• HNI 10/9:
    BÀI HÁT CHƯƠNG 7: “Đủ Nắng Hoa Nở”
    (5 phút – Pop-ballad, tempo 80–85 bpm)
    Đoạn 1:
    Có những ước mơ ta gieo hôm nay,
    Nhưng chẳng thể nở ngay ngày mai.
    Cần thời gian, cần bao mùa mưa nắng,
    Hoa mới rực hương giữa trời xanh.

    Điệp khúc:
    Đừng nóng vội, đừng bước sai,
    Hãy kiên nhẫn để thời gian dẫn lối.
    Đủ nắng hoa rồi sẽ nở,
    Đủ chín trái đời sẽ ngọt thơm.

    Đoạn 2:
    Có những lần ta vội vàng quá,
    Gặt trái xanh, vị chát trên môi.
    Nhưng thất bại dạy ta thêm một điều,
    Rằng hoa cần đúng lúc mới khoe tươi.

    Điệp khúc:
    Đừng nóng vội, đừng bước sai,
    Hãy kiên nhẫn để thời gian dẫn lối.
    Đủ nắng hoa rồi sẽ nở,
    Đủ chín trái đời sẽ ngọt thơm.

    Bridge:
    Một đời người như mùa vụ,
    Xuân gieo hạt, hạ dưỡng, thu gặt.
    Nếu ta ép trái chín vội,
    Thu sẽ chẳng vàng, đông càng lạnh hơn.

    Điệp khúc kết:
    Đừng nóng vội, đừng bước sai,
    Tin vào đất trời, tin vào ngày mai.
    Đủ nắng hoa rồi sẽ nở,
    Đủ chín trái đời sẽ ngọt thơm.
    HNI 10/9: 🎶 BÀI HÁT CHƯƠNG 7: “Đủ Nắng Hoa Nở” (5 phút – Pop-ballad, tempo 80–85 bpm) Đoạn 1: Có những ước mơ ta gieo hôm nay, Nhưng chẳng thể nở ngay ngày mai. Cần thời gian, cần bao mùa mưa nắng, Hoa mới rực hương giữa trời xanh. Điệp khúc: Đừng nóng vội, đừng bước sai, Hãy kiên nhẫn để thời gian dẫn lối. Đủ nắng hoa rồi sẽ nở, Đủ chín trái đời sẽ ngọt thơm. Đoạn 2: Có những lần ta vội vàng quá, Gặt trái xanh, vị chát trên môi. Nhưng thất bại dạy ta thêm một điều, Rằng hoa cần đúng lúc mới khoe tươi. Điệp khúc: Đừng nóng vội, đừng bước sai, Hãy kiên nhẫn để thời gian dẫn lối. Đủ nắng hoa rồi sẽ nở, Đủ chín trái đời sẽ ngọt thơm. Bridge: Một đời người như mùa vụ, Xuân gieo hạt, hạ dưỡng, thu gặt. Nếu ta ép trái chín vội, Thu sẽ chẳng vàng, đông càng lạnh hơn. Điệp khúc kết: Đừng nóng vội, đừng bước sai, Tin vào đất trời, tin vào ngày mai. Đủ nắng hoa rồi sẽ nở, Đủ chín trái đời sẽ ngọt thơm.
    Like
    Love
    Angry
    13
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 10-9 - B25.
    BÀI HÁT CHƯƠNG 2: "THANH XUÂN NHƯ MÙA XUÂN"

    (5 phút – giai điệu Pop-ballad trẻ trung, tempo 85–95 bpm)

    Đoạn 1:
    Ánh nắng ban mai rọi vào mắt,
    Một con đường mới đang chờ ta.
    Tuổi trẻ dẫu bao lần vấp ngã,
    Vẫn còn tin, còn ước mơ bay xa.

    Điệp khúc:
    Thanh xuân như mùa xuân rực rỡ,
    Trái tim reo từng nhịp hy vọng.
    Dẫu phong ba, vẫn không ngừng bước,
    Giữ lửa này cháy mãi trong lòng.

    Đoạn 2:
    Tình bạn như hoa xuân vừa nở,
    Tình yêu như gió khẽ ùa qua.
    Mỗi ngày thêm một niềm tin mới,
    Thanh xuân ơi, ta hát vang cùng nhau.

    Điệp khúc:
    Thanh xuân như mùa xuân rực rỡ,
    Trái tim reo từng nhịp hy vọng.
    Dẫu phong ba, vẫn không ngừng bước,
    Giữ lửa này cháy mãi trong lòng.

    Bridge:
    Nếu một ngày ta rời xa năm tháng,
    Xin đừng quên lửa cháy trong tim.
    Tuổi trẻ qua nhưng hồn ta còn mãi,
    Như mùa xuân chẳng phai màu xanh.

