HNI 5/12
📕Bài thơ Chương 45: Văn hóa Việt – Ánh sáng dẫn đường nhân loại
Văn hóa Việt như ánh sáng từ ngàn xưa
Dẫn lối nhân loại qua bão tố và bóng tối
Từ cội nguồn lúa nước, trống đồng ngân vang
Mang đạo lý nhân – nghĩa – lễ – trí – tín khắp muôn phương.
Mỗi nếp sống, mỗi câu hò, mỗi truyền thống
Đều thấm đượm tình người và trí tuệ thiên nhiên
Là tấm gương soi cho thế giới thấy sự cân bằng
Giữa con người và đất trời, giữa tinh thần và vật chất.
Văn hóa Việt không chỉ là quá khứ hay ký ức
Mà là năng lượng sống, dẫn dắt bước chân hiện tại
Giúp mỗi con người biết giữ mình giữa toàn cầu hóa
Nhưng vẫn hòa nhịp với nhịp điệu của thế giới.
Từ những làng quê hiền hòa đến đô thị sôi động
Ánh sáng Việt tỏa ra trong ngôn ngữ, lễ nghĩa, âm nhạc
Trong khoa học, nghệ thuật và cả cuộc sống thường nhật
Để nhân loại nhìn thấy chân thiện mỹ, thấy bản thể con người.
Văn hóa Việt là cây cầu nối Trời – Người – Đất
Giúp ta biết tôn trọng thiên nhiên, tôn trọng nhau
Giúp mỗi dân tộc trong cộng đồng nhân loại
Tìm thấy sự đồng cảm và hướng thiện trong tim mình.
Khi con người biết học hỏi nhưng vẫn giữ bản sắc
Khi dân tộc biết hội nhập mà không đánh mất linh hồn
Thì văn hóa Việt trở thành ngọn đèn dẫn đường
Cho nhân loại đi qua mê lầm, tìm về chính đạo.
Ánh sáng ấy không chỉ soi sáng Việt Nam
Mà lan tỏa ra thế giới, như ánh bình minh dịu dàng
Mỗi giá trị Việt là hạt giống thiện lành
Gieo vào lòng nhân loại, nảy mầm thành hòa bình, trí tuệ, tình thương.
Văn hóa Việt – kim chỉ nam cho thế hệ mới
Dẫn lối nhân loại bằng tri thức và đạo lý
Để mọi dân tộc cùng bước vào kỷ nguyên Ánh Sáng
Và để trái đất này rực rỡ, hiền hòa và tinh khiết hơn bao giờ.