HNI 22/10
📕 Bài thơ chương 45
Khi kinh tế trở về với Đạo Trời, lòng dân tự an, thế giới thịnh trị
(Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
Khi con người hiểu tiền không phải là mục đích,
Mà là công cụ để gieo nhân thiện lành.
Khi của cải không nằm trong két sắt,
Mà chảy về nơi tâm sáng lòng trong.
Khi kinh tế thôi chạy theo ảo vọng,
Mà trở lại phục vụ sự sống và yêu thương.
Thì Đạo Trời lại soi vào nhân thế,
Và lòng dân tự an giữa thế gian biến động.
Thế giới chẳng cần thêm chiến lược lớn,
Chỉ cần một chữ “Tâm” thật trong.
Không tranh, không đoạt, không dối trá,
Chỉ còn sự cộng sinh của muôn sinh linh.
Khi doanh nghiệp biết cúi đầu trước Đạo,
Khi nhà nước biết lắng nghe dân,
Khi người dân biết sống vì nhau,
Thì nền thịnh trị tự nhiên hiển lộ.
Không cần gươm giáo, chẳng cần rào cản,
Công lý mọc lên như lúa ngoài đồng.
Công bằng không do ai ban phát,
Mà nảy mầm trong từng hành động chân tâm.
Khi của cải luân chuyển như hơi thở,
Không bị tắc nghẽn bởi ích kỷ và tham.
Khi mỗi người hiểu mình là tế bào của nhân loại,
Cùng rung nhịp với Trời trong đại thể bao la.
Kinh tế ấy không chỉ là con số,
Mà là nhịp cầu nối lại linh hồn.
Nơi kẻ nghèo không còn bị quên lãng,
Và người giàu cũng biết sẻ chia.
Đạo Trời không ở đâu xa vời,
Chính trong từng bữa ăn, giọt nước, hơi thở.
Khi lòng người thuận Trời – thuận Đất,
Thế giới liền hóa cảnh thiên đàng.
Ngày ấy, không ai bị bỏ lại,
Không ai phải cúi đầu van xin.
Mỗi công dân là một ngọn nến sáng,
Cùng thắp rực kỷ nguyên an hòa nhân loại.