    Điệp khúc kết:
    Thanh xuân như mùa xuân rực rỡ,
    Dẫu mai sau tóc bạc phai màu.
    Xuân còn đây trong tim bất diệt,
    Một đời người nở rộ sắc hoa.
    HNI 10-9 - B25. 🏵️🏵️🏵️ 🎶 BÀI HÁT CHƯƠNG 2: "THANH XUÂN NHƯ MÙA XUÂN" (5 phút – giai điệu Pop-ballad trẻ trung, tempo 85–95 bpm) Đoạn 1: Ánh nắng ban mai rọi vào mắt, Một con đường mới đang chờ ta. Tuổi trẻ dẫu bao lần vấp ngã, Vẫn còn tin, còn ước mơ bay xa. Điệp khúc: Thanh xuân như mùa xuân rực rỡ, Trái tim reo từng nhịp hy vọng. Dẫu phong ba, vẫn không ngừng bước, Giữ lửa này cháy mãi trong lòng. Đoạn 2: Tình bạn như hoa xuân vừa nở, Tình yêu như gió khẽ ùa qua. Mỗi ngày thêm một niềm tin mới, Thanh xuân ơi, ta hát vang cùng nhau. Điệp khúc: Thanh xuân như mùa xuân rực rỡ, Trái tim reo từng nhịp hy vọng. Dẫu phong ba, vẫn không ngừng bước, Giữ lửa này cháy mãi trong lòng. Bridge: Nếu một ngày ta rời xa năm tháng, Xin đừng quên lửa cháy trong tim. Tuổi trẻ qua nhưng hồn ta còn mãi, Như mùa xuân chẳng phai màu xanh. Điệp khúc kết: Thanh xuân như mùa xuân rực rỡ, Dẫu mai sau tóc bạc phai màu. Xuân còn đây trong tim bất diệt, Một đời người nở rộ sắc hoa.
    Like
    Love
    Angry
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 10-9 - B24.
    BÀI THƠ CHƯƠNG 2:

    Tuổi trẻ như xuân trời rực sáng,
    Nắng đầu ngày thắp lửa trong tim.
    Khát vọng cuộn trào như sóng biển,
    Mơ bay xa đến tận trời xanh.

    Một bước ngã chẳng là tận cùng,
    Ngã rồi đứng, lòng thêm vững chãi.
    Mỗi vết thương gieo thêm sức mạnh,
    Như mưa xuân nuôi dưỡng cành non.

    Bạn bè đến từ muôn phương trời,
    Chung lý tưởng, tay trong tay bước.
    Tình yêu nảy mầm trong lồng ngực,
    Cho thanh xuân ngát hương dịu dàng.

    Tri thức tích lũy từng ngày tháng,
    Như giọt sương nuôi mộng cánh đồng.
    Trải nghiệm dẫu nhiều khi cay đắng,
    Cũng ươm chồi ý chí kiên trung.

    Tuổi trẻ sống không hoài phí phút,
    Biết dấn thân, biết sẻ chia người.
    Dẫu đường đời muôn vàn thử thách,
    Xuân trong tim chẳng dễ tàn phai.

    Một ngày kia khi tóc điểm sương,
    Ngẫm lại tuổi trẻ như mùa xuân ấy.
    Hoa đã nở, hạt vàng đã chín,
    Vẫn ngát hương trong ký ức đời.
    HNI 10-9 - B24. 🏵️🏵️🏵️ 🌸 BÀI THƠ CHƯƠNG 2: Tuổi trẻ như xuân trời rực sáng, Nắng đầu ngày thắp lửa trong tim. Khát vọng cuộn trào như sóng biển, Mơ bay xa đến tận trời xanh. Một bước ngã chẳng là tận cùng, Ngã rồi đứng, lòng thêm vững chãi. Mỗi vết thương gieo thêm sức mạnh, Như mưa xuân nuôi dưỡng cành non. Bạn bè đến từ muôn phương trời, Chung lý tưởng, tay trong tay bước. Tình yêu nảy mầm trong lồng ngực, Cho thanh xuân ngát hương dịu dàng. Tri thức tích lũy từng ngày tháng, Như giọt sương nuôi mộng cánh đồng. Trải nghiệm dẫu nhiều khi cay đắng, Cũng ươm chồi ý chí kiên trung. Tuổi trẻ sống không hoài phí phút, Biết dấn thân, biết sẻ chia người. Dẫu đường đời muôn vàn thử thách, Xuân trong tim chẳng dễ tàn phai. Một ngày kia khi tóc điểm sương, Ngẫm lại tuổi trẻ như mùa xuân ấy. Hoa đã nở, hạt vàng đã chín, Vẫn ngát hương trong ký ức đời.
    Like
    Love
    Angry
    12
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 10-9 - B22.
    BÀI HÁT CHƯƠNG I: "HẠT GIỐNG NIỀM TIN"

    (5 phút, giai điệu Pop-ballad, tempo 70–80bpm)

    Điệp khúc:
    Xuân về rồi, hạt giống rơi xuống đất,
    Niềm tin ta gieo trong nắng mai trong lành.
    Dẫu mưa gió, dẫu phong ba phía trước,
    Một ngày cây vươn cao, che bóng giữa trời xanh.

