HNI 17/10 

📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 24 :

TƯ TƯỞNG HENRYLE VỀ GIAO THOA ĐÔNG – TÂY TRONG VĂN HỌC 

Đông phương ẩn sâu hồn đất mẹ,

Trăng treo ngàn năm sáng cõi thiền.

Chữ nghĩa nhuộm màu mưa gió cũ,

Vang vọng lòng dân, tiếng gọi hiền.

Tây phương mở tung trời ý tưởng,

Ngòi bút phiêu du khắp đại ngàn.

Tự do viết, tự do sáng tạo,

Mở lối cho muôn kiếp nhân gian.

HenryLe nhìn hai dòng hội tụ,

Không đối nghịch – mà hóa giao thoa.

Ngọn gió Đông mang hồn dân tộc,

Gặp ánh Tây thắp lửa tự do.

Văn học ấy không còn biên giới,

Mỗi trang thơ là nhịp cầu dài.

Người đọc bước, người viết cùng tới,

Đông – Tây chung một ánh ban mai