớn nhất Đông Nam Á trong lĩnh vực tài chính số, với tầm nhìn: 1. Đưa Việt Nam thành trung tâm tài chính số của khu vực. 2. Thu hút dòng vốn quốc tế đổ về Việt Nam, phục vụ phát triển kinh tế bền vững. 3. Tạo cơ hội làm giàu cho người dân, đưa tài chính số đến với mọi tầng lớp. 4. Đặt nền móng cho một nền kinh tế tri thức, minh bạch và tự chủ. Với sự kết hợp của H’Coin cùng nền tảng H’Cash – H’Banks – H’Max, sàn giao dịch này không chỉ đơn thuần là nơi trao đổi tiền số, mà còn là hệ sinh thái tài chính – thương mại toàn cầu. ⸻ 🌏 Việt Nam – Từ nền kinh tế mới nổi đến “Con Rồng Châu Á”
    Love
    Like
    Angry
    15
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 8/10: BÀI HÁT CHƯƠNG 13: HAM SỐ – NHỊP TIM CỦA TOÁN HỌC
    BÀI HÁT: “Nhịp Tim Hàm Số”
    Điệp khúc:
    Hàm số reo vang như nhịp tim đời,
    Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời.
    Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời,
    Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi.
    Verse 1:
    Từ điểm nhỏ nhoi trên trục số kia,
    Bao quan hệ sống bỗng hóa thành thơ ca.
    X, Y kết nối, chẳng cách chia lìa,
    Vẽ đường cong hát khúc nhạc hiền hòa.
    Điệp khúc:
    Hàm số reo vang như nhịp tim đời,
    Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời.
    Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời,
    Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi.

    Verse 2:
    Khi hàm số tăng, nhịp tim ngân vang,
    Khi hàm số giảm, trầm lắng dịu dàng.
    Đỉnh cao, đáy sâu, khúc nhạc dở dang,
    Nhưng vẫn dẫn lối qua muôn chặng đường.
    Điệp khúc:
    Hàm số reo vang như nhịp tim đời,
    Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời.
    Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời,
    Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi.

    Bridge:
    Ôi hàm số – nhịp sống muôn đời,
    Mang theo quy luật, chẳng hề rối bời.
    Dẫn ta khám phá bao điều mới,
    Nhịp tim Toán học mãi còn sáng ngời!
    Điệp khúc cuối:
    Hàm số reo vang như nhịp tim đời,
    Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời.
    Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời,
    Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi.
    HNI 8/10: 🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 13: HAM SỐ – NHỊP TIM CỦA TOÁN HỌC BÀI HÁT: “Nhịp Tim Hàm Số” Điệp khúc: Hàm số reo vang như nhịp tim đời, Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời. Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời, Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi. Verse 1: Từ điểm nhỏ nhoi trên trục số kia, Bao quan hệ sống bỗng hóa thành thơ ca. X, Y kết nối, chẳng cách chia lìa, Vẽ đường cong hát khúc nhạc hiền hòa. Điệp khúc: Hàm số reo vang như nhịp tim đời, Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời. Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời, Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi. Verse 2: Khi hàm số tăng, nhịp tim ngân vang, Khi hàm số giảm, trầm lắng dịu dàng. Đỉnh cao, đáy sâu, khúc nhạc dở dang, Nhưng vẫn dẫn lối qua muôn chặng đường. Điệp khúc: Hàm số reo vang như nhịp tim đời, Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời. Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời, Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi. Bridge: Ôi hàm số – nhịp sống muôn đời, Mang theo quy luật, chẳng hề rối bời. Dẫn ta khám phá bao điều mới, Nhịp tim Toán học mãi còn sáng ngời! Điệp khúc cuối: Hàm số reo vang như nhịp tim đời, Đưa ta bay xa khắp cõi Toán trời. Đồ thị vẽ lên, dòng chảy tuyệt vời, Nhịp tim Toán học sáng soi muôn nơi.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    13
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 8/10: CHƯƠNG 16: KHI ĐẠO ĐỨC KHÔNG CÒN LÀ GIÁO ĐIỀU – HƯỚNG TỚI TỰ THỨC
    (HenryLe – Lê Đình Hải)