    Đoạn 1:
    Tuổi trẻ ta đi, chân còn non yếu,
    Mơ ước nhiều, lắm khi ngã đau.
    Nhưng tim còn rực cháy khát khao,
    Gieo một hạt thôi, mai thành rừng xanh thẳm.

    Điệp khúc lặp lại

    Đoạn 2:
    Như mầm non vươn lên tìm ánh sáng,
    Như cánh chim bay về phía mặt trời.
    Khởi đầu gian nan, nhưng ta không ngừng bước,
    Vì xuân trong tim mãi gọi mời.

    Bridge:
    Gieo hạt hôm nay, đâu ai thấy được mai sau,
    Nhưng ta tin yêu, đất trời sẽ ươm màu.
    Một mùa xuân qua, hạt thành cây lớn,
    Để mùa thu về, ta gặt mộng ước ban đầu.

    Điệp khúc kết:
    Xuân về rồi, gieo niềm tin, gieo hy vọng,
    Hành trình này, dẫu bao lần chông gai.
    Hạt giống sống trong tim ta bền vững,
    Một ngày kia, ta nở rộ
    HNI 10-9 - B22. 🏵️🏵️🏵️ BÀI HÁT CHƯƠNG I: "HẠT GIỐNG NIỀM TIN" (5 phút, giai điệu Pop-ballad, tempo 70–80bpm) Điệp khúc: Xuân về rồi, hạt giống rơi xuống đất, Niềm tin ta gieo trong nắng mai trong lành. Dẫu mưa gió, dẫu phong ba phía trước, Một ngày cây vươn cao, che bóng giữa trời xanh. Đoạn 1: Tuổi trẻ ta đi, chân còn non yếu, Mơ ước nhiều, lắm khi ngã đau. Nhưng tim còn rực cháy khát khao, Gieo một hạt thôi, mai thành rừng xanh thẳm. Điệp khúc lặp lại Đoạn 2: Như mầm non vươn lên tìm ánh sáng, Như cánh chim bay về phía mặt trời. Khởi đầu gian nan, nhưng ta không ngừng bước, Vì xuân trong tim mãi gọi mời. Bridge: Gieo hạt hôm nay, đâu ai thấy được mai sau, Nhưng ta tin yêu, đất trời sẽ ươm màu. Một mùa xuân qua, hạt thành cây lớn, Để mùa thu về, ta gặt mộng ước ban đầu. Điệp khúc kết: Xuân về rồi, gieo niềm tin, gieo hy vọng, Hành trình này, dẫu bao lần chông gai. Hạt giống sống trong tim ta bền vững, Một ngày kia, ta nở rộ
    Like
    Love
    Angry
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 10/9: BÀI HÁT – CHƯƠNG 4:
    Sức Mạnh Tiềm Ẩn Trong Người Tưởng Như Nhỏ Bé
    Tác giả: Lê Đình Hải
    Điệp khúc:
    Trong mỗi trái tim còn ánh lửa
    Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường
    Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt
    Người tưởng bé, lại làm rung chuyển muôn phương.
    Đoạn 1:
    Có những bàn tay gầy guộc, run run
    Nhưng nâng được cả trời xuân hiền hậu
    Có những bước chân chậm chạp vô cùng
    Nhưng vượt ngàn dặm dài không hề thở dốc.
    Có người chỉ lặng thinh trong đám đông
    Nhưng một câu nói đã làm đổi thay lịch sử
    Có người tưởng như không tên, vô hình,
    Nhưng để lại dấu son khắc vào nhân loại.
    Điệp khúc:
    Trong mỗi trái tim còn ánh lửa
    Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường
    Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt
    Người tưởng bé, lại làm rung chuyển muôn phương.
    Đoạn 2:
    Khi ta ngã quỵ, tưởng mình yếu đuối
    Chính lòng tin dựng ta đứng lên
    Khi ta đơn độc, tưởng chẳng ai nghe
    Chính tiếng gọi từ sâu hồn ta dội lại.
    Một hạt giống ngủ yên trong đất lạnh
    Đợi ngày vươn thành rừng xanh ngút ngàn
    Một giọt nước nhỏ, rơi mãi kiên gan
    Mài mòn đá cứng, mở lối về biển cả.
    Điệp khúc nâng cao:
    Trong đôi mắt sáng niềm hy vọng
    Có sức bật vượt khỏi bão giông
    Sức mạnh tiềm ẩn không cần khoe tỏ
    Chỉ một lần trỗi dậy – làm nhân gian đổi thay.
    Đoạn 3:
    Người mẹ lam lũ nuôi đàn con khôn lớn
    Sức mạnh ấy đâu ai đo đếm nổi
    Người thợ bình dị giữ vững từng cây cột
    Sức mạnh ấy dựng vững cả quê hương.
    Người trẻ dám nói một lời thật
    Giữa ngàn giả dối, ánh sáng được sinh ra
    Người già kiên nhẫn gieo lời hiền triết
    Giữ cho đời không mất đi nhân tâm.
    Điệp khúc:
    Trong mỗi trái tim còn ánh lửa
    Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường
    Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt
    Người tưởng bé, lại làm rung chuyển muôn phương.
    Đoạn cuối – Cao trào:
    Ta chẳng cần là núi cao sừng sững
    Một hòn đá nhỏ vẫn chặn được cuồng phong
    Ta chẳng cần là mặt trời rực rỡ
    Một que diêm nhỏ cũng sưởi ấm đêm đông.
    Hãy tin đi, trong người ta bé nhỏ
    Có sức mạnh của cả trăm thế hệ
    Hãy tin đi, một trái tim chân thật
    Có thể xoay chuyển cả dòng chảy nhân gian.
    Điệp khúc kết:
    Trong mỗi trái tim còn ánh lửa
    Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường
    Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt
    Người tưởng bé – chính là anh hùng!
    HNI 10/9: 🎵BÀI HÁT – CHƯƠNG 4: Sức Mạnh Tiềm Ẩn Trong Người Tưởng Như Nhỏ Bé Tác giả: Lê Đình Hải Điệp khúc: Trong mỗi trái tim còn ánh lửa Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt Người tưởng bé, lại làm rung chuyển muôn phương. Đoạn 1: Có những bàn tay gầy guộc, run run Nhưng nâng được cả trời xuân hiền hậu Có những bước chân chậm chạp vô cùng Nhưng vượt ngàn dặm dài không hề thở dốc. Có người chỉ lặng thinh trong đám đông Nhưng một câu nói đã làm đổi thay lịch sử Có người tưởng như không tên, vô hình, Nhưng để lại dấu son khắc vào nhân loại. Điệp khúc: Trong mỗi trái tim còn ánh lửa Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt Người tưởng bé, lại làm rung chuyển muôn phương. Đoạn 2: Khi ta ngã quỵ, tưởng mình yếu đuối Chính lòng tin dựng ta đứng lên Khi ta đơn độc, tưởng chẳng ai nghe Chính tiếng gọi từ sâu hồn ta dội lại. Một hạt giống ngủ yên trong đất lạnh Đợi ngày vươn thành rừng xanh ngút ngàn Một giọt nước nhỏ, rơi mãi kiên gan Mài mòn đá cứng, mở lối về biển cả. Điệp khúc nâng cao: Trong đôi mắt sáng niềm hy vọng Có sức bật vượt khỏi bão giông Sức mạnh tiềm ẩn không cần khoe tỏ Chỉ một lần trỗi dậy – làm nhân gian đổi thay. Đoạn 3: Người mẹ lam lũ nuôi đàn con khôn lớn Sức mạnh ấy đâu ai đo đếm nổi Người thợ bình dị giữ vững từng cây cột Sức mạnh ấy dựng vững cả quê hương. Người trẻ dám nói một lời thật Giữa ngàn giả dối, ánh sáng được sinh ra Người già kiên nhẫn gieo lời hiền triết Giữ cho đời không mất đi nhân tâm. Điệp khúc: Trong mỗi trái tim còn ánh lửa Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt Người tưởng bé, lại làm rung chuyển muôn phương. Đoạn cuối – Cao trào: Ta chẳng cần là núi cao sừng sững Một hòn đá nhỏ vẫn chặn được cuồng phong Ta chẳng cần là mặt trời rực rỡ Một que diêm nhỏ cũng sưởi ấm đêm đông. Hãy tin đi, trong người ta bé nhỏ Có sức mạnh của cả trăm thế hệ Hãy tin đi, một trái tim chân thật Có thể xoay chuyển cả dòng chảy nhân gian. Điệp khúc kết: Trong mỗi trái tim còn ánh lửa Dù nhỏ nhoi vẫn đủ soi đường Sức mạnh tiềm ẩn chưa từng lụi tắt Người tưởng bé – chính là anh hùng!
    Like
    Love
    Angry
    12
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 10/9 - B21. BÀI HÁT CHƯƠNG 45 :
    LỜI NGUYỆN NGƯỜI VIẾT SÁCH

    [Điệp khúc]
    Ta nguyện viết bằng máu tim mình,
    Từng trang giấy hóa thành lời thiêng,
    Không để dân quên nguồn cội,
    Không để đời lạc mất ánh linh thiêng.
    Ngòi bút này là sứ mệnh,
    Ngòi bút này là lời nguyền,
    Ngòi bút này trao trách nhiệm,
    Để muôn đời còn mãi ánh nhân duyên.

    [Đoạn 1]
    Ta viết cho con cháu mai sau,
    Hiểu rằng dân mới là gốc sâu,
    Một trang sách không chỉ là chữ,
    Mà là máu, là hồn, là trách nhiệm cao.
    Ta viết cho nỗi đau nhân thế,
    Cho giọt lệ hóa ánh mặt trời,
    Để dân biết đứng lên làm chủ,
    Không khuất phục trước bóng tối rã rời.

