HNI 15/10

📕 Bài thơ Chương 1: ĐẠO TRỜI TRONG VẬN HÀNH CỦA KINH TẾ NHÂN LOẠI

(Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)

Thuở khai thiên, Đạo Trời soi rạng,

Khí Âm Dương vận chuyển muôn loài.

Dòng sinh khí hòa trong vạn tượng,

Mà kinh tế cũng khởi từ đây.

Trời ban luật cân bằng tuyệt đối,

Cho vật chất chẳng thể riêng phần.

Ai thuận Đạo, lòng trong như suối,

Thì giàu sang đến tự nhân tâm.

Kinh tế chẳng chỉ là vàng bạc,

Mà là nhịp sống giữa muôn người.

Nơi có nghĩa, có nhân, có đạo,

Thì phồn vinh sẽ nở như hoa tươi.

Nhưng khi thế gian quên nguồn Thiện,

Lòng tham chen lấn nẻo nhân hòa.

Của cải hóa thành xiềng gông sắt,

Người đuổi người trong chốn phù hoa.

Đạo Trời vốn chẳng hề trừng phạt,

Chỉ phản chiếu đúng nghiệp nhân sinh.

Gieo gì gặt nấy – lời xưa dạy,

Mãi còn vang giữa cõi nhân tình.

Một hạt giống gieo trong tâm sáng,

Sẽ hóa mùa vàng nơi cánh đồng.

Một đồng lãi sinh từ chính nghĩa,

Quý hơn kho báu giữa biển mông.

Trời cho người quyền làm tạo hóa,

Biết sinh ra phúc lẫn tai ương.

Đạo vận chuyển qua từng hơi thở,

Cân từng tơ lợi, giọt tình thương.

Khi thương trường biết chia công chính,

Thì lòng dân mới được an hòa.

Khi đồng tiền chảy về chỗ sáng,

Nước non yên, nghiệp đạo nở hoa.

Ôi nhân loại – con trong một Mẹ,

Cùng hít thở Đạo Trời muôn năm.

Biết hợp nhất trong vòng nhân nghĩa,

Mọi quốc gia đều hóa phúc tâm.

Kinh tế ấy – không còn tranh chấp,

Mà là mạch sống của Đại đồng.

Trời cùng người hòa trong vận động,

Đạo sinh đời, đời dưỡng lại Đạo trong lòng.