    I. Khi đạo đức trở thành khuôn mẫu chết
    Trong nhiều thế kỷ, đạo đức được con người dựng lên như một bức tường ngăn cấm, một chuỗi các “phải” và “không được”, một bản danh sách khắt khe về những điều được xem là “đúng” và “sai”. Con người, trong nỗ lực tìm kiếm trật tự, đã biến đạo đức – vốn là ánh sáng nội tâm – thành bộ quy tắc bên ngoài, giáo điều hóa, cứng nhắc, thậm chí áp đặt.
    Những lời dạy đầy thánh thiện bị biến thành khẩu hiệu; những chân lý sống động bị đóng khung trong sách vở. Từ đó, đạo đức không còn chảy trong mạch sống con người, mà trở thành một “tấm áo lễ” khoác lên để thể hiện, để được công nhận, hơn là để thực hành.
    Khi đạo đức chỉ còn là “giáo điều”, con người sống trong sự sợ hãi – sợ bị phán xét, sợ bị trừng phạt, sợ bị xem là “vô đạo”. Nhưng cái đáng sợ hơn, là họ mất đi sự tự soi, mất đi năng lực nhận thức đạo đức bằng chính trái tim mình.
    Đạo đức khi ấy giống như một dòng sông bị bê tông hóa – không còn uốn lượn, không còn chảy, chỉ còn mặt nước phẳng lặng bên trên, trong khi bên dưới là dòng đời cạn kiệt sinh khí.
    Những xã hội cứng nhắc nhất lại thường nhân danh đạo đức để trói buộc con người. Họ giảng về nhân nghĩa, nhưng lại không cho phép người dân tự do tìm hiểu nhân nghĩa ấy là gì. Họ rao giảng về từ bi, nhưng lại trừng phạt kẻ dám khác biệt. Họ nói về sự thật, nhưng chính họ sợ hãi ánh sáng của sự thật.
    Đạo đức trở nên giống như chiếc lồng vàng – trông rực rỡ nhưng vẫn là lồng. Con người bị nhốt trong những “chuẩn” mà mình không được quyền chất vấn. Và chính trong sự phục tùng ấy, linh hồn con người dần tàn úa.

    II. Bản chất thật của đạo đức: không phải là khuôn, mà là hướng
    Đạo đức, nếu trở về với cội nguồn, không phải là một “mệnh lệnh”, mà là hướng dẫn cho sự tỉnh thức.
    Nó không áp đặt, mà soi sáng.
    Không trừng phạt, mà thức tỉnh.
    Không chia ranh đúng – sai tuyệt đối, mà chỉ ra hướng đi để tiến hóa.
    HNI 8/10:🌺 CHƯƠNG 16: KHI ĐẠO ĐỨC KHÔNG CÒN LÀ GIÁO ĐIỀU – HƯỚNG TỚI TỰ THỨC (HenryLe – Lê Đình Hải) I. Khi đạo đức trở thành khuôn mẫu chết Trong nhiều thế kỷ, đạo đức được con người dựng lên như một bức tường ngăn cấm, một chuỗi các “phải” và “không được”, một bản danh sách khắt khe về những điều được xem là “đúng” và “sai”. Con người, trong nỗ lực tìm kiếm trật tự, đã biến đạo đức – vốn là ánh sáng nội tâm – thành bộ quy tắc bên ngoài, giáo điều hóa, cứng nhắc, thậm chí áp đặt. Những lời dạy đầy thánh thiện bị biến thành khẩu hiệu; những chân lý sống động bị đóng khung trong sách vở. Từ đó, đạo đức không còn chảy trong mạch sống con người, mà trở thành một “tấm áo lễ” khoác lên để thể hiện, để được công nhận, hơn là để thực hành. Khi đạo đức chỉ còn là “giáo điều”, con người sống trong sự sợ hãi – sợ bị phán xét, sợ bị trừng phạt, sợ bị xem là “vô đạo”. Nhưng cái đáng sợ hơn, là họ mất đi sự tự soi, mất đi năng lực nhận thức đạo đức bằng chính trái tim mình. Đạo đức khi ấy giống như một dòng sông bị bê tông hóa – không còn uốn lượn, không còn chảy, chỉ còn mặt nước phẳng lặng bên trên, trong khi bên dưới là dòng đời cạn kiệt sinh khí. Những xã hội cứng nhắc nhất lại thường nhân danh đạo đức để trói buộc con người. Họ giảng về nhân nghĩa, nhưng lại không cho phép người dân tự do tìm hiểu nhân nghĩa ấy là gì. Họ rao giảng về từ bi, nhưng lại trừng phạt kẻ dám khác biệt. Họ nói về sự thật, nhưng chính họ sợ hãi ánh sáng của sự thật. Đạo đức trở nên giống như chiếc lồng vàng – trông rực rỡ nhưng vẫn là lồng. Con người bị nhốt trong những “chuẩn” mà mình không được quyền chất vấn. Và chính trong sự phục tùng ấy, linh hồn con người dần tàn úa. II. Bản chất thật của đạo đức: không phải là khuôn, mà là hướng Đạo đức, nếu trở về với cội nguồn, không phải là một “mệnh lệnh”, mà là hướng dẫn cho sự tỉnh thức. Nó không áp đặt, mà soi sáng. Không trừng phạt, mà thức tỉnh. Không chia ranh đúng – sai tuyệt đối, mà chỉ ra hướng đi để tiến hóa.
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 8/10: Chương 17: Trách nhiệm xã hội và đạo đức công dân trong thời đại số