    [Điệp khúc]
    Ta nguyện viết bằng máu tim mình,
    Từng trang giấy hóa thành lời thiêng,
    Không để dân quên nguồn cội,
    Không để đời lạc mất ánh linh thiêng.
    Ngòi bút này là sứ mệnh,
    Ngòi bút này là lời nguyền,
    Ngòi bút này trao trách nhiệm,
    Để muôn đời còn mãi ánh nhân duyên.

    [Đoạn 2]
    Ta viết cho từng người dân nhỏ bé,
    Có tiếng nói trong vận mệnh chung,
    Ta viết để nhắc nhở kẻ mạnh,
    Quyền lực sinh ra là để phụng sự cùng.
    Ngòi bút không run trước cường quyền,
    Ngòi bút không mòn trước bạo tàn,
    Ngòi bút chỉ cúi đầu trước Chân Lý,
    Và ngẩng cao cùng Dân Tộc hiên ngang.

    [Cao trào]
    Lời nguyện này, ta khắc vào trời đất,
    Cho gió mang đi, cho nước ghi vào,
    Nếu một ngày tim ta ngừng đập,
    Thì trang sách vẫn còn sống, còn reo hò cùng nhân gian.
    [Điệp khúc cuối]
    Ta nguyện viết bằng máu tim mình,
    Từng trang giấy hóa thành lời thiêng,
    Không để dân quên nguồn cội,
    Không để đời lạc mất ánh linh thiêng.
    Ngòi bút này là sứ mệnh,
    Ngòi bút này là lời nguyền,
    Ngòi bút này trao trách nhiệm,
    Để muôn đời còn mãi ánh nhân duyên.
    HNI 10/9 - B21. 🏵️🏵️🏵️🏵️🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 45 : LỜI NGUYỆN NGƯỜI VIẾT SÁCH [Điệp khúc] Ta nguyện viết bằng máu tim mình, Từng trang giấy hóa thành lời thiêng, Không để dân quên nguồn cội, Không để đời lạc mất ánh linh thiêng. Ngòi bút này là sứ mệnh, Ngòi bút này là lời nguyền, Ngòi bút này trao trách nhiệm, Để muôn đời còn mãi ánh nhân duyên. [Đoạn 1] Ta viết cho con cháu mai sau, Hiểu rằng dân mới là gốc sâu, Một trang sách không chỉ là chữ, Mà là máu, là hồn, là trách nhiệm cao. Ta viết cho nỗi đau nhân thế, Cho giọt lệ hóa ánh mặt trời, Để dân biết đứng lên làm chủ, Không khuất phục trước bóng tối rã rời. [Điệp khúc] Ta nguyện viết bằng máu tim mình, Từng trang giấy hóa thành lời thiêng, Không để dân quên nguồn cội, Không để đời lạc mất ánh linh thiêng. Ngòi bút này là sứ mệnh, Ngòi bút này là lời nguyền, Ngòi bút này trao trách nhiệm, Để muôn đời còn mãi ánh nhân duyên. [Đoạn 2] Ta viết cho từng người dân nhỏ bé, Có tiếng nói trong vận mệnh chung, Ta viết để nhắc nhở kẻ mạnh, Quyền lực sinh ra là để phụng sự cùng. Ngòi bút không run trước cường quyền, Ngòi bút không mòn trước bạo tàn, Ngòi bút chỉ cúi đầu trước Chân Lý, Và ngẩng cao cùng Dân Tộc hiên ngang. [Cao trào] Lời nguyện này, ta khắc vào trời đất, Cho gió mang đi, cho nước ghi vào, Nếu một ngày tim ta ngừng đập, Thì trang sách vẫn còn sống, còn reo hò cùng nhân gian. [Điệp khúc cuối] Ta nguyện viết bằng máu tim mình, Từng trang giấy hóa thành lời thiêng, Không để dân quên nguồn cội, Không để đời lạc mất ánh linh thiêng. Ngòi bút này là sứ mệnh, Ngòi bút này là lời nguyền, Ngòi bút này trao trách nhiệm, Để muôn đời còn mãi ánh nhân duyên.
    Like
    Love
    Angry
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 10/9: Bài thơ Chương 4: Sức mạnh tiềm ẩn trong người tưởng như nhỏ bé
    Tác giả: Lê Đình Hải
    Trong tim người có ngọn lửa âm thầm,
    Tưởng bé nhỏ nhưng cháy bùng cả thế giới.
    Hạt bụi kia nếu biết mình sáng chói,
    Cũng hóa thành ngôi sao rực trên trời.
    Một bước chân ngập ngừng nơi phố vắng,
    Cũng khởi nguồn con đường rộng thênh thang.
    Một bàn tay run run khi giơ nắm,
    Cũng có thể dời chuyển cả núi ngàn.
    Người bé nhỏ – chẳng phải vì thấp kém,
    Mà bởi chưa nhận rõ chính mình thôi.