    1. Khi thế giới số trở thành xã hội thật
    Chúng ta đang sống trong một kỷ nguyên chưa từng có: nơi ranh giới giữa thế giới thực và thế giới ảo đang dần tan biến. Mỗi cú nhấp chuột, mỗi dòng bình luận, mỗi chia sẻ trên mạng không còn là hành động “ảo” – mà là hành vi xã hội thật, mang hệ quả thật.
    Thời đại số không chỉ mở ra một không gian mới cho giao tiếp, học tập hay sáng tạo, mà còn mở ra một chiều trách nhiệm mới – trách nhiệm của công dân trong một thế giới kết nối vô hạn. Nếu trong xã hội truyền thống, đạo đức được đo bằng hành động và lời nói trước mặt nhau, thì trong xã hội số, đạo đức được đo bằng từng dữ liệu mà ta để lại.
    Từng bài viết, từng video, từng lượt tương tác – tất cả đều trở thành dấu vết của nhân cách, của tri thức, của năng lượng tinh thần. Mỗi người không chỉ là công dân trong quốc gia địa lý, mà còn là công dân của mạng lưới toàn cầu, nơi hành vi của ta có thể lan tỏa đến hàng triệu người chỉ trong vài giây.
    Cũng chính vì vậy, đạo đức công dân thời đại sốkhông chỉ là việc “không làm điều xấu”, mà còn là ý thức kiến tạo điều tốt trong không gian số. Trách nhiệm xã hội không chỉ là quyên góp, giúp đỡ hay tham gia cộng đồng, mà còn là cách ta sử dụng công nghệ – để lan tỏa tri thức, tôn trọng sự thật và bảo vệ phẩm giá con người.

    2. Đạo đức công dân – nền tảng của một xã hội số lành mạnh
    Một xã hội số lành mạnh không được tạo ra bởi các thuật toán, mà bởi những con người có nhận thức và trách nhiệm. Công nghệ có thể kết nối hàng tỷ người, nhưng chỉ có đạo đức công dân mới giúp kết nối đó trở nên nhân văn.
    Đạo đức công dân trong thời đại số bao gồm ba trụ cột:
    Tôn trọng sự thật và tri thức.
    Tôn trọng con người và quyền riêng tư.
    Tôn trọng cộng đồng và lợi ích chung.
    Thứ nhất, tôn trọng sự thật là nền móng. Giữa biển thông tin hỗn độn, việc chia sẻ hay tin vào điều sai lệch có thể gây ra hậu quả khôn lường. Một công dân có đạo đức không truyền đi tin giả, không bóp méo dữ kiện, không lợi dụng truyền thông để gây hoang mang.
    HNI 8/10: 🌺 Chương 17: Trách nhiệm xã hội và đạo đức công dân trong thời đại số 1. Khi thế giới số trở thành xã hội thật Chúng ta đang sống trong một kỷ nguyên chưa từng có: nơi ranh giới giữa thế giới thực và thế giới ảo đang dần tan biến. Mỗi cú nhấp chuột, mỗi dòng bình luận, mỗi chia sẻ trên mạng không còn là hành động “ảo” – mà là hành vi xã hội thật, mang hệ quả thật. Thời đại số không chỉ mở ra một không gian mới cho giao tiếp, học tập hay sáng tạo, mà còn mở ra một chiều trách nhiệm mới – trách nhiệm của công dân trong một thế giới kết nối vô hạn. Nếu trong xã hội truyền thống, đạo đức được đo bằng hành động và lời nói trước mặt nhau, thì trong xã hội số, đạo đức được đo bằng từng dữ liệu mà ta để lại. Từng bài viết, từng video, từng lượt tương tác – tất cả đều trở thành dấu vết của nhân cách, của tri thức, của năng lượng tinh thần. Mỗi người không chỉ là công dân trong quốc gia địa lý, mà còn là công dân của mạng lưới toàn cầu, nơi hành vi của ta có thể lan tỏa đến hàng triệu người chỉ trong vài giây. Cũng chính vì vậy, đạo đức công dân thời đại sốkhông chỉ là việc “không làm điều xấu”, mà còn là ý thức kiến tạo điều tốt trong không gian số. Trách nhiệm xã hội không chỉ là quyên góp, giúp đỡ hay tham gia cộng đồng, mà còn là cách ta sử dụng công nghệ – để lan tỏa tri thức, tôn trọng sự thật và bảo vệ phẩm giá con người. 2. Đạo đức công dân – nền tảng của một xã hội số lành mạnh Một xã hội số lành mạnh không được tạo ra bởi các thuật toán, mà bởi những con người có nhận thức và trách nhiệm. Công nghệ có thể kết nối hàng tỷ người, nhưng chỉ có đạo đức công dân mới giúp kết nối đó trở nên nhân văn. Đạo đức công dân trong thời đại số bao gồm ba trụ cột: Tôn trọng sự thật và tri thức. Tôn trọng con người và quyền riêng tư. Tôn trọng cộng đồng và lợi ích chung. Thứ nhất, tôn trọng sự thật là nền móng. Giữa biển thông tin hỗn độn, việc chia sẻ hay tin vào điều sai lệch có thể gây ra hậu quả khôn lường. Một công dân có đạo đức không truyền đi tin giả, không bóp méo dữ kiện, không lợi dụng truyền thông để gây hoang mang.
    Like
    Love
    Haha
    11
    0 Comments 0 Shares
  • CHƯƠNG 41: BÃO LỬA LAM SƠN – QUYẾT CHIẾN NGHỆ AN
    ---
    1. Nghệ An – Cửa ngõ chiến lược của Đại Việt

    Sau những năm dài bám rừng Lam Sơn, Lê Lợi và nghĩa quân đã dần thoát khỏi cảnh đói khát, thiếu thốn để vươn lên thành một lực lượng mạnh mẽ. Nhưng muốn xoay chuyển cục diện chiến tranh, không thể chỉ trụ trong vùng núi Thanh Hóa. Phải tiến ra, phải đánh chiếm các vùng chiến lược – mà Nghệ An chính là nơi đầu tiên được chọn.

    Nghệ An, từ ngàn xưa đã là vùng đất “địa linh nhân kiệt”, nơi sản sinh nhiều anh hùng hào kiệt. Đây cũng là vùng trung tâm giao thương Bắc – Nam, là nơi kết nối Thanh Hóa với Thuận Hóa và phía Nam Đại Việt. Quân Minh hiểu rõ điều đó, nên đặt tại Nghệ An nhiều đồn binh lớn, xây thành trì kiên cố, xem đây như “lá chắn thép” ngăn phong trào khởi nghĩa từ Lam Sơn lan rộng.