    Trong tĩnh lặng, trong buồn đau, mệt mỏi,
    Hạt giống tiềm năng vẫn chờ ngày sinh sôi.
    Có đứa trẻ từng gục ngã giữa đường,
    Sau vết thương, học cách đứng kiêu hãnh.
    Có người nghèo chắt chiu từng đồng mảnh,
    Mà nuôi dưỡng giấc mơ dựng cơ đồ.
    Ai nghĩ rằng một tiếng nói khẽ khàng,
    Có thể xé màn đêm dày u tối?
    Ai ngờ được một ánh nhìn sáng rọi,
    Thức tỉnh bao kẻ lạc lối, chơi vơi.
    Sức mạnh ấy không nằm nơi vũ bão,
    Mà trong lòng kiên định chẳng ngừng vươn.
    Người bình dị, vai gầy, tay còn nhỏ,
    Lại nâng nổi giấc mơ cả muôn phương.
    Khi người dám tin vào mình sâu thẳm,
    Trời đất cũng lắng nghe và thuận hòa.
    Con suối nhỏ nếu không ngừng chảy mãi,
    Sẽ hóa thành dòng thác cuộn bao la.
    Hãy tin đi – đôi chân còn bé bỏng,
    Rồi một ngày chạm đỉnh núi mênh mông.
    Hãy tin đi – giọt mưa rơi đơn độc,
    Sẽ tụ về thành biển cả vô cùng.
    Người bé nhỏ – chẳng bao giờ bé nhỏ,
    Nếu biết rằng mình mang sứ mệnh riêng.
    Một tia sáng đủ thắp ngàn ngọn nến,
    Một tấm lòng khởi dựng cả bình minh.
    Thế nên đừng sợ mình là hạt cát,
    Trong sa mạc khô khát đến vô biên.
    Chính hạt cát làm nên bờ cát trắng,
    Cho bước chân người tìm chốn an yên.
    Ngày nào đó, bạn sẽ nhìn vào gương,
    Thấy trong mắt ánh trời cao rực rỡ.
    Bạn sẽ biết – bao đau thương từng nở,
    Chỉ để gieo sức mạnh đến muôn đời.
    HNI 10/9: 📕Bài thơ Chương 4: Sức mạnh tiềm ẩn trong người tưởng như nhỏ bé Tác giả: Lê Đình Hải Trong tim người có ngọn lửa âm thầm, Tưởng bé nhỏ nhưng cháy bùng cả thế giới. Hạt bụi kia nếu biết mình sáng chói, Cũng hóa thành ngôi sao rực trên trời. Một bước chân ngập ngừng nơi phố vắng, Cũng khởi nguồn con đường rộng thênh thang. Một bàn tay run run khi giơ nắm, Cũng có thể dời chuyển cả núi ngàn. Người bé nhỏ – chẳng phải vì thấp kém, Mà bởi chưa nhận rõ chính mình thôi. Trong tĩnh lặng, trong buồn đau, mệt mỏi, Hạt giống tiềm năng vẫn chờ ngày sinh sôi. Có đứa trẻ từng gục ngã giữa đường, Sau vết thương, học cách đứng kiêu hãnh. Có người nghèo chắt chiu từng đồng mảnh, Mà nuôi dưỡng giấc mơ dựng cơ đồ. Ai nghĩ rằng một tiếng nói khẽ khàng, Có thể xé màn đêm dày u tối? Ai ngờ được một ánh nhìn sáng rọi, Thức tỉnh bao kẻ lạc lối, chơi vơi. Sức mạnh ấy không nằm nơi vũ bão, Mà trong lòng kiên định chẳng ngừng vươn. Người bình dị, vai gầy, tay còn nhỏ, Lại nâng nổi giấc mơ cả muôn phương. Khi người dám tin vào mình sâu thẳm, Trời đất cũng lắng nghe và thuận hòa. Con suối nhỏ nếu không ngừng chảy mãi, Sẽ hóa thành dòng thác cuộn bao la. Hãy tin đi – đôi chân còn bé bỏng, Rồi một ngày chạm đỉnh núi mênh mông. Hãy tin đi – giọt mưa rơi đơn độc, Sẽ tụ về thành biển cả vô cùng. Người bé nhỏ – chẳng bao giờ bé nhỏ, Nếu biết rằng mình mang sứ mệnh riêng. Một tia sáng đủ thắp ngàn ngọn nến, Một tấm lòng khởi dựng cả bình minh. Thế nên đừng sợ mình là hạt cát, Trong sa mạc khô khát đến vô biên. Chính hạt cát làm nên bờ cát trắng, Cho bước chân người tìm chốn an yên. Ngày nào đó, bạn sẽ nhìn vào gương, Thấy trong mắt ánh trời cao rực rỡ. Bạn sẽ biết – bao đau thương từng nở, Chỉ để gieo sức mạnh đến muôn đời.
    Like
    Love
    Angry
    11
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 10/9:
     BÀI HÁT CHƯƠNG 11:“Tự Do Khi Không Ai Nợ”
    Verse 1
    Tôi từng trách người bỏ tôi lại
    Tôi từng nghĩ đời quá bất công
    Nhưng bao năm ngồi chờ đợi mãi
    Chỉ thêm cay đắng trong lòng

    Pre-chorus
    Một ngày gương soi thẳng vào mắt
    Nói rằng: “Không ai nợ mày đâu”

    Chorus
    Không ai nợ tôi, chẳng ai phải thương tôi
    Không ai nợ tôi, chẳng ai phải ở lại
    Khi thôi đòi hỏi, tim tôi nhẹ như mây
    Tự do bắt đầu khi tôi ngừng chờ đợi ai

    Verse 2
    Cha mẹ cho tôi đời để sống
    Nhưng phần sống thuộc về tôi
    Người yêu cho tôi ngày rực rỡ
    Nhưng chẳng hứa mãi đến mai sau

    Pre-chorus
    Tôi ngừng trách, ngừng van xin
    Và tự bước đi trên đường mình

    Chorus
    Không ai nợ tôi, chẳng ai phải thương tôi
    Không ai nợ tôi, chẳng ai phải ở lại
    Khi thôi đòi hỏi, tim tôi nhẹ như mây
    Tự do bắt đầu khi tôi ngừng chờ đợi ai

    Bridge
    Tôi buông tay, những xiềng xích vô hình
    Tôi mỉm cười, vì đời tôi thuộc về tôi
    Biết ơn từng phút giây còn sống
    Không đợi ai trao hạnh phúc cho mình

    Final Chorus
    Không ai nợ tôi, và tôi cũng chẳng nợ họ
    Chỉ còn một điều: sống đúng với chính tôi
    Tự do sáng ngời, khi tôi thôi oán trách
    Hạnh phúc chính là bước đi thảnh thơi

    Outro
    Guitar ngân dài, giọng khẽ vang:
    “Không ai nợ… tôi.”

    Đọc thêm

    HNI 10/9:  BÀI HÁT CHƯƠNG 11:“Tự Do Khi Không Ai Nợ” Verse 1 Tôi từng trách người bỏ tôi lại Tôi từng nghĩ đời quá bất công Nhưng bao năm ngồi chờ đợi mãi Chỉ thêm cay đắng trong lòng Pre-chorus Một ngày gương soi thẳng vào mắt Nói rằng: “Không ai nợ mày đâu” Chorus Không ai nợ tôi, chẳng ai phải thương tôi Không ai nợ tôi, chẳng ai phải ở lại Khi thôi đòi hỏi, tim tôi nhẹ như mây Tự do bắt đầu khi tôi ngừng chờ đợi ai Verse 2 Cha mẹ cho tôi đời để sống Nhưng phần sống thuộc về tôi Người yêu cho tôi ngày rực rỡ Nhưng chẳng hứa mãi đến mai sau Pre-chorus Tôi ngừng trách, ngừng van xin Và tự bước đi trên đường mình Chorus Không ai nợ tôi, chẳng ai phải thương tôi Không ai nợ tôi, chẳng ai phải ở lại Khi thôi đòi hỏi, tim tôi nhẹ như mây Tự do bắt đầu khi tôi ngừng chờ đợi ai Bridge Tôi buông tay, những xiềng xích vô hình Tôi mỉm cười, vì đời tôi thuộc về tôi Biết ơn từng phút giây còn sống Không đợi ai trao hạnh phúc cho mình Final Chorus Không ai nợ tôi, và tôi cũng chẳng nợ họ Chỉ còn một điều: sống đúng với chính tôi Tự do sáng ngời, khi tôi thôi oán trách Hạnh phúc chính là bước đi thảnh thơi Outro Guitar ngân dài, giọng khẽ vang: “Không ai nợ… tôi.” Đọc thêm 
    Like
    Love
    Angry
    12
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 10/9 - B20. BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : LỜI NGUYỆN CỦA NGƯỜI VIẾT SÁCH

    Ta viết không vì tên tuổi,
    Không vì tiếng ngợi ca ngoài đời.
    Trang giấy này là máu tim rơi,
    Mỗi con chữ là mạch nguồn thở sống.
    Ta nguyện đem ngòi bút làm gươm,
    Xẻ bóng tối, mở lối đường nhân loại.
    Không sợ bão, chẳng lùi gian dối,
    Chỉ giữ tâm trong sáng như trời.

    Ta nguyện viết cho kẻ nghèo khổ,
    Có giọt nước mát lành soi sáng đời.
    Viết cho trẻ thơ đôi mắt rạng ngời,
    Thấy tương lai không còn bị cướp mất.