    Lê Lợi hiểu rằng: “Muốn phá thế kìm kẹp của giặc Minh, trước hết phải mở cánh cửa Nghệ An. Nghệ An mất, giặc Minh suy. Nghệ An đứng vững, nghĩa quân mới có đường tiến.”
    ---
    2. Đại hội Lam Sơn – Quyết định tiến công

    Mùa đông năm 1424, dưới tán rừng Lam Sơn, Lê Lợi triệu tập đại hội các tướng lĩnh, bàn kế sách đánh Nghệ An. Trần Nguyên Hãn, Lý Triện, Đinh Liệt, Nguyễn Xí… tất cả đều nhất trí: đây là thời cơ thuận lợi.

    Quân ta sau nhiều năm rèn luyện, đã có hàng vạn nghĩa sĩ tinh nhuệ.

    Dân chúng Nghệ An vốn căm thù giặc Minh, chỉ chờ lửa nghĩa quân bùng lên để đứng dậy hưởng ứng.

    Quân Minh tại Nghệ An tuy đông nhưng chia đóng nhiều nơi, không thể ứng cứu nhanh.

    Lê Lợi nói với toàn quân:

    > “Nghĩa quân ta khởi đầu từ đất Lam Sơn, chịu bao gian khổ. Hôm nay, gươm giáo đã sắc, lòng dân đã thuận. Nghệ An chính là nơi để ta dấy lửa, để cả nước hưởng ứng. Một trận Nghệ An thành công, thì cơ đồ Đại Việt sẽ mở ra.”
    ---
    3. Cuộc hành quân thần tốc

    Cuối năm 1424, nghĩa quân mở cuộc hành quân vào Nghệ An. Đây là cuộc hành quân thần tốc, bí mật. Đường rừng núi hiểm trở, quân sĩ vừa đi vừa cắt đường giặc, vừa liên lạc với dân làng để tổ chức hậu cần.Nguyễn Xí – một danh tướng trẻ tuổi, am hiểu địa hình Nghệ An – được giao nhiệm vụ dẫn đường. Quân Lam Sơn đi đến đâu, dân làng mở kho thóc đến đó, người người gùi gạo, giã gạo, nấu cơm tiếp tế. Không khí như một làn sóng cuồn cuộn, báo hiệu sức mạnh nhân dân đã thực sự đứng về phía Lê Lợi.
    CHƯƠNG 41: BÃO LỬA LAM SƠN – QUYẾT CHIẾN NGHỆ AN --- 1. Nghệ An – Cửa ngõ chiến lược của Đại Việt Sau những năm dài bám rừng Lam Sơn, Lê Lợi và nghĩa quân đã dần thoát khỏi cảnh đói khát, thiếu thốn để vươn lên thành một lực lượng mạnh mẽ. Nhưng muốn xoay chuyển cục diện chiến tranh, không thể chỉ trụ trong vùng núi Thanh Hóa. Phải tiến ra, phải đánh chiếm các vùng chiến lược – mà Nghệ An chính là nơi đầu tiên được chọn. Nghệ An, từ ngàn xưa đã là vùng đất “địa linh nhân kiệt”, nơi sản sinh nhiều anh hùng hào kiệt. Đây cũng là vùng trung tâm giao thương Bắc – Nam, là nơi kết nối Thanh Hóa với Thuận Hóa và phía Nam Đại Việt. Quân Minh hiểu rõ điều đó, nên đặt tại Nghệ An nhiều đồn binh lớn, xây thành trì kiên cố, xem đây như “lá chắn thép” ngăn phong trào khởi nghĩa từ Lam Sơn lan rộng. Lê Lợi hiểu rằng: “Muốn phá thế kìm kẹp của giặc Minh, trước hết phải mở cánh cửa Nghệ An. Nghệ An mất, giặc Minh suy. Nghệ An đứng vững, nghĩa quân mới có đường tiến.” --- 2. Đại hội Lam Sơn – Quyết định tiến công Mùa đông năm 1424, dưới tán rừng Lam Sơn, Lê Lợi triệu tập đại hội các tướng lĩnh, bàn kế sách đánh Nghệ An. Trần Nguyên Hãn, Lý Triện, Đinh Liệt, Nguyễn Xí… tất cả đều nhất trí: đây là thời cơ thuận lợi. Quân ta sau nhiều năm rèn luyện, đã có hàng vạn nghĩa sĩ tinh nhuệ. Dân chúng Nghệ An vốn căm thù giặc Minh, chỉ chờ lửa nghĩa quân bùng lên để đứng dậy hưởng ứng. Quân Minh tại Nghệ An tuy đông nhưng chia đóng nhiều nơi, không thể ứng cứu nhanh. Lê Lợi nói với toàn quân: > “Nghĩa quân ta khởi đầu từ đất Lam Sơn, chịu bao gian khổ. Hôm nay, gươm giáo đã sắc, lòng dân đã thuận. Nghệ An chính là nơi để ta dấy lửa, để cả nước hưởng ứng. Một trận Nghệ An thành công, thì cơ đồ Đại Việt sẽ mở ra.” --- 3. Cuộc hành quân thần tốc Cuối năm 1424, nghĩa quân mở cuộc hành quân vào Nghệ An. Đây là cuộc hành quân thần tốc, bí mật. Đường rừng núi hiểm trở, quân sĩ vừa đi vừa cắt đường giặc, vừa liên lạc với dân làng để tổ chức hậu cần.Nguyễn Xí – một danh tướng trẻ tuổi, am hiểu địa hình Nghệ An – được giao nhiệm vụ dẫn đường. Quân Lam Sơn đi đến đâu, dân làng mở kho thóc đến đó, người người gùi gạo, giã gạo, nấu cơm tiếp tế. Không khí như một làn sóng cuồn cuộn, báo hiệu sức mạnh nhân dân đã thực sự đứng về phía Lê Lợi.
    Like
    Love
    11
    0 Comments 0 Shares
  • 8/10
    CHƯƠNG 42: TỪ NGHỆ AN LAN RA – NGỌN LỬA KHÁNG MINH TOÀN QUỐC
    ---
    1. Thế mới sau Nghệ An