    Ta nguyện viết cho dân tộc thức giấc,
    Không cúi đầu trước cường quyền tham tàn.
    Trang sách này là tiếng kèn ngân vang,
    Gọi triệu trái tim cùng chung nhịp thở.

    Ta nguyện viết không bao giờ thỏa hiệp,
    Không buông bút khi sự thật còn đau.
    Mỗi chương là một bước chân cao,
    Dẫn nhân gian về bến bờ tự chủ.

    Ta nguyện trao đời niềm tin bất tử,
    Để thế hệ sau không phải lạc loài.
    Một lời hứa khắc sâu trong tim này:
    Viết cho đến khi ánh bình minh rực sáng.

    —Henry Le – Lê Đình Hải—
    HNI 10/9 - B20. 🏵️🏵️🏵️🏵️📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : LỜI NGUYỆN CỦA NGƯỜI VIẾT SÁCH Ta viết không vì tên tuổi, Không vì tiếng ngợi ca ngoài đời. Trang giấy này là máu tim rơi, Mỗi con chữ là mạch nguồn thở sống. Ta nguyện đem ngòi bút làm gươm, Xẻ bóng tối, mở lối đường nhân loại. Không sợ bão, chẳng lùi gian dối, Chỉ giữ tâm trong sáng như trời. Ta nguyện viết cho kẻ nghèo khổ, Có giọt nước mát lành soi sáng đời. Viết cho trẻ thơ đôi mắt rạng ngời, Thấy tương lai không còn bị cướp mất. Ta nguyện viết cho dân tộc thức giấc, Không cúi đầu trước cường quyền tham tàn. Trang sách này là tiếng kèn ngân vang, Gọi triệu trái tim cùng chung nhịp thở. Ta nguyện viết không bao giờ thỏa hiệp, Không buông bút khi sự thật còn đau. Mỗi chương là một bước chân cao, Dẫn nhân gian về bến bờ tự chủ. Ta nguyện trao đời niềm tin bất tử, Để thế hệ sau không phải lạc loài. Một lời hứa khắc sâu trong tim này: Viết cho đến khi ánh bình minh rực sáng. —Henry Le – Lê Đình Hải—
    Like
    Love
    Angry
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 10/9:
    Bài Thơ Chương 11:“Không Nợ”
    Không ai nợ tôi một lời yêu

    Không ai nợ tôi một bàn tay nắm

    Không ai nợ tôi một ánh nhìn dịu

    Không ai nợ tôi một giấc mơ chung

    Cha mẹ cho tôi hình hài

    Còn đời tôi, tôi phải sống

    Người yêu cho tôi vài năm

    Khi rời đi, họ không nợ gì

    Bạn bè đến, rồi đi

    Như mây bay qua bầu trời

    Ai ở lại, tôi biết ơn

    Ai ra đi, tôi mỉm cười

    Xã hội cho tôi một chỗ đứng

    Còn công bằng, tôi phải tự tìm

    Sự thật cho tôi tấm gương

    Còn dám soi, là việc của tôi

    Không ai nợ tôi bình yên

    Không ai nợ tôi niềm vui

    Không ai nợ tôi hạnh phúc

    Không ai nợ tôi tự do

    Tôi thôi giơ tay đòi hỏi

    Tôi xòe tay để gieo hạt

    Tôi thôi ngồi chờ ai trả

    Tôi đứng dậy, tôi bước đi

    Mỗi bước chân là trả nợ

    Cho chính tôi, cho đời tôi

    Khi tôi sống đúng nghĩa

    Tôi không nợ ai điều gì

    Và cũng không cần ai trả

    Tôi đã tự do thật sự.

    Đọc thêm

    HNI 10/9: Bài Thơ Chương 11:“Không Nợ” Không ai nợ tôi một lời yêu Không ai nợ tôi một bàn tay nắm Không ai nợ tôi một ánh nhìn dịu Không ai nợ tôi một giấc mơ chung Cha mẹ cho tôi hình hài Còn đời tôi, tôi phải sống Người yêu cho tôi vài năm Khi rời đi, họ không nợ gì Bạn bè đến, rồi đi Như mây bay qua bầu trời Ai ở lại, tôi biết ơn Ai ra đi, tôi mỉm cười Xã hội cho tôi một chỗ đứng Còn công bằng, tôi phải tự tìm Sự thật cho tôi tấm gương Còn dám soi, là việc của tôi Không ai nợ tôi bình yên Không ai nợ tôi niềm vui Không ai nợ tôi hạnh phúc Không ai nợ tôi tự do Tôi thôi giơ tay đòi hỏi Tôi xòe tay để gieo hạt Tôi thôi ngồi chờ ai trả Tôi đứng dậy, tôi bước đi Mỗi bước chân là trả nợ Cho chính tôi, cho đời tôi Khi tôi sống đúng nghĩa Tôi không nợ ai điều gì Và cũng không cần ai trả Tôi đã tự do thật sự. Đọc thêm 
    Like
    Love
    Angry
    11
    1 Comments 0 Shares