    Khi thành Nghệ An thất thủ, Lê Lợi đã có trong tay không chỉ một vùng đất chiến lược, mà còn một hậu phương giàu lương thực, người và của. Đó là bước ngoặt để nghĩa quân Lam Sơn từ thế bị bao vây, phải lẩn trốn trong núi rừng, nay đã đường đường chính chính dựng cờ khởi nghĩa trên một vùng rộng lớn.

    Trong các buổi bàn bạc, Lê Lợi cùng Trần Nguyên Hãn, Đinh Liệt, Nguyễn Xí, Lý Triện đều thống nhất: “Nghệ An sẽ là trung tâm chỉ huy, nơi xuất phát cho những cuộc tiến công mở rộng.”

    Quân Minh khi nghe tin thành Nghệ An mất, sĩ khí suy sụp. Ở Đông Quan (Thăng Long), Vương Thông – tổng chỉ huy giặc – vô cùng lo sợ, nhưng vẫn cố vớt vát, ra lệnh điều thêm quân từ phương Bắc xuống để cố thủ vùng đồng bằng.

    Tuy vậy, trong dân chúng, tin tức Nghệ An về tay nghĩa quân lan đi nhanh chóng. Từ Thanh Hóa đến Thuận Hóa, từ vùng ven biển đến miền núi, ai ai cũng rạo rực niềm tin: Đại Việt nhất định hồi sinh.
    ---
    2. Nghĩa quân chia đường mở rộng

    Để tận dụng thắng lợi, Lê Lợi ra lệnh chia quân làm nhiều hướng:

    Một cánh quân do Lý Triện, Đinh Liệt chỉ huy tiến ra phía Bắc, đánh chiếm Tân Bình, Thuận Hóa để mở thông đường liên lạc và mở rộng vùng giải phóng.

    Một cánh do Nguyễn Xí và Đinh Lễ dẫn dắt tiến sâu vào đồng bằng Nghệ An, thanh quét các đồn trại nhỏ, củng cố địa bàn.

    Chủ lực do Lê Lợi trực tiếp chỉ huy đóng giữ thành Nghệ An, vừa tổ chức huấn luyện, vừa chuẩn bị lương thảo, vũ khí để tiếp tục tiến công ra Bắc.

    Chiến lược này vừa giữ chắc hậu phương, vừa mở rộng vùng kiểm soát, đồng thời lan tỏa ảnh hưởng đến các vùng lân cận.
    ---
    3. Thuận Hóa hưởng ứng

    Ở phía Nam, Thuận Hóa vốn là vùng đất nhiều nghĩa sĩ kiên trung, từng có những cuộc nổi dậy chống Minh nhưng còn lẻ tẻ, chưa quy tụ. Khi nghe tin Nghệ An đã thuộc về nghĩa quân Lam Sơn, các thủ lĩnh như Trần Quý Khoáng, Hồ Sùng Dực, cùng nhiều dòng họ lớn lập tức sai người sang Nghệ An xin yết kiến Bình Định vương.

    Lê Lợi tiếp đãi trọng hậu, nói:
    8/10 CHƯƠNG 42: TỪ NGHỆ AN LAN RA – NGỌN LỬA KHÁNG MINH TOÀN QUỐC --- 1. Thế mới sau Nghệ An Khi thành Nghệ An thất thủ, Lê Lợi đã có trong tay không chỉ một vùng đất chiến lược, mà còn một hậu phương giàu lương thực, người và của. Đó là bước ngoặt để nghĩa quân Lam Sơn từ thế bị bao vây, phải lẩn trốn trong núi rừng, nay đã đường đường chính chính dựng cờ khởi nghĩa trên một vùng rộng lớn. Trong các buổi bàn bạc, Lê Lợi cùng Trần Nguyên Hãn, Đinh Liệt, Nguyễn Xí, Lý Triện đều thống nhất: “Nghệ An sẽ là trung tâm chỉ huy, nơi xuất phát cho những cuộc tiến công mở rộng.” Quân Minh khi nghe tin thành Nghệ An mất, sĩ khí suy sụp. Ở Đông Quan (Thăng Long), Vương Thông – tổng chỉ huy giặc – vô cùng lo sợ, nhưng vẫn cố vớt vát, ra lệnh điều thêm quân từ phương Bắc xuống để cố thủ vùng đồng bằng. Tuy vậy, trong dân chúng, tin tức Nghệ An về tay nghĩa quân lan đi nhanh chóng. Từ Thanh Hóa đến Thuận Hóa, từ vùng ven biển đến miền núi, ai ai cũng rạo rực niềm tin: Đại Việt nhất định hồi sinh. --- 2. Nghĩa quân chia đường mở rộng Để tận dụng thắng lợi, Lê Lợi ra lệnh chia quân làm nhiều hướng: Một cánh quân do Lý Triện, Đinh Liệt chỉ huy tiến ra phía Bắc, đánh chiếm Tân Bình, Thuận Hóa để mở thông đường liên lạc và mở rộng vùng giải phóng. Một cánh do Nguyễn Xí và Đinh Lễ dẫn dắt tiến sâu vào đồng bằng Nghệ An, thanh quét các đồn trại nhỏ, củng cố địa bàn. Chủ lực do Lê Lợi trực tiếp chỉ huy đóng giữ thành Nghệ An, vừa tổ chức huấn luyện, vừa chuẩn bị lương thảo, vũ khí để tiếp tục tiến công ra Bắc. Chiến lược này vừa giữ chắc hậu phương, vừa mở rộng vùng kiểm soát, đồng thời lan tỏa ảnh hưởng đến các vùng lân cận. --- 3. Thuận Hóa hưởng ứng Ở phía Nam, Thuận Hóa vốn là vùng đất nhiều nghĩa sĩ kiên trung, từng có những cuộc nổi dậy chống Minh nhưng còn lẻ tẻ, chưa quy tụ. Khi nghe tin Nghệ An đã thuộc về nghĩa quân Lam Sơn, các thủ lĩnh như Trần Quý Khoáng, Hồ Sùng Dực, cùng nhiều dòng họ lớn lập tức sai người sang Nghệ An xin yết kiến Bình Định vương. Lê Lợi tiếp đãi trọng hậu, nói:
    Like
    Love
    Yay
    12
    0 Comments 0 Shares
More